Mai giáo chủ quả thực rất nhàm chán vốn muốn châm ngòi ly gián, nhưng sự thật chứng minh rồng bộ vuốt vốn ghét ở trong lều trại trướng bồng cho nên chuyển chỗ ở tới một nơi khác mà thôi. Phản ứng của Tiểu Thất cũng rất bình thản, điều này làm cho Mai giáo chủ có chút thất vọng. Được rồi, đệ đệ hắn là người lãnh tâm lãnh tình là tuyệt đại giáo chủ, tương lai chắc chắn rong ruổi giang hồ sẽ không chịu thiệt, nghĩ như vậy vẫn cảm thấy rất an ủi.
Rốt cục, giờ lành buổi trưa đã đến, Tiểu Thất bị Mai giáo chủ lôi kéo tới lôi đài tham gia nghi thức. Lúc này trên khoảng đất trống người đứng đông nghìn nghịt, các vị trong võ lâm cũng đều an vị. Tiểu Thất xuất hiện trước mắt bao người, nhất thời cảm thấy cực kỳ không quen, phải biết chức nghiệp của hắn chính là ảnh vệ dù có chết cũng không được lộ diện a!
Đột nhiên đối mặt với nhiều người như vậy, phía trước lại không có Khanh Ngũ chống đỡ, Tiểu Thất cảm thấy khẩn trương cực độ.
Đang lúc Tiểu Thất đi đến trên đài, đám người trong ma giáo ở bên dưới lập tức phát ra tiếng hoan hô động trời, làm cho mồ hôi lạnh của Tiểu Thất chảy ròng ròng, càng thêm khẩn trương. Hắn cứng ngắc quay đầu lại nhìn Mai giáo chủ, không biết nên nói cái gì cho phải.
Mai giáo chủ ngược lại rất thong dong tự nhiên, đối với người phía dưới đàn bắt đầu diễn thuyết, Tiểu Thất không tự chủ được mà lui về phía sau ba bước, đứng ở phía sau Mai giáo chủ—— đó là vị trí cố định thường ngày ủa thị vệ.
Kết quả Mai giáo chủ một bên diễn thuyết, một bên kéo Tiểu Thất đẩy lên phía trước, nói: “Từ nay về sau, Mai Sương Thanh sẽ toàn quyền chưởng quản Bái Nguyệt thần giáo, Bái Nguyệt giáo nhất thống giang hồ, thiên thu vạn tái!”
Phía dưới hưởng ứng bằng tiếng hô rung trời. Tiểu Thất thì mặt mày run rẩy, nghĩ thầm rằng hội nghị vạn ác này sao còn không chấm dứt!
Đột nhiên, một tiếng Thanh Việt thét dài lực áp toàn trường, nội lực hùng hậu kích động bốn phương, khiến cho mọi người cả kinh —— chỉ thấy xa xa có một người đang phi tới, tiêu sái dẫm trên đầu vai mọi người mà qua, cuối cùng tiêu sái xoay người một cái, thanh sam lượn lờ, dừng ở trên đài cao, mặt đối mặt với Tiểu Thất!
Tiểu Thất cùng người tới bốn mắt nhìn nhau, chỉ thấy đối phương tuấn dật vô song, mày kiếm mắt sáng, anh khí trương dương, vừa thấy là đủ biết vị này là thiếu niên anh hùng chính khí dạt dào —— người tới mỉm cười, dịu dàng nhưng không mất uy nghi, trong tay mang theo trường kiếm Thanh Việt kiếm minh ra khỏi vỏ, nhắm thẳng vào Tiểu Thất!
“Tiểu Mai giáo chủ, Đại Mai giáo chủ, thật có lỗi vì đã quấy rầy nghi thức của các hạ. Tại hạ là Kinh Trường Phong đại đệ tử của môn phái Hạo Nhiên, hôm nay mục đích tại hạ tới đây chính là hy vọng hai vị giáo chủ lập tức lui binh, để tránh khiến cho Trung Nguyên gặp hoạ chiến tranh!” Thanh niên nghiêm nghị dõng dạc chính khí nói.
“Hạo Nhiên tự xưng là người đại diện cho Trung Nguyên võ lâm, tự cao tự đại, hiện giờ thế nhưng lại đem xúc tua kéo đến tận đây, ta thấy các ngươi mới chính là kẻ có rắp tâm!” Mai giáo chủ cười lạnh nói, “Tiểu Sương, đây là cơ hội để lập uy, giết tiểu tử này!”
“Ảnh vệ có giết người hay không, giết người nào, đều phải có lệnh mới có thể làm việc.” Tiểu Thất phản xạ có điều kiện mà nói= =.
Mai giáo chủ đảo cặp mắt trắng dã, đang muốn mở miệng, đã thấy Kinh Trường Phong nói: “Tại hạ chỉ muốn suy nghĩ cho Trung Nguyên võ lâm, cũng không có âm mưu gì khác. Hôm nay nếu tại hạ đã tới đây, chỉ cầu một trận chiến! Nếu giáo chủ thắng tại hạ, tại hạ tự nhiên sẽ nhượng bộ, nếu tại hạ thắng, có thể xin giáo chủ nể mặt, đình chỉ tiến quân hay không?”
Mai giáo chủ cười nói: “Tốt thôi, hôm nay vừa lúc ngày lành giờ tốt, mượn đầu của ngươi đến tế cờ vậy! Kinh Trường Phong, ngươi hiện tại hối hận còn kịp!” Ý tứ của hắn là để Tiểu Thất lập uy ngay trước mặt người khác, Kinh Trường Phong là đại hiệp chính đạo đại danh truyền xa, võ công cao cường. Nếu như thắng hắn, đối với bá nghiệp ngày sau của Tiểu Sương vô cùng có ích, cơ hội này không thể tốt hơn!
Đương nhiên, hắn tất nhiên có biện pháp âm thầm trợ giúp Tiểu Thất thắng.
“So xong có thể ăn cơm sao?” Tiểu Thất nhỏ giọng hỏi, kỳ thật hắn đã có chút đói bụng, hơn nữa hắn sợ bộ vuốt đói bụng, muốn về ăn cùng bộ vuốt.
Cùng nhau ăn cơm trưa ngao ngao ngao! Hắn thích nhất là cùng rồng bộ vuốt tranh nhau cướp đồ, mới nghĩ thôi cũng đã cảm thấy…
Càng ngày càng đói bụng!
Mai giáo chủ lại co rút khóe miệng ——đệ đệ hắn bị cái tên Khanh Ngũ chết tiệt dạy đến mức không có chút tiền đồ như vậy! Hắn nhất định phải đem đệ đệ kéo về đây! Để hắn trở thành ma giáo giáo chủ bá đạo nhất từ trước tới nay!
Kinh Trường Phong thính lực hơn người có chút không hiểu mà nhìn hai người Đại Tiểu Mai giáo chủ, tổng cảm thấy lời nói của tiểu Mai giáo chủ khiến người đầu óc lơ mơ, có lẽ là tiếng lóng của ma giáo đi?
“Không đánh bại Kinh Trường Phong, ta sẽ giết người kia ( Khanh Ngũ).” Mai giáo chủ uy hiếp.
“Yên tâm đi, ta còn không đem người kia để vào mắt.” Tiểu Thất nhếch khóe miệng một cái, hắn cho tới bây giờ đều cho rằng, cao thủ chân chính từ trước tới nay đều không phải là những vị đại hiệp thích lộ mặt, cao thủ phải nằm trong số đám ảnh vệ a ( gào thét -ing)!
“Phải tự xưng là bổn tọa!” Mai giáo chủ thở phì phì tránh ra, ngồi xuống ghế thái sư dưới đài xem cuộc chiến.
Kinh Trường Phong cùng Tiểu Thất hai bên giằng co, ánh mắt của hắn cũng cẩn thận bắt đầu đánh giá Mạc Tiểu Thất——vị tân nhậm giáo chủ trước mắt này, hồng y như lửa, mặt mày tươi diễm, môi đỏ mọng, dáng vẻ yêu dã tà mị, trong mắt dường như có ngọn lửa ngông cuồng thiêu đốt, có thể đem bất luận thứ gì đối diện với hắn đốt cháy hầu như không còn, xinh đẹp mà cũng nguy hiểm! Một người nam tử, làm sao lại có khí khái? diễm nhiêu như thế này!
【 Tiểu Thất biểu lộ đây hoàn toàn là hiệu quả hoá trang yêu nghiệt —— Tiểu Thất chân chính so với người hắn đang nhìn thấy thuận mắt hơn nhiều 】
Kinh đại hiệp giật mình phát giác, chính mình thế nhưng đối với một người nam nhân lại ngắm nhìn cẩn thận cùng để bụng như thế.
Nếu có thể khiến cho vị giáo chủ này cải tà quy chính, bảo vệ an toàn xã tắc là chuyện may mắn cỡ nào! Kinh Trường Phong ánh mắt trở nên kiên định, ôm quyền cất giọng nói: “Đắc tội!”
Cuộc chiến giữa cao thủ, mở màn kinh thiên!
Kinh Trường Phong dùng kiếm, Mạc Tiểu Thất dùng đao, đôi bên phủ đầu, đó là chiêu thức làm toàn trường rung động cỡ nào! Chỉ trong một chiêu, tốc này nhanh như điện chớp, lại đủ để hai bên hiểu được nội lực đối phương thâm hậu, là cuộc chiến giữa cường địch với nhau, là sự đối đầu sovề độ tỉnh táo của hai vị võ giả, là cuộc chiến nhiệt huyết sôi trào!
“Thân thủ thật tốt!” Tiểu Thất thoáng chốc hưng phấn, hắn cảm thấy đây đúng là điều mình hy vọng đã lâu, là trận quyết đấu đại thi quyền cước nhẹ nhàng vui vẻ, vì thế cười ha ha, đao trong tay mở rộng ra, sắc bén hơn mấy lần!
Kinh Trường Phong vì hắn triển lộ hào khí mà động dung, không ngờ được vị giáo chủ này một khi giao thủ, lại là một võ giả bừa bãi trương dương như thế, nhất thời cũng cảm thấy thân là kiếm giả cũng vui sướng cùng xúc động khôn nguôi, cũng không hề giữ lại bước lên ứng chiến!
Mà ngay cả Mai giáo chủ, đối với tu vi tăng vọt của Mạc Tiểu Thất cảm thấy kinh ngạc cùng vui sướng vô cùng, không thể tưởng được chỉ một đoạn ngắn thôi mà võ công của Tiểu Thất đã tinh tiến đến mức này, ngược lại đang do dự về ý định ban đầu muốn ra tay giúp đỡ Tiểu Thất.
Ngộ tính cùng căn cơ của Tiểu Thất vốn đã cực kỳ hơn người, hơn nữa cùng Khanh Ngũ luân phiên đối mặt với cường địch vây hãm, chiêu thức cũng như trình độ tinh tiến đột nhiên tăng mạnh không nói, còn hàng đêm cùng Long thần vui thích, thừa nhận tinh nguyên của long khí, đương nhiên so với việc ăn bất cứ đan dược tăng tu vi công lực còn hữu hiệu hơn nhiều.
Mà Kinh Trường Phong cũng là tuấn kiệt trăm năm mới có một, hơn nữa từ nhỏ luôn gặp được kỳ ngộ, tu tập thần công vô thượng, thu phục được linh vật tuyệt thế. Võ công sớm đã vượt xa những thế ngoại cao nhân tu luyện hơn trăm năm trong chốn võ lâm những, lần này gặp được Tiểu Thất, đúng là chẳng phân biệt được cao thấp, đánh đến đất trời mờ mịt!
Rốt cục, giờ lành buổi trưa đã đến, Tiểu Thất bị Mai giáo chủ lôi kéo tới lôi đài tham gia nghi thức. Lúc này trên khoảng đất trống người đứng đông nghìn nghịt, các vị trong võ lâm cũng đều an vị. Tiểu Thất xuất hiện trước mắt bao người, nhất thời cảm thấy cực kỳ không quen, phải biết chức nghiệp của hắn chính là ảnh vệ dù có chết cũng không được lộ diện a!
Đột nhiên đối mặt với nhiều người như vậy, phía trước lại không có Khanh Ngũ chống đỡ, Tiểu Thất cảm thấy khẩn trương cực độ.
Đang lúc Tiểu Thất đi đến trên đài, đám người trong ma giáo ở bên dưới lập tức phát ra tiếng hoan hô động trời, làm cho mồ hôi lạnh của Tiểu Thất chảy ròng ròng, càng thêm khẩn trương. Hắn cứng ngắc quay đầu lại nhìn Mai giáo chủ, không biết nên nói cái gì cho phải.
Mai giáo chủ ngược lại rất thong dong tự nhiên, đối với người phía dưới đàn bắt đầu diễn thuyết, Tiểu Thất không tự chủ được mà lui về phía sau ba bước, đứng ở phía sau Mai giáo chủ—— đó là vị trí cố định thường ngày ủa thị vệ.
Kết quả Mai giáo chủ một bên diễn thuyết, một bên kéo Tiểu Thất đẩy lên phía trước, nói: “Từ nay về sau, Mai Sương Thanh sẽ toàn quyền chưởng quản Bái Nguyệt thần giáo, Bái Nguyệt giáo nhất thống giang hồ, thiên thu vạn tái!”
Phía dưới hưởng ứng bằng tiếng hô rung trời. Tiểu Thất thì mặt mày run rẩy, nghĩ thầm rằng hội nghị vạn ác này sao còn không chấm dứt!
Đột nhiên, một tiếng Thanh Việt thét dài lực áp toàn trường, nội lực hùng hậu kích động bốn phương, khiến cho mọi người cả kinh —— chỉ thấy xa xa có một người đang phi tới, tiêu sái dẫm trên đầu vai mọi người mà qua, cuối cùng tiêu sái xoay người một cái, thanh sam lượn lờ, dừng ở trên đài cao, mặt đối mặt với Tiểu Thất!
Tiểu Thất cùng người tới bốn mắt nhìn nhau, chỉ thấy đối phương tuấn dật vô song, mày kiếm mắt sáng, anh khí trương dương, vừa thấy là đủ biết vị này là thiếu niên anh hùng chính khí dạt dào —— người tới mỉm cười, dịu dàng nhưng không mất uy nghi, trong tay mang theo trường kiếm Thanh Việt kiếm minh ra khỏi vỏ, nhắm thẳng vào Tiểu Thất!
“Tiểu Mai giáo chủ, Đại Mai giáo chủ, thật có lỗi vì đã quấy rầy nghi thức của các hạ. Tại hạ là Kinh Trường Phong đại đệ tử của môn phái Hạo Nhiên, hôm nay mục đích tại hạ tới đây chính là hy vọng hai vị giáo chủ lập tức lui binh, để tránh khiến cho Trung Nguyên gặp hoạ chiến tranh!” Thanh niên nghiêm nghị dõng dạc chính khí nói.
“Hạo Nhiên tự xưng là người đại diện cho Trung Nguyên võ lâm, tự cao tự đại, hiện giờ thế nhưng lại đem xúc tua kéo đến tận đây, ta thấy các ngươi mới chính là kẻ có rắp tâm!” Mai giáo chủ cười lạnh nói, “Tiểu Sương, đây là cơ hội để lập uy, giết tiểu tử này!”
“Ảnh vệ có giết người hay không, giết người nào, đều phải có lệnh mới có thể làm việc.” Tiểu Thất phản xạ có điều kiện mà nói= =.
Mai giáo chủ đảo cặp mắt trắng dã, đang muốn mở miệng, đã thấy Kinh Trường Phong nói: “Tại hạ chỉ muốn suy nghĩ cho Trung Nguyên võ lâm, cũng không có âm mưu gì khác. Hôm nay nếu tại hạ đã tới đây, chỉ cầu một trận chiến! Nếu giáo chủ thắng tại hạ, tại hạ tự nhiên sẽ nhượng bộ, nếu tại hạ thắng, có thể xin giáo chủ nể mặt, đình chỉ tiến quân hay không?”
Mai giáo chủ cười nói: “Tốt thôi, hôm nay vừa lúc ngày lành giờ tốt, mượn đầu của ngươi đến tế cờ vậy! Kinh Trường Phong, ngươi hiện tại hối hận còn kịp!” Ý tứ của hắn là để Tiểu Thất lập uy ngay trước mặt người khác, Kinh Trường Phong là đại hiệp chính đạo đại danh truyền xa, võ công cao cường. Nếu như thắng hắn, đối với bá nghiệp ngày sau của Tiểu Sương vô cùng có ích, cơ hội này không thể tốt hơn!
Đương nhiên, hắn tất nhiên có biện pháp âm thầm trợ giúp Tiểu Thất thắng.
“So xong có thể ăn cơm sao?” Tiểu Thất nhỏ giọng hỏi, kỳ thật hắn đã có chút đói bụng, hơn nữa hắn sợ bộ vuốt đói bụng, muốn về ăn cùng bộ vuốt.
Cùng nhau ăn cơm trưa ngao ngao ngao! Hắn thích nhất là cùng rồng bộ vuốt tranh nhau cướp đồ, mới nghĩ thôi cũng đã cảm thấy…
Càng ngày càng đói bụng!
Mai giáo chủ lại co rút khóe miệng ——đệ đệ hắn bị cái tên Khanh Ngũ chết tiệt dạy đến mức không có chút tiền đồ như vậy! Hắn nhất định phải đem đệ đệ kéo về đây! Để hắn trở thành ma giáo giáo chủ bá đạo nhất từ trước tới nay!
Kinh Trường Phong thính lực hơn người có chút không hiểu mà nhìn hai người Đại Tiểu Mai giáo chủ, tổng cảm thấy lời nói của tiểu Mai giáo chủ khiến người đầu óc lơ mơ, có lẽ là tiếng lóng của ma giáo đi?
“Không đánh bại Kinh Trường Phong, ta sẽ giết người kia ( Khanh Ngũ).” Mai giáo chủ uy hiếp.
“Yên tâm đi, ta còn không đem người kia để vào mắt.” Tiểu Thất nhếch khóe miệng một cái, hắn cho tới bây giờ đều cho rằng, cao thủ chân chính từ trước tới nay đều không phải là những vị đại hiệp thích lộ mặt, cao thủ phải nằm trong số đám ảnh vệ a ( gào thét -ing)!
“Phải tự xưng là bổn tọa!” Mai giáo chủ thở phì phì tránh ra, ngồi xuống ghế thái sư dưới đài xem cuộc chiến.
Kinh Trường Phong cùng Tiểu Thất hai bên giằng co, ánh mắt của hắn cũng cẩn thận bắt đầu đánh giá Mạc Tiểu Thất——vị tân nhậm giáo chủ trước mắt này, hồng y như lửa, mặt mày tươi diễm, môi đỏ mọng, dáng vẻ yêu dã tà mị, trong mắt dường như có ngọn lửa ngông cuồng thiêu đốt, có thể đem bất luận thứ gì đối diện với hắn đốt cháy hầu như không còn, xinh đẹp mà cũng nguy hiểm! Một người nam tử, làm sao lại có khí khái? diễm nhiêu như thế này!
【 Tiểu Thất biểu lộ đây hoàn toàn là hiệu quả hoá trang yêu nghiệt —— Tiểu Thất chân chính so với người hắn đang nhìn thấy thuận mắt hơn nhiều 】
Kinh đại hiệp giật mình phát giác, chính mình thế nhưng đối với một người nam nhân lại ngắm nhìn cẩn thận cùng để bụng như thế.
Nếu có thể khiến cho vị giáo chủ này cải tà quy chính, bảo vệ an toàn xã tắc là chuyện may mắn cỡ nào! Kinh Trường Phong ánh mắt trở nên kiên định, ôm quyền cất giọng nói: “Đắc tội!”
Cuộc chiến giữa cao thủ, mở màn kinh thiên!
Kinh Trường Phong dùng kiếm, Mạc Tiểu Thất dùng đao, đôi bên phủ đầu, đó là chiêu thức làm toàn trường rung động cỡ nào! Chỉ trong một chiêu, tốc này nhanh như điện chớp, lại đủ để hai bên hiểu được nội lực đối phương thâm hậu, là cuộc chiến giữa cường địch với nhau, là sự đối đầu sovề độ tỉnh táo của hai vị võ giả, là cuộc chiến nhiệt huyết sôi trào!
“Thân thủ thật tốt!” Tiểu Thất thoáng chốc hưng phấn, hắn cảm thấy đây đúng là điều mình hy vọng đã lâu, là trận quyết đấu đại thi quyền cước nhẹ nhàng vui vẻ, vì thế cười ha ha, đao trong tay mở rộng ra, sắc bén hơn mấy lần!
Kinh Trường Phong vì hắn triển lộ hào khí mà động dung, không ngờ được vị giáo chủ này một khi giao thủ, lại là một võ giả bừa bãi trương dương như thế, nhất thời cũng cảm thấy thân là kiếm giả cũng vui sướng cùng xúc động khôn nguôi, cũng không hề giữ lại bước lên ứng chiến!
Mà ngay cả Mai giáo chủ, đối với tu vi tăng vọt của Mạc Tiểu Thất cảm thấy kinh ngạc cùng vui sướng vô cùng, không thể tưởng được chỉ một đoạn ngắn thôi mà võ công của Tiểu Thất đã tinh tiến đến mức này, ngược lại đang do dự về ý định ban đầu muốn ra tay giúp đỡ Tiểu Thất.
Ngộ tính cùng căn cơ của Tiểu Thất vốn đã cực kỳ hơn người, hơn nữa cùng Khanh Ngũ luân phiên đối mặt với cường địch vây hãm, chiêu thức cũng như trình độ tinh tiến đột nhiên tăng mạnh không nói, còn hàng đêm cùng Long thần vui thích, thừa nhận tinh nguyên của long khí, đương nhiên so với việc ăn bất cứ đan dược tăng tu vi công lực còn hữu hiệu hơn nhiều.
Mà Kinh Trường Phong cũng là tuấn kiệt trăm năm mới có một, hơn nữa từ nhỏ luôn gặp được kỳ ngộ, tu tập thần công vô thượng, thu phục được linh vật tuyệt thế. Võ công sớm đã vượt xa những thế ngoại cao nhân tu luyện hơn trăm năm trong chốn võ lâm những, lần này gặp được Tiểu Thất, đúng là chẳng phân biệt được cao thấp, đánh đến đất trời mờ mịt!