Còn hai ngày nữa là hết mùa hạ, cũng là lúc nàng xuất cung, ai, ở trong cung lâu như vậy nên nàng rất nhớ Thanh La tỷ và những tiếng ồn ào trong Mĩ Nhân lâu. Cũng may là nàng chỉ ở trong cung gần một tháng thôi chứ sống cả đời trong cung thì nàng sẽ chết mất!
“Thanh Phi, em đã thu dọn đồ đạc xong chưa?” Phi Yến lơ đãng hỏi
“Dạ rồi! Em nhớ Mĩ Nhân lâu của chúng ta quá! Tuy trong cung đồ ăn ngon hơn, cuộc sống cũng tốt hơn nhưng em vẫn cảm thấy bên ngoài là tuyệt nhất!” Thanh Phi vui mừng khi nghĩ đến ngày mai là được xuất cung.
“Đương nhiên, ta cũng thích cuộc sống bên ngoài tự do tự tại hơn! A, hay là mùa hạ năm sau chúng ta đi Bạch Hổ quốc đi! Ta nghe nói mùa hạ ở nơi đó khí trời rất mát mẻ!” Phi Yến háo hức nói. Haha, sẵn tiện nàng làm một chuyến du lịch luôn! Mai mốt nàng sẽ đi thăm thú từng nơi một ở cái thế giới này
“A, tiểu thư, người nói thật chứ? Em chưa bao giờ bước chân ra khỏi Thanh Long bao giờ! Em cũng nghe nói ở Bạch Hổ có rất nhiều phong cảnh đẹp!” Thanh Phi sau khi nghe Phi Yến nói xong thì mắt long lanh nghĩ về một nơi nào đó.
Hai người các nàng mải mê nói về mùa hạ năm sau mà ko hề hay biết ở bên ngoài có hai nam nhân mặt mũi tối sầm lại.
“Nàng có vẻ vui mừng nhỉ? Hoàng cung của ta ko tốt sao?” Chính Hiên bước vào ngắt câu chuyện của các nàng. Hừ, hắn từ bên ngoài bước vào đã nghe tiếng nói vui vẻ của nàng. Hắn ko thích cái ý nghĩ sẽ đi chu du đây đó của nàng chút nào!
“Phi Yến, một mình nàng tới Bạch Hổ sẽ rất nguy hiểm!” Nhược Bạch nhẹ nhàng khuyên ngăn. Hắn cũng ko thích nàng đi chút nào! Nếu như nàng muốn tới Bạch Hổ thì chẳng bằng đi tới Huyền Vũ quốc. Chỗ hắn sống cũng rất mát mẻ vào mùa hạ đấy thôi!
Phi Yến nhìn hai nam nhân kì lạ này rồi nói “Hoàng cung ko phải ko tốt, chỉ là ta vốn thích được tự do bay lượn bên ngoài mà thôi! Mà ta có nói rằng sẽ đi Bạch Hổ quốc bây giờ sao? Những nước khác thì ta ko biết nhưng ta đến Bạch Hổ quốc là tuyệt đối an toàn!” Đương nhiên nơi này rất an toàn rồi! Vì Tử Ly là đại hoàng tử của Bạch Hổ quốc mà!
Chính Hiên và Nhược Bạch ko hiểu sao Phi Yến lại nói như vậy! Bọn hắn còn chưa kịp hỏi nàng thì Thần Hy đã bước vào nói: “Phi Yến, Thanh La nhờ ta nói với nàng rằng “Minh nguyệt” đã đến!” Thần Hy lúc nghe câu này cũng ko hiểu nó là gì nhưng Thanh La đã nói Phi Yến chắc chắn sẽ hiểu!
Minh nguyệt? Chẳng lẽ… Phi Yến vui mừng nói với ba nam nhân đang tò mò nhìn nàng: “Ta phải xuất cung ngay bây giờ! Thanh Phi thu dọn đồ đạc đi!” Nàng vội vàng nhìn Thanh Phi.
Thanh Phi tuy ko hiểu tại sao tiểu thư lại như vậy nhưng nàng vẫn làm theo.
Chính Hiên ko hiểu chuyện gì đang xảy ra. Minh nguyệt? Đó rốt cục là ý gì mà làm cho nàng vui mừng và vội vã rời khỏi đây như vậy? “Phi Yến, có chuyện gì vậy? Ko phải ngày mai nàng mới xuất cung sao?”
“Ko có gì đâu! Chỉ là ta có việc quan trọng phải trở về Mĩ Nhân lâu bây giờ!” Phi Yến nhìn thấy Thanh Phi đã chuẩn bị xong hết thì ra ngoài cửa. Nàng còn chưa bước ra thì Nhược Bạch đã nắm lấy cánh tay nàng “Ta đi với nàng!”
Chính Hiên và Thần Hy nghe vậy nên đồng thanh nói: “Ta cũng đi với nàng!”
Bọn hắn thật muốn biết là chuyện gì mà khiến nàng thường ngày bình tĩnh mà hôm nay lại vội vàng, kích động như vậy!
“Ko cần đâu, ta với Thanh Phi đi là được rồi!” Ba nam nhân kì quái này tự dưng lại đòi đi theo nàng hết!
“Nếu vậy thì ngày mai nàng hãy xuất cung!” Chính Hiên lạnh lùng nói. Hắn cảm thấy nàng đang giấu giếm chuyện gì đó! (ca đa nghi quá!)
Phi Yến trừng mắt nhìn Chính Hiên, thấy hắn vẫn giữ thái độ như vậy nên nàng đành nói: “Được rồi!” Nàng ko muốn ba người này theo là vì sẽ biến Mĩ Nhân lâu của nàng thành một chỗ phiền phức! Nơi nhỏ bé của nàng mà chứa cùng lúc nhiều soái ca như vậy sẽ dễ bị chú ý lắm! Nhất là đám nữ nhân háo sắc kia. Cứ mỗi lần Chính Hiên, Thần Hy hay Nhược Bạch đến Mĩ Nhân lâu là cứ y như rằng sẽ kéo theo cả đống fan hâm mộ cuồng nhiệt. Nàng phải công nhận một điều rằng dù ở thời nào cũng có đám nữ nhân háo sắc hết!
Thế là Phi Yến đành phải ngoan ngoãn lên xe ngựa cùng với Thanh Phi và ba nam nhân này!
Xe ngựa vừa dừng trước Mĩ Nhân lâu là Phi Yến nhảy xuống liền. Nàng vội vã chạy vào trong thì thấy Thanh La tỷ đang đứng ở quầy.
“Tiểu thư, Thanh La ko ngờ người lại về nhanh như vậy!” Thanh La vui mừng khi gặp lại Phi Yến.
“Người đâu?” Phi Yến vội vàng hỏi
“Ơ…A, ở sân sau…” Thanh La còn chưa kịp nói hết thì Phi Yến đã chạy vào trong, theo sau Phi Yến còn có Chính Hiên, Thần Hy và Nhược Bạch. Thanh Phi ko hiểu chuyện gì nên tò mò hỏi Thanh La: “Tỷ tỷ, chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Thanh La nhìn Thanh Phi rồi thở dài: “Ai, em mau đi cất hành lí đi! Mĩ Nhân lâu của chúng ta sắp ko được yên ổn rồi!”
Còn hai ngày nữa là hết mùa hạ, cũng là lúc nàng xuất cung, ai, ở trong cung lâu như vậy nên nàng rất nhớ Thanh La tỷ và những tiếng ồn ào trong Mĩ Nhân lâu. Cũng may là nàng chỉ ở trong cung gần một tháng thôi chứ sống cả đời trong cung thì nàng sẽ chết mất!
“Thanh Phi, em đã thu dọn đồ đạc xong chưa?” Phi Yến lơ đãng hỏi
“Dạ rồi! Em nhớ Mĩ Nhân lâu của chúng ta quá! Tuy trong cung đồ ăn ngon hơn, cuộc sống cũng tốt hơn nhưng em vẫn cảm thấy bên ngoài là tuyệt nhất!” Thanh Phi vui mừng khi nghĩ đến ngày mai là được xuất cung.
“Đương nhiên, ta cũng thích cuộc sống bên ngoài tự do tự tại hơn! A, hay là mùa hạ năm sau chúng ta đi Bạch Hổ quốc đi! Ta nghe nói mùa hạ ở nơi đó khí trời rất mát mẻ!” Phi Yến háo hức nói. Haha, sẵn tiện nàng làm một chuyến du lịch luôn! Mai mốt nàng sẽ đi thăm thú từng nơi một ở cái thế giới này
“A, tiểu thư, người nói thật chứ? Em chưa bao giờ bước chân ra khỏi Thanh Long bao giờ! Em cũng nghe nói ở Bạch Hổ có rất nhiều phong cảnh đẹp!” Thanh Phi sau khi nghe Phi Yến nói xong thì mắt long lanh nghĩ về một nơi nào đó.
Hai người các nàng mải mê nói về mùa hạ năm sau mà ko hề hay biết ở bên ngoài có hai nam nhân mặt mũi tối sầm lại.
“Nàng có vẻ vui mừng nhỉ? Hoàng cung của ta ko tốt sao?” Chính Hiên bước vào ngắt câu chuyện của các nàng. Hừ, hắn từ bên ngoài bước vào đã nghe tiếng nói vui vẻ của nàng. Hắn ko thích cái ý nghĩ sẽ đi chu du đây đó của nàng chút nào!
“Phi Yến, một mình nàng tới Bạch Hổ sẽ rất nguy hiểm!” Nhược Bạch nhẹ nhàng khuyên ngăn. Hắn cũng ko thích nàng đi chút nào! Nếu như nàng muốn tới Bạch Hổ thì chẳng bằng đi tới Huyền Vũ quốc. Chỗ hắn sống cũng rất mát mẻ vào mùa hạ đấy thôi!
Phi Yến nhìn hai nam nhân kì lạ này rồi nói “Hoàng cung ko phải ko tốt, chỉ là ta vốn thích được tự do bay lượn bên ngoài mà thôi! Mà ta có nói rằng sẽ đi Bạch Hổ quốc bây giờ sao? Những nước khác thì ta ko biết nhưng ta đến Bạch Hổ quốc là tuyệt đối an toàn!” Đương nhiên nơi này rất an toàn rồi! Vì Tử Ly là đại hoàng tử của Bạch Hổ quốc mà!
Chính Hiên và Nhược Bạch ko hiểu sao Phi Yến lại nói như vậy! Bọn hắn còn chưa kịp hỏi nàng thì Thần Hy đã bước vào nói: “Phi Yến, Thanh La nhờ ta nói với nàng rằng “Minh nguyệt” đã đến!” Thần Hy lúc nghe câu này cũng ko hiểu nó là gì nhưng Thanh La đã nói Phi Yến chắc chắn sẽ hiểu!
Minh nguyệt? Chẳng lẽ… Phi Yến vui mừng nói với ba nam nhân đang tò mò nhìn nàng: “Ta phải xuất cung ngay bây giờ! Thanh Phi thu dọn đồ đạc đi!” Nàng vội vàng nhìn Thanh Phi.
Thanh Phi tuy ko hiểu tại sao tiểu thư lại như vậy nhưng nàng vẫn làm theo.
Chính Hiên ko hiểu chuyện gì đang xảy ra. Minh nguyệt? Đó rốt cục là ý gì mà làm cho nàng vui mừng và vội vã rời khỏi đây như vậy? “Phi Yến, có chuyện gì vậy? Ko phải ngày mai nàng mới xuất cung sao?”
“Ko có gì đâu! Chỉ là ta có việc quan trọng phải trở về Mĩ Nhân lâu bây giờ!” Phi Yến nhìn thấy Thanh Phi đã chuẩn bị xong hết thì ra ngoài cửa. Nàng còn chưa bước ra thì Nhược Bạch đã nắm lấy cánh tay nàng “Ta đi với nàng!”
Chính Hiên và Thần Hy nghe vậy nên đồng thanh nói: “Ta cũng đi với nàng!”
Bọn hắn thật muốn biết là chuyện gì mà khiến nàng thường ngày bình tĩnh mà hôm nay lại vội vàng, kích động như vậy!
“Ko cần đâu, ta với Thanh Phi đi là được rồi!” Ba nam nhân kì quái này tự dưng lại đòi đi theo nàng hết!
“Nếu vậy thì ngày mai nàng hãy xuất cung!” Chính Hiên lạnh lùng nói. Hắn cảm thấy nàng đang giấu giếm chuyện gì đó! (ca đa nghi quá!)
Phi Yến trừng mắt nhìn Chính Hiên, thấy hắn vẫn giữ thái độ như vậy nên nàng đành nói: “Được rồi!” Nàng ko muốn ba người này theo là vì sẽ biến Mĩ Nhân lâu của nàng thành một chỗ phiền phức! Nơi nhỏ bé của nàng mà chứa cùng lúc nhiều soái ca như vậy sẽ dễ bị chú ý lắm! Nhất là đám nữ nhân háo sắc kia. Cứ mỗi lần Chính Hiên, Thần Hy hay Nhược Bạch đến Mĩ Nhân lâu là cứ y như rằng sẽ kéo theo cả đống fan hâm mộ cuồng nhiệt. Nàng phải công nhận một điều rằng dù ở thời nào cũng có đám nữ nhân háo sắc hết!
Thế là Phi Yến đành phải ngoan ngoãn lên xe ngựa cùng với Thanh Phi và ba nam nhân này!
Xe ngựa vừa dừng trước Mĩ Nhân lâu là Phi Yến nhảy xuống liền. Nàng vội vã chạy vào trong thì thấy Thanh La tỷ đang đứng ở quầy.
“Tiểu thư, Thanh La ko ngờ người lại về nhanh như vậy!” Thanh La vui mừng khi gặp lại Phi Yến.
“Người đâu?” Phi Yến vội vàng hỏi
“Ơ…A, ở sân sau…” Thanh La còn chưa kịp nói hết thì Phi Yến đã chạy vào trong, theo sau Phi Yến còn có Chính Hiên, Thần Hy và Nhược Bạch. Thanh Phi ko hiểu chuyện gì nên tò mò hỏi Thanh La: “Tỷ tỷ, chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Thanh La nhìn Thanh Phi rồi thở dài: “Ai, em mau đi cất hành lí đi! Mĩ Nhân lâu của chúng ta sắp ko được yên ổn rồi!”