Vài phút sau, Lura trở lại văn phòng trợ lý của mình, máy móc buông tập văn kiện xuống, máy móc ngồi vào ghế,ngu ngơ 1 lúc lâu mới khôi phục lại tinh thần.
Vừa rồi boss sai đi làm gì ?…Chết rồi.. Lura nức nở 1 tiếng, muốn khóc.Nàng chỉ nhớ rõ Boss nói xong câu kia, sau đó quay đầu đi tới bàn công tác cầm 1 tập văn kiện giao cho mình rồi sai không ít việc, nhưng lúc đó trong đầu nàng chỉ có 2 chữ " Người yêu " to đùng xoay quanh, căn bản là không hề chú ý boss nói cái gì, chỉ gật đầu theo bản năng.
Hai chữ– Chết chắc ! cho dù quay lại hỏi 1 lần nữa hay là cứ hồ đồ mà làm, đều ra kết quả này.
lura khóc không ra nước mắt ,tùy tay mở ra tập văn kiện kia, lật xem qua văn kiện trong tay.
Thôi vậy, cứ đi hỏi lại lần nữa… tựa hồ hôm nay boss là lạ so với trước đây, không chừng sẽ không dọa người.Lần trước nhìn thấy boss ở trung tâm thương mại đã cảm thấy boss không giống lúc trước rồi, do đứa nhỏ bên người y ư ? không phải em trai, là người yêu… Hình như đây là lần đầu boss nhắc tới việc đời tư của bản thân,thế nhưng boss sẽ nói về việc tư !! quả nhiên là không giống với trước kia, vì có người yêu rồi ư ?..Trời ạ ! người yêu của Diêm Vương đại nhân aaaaaa ! …Bất quá người yêu của boss cư nhiên là nam sinh !!!
Lura bị tư duy của chính mình khiến bực mình, nghĩ lâu như vậy mới chọc đúng trọng điểm.
Bất quá, hai người đó đứng chung 1 chỗ, thật vô cùng hài hòa.
Khả năng bởi ai đến trước là chủ, trong đầu Lura bắt đầu tưởng tượng cảnh n loại nữ nhân bất đồng đứng cùng boss,thế nhưng thấy không thể thích hợp bằng nam sinh kia.
Nghĩ vậy,nhất thời thấy mình thật ngu ngốc khi kinh ngạc với vấn đề giới tính. Ai quy định tình yêu chỉ xuất hiện giữa 2 người khác phái ?
Huống hồ,1 ngươi như Boss, hầu hết các nữ nhân là không thể tiêu hóa! =__=
——
Bên này,trong văn phòng Tổng giám đốc, sau khi lura đi, Lãnh Lăng Duệ liền ngồi về ghế, cầm bút điền văn kiện.
Mà phía sau bình phong, Lãnh Kỉ Kỉ nâng cằm nghiêm túc tự hỏi về cái từ hắn vừa mới nghe được
Người yêu? Ngạch, không phải em trai?
Lãnh Kỉ Kỉ biết từ " người yêu " này, tần suất xuất hiện của từ này trên TV và internet tuyệt đối không thấp. Nhưng với 1 người không biết gì về xã hội này ,tựa như trẻ con mới sinh, mới tiếp xúc với internet và TV được nửa năm, không thể yêu cầu người đó hiểu được ý nghĩa sâu xa của 2 chữ này được.
Nhưng đôi khi, chỉ hiểu được ý nghĩa bên ngoài cũng không sao.
Lãnh Kỉ Kỉ lại ôm lấy laptop, gõ bùm bùm 1 mạch, sau đó click vào 1 trang web, đọc cẩn thận từng câu từng chữ.Đương nhiên, ngoài chữ ra còn có hình minh họa.
Lãnh kỉ kỉ vừa nhìn vừa lầm bầm lầu bầu:“Ân…… Này có…… Này cũng có…… Này…… Ngạch, tính đi…… Này giống như cũng có…… Ngô, này mỗi ngày đều có ~~~……”
Người nào đó dừng tay đang định lật trang giấy lại,nhíu mày, thầm nghĩ : “ Bé con đang lẩm bẩm cái gì vậy? cái gì mà này có kia cũng có?
Nghĩ mãi, nhịn không được thoáng nhìn qua, quả nhiên lại lên internet, lãnh Lăng Duệ nhìn bộ dạng nghiêm tú của bé, mỉm cười, lại cúi đầu đọc văn kiện trong tay .
Không đến vài phút, tiếng lẩm bẩm nho nhỏ cũng ngừng lại, biến thành tiếng : “ cái gì?”. Tiếp theo, chợt nghe thấy 1 loạt tiếng động, sau đó là tiếng bước chân xoạch xoạch.
Lãnh Lăng Duệ ngẩn đầu, quả nhiên thấy mỗ yêu tinh ôm laptop đứng cạnh hắn,biểu tình vô cùng hiếu học.
“sao nào?” Lãnh Lăng Duệ nhướn mi, hắn không nhìn thấy màn hình laptop nên không rõ.
“ vừa rồi ta nghe ngươi nói đến người yêu, nên đi search”
“…” Lãnh Lăng Duệ méo miệng. Lúc nãy nói chuyện với lura sao hắn không nhớ tới mỗ yêu tinh cũng ở trong phòng nhỉ!
“ sau đó có 1 trang web kể thật nhiều những chuyện mà những người yêu nhau làm.~”
“……” Lãnh Lăng Duệ có dự cảm xấu.
“ hầu hết đều phù hợp ~ nhưng có cái cuối là ta không hiểu.”
“….”
Lãnh Kỉ Kỉ quay màn hình về phía Lãnh Lăng Duệ, bĩu môi : “ Đây, chính là cái này.”
Trong nháy mắt, Lãnh Lăng Duệ có ý tưởng hủy diệt toàn bộ mạng internet để trả thù xã hội : “ mẹ nó! Ngươi liệt kê ra vài câu còn chưa tính, lại còn ghi cả đoạn. cả đoạn còn chưa tính, còn có hình minh họa!!!
Lãnh Kỉ kỉ chỉ lo nhìn màn hình, suy tư, không chú ý tới khuôn mặt xanh mét của chủ nhà đại nhân, tiếp tục nói: “ đây cũng là chuyện mà người yêu làm sao? Vì sao những cái phía trước 2 ta đều làm mà riêng cái này không làm?”
“……”
“Ôi chao, Duệ Duệ?” Lãnh kỉ kỉ không chiếm được câu trả lời,cuối cùng cũng rời tầm mắt khỏi màn hình, nhìn chủ nhà đại nhân, sau đó kinh ngạc nói : “ Duệ Duệ, sao sắc mặt ngươi kém vậy?”
Lãnh Lăng Duệ nghe vậy, cuối cùng cũng khôi phục lại lý trí, không chút do dự tắt đi trang web, sau đó âm trầm cảnh cáo mỗ yêu tinh : “ sau này nếu nhìn thấy những hình ảnh kiểu này phải ngay lập tức tắt đi, có nghe hay không?!”
“ a! vì sao?”
“ không hỏi vì sao! Lần sau nếu anh phát hiện em đang nhìn thứ này thì cứ chờ đấy!! “ ( a định phạt e nó kiểu gì đây? “ấy ấy” hả? )
“… Duệ Duệ, sao ngươi phản ứng mạnh vậy?” Lãnh Kỉ Kỉ ủy khuất mếu máo, trừng Lãnh Lăng Duệ bằng 2 mắt to tròn.
“Lại đây!” Lãnh Lăng Duệ đau đầu nhìn biểu tình của mỗ yêu tinh, nhẹ nhàng nói : “ hiện tai em không thích hợp xem những cái đó…”
“ Nga…” Tuy cảm thấy lý do này chẳng có tí sức thuyết phục nào nhưng Lãnh Kỉ Kỉ vẫn miễn cưỡng gật đầu, sau đó ngay lập tức không cam lòng, nói tiếp : “ Vậy chờ tới thời điểm thích hợp phải nói cho ta.”
“Tốt thôi!”
Vài phút sau, Lura trở lại văn phòng trợ lý của mình, máy móc buông tập văn kiện xuống, máy móc ngồi vào ghế,ngu ngơ lúc lâu mới khôi phục lại tinh thần.
Vừa rồi boss sai đi làm gì ?…Chết rồi.. Lura nức nở tiếng, muốn khóc.Nàng chỉ nhớ rõ Boss nói xong câu kia, sau đó quay đầu đi tới bàn công tác cầm tập văn kiện giao cho mình rồi sai không ít việc, nhưng lúc đó trong đầu nàng chỉ có chữ " Người yêu " to đùng xoay quanh, căn bản là không hề chú ý boss nói cái gì, chỉ gật đầu theo bản năng.
Hai chữ– Chết chắc ! cho dù quay lại hỏi lần nữa hay là cứ hồ đồ mà làm, đều ra kết quả này.
lura khóc không ra nước mắt ,tùy tay mở ra tập văn kiện kia, lật xem qua văn kiện trong tay.
Thôi vậy, cứ đi hỏi lại lần nữa… tựa hồ hôm nay boss là lạ so với trước đây, không chừng sẽ không dọa người.Lần trước nhìn thấy boss ở trung tâm thương mại đã cảm thấy boss không giống lúc trước rồi, do đứa nhỏ bên người y ư ? không phải em trai, là người yêu… Hình như đây là lần đầu boss nhắc tới việc đời tư của bản thân,thế nhưng boss sẽ nói về việc tư !! quả nhiên là không giống với trước kia, vì có người yêu rồi ư ?..Trời ạ ! người yêu của Diêm Vương đại nhân aaaaaa ! …Bất quá người yêu của boss cư nhiên là nam sinh !!!
Lura bị tư duy của chính mình khiến bực mình, nghĩ lâu như vậy mới chọc đúng trọng điểm.
Bất quá, hai người đó đứng chung chỗ, thật vô cùng hài hòa.
Khả năng bởi ai đến trước là chủ, trong đầu Lura bắt đầu tưởng tượng cảnh n loại nữ nhân bất đồng đứng cùng boss,thế nhưng thấy không thể thích hợp bằng nam sinh kia.
Nghĩ vậy,nhất thời thấy mình thật ngu ngốc khi kinh ngạc với vấn đề giới tính. Ai quy định tình yêu chỉ xuất hiện giữa người khác phái ?
Huống hồ, ngươi như Boss, hầu hết các nữ nhân là không thể tiêu hóa! =__=
——
Bên này,trong văn phòng Tổng giám đốc, sau khi lura đi, Lãnh Lăng Duệ liền ngồi về ghế, cầm bút điền văn kiện.
Mà phía sau bình phong, Lãnh Kỉ Kỉ nâng cằm nghiêm túc tự hỏi về cái từ hắn vừa mới nghe được
Người yêu? Ngạch, không phải em trai?
Lãnh Kỉ Kỉ biết từ " người yêu " này, tần suất xuất hiện của từ này trên TV và internet tuyệt đối không thấp. Nhưng với người không biết gì về xã hội này ,tựa như trẻ con mới sinh, mới tiếp xúc với internet và TV được nửa năm, không thể yêu cầu người đó hiểu được ý nghĩa sâu xa của chữ này được.
Nhưng đôi khi, chỉ hiểu được ý nghĩa bên ngoài cũng không sao.
Lãnh Kỉ Kỉ lại ôm lấy laptop, gõ bùm bùm mạch, sau đó click vào trang web, đọc cẩn thận từng câu từng chữ.Đương nhiên, ngoài chữ ra còn có hình minh họa.
Lãnh kỉ kỉ vừa nhìn vừa lầm bầm lầu bầu:“Ân…… Này có…… Này cũng có…… Này…… Ngạch, tính đi…… Này giống như cũng có…… Ngô, này mỗi ngày đều có ~~~……”
Người nào đó dừng tay đang định lật trang giấy lại,nhíu mày, thầm nghĩ : “ Bé con đang lẩm bẩm cái gì vậy? cái gì mà này có kia cũng có?
Nghĩ mãi, nhịn không được thoáng nhìn qua, quả nhiên lại lên internet, lãnh Lăng Duệ nhìn bộ dạng nghiêm tú của bé, mỉm cười, lại cúi đầu đọc văn kiện trong tay .
Không đến vài phút, tiếng lẩm bẩm nho nhỏ cũng ngừng lại, biến thành tiếng : “ cái gì?”. Tiếp theo, chợt nghe thấy loạt tiếng động, sau đó là tiếng bước chân xoạch xoạch.
Lãnh Lăng Duệ ngẩn đầu, quả nhiên thấy mỗ yêu tinh ôm laptop đứng cạnh hắn,biểu tình vô cùng hiếu học.
“sao nào?” Lãnh Lăng Duệ nhướn mi, hắn không nhìn thấy màn hình laptop nên không rõ.
“ vừa rồi ta nghe ngươi nói đến người yêu, nên đi search”
“…” Lãnh Lăng Duệ méo miệng. Lúc nãy nói chuyện với lura sao hắn không nhớ tới mỗ yêu tinh cũng ở trong phòng nhỉ!
“ sau đó có trang web kể thật nhiều những chuyện mà những người yêu nhau làm.~”
“……” Lãnh Lăng Duệ có dự cảm xấu.
“ hầu hết đều phù hợp ~ nhưng có cái cuối là ta không hiểu.”
“….”
Lãnh Kỉ Kỉ quay màn hình về phía Lãnh Lăng Duệ, bĩu môi : “ Đây, chính là cái này.”
Trong nháy mắt, Lãnh Lăng Duệ có ý tưởng hủy diệt toàn bộ mạng internet để trả thù xã hội : “ mẹ nó! Ngươi liệt kê ra vài câu còn chưa tính, lại còn ghi cả đoạn. cả đoạn còn chưa tính, còn có hình minh họa!!!
Lãnh Kỉ kỉ chỉ lo nhìn màn hình, suy tư, không chú ý tới khuôn mặt xanh mét của chủ nhà đại nhân, tiếp tục nói: “ đây cũng là chuyện mà người yêu làm sao? Vì sao những cái phía trước ta đều làm mà riêng cái này không làm?”
“……”
“Ôi chao, Duệ Duệ?” Lãnh kỉ kỉ không chiếm được câu trả lời,cuối cùng cũng rời tầm mắt khỏi màn hình, nhìn chủ nhà đại nhân, sau đó kinh ngạc nói : “ Duệ Duệ, sao sắc mặt ngươi kém vậy?”
Lãnh Lăng Duệ nghe vậy, cuối cùng cũng khôi phục lại lý trí, không chút do dự tắt đi trang web, sau đó âm trầm cảnh cáo mỗ yêu tinh : “ sau này nếu nhìn thấy những hình ảnh kiểu này phải ngay lập tức tắt đi, có nghe hay không?!”
“ a! vì sao?”
“ không hỏi vì sao! Lần sau nếu anh phát hiện em đang nhìn thứ này thì cứ chờ đấy!! “ ( a định phạt e nó kiểu gì đây? “ấy ấy” hả? )
“… Duệ Duệ, sao ngươi phản ứng mạnh vậy?” Lãnh Kỉ Kỉ ủy khuất mếu máo, trừng Lãnh Lăng Duệ bằng mắt to tròn.
“Lại đây!” Lãnh Lăng Duệ đau đầu nhìn biểu tình của mỗ yêu tinh, nhẹ nhàng nói : “ hiện tai em không thích hợp xem những cái đó…”
“ Nga…” Tuy cảm thấy lý do này chẳng có tí sức thuyết phục nào nhưng Lãnh Kỉ Kỉ vẫn miễn cưỡng gật đầu, sau đó ngay lập tức không cam lòng, nói tiếp : “ Vậy chờ tới thời điểm thích hợp phải nói cho ta.”
“Tốt thôi!”