Trâm Anh với khuôn mặt buồn, ấm ức, quay về phòng làm việc. Tự an ủi mình
"Làm việc thôi. Không sau hết, có gì đâu phải buồn chứ. Xí, chảnh, đáng ghét, không ưa,...."
"Chào em, buổi sáng tốt lành. Nè, hôm nay trang điểm, mặc đầm tiểu thư, nhìn xinh nha. Mà sau mặt buồn vậy, ai làm gì em buồn thế"
Chị Hiền ơi, sau Chị hay quá đoán đúng chuyện Trâm Anh thế. Cô nàng đang rất ấm ức, liền kể Chị Hiền nghe hết mọi chuyện sáng nay....
"Haha. Thôi đừng bùn nữa nhé. Thiên Huy là người rất ít nói, lạnh lùng và khó hiểu em à. Cậu ấy rất giỏi. Tự mình mở ra công ty riêng đó. Chị làm ở đây đã 5 năm rồi. Cậu ấy chỉ gật đầu chào và cám ơn khi Chị đưa đồ"
"Người gì tiết kiệm lời nói thế,mở miệng ra chắc sợ đau bụng quá"
"Haha.... Mỗi người một tính mà. Thôi, bắt đầu công việc nhé"
"Dạ"
Làm việc ở đây rất thoải mái như là ở nhà vậy. Cô giám đốc đã 55 tuổi rồi nhưng cô vẫn rất đẹp, vui vẻ, hoà đồng và rất tốt. Cô là một người rất hiểu chuyện. Còn Chị Hiền cũng là một người rất vui tính, giỏi giang. Chị Hiền đã có gia đình và một bé trai 2 tuổi. Công ty như thế này thật là thích mà.
Chiều nay, trong văn phòng chỉ còn một mình Trâm Anh. Do giám đốc đã đi makeup chuẩn bị cho buổi tiệc tối nay rồi. Còn Chị Hiền thì đi thăm các showroom rồi.
Từ đằng xa Trâm Anh đã thấy Thiên Huy đang chuẩn bị mở cửa bước vào văn phòng(do văn phòng này được thiết kế toàn là kính nên có thể nhìn xung quanh 4 hướng) Cô liền giả bộ đang chăm chú làm việc trên máy laptop.
Thiên Huy thấy chỉ có Trâm Anh trong phòng liền hỏi:
" Cho hỏi có biết mẹ tôi đi đâu không"
"...."
Trâm Anh giả bộ không nghe thấy đây mà. Thiên Huy liền bước đến gõ tay vào bàn Trâm Anh.
"Cô nghe thấy sau không trả lời"
"Anh hỏi tui à. Tui tưởng anh hỏi ai chứ"( ai biểu hỏi không có chủ ngữ chi)
"Trong phòng này. Chỉ có tui và cô. Tui không hỏi cô thì hỏi ai chứ" Thiên Huy có vẻ khó chịu rồi đó
" Làm sau tui biết được. Anh không kêu tên tui sau biết mà trả lời"( bắt lỗi lun nha)
"Xin lỗi...Tui...không biết tên Cô. Cô có thể nói Mẹ tui đi đâu không? Do tui không liên lạc được với mẹ"
Nghe Thiên Huy nhẹ giọng nói. Cô cũng không gây khó anh nữa.
"Giám đốc đi spa, sau đó đến tiệm makeup rồi",.....xin giới thiệu tên tui là...."
Thiên Huy khi nghe đã biết mẹ mình ở đâu. Anh " cám ơn" rồi quay người đi ra khỏi văn phòng liền lập tức mà không thèm nghe Trâm Anh giới thiệu tên, khiến một lần nữa cô tức giận.
"Anh.... Anh đồ đáng ghét, đáng ghét thật mà..." chỉ biết giậm chân và chỉ tay về hướng anh đi ra thôi.
"Mình làm gì anh ta mà sáng tới chiều anh ta luôn làm mình khó chịu, đáng ghét, đáng ghét...."
*****
Sau một ngày không vui. Cô lên mạng nghe nhạc, xem phim lãng mạn. Sở thix của Trâm Anh là rất hay lên mạng Facebook xem những bài đăng hình ảnh và trạng thái của các bạn cô, bình luận và chia sẻ với các bạn.
"Trâm Anh, hôm nay đi làm gặp anh đẹp trai sau rồi?" Gia Hân- là cô bạn thân hồi học đại học chung với Trâm Anh nt cho cô. Khi cô vừa mở facebook
Gởi icon mặt buồn cho Gia Hân
"Sau..... kể nghe đi"
Kể từ đầu cho đến đuôi cho cô bạn nghe
"Haha... Trâm Anh mà cũng có người phớt lờ sau, haha... thật không tin mà..."
"Cười trên nổi đau của bạn vậy sau"
"Hihi.Sr...Không ngờ lun. Tui tò mò quá đi, muốn gặp mặt anh ấy để xem là người như thế nào mà lơ bạn tui. Biết bao nhiêu người thầm thương, trộm nhớ Trâm Anh. Đợi cô nói chuyện và để ý tới. Vậy mà...."
"Thôi.... Đừng nhắc tới người đó nữa. Do tui bữa đi tìm nhà, chạy lâu ngoài đường, nắng nóng quá nên bị say nắng chút thôi"
"Thật vậy không bạn...." Gia Hân trêu
"Thật mà.Tui sẽ không thèm để ý người đó nữa đâu."
"Uh, nếu vậy thì ok"
"Mới đi làm về à. Mệt không?Hôm nay quán đông khách không?" (Bạn cô đang làm thêm công việc phục vụ ở quán cafe acoustic, quán này những buổi tối thường có nhóm nhạc giao lưu hát với nhau rất hay)
"Uh. Cũng mới về. Ngày thường nên cũng không đông khách lắm, nên phục vụ cũng khỏe. 10h là dọn dẹp xong hết rồi."
"Hôm nay ông chủ quán đẹp trai có qua không?"
(Gia Hân kể chủ quán cafebạn ấy đang làm rất là đẹp trai, ga lăng lịch sự và cực kì tốt với nhân viên. Khiến bạn ấy rất ngưỡng mộ)
"Không có qua,hôm nay anh ấy đi tiệc sinh nhật rồi"
"Trâm Anh mai có nhóm "bad boy" hát đó. Mai ghé quán nghe hát đi"
"Ok. Vậy mai 7h30 mình lên quán nha.Nhớ chừa chỗ cho mình, chỗ nào mà dễ xem nhất nha"
"Được rồi cô nương.Mai chắc có ông chủ mình ghé quán đó. Hãy qua xem thần tượng của tui nha.hihi"
"Uh, ngủ sớm đi. Mai còn đi làm nữa"
"Bye, ngủ ngon. Mơ giấc mơ đẹp nhé"
"Bye, ngủ ngon nhé"
*********
Trâm Anh với khuôn mặt buồn, ấm ức, quay về phòng làm việc. Tự an ủi mình
"Làm việc thôi. Không sau hết, có gì đâu phải buồn chứ. Xí, chảnh, đáng ghét, không ưa,...."
"Chào em, buổi sáng tốt lành. Nè, hôm nay trang điểm, mặc đầm tiểu thư, nhìn xinh nha. Mà sau mặt buồn vậy, ai làm gì em buồn thế"
Chị Hiền ơi, sau Chị hay quá đoán đúng chuyện Trâm Anh thế. Cô nàng đang rất ấm ức, liền kể Chị Hiền nghe hết mọi chuyện sáng nay....
"Haha. Thôi đừng bùn nữa nhé. Thiên Huy là người rất ít nói, lạnh lùng và khó hiểu em à. Cậu ấy rất giỏi. Tự mình mở ra công ty riêng đó. Chị làm ở đây đã năm rồi. Cậu ấy chỉ gật đầu chào và cám ơn khi Chị đưa đồ"
"Người gì tiết kiệm lời nói thế,mở miệng ra chắc sợ đau bụng quá"
"Haha.... Mỗi người một tính mà. Thôi, bắt đầu công việc nhé"
"Dạ"
Làm việc ở đây rất thoải mái như là ở nhà vậy. Cô giám đốc đã tuổi rồi nhưng cô vẫn rất đẹp, vui vẻ, hoà đồng và rất tốt. Cô là một người rất hiểu chuyện. Còn Chị Hiền cũng là một người rất vui tính, giỏi giang. Chị Hiền đã có gia đình và một bé trai tuổi. Công ty như thế này thật là thích mà.
Chiều nay, trong văn phòng chỉ còn một mình Trâm Anh. Do giám đốc đã đi makeup chuẩn bị cho buổi tiệc tối nay rồi. Còn Chị Hiền thì đi thăm các showroom rồi.
Từ đằng xa Trâm Anh đã thấy Thiên Huy đang chuẩn bị mở cửa bước vào văn phòng(do văn phòng này được thiết kế toàn là kính nên có thể nhìn xung quanh hướng) Cô liền giả bộ đang chăm chú làm việc trên máy laptop.
Thiên Huy thấy chỉ có Trâm Anh trong phòng liền hỏi:
" Cho hỏi có biết mẹ tôi đi đâu không"
"...."
Trâm Anh giả bộ không nghe thấy đây mà. Thiên Huy liền bước đến gõ tay vào bàn Trâm Anh.
"Cô nghe thấy sau không trả lời"
"Anh hỏi tui à. Tui tưởng anh hỏi ai chứ"( ai biểu hỏi không có chủ ngữ chi)
"Trong phòng này. Chỉ có tui và cô. Tui không hỏi cô thì hỏi ai chứ" Thiên Huy có vẻ khó chịu rồi đó
" Làm sau tui biết được. Anh không kêu tên tui sau biết mà trả lời"( bắt lỗi lun nha)
"Xin lỗi...Tui...không biết tên Cô. Cô có thể nói Mẹ tui đi đâu không? Do tui không liên lạc được với mẹ"
Nghe Thiên Huy nhẹ giọng nói. Cô cũng không gây khó anh nữa.
"Giám đốc đi spa, sau đó đến tiệm makeup rồi",.....xin giới thiệu tên tui là...."
Thiên Huy khi nghe đã biết mẹ mình ở đâu. Anh " cám ơn" rồi quay người đi ra khỏi văn phòng liền lập tức mà không thèm nghe Trâm Anh giới thiệu tên, khiến một lần nữa cô tức giận.
"Anh.... Anh đồ đáng ghét, đáng ghét thật mà..." chỉ biết giậm chân và chỉ tay về hướng anh đi ra thôi.
"Mình làm gì anh ta mà sáng tới chiều anh ta luôn làm mình khó chịu, đáng ghét, đáng ghét...."
Sau một ngày không vui. Cô lên mạng nghe nhạc, xem phim lãng mạn. Sở thix của Trâm Anh là rất hay lên mạng Facebook xem những bài đăng hình ảnh và trạng thái của các bạn cô, bình luận và chia sẻ với các bạn.
"Trâm Anh, hôm nay đi làm gặp anh đẹp trai sau rồi?" Gia Hân- là cô bạn thân hồi học đại học chung với Trâm Anh nt cho cô. Khi cô vừa mở facebook
Gởi icon mặt buồn cho Gia Hân
"Sau..... kể nghe đi"
Kể từ đầu cho đến đuôi cho cô bạn nghe
"Haha... Trâm Anh mà cũng có người phớt lờ sau, haha... thật không tin mà..."
"Cười trên nổi đau của bạn vậy sau"
"Hihi.Sr...Không ngờ lun. Tui tò mò quá đi, muốn gặp mặt anh ấy để xem là người như thế nào mà lơ bạn tui. Biết bao nhiêu người thầm thương, trộm nhớ Trâm Anh. Đợi cô nói chuyện và để ý tới. Vậy mà...."
"Thôi.... Đừng nhắc tới người đó nữa. Do tui bữa đi tìm nhà, chạy lâu ngoài đường, nắng nóng quá nên bị say nắng chút thôi"
"Thật vậy không bạn...." Gia Hân trêu
"Thật mà.Tui sẽ không thèm để ý người đó nữa đâu."
"Uh, nếu vậy thì ok"
"Mới đi làm về à. Mệt không?Hôm nay quán đông khách không?" (Bạn cô đang làm thêm công việc phục vụ ở quán cafe acoustic, quán này những buổi tối thường có nhóm nhạc giao lưu hát với nhau rất hay)
"Uh. Cũng mới về. Ngày thường nên cũng không đông khách lắm, nên phục vụ cũng khỏe. h là dọn dẹp xong hết rồi."
"Hôm nay ông chủ quán đẹp trai có qua không?"
(Gia Hân kể chủ quán cafebạn ấy đang làm rất là đẹp trai, ga lăng lịch sự và cực kì tốt với nhân viên. Khiến bạn ấy rất ngưỡng mộ)
"Không có qua,hôm nay anh ấy đi tiệc sinh nhật rồi"
"Trâm Anh mai có nhóm "bad boy" hát đó. Mai ghé quán nghe hát đi"
"Ok. Vậy mai h mình lên quán nha.Nhớ chừa chỗ cho mình, chỗ nào mà dễ xem nhất nha"
"Được rồi cô nương.Mai chắc có ông chủ mình ghé quán đó. Hãy qua xem thần tượng của tui nha.hihi"
"Uh, ngủ sớm đi. Mai còn đi làm nữa"
"Bye, ngủ ngon. Mơ giấc mơ đẹp nhé"
"Bye, ngủ ngon nhé"