Giáo đường thánh Vincent, Los Angeles, nước Mĩ.
Tiếng nhạc Wedding March của Schubert vang lên mang theo nhiều phấn khởi cho khách mời tham dự và gia đình hai bên. Phía bục làm lễ, linh mục quần áo trang nghiêm, cầm Kinh Thánh hướng về phía cô dâu đang khoát tay cha mình bước vào lễ đường cổ kính, uy nghiêm bật nhất Los Angeles.
Chú rể trẻ trung tầm hai mươi bốn tuổi có gương mặt điển trai lạnh lùng nghiêm nghị lóe lên tia mãn nguyện từ đôi mắt nâu nhạt khá sâu của đàn ông da trắng, nhìn về phía cô dâu xinh đẹp người Đông Á. Khuôn mặt nàng nhỏ nhắn, khóe mắt, làn môi, mái tóc đều rất kiều diễm toát lên khí chất sang trọng của một thiên kim tiểu thư giàu có. Đặc biệt là sống mũi rất cao di truyền từ mẹ nàng, một phụ nữ xinh đẹp có nguồn gốc từ Thổ Nhĩ Kỳ di cư sang Malaysia.
Chiếc áo cưới cô dâu mặc hôm nay do nhà thiết kế hàng đầu ở Mĩ tạo nên. Chiếc váy trắng thanh khiết suông dài đính vô vàn pha lê lóng lánh tôn lên đường nét quý phái và kiều diễm cho người mặc. Cô dâu có dáng người cao ráo, thon gọn, cuốn hút và gương mặt xinh đẹp quý phái đang từng bước từng bước chậm rãi tiến vào giáo đường trong tiếng nhạc trường tồn bất hủ.
Mọi ánh mắt đang hướng về cô trầm trồ, chú rể cũng hướng về cô chờ đợi giây phút được cầm tay nàng.
“Peter, Đoàn Nam Phong, con có đồng ý cùng quý cô đứng cạnh con dù vui sướng, đau khổ, giàu sang hay nghèo khó vẫn sẽ yêu thương và chăm sóc cho cô ấy trọn đời hay không?” Lời linh mục đều đều dứt khoát mang theo uy nghiêm của một lời thề nguyện nghiêm túc vang lên.
“Con đồng ý.” Chú rể mỉm cười nhìn sang cô dâu trả lời dứt khoát.
“Maria, Lưu Uyển Linh, con có đồng ý cùng quý ông đứng cạnh con dù vui sướng, đau khổ, giàu sang hay nghèo khó vẫn sẽ yêu thương và chăm sóc cho cô ấy trọn đời hay không?
Sau năm giây im lặng, cô dâu hít một hơi dài, nắm tay nắm chặt lại, nhắm mắt không cam tâm khó nhọc nói ra ba tiếng: “Con đồng ý.”
Linh mục đang hồi hộp chờ đợi câu trả lời của cô dâu. Sau khi nghe xong ông liền thở phào nhẹ nhõm rồi làm dấu cầu nguyện và tuyên bố: “Chúa đã tác hợp và ban phước lành cho hai con. Ta tuyên bố hai con chính thức trở thành vợ chồng hợp pháp của nhau.”
Sau khi trao nhẫn cho nhau, chú rể cúi xuống đặt lên môi cô dâu một nụ hôn. Nhưng ngay khi môi vừa chạm tới, cô dâu đã nhẹ quay lệch hướng. Cái quay tinh tế đến mức người ngoài hay máy quay cũng khó nhận ra. Chỉ có chú rể là nuốt giận mỉm cười. Sau đó ghé vào tai cô dâu thì thào: “Ngoan ngoãn một chút, nếu cô vẫn còn muốn hợp đồng của dự án khu đô thị đồi thiên sứ tới tay cha mình.”
Cô dâu ngẩng mặt lên, mỉm cười tươi tắn như ánh ban mai hớp hồn người đối diện trong tích tắc nhưng ánh mắt không giấu nỗi uất ức khó chịu. Cố giấu tất cả sau lớp mặt nạ vui vẻ hân hoan,cô khoác tay chú rể bước ra khỏi giáo đường, tựa như hôm nay mình là người hạnh phúc nhất thế gian. Cho đến khi ánh mắt cô vô tình chạm phải ánh mắt một người đàn ông đang nắm chặt tay thành nắm đấm ở phía góc giáo đường, lúc bấy giờ mới sựng lại, rũ mi bất lực. Trong ánh mắt chứa đựng tiếc nuối, nhẫn nhịn và không cam lòng.
Đoàn Nam Phong đưa mắt nhìn theo hướng của cô dâu đi bên cạnh. Ánh mắt anh dấy lên một tia không vui, quay sang hỏi trợ lý Trần Khải Nam: “Tại sao hắn lại đến đây?”
Trần Khải Nam cúi đầu cung kính nói: “Thuộc hạ sơ suất, thuộc hạ sẽ đi xử lý ngay.”
Đoàn Nam Phong khẽ lắc đầu, anh nhếch môi nhẹ giọng nói: “Không cần ra tay, nói với Lưu Viễn giải quyết người của ông ta.”
Cô dâu yêu kiều khoác tay chú rể bước ra bên ngoài, nhìn từ xa họ không khác gì một đôi tình nhân ngập tràn hạnh phúc. Ba mẹ cô dâu vui mừng hớn hở nhìn con dâu và con rể đang đi giữa những bông hoa giấy được bắn lên tung tóe khắp không gian.
Còn bên nhà trai, bà nội và mẹ chú rể thì mặt mày không lộ lên một chút gì vui vẻ. Cũng không tham gia trọn hôn lễ mà lại quay đi trước khi cô dâu chú rể bước ra khỏi giáo đường. Đoàn Nam Phong biết bà nội và mẹ anh không ưng ý Lưu Uyển Linh, càng không chấp nhận cuộc hôn nhân này. Tuy nhiên, anh yêu thích cô và kiên quyết cưới cô bằng mọi giá. Người đàn ông quyền lực và tự cường như anh xưa nay luôn có lập trường của mình. Đối với tình yêu và hôn nhân, anh càng thể hiện rõ quan niệm không chịu sự xếp đặt của gia đình.
Hôn lễ trang trọng tại nhà thờ bậc nhất Los Angeles vừa kết thúc, một hàng xe siêu cấp xếp thành hàng dài đón cô dâu chú rể về khách sạn Beverly sa hoa vốn thuộc sản nghiệp của tập đoàn Đoàn thị cũng là nơi tổ chức tiệc cưới của ông chủ tập đoàn tài phiệt “Đoàn Nam Phong” và đệ nhất mĩ nhân, thiên kim duy nhất của công ty địa ốc Viễn Phương “Lưu Uyển Linh”.
Bằng tốc độ nhanh nhất, tin tức và hình ảnh về đám cưới tráng lệ này đều xuất hiện trên trang đầu các tờ tạp chí lớn nhỏ ở Mĩ. Tin tức lan ra càng khiến cho giá trị của khu đô thị “Đồi thiên sứ” tăng vụt. Một cuộc hôn nhân danh giá và lợi ích đã diễn ra rất thuận lợi theo đúng như sắp xếp của hai gia đình. Bên ngoài vỏ bọc hào nhoáng sa hoa đó, chỉ có người trong cuộc mới hiểu được cái gì là đích thực và đâu là cái mà mình đang tìm kiếm. Cũng từ cuộc hôn nhân này mà một loạt những chuyện hỉ nộ ái ố bi thương theo đó diễn ra, những bí mật cũng dần được hé lộ.
Tiếng nhạc Wedding March của Schubert vang lên mang theo nhiều phấn khởi cho khách mời tham dự và gia đình hai bên. Phía bục làm lễ, linh mục quần áo trang nghiêm, cầm Kinh Thánh hướng về phía cô dâu đang khoát tay cha mình bước vào lễ đường cổ kính, uy nghiêm bật nhất Los Angeles.
Chú rể trẻ trung tầm hai mươi bốn tuổi có gương mặt điển trai lạnh lùng nghiêm nghị lóe lên tia mãn nguyện từ đôi mắt nâu nhạt khá sâu của đàn ông da trắng, nhìn về phía cô dâu xinh đẹp người Đông Á. Khuôn mặt nàng nhỏ nhắn, khóe mắt, làn môi, mái tóc đều rất kiều diễm toát lên khí chất sang trọng của một thiên kim tiểu thư giàu có. Đặc biệt là sống mũi rất cao di truyền từ mẹ nàng, một phụ nữ xinh đẹp có nguồn gốc từ Thổ Nhĩ Kỳ di cư sang Malaysia.
Chiếc áo cưới cô dâu mặc hôm nay do nhà thiết kế hàng đầu ở Mĩ tạo nên. Chiếc váy trắng thanh khiết suông dài đính vô vàn pha lê lóng lánh tôn lên đường nét quý phái và kiều diễm cho người mặc. Cô dâu có dáng người cao ráo, thon gọn, cuốn hút và gương mặt xinh đẹp quý phái đang từng bước từng bước chậm rãi tiến vào giáo đường trong tiếng nhạc trường tồn bất hủ.
Mọi ánh mắt đang hướng về cô trầm trồ, chú rể cũng hướng về cô chờ đợi giây phút được cầm tay nàng.
“Peter, Đoàn Nam Phong, con có đồng ý cùng quý cô đứng cạnh con dù vui sướng, đau khổ, giàu sang hay nghèo khó vẫn sẽ yêu thương và chăm sóc cho cô ấy trọn đời hay không?” Lời linh mục đều đều dứt khoát mang theo uy nghiêm của một lời thề nguyện nghiêm túc vang lên.
“Con đồng ý.” Chú rể mỉm cười nhìn sang cô dâu trả lời dứt khoát.
“Maria, Lưu Uyển Linh, con có đồng ý cùng quý ông đứng cạnh con dù vui sướng, đau khổ, giàu sang hay nghèo khó vẫn sẽ yêu thương và chăm sóc cho cô ấy trọn đời hay không?
Sau năm giây im lặng, cô dâu hít một hơi dài, nắm tay nắm chặt lại, nhắm mắt không cam tâm khó nhọc nói ra ba tiếng: “Con đồng ý.”
Linh mục đang hồi hộp chờ đợi câu trả lời của cô dâu. Sau khi nghe xong ông liền thở phào nhẹ nhõm rồi làm dấu cầu nguyện và tuyên bố: “Chúa đã tác hợp và ban phước lành cho hai con. Ta tuyên bố hai con chính thức trở thành vợ chồng hợp pháp của nhau.”
Sau khi trao nhẫn cho nhau, chú rể cúi xuống đặt lên môi cô dâu một nụ hôn. Nhưng ngay khi môi vừa chạm tới, cô dâu đã nhẹ quay lệch hướng. Cái quay tinh tế đến mức người ngoài hay máy quay cũng khó nhận ra. Chỉ có chú rể là nuốt giận mỉm cười. Sau đó ghé vào tai cô dâu thì thào: “Ngoan ngoãn một chút, nếu cô vẫn còn muốn hợp đồng của dự án khu đô thị đồi thiên sứ tới tay cha mình.”
Cô dâu ngẩng mặt lên, mỉm cười tươi tắn như ánh ban mai hớp hồn người đối diện trong tích tắc nhưng ánh mắt không giấu nỗi uất ức khó chịu. Cố giấu tất cả sau lớp mặt nạ vui vẻ hân hoan,cô khoác tay chú rể bước ra khỏi giáo đường, tựa như hôm nay mình là người hạnh phúc nhất thế gian. Cho đến khi ánh mắt cô vô tình chạm phải ánh mắt một người đàn ông đang nắm chặt tay thành nắm đấm ở phía góc giáo đường, lúc bấy giờ mới sựng lại, rũ mi bất lực. Trong ánh mắt chứa đựng tiếc nuối, nhẫn nhịn và không cam lòng.
Đoàn Nam Phong đưa mắt nhìn theo hướng của cô dâu đi bên cạnh. Ánh mắt anh dấy lên một tia không vui, quay sang hỏi trợ lý Trần Khải Nam: “Tại sao hắn lại đến đây?”
Trần Khải Nam cúi đầu cung kính nói: “Thuộc hạ sơ suất, thuộc hạ sẽ đi xử lý ngay.”
Đoàn Nam Phong khẽ lắc đầu, anh nhếch môi nhẹ giọng nói: “Không cần ra tay, nói với Lưu Viễn giải quyết người của ông ta.”
Cô dâu yêu kiều khoác tay chú rể bước ra bên ngoài, nhìn từ xa họ không khác gì một đôi tình nhân ngập tràn hạnh phúc. Ba mẹ cô dâu vui mừng hớn hở nhìn con dâu và con rể đang đi giữa những bông hoa giấy được bắn lên tung tóe khắp không gian.
Còn bên nhà trai, bà nội và mẹ chú rể thì mặt mày không lộ lên một chút gì vui vẻ. Cũng không tham gia trọn hôn lễ mà lại quay đi trước khi cô dâu chú rể bước ra khỏi giáo đường. Đoàn Nam Phong biết bà nội và mẹ anh không ưng ý Lưu Uyển Linh, càng không chấp nhận cuộc hôn nhân này. Tuy nhiên, anh yêu thích cô và kiên quyết cưới cô bằng mọi giá. Người đàn ông quyền lực và tự cường như anh xưa nay luôn có lập trường của mình. Đối với tình yêu và hôn nhân, anh càng thể hiện rõ quan niệm không chịu sự xếp đặt của gia đình.
Hôn lễ trang trọng tại nhà thờ bậc nhất Los Angeles vừa kết thúc, một hàng xe siêu cấp xếp thành hàng dài đón cô dâu chú rể về khách sạn Beverly sa hoa vốn thuộc sản nghiệp của tập đoàn Đoàn thị cũng là nơi tổ chức tiệc cưới của ông chủ tập đoàn tài phiệt “Đoàn Nam Phong” và đệ nhất mĩ nhân, thiên kim duy nhất của công ty địa ốc Viễn Phương “Lưu Uyển Linh”.
Bằng tốc độ nhanh nhất, tin tức và hình ảnh về đám cưới tráng lệ này đều xuất hiện trên trang đầu các tờ tạp chí lớn nhỏ ở Mĩ. Tin tức lan ra càng khiến cho giá trị của khu đô thị “Đồi thiên sứ” tăng vụt. Một cuộc hôn nhân danh giá và lợi ích đã diễn ra rất thuận lợi theo đúng như sắp xếp của hai gia đình. Bên ngoài vỏ bọc hào nhoáng sa hoa đó, chỉ có người trong cuộc mới hiểu được cái gì là đích thực và đâu là cái mà mình đang tìm kiếm. Cũng từ cuộc hôn nhân này mà một loạt những chuyện hỉ nộ ái ố bi thương theo đó diễn ra, những bí mật cũng dần được hé lộ.