Từ sau khi Triệu Chân Chân biến mất khỏi nhà trọ Cố Trường Khanh chuẩn bị cho cô ta, Cố Trường Khanh vẫn không có tin tức gì của cô ta. Sau đó cô vẫn luôn bận rộn, không có thời gian để đi “quan tâm” cô ta. Giờ đột nhiên cô ta lại xuất hiện, đúng là có chút bất ngờ.
Cố Trường Khanh không muốn để cho bọn họ phát hiện ra nên hơi co người lại.
Cố Trường Khanh nhìn về phía Triệu Chân Chân qua cửa sổ, đầu tiên là nhìn bụng cô ta, chỉ thấy bụng rất rất phẳng.
Chẳng lẽ đã sinh rồi? Cố Trường Khanh buồn bực, nhưng tính ngày thì mới chỉ 7,8 tháng thôi, trừ phi sinh non, nếu không thì sao có thể nhanh như thế được.
Sau đó lại nhìn mặt cô ta, phát hiện cô ta béo ra một chút, tóc nhuộm sang màu vàng, ăn mặc rất mốt, giống hệt hồi còn ở bên Mỹ.
Triệu Chân Chân dang hai tay ngăn trước xe Khổng Khánh Tường, Khổng Khánh Tường phanh vội lại thì mới không đâm phải cô ta. Ông ta nhìn thấy là Triệu Chân Chân thì vừa sợ vừa giận, vội vã xuống xe, đóng cửa “ầm” một tiếng.
Ông ta xuống xe, đầu tiên là nhìn xung quanh một lượt. Xe Cố Trường Khanh vốn đậu ở góc khác, hơn nữa cô cố ý tránh né nên Khổng Khánh Tường không nhìn thấy cô.
Khổng Khánh Tường chắc chắn bốn phía không có người rồi tiến lên kéo tay Triệu Chân Chân, thấp giọng, trợn mắt nhìn, cả giận nói:
– Sao cô lại ở đây? Chẳng phải tôi đã nói thời gian này cô không cần quay về sao?
Triệu Chân Chân giãy dụa không được, liền kêu:
– Em cũng đâu muốn về nhưng sinh hoạt phí tháng này anh chưa gửi cho em, gọi điện thoại anh lại không tiếp, em có thể làm gì? Chi phí sinh hoạt bên Mỹ đắt đỏ như vậy, em chỉ đành quay về! Khổng Khánh Tường, lúc ấy khi anh bắt em phá thai chúng ta đã nói rõ…
Khổng Khánh Tường cả kinh, vội tiến lên bưng miệng cô ta lại, lạnh lùng trừng mắt nhìn:
– Cô nói nhỏ chút! Đây là chỗ nói năng lung tung sao?
Nói xong lại nhìn quanh bốn phía:
– Chúng ta qua chỗ khác rồi nói.
Nói xong kéo Triệu Chân Chân vào xe, sau đó vội lái xe đi.
Đợi bọn họ đi rồi Cố Trường Khanh mới xuống xe, cô nhìn hướng bọn họ rời đi, có chút đăm chiêu.
Thì ra thời gian qua Triệu Chân Chân bị Khổng Khánh Tường đưa sang Mỹ, xem ra đứa bé này đã bị Khổng Khánh Tường bóp chết rồi…
Cố Trường Khanh hừ lạnh một tiếng, quả nhiên là cầm thú cũng phải bái phục Khổng Khánh Tường!
Chỉ là, không biết Khổng Khánh Tường sẽ thu xếp Triệu Chân Chân thế nào? Giờ Khổng Khánh Tường và Khưu Uyển Di đã li hôn, bên người cũng không có người phụ nữ nào khác, lúc này Triệu Chân Chân quay về liệu có thể ở lại bên ông ta không?
Cố Trường Khanh nhếch môi cười, nếu thực sự là vậy thì tốt rồi, nếu Khưu Uyển Di biết vị trí của mình bị cháu gái ngoan ngoãn chiếm lấy, nhất định là vui lắm đây…
Đến lúc đấy lại có kịch hay để xem rồi!
Bên kia, Khổng Khánh Tường chạy xe đến một chỗ vắng rồi mới dừng xe lại.
Ông ta dừng xe, quay đầu nhìn Triệu Chân Chân, khuôn mặt âm trầm:
– Cô lập tức quay về, tôi sẽ nhanh chóng gửi tiền qua cho cô!
Giờ tình hình đã đủ rối loạn rồi, ông ta không muốn giữ quả bomTriệu Chân Chân này lại. Tạm thời cứ nuôi báo cô cô ta mấy tháng, chờ chuyện này qua đi thì không cần để ý đến cô ta nữa!
Triệu Chân Chân quay đầu nhìn ông ta một cái, thấy ông ta quả đúng như lời bạn bè mình kể lại, già nua hơn nhiều, giờ khuôn mặt gầy yếu, làn da nhăn nheo, còn mất một bên tai, lấy đâu ra vẻ anh tuấn hào hoa như lúc trước?
Triệu Chân Chân lén bĩu môi.
Nhưng thế thì sao chứ? Giờ ông ta vẫn là Chủ tịch một công ty lớn, tài sản trăm triệu, quan trọng hơn là giờ ông ta và Khưu Uyển Di đã trở mặt, hai người đó không thể nào tái hợp lại nữa, đây chẳng phải là cơ hội tốt cho mình sao?
Giờ cô ta thành ra thế này, sao còn có thể gả vào nhà quyền quý được nữa? Tuy Khổng Khánh Tường hơi già hơi xấu nhưng với cô ta mà nói cũng coi như là chốn đi về an ổn! Hơn nữa mình vì ông ta mà chịu bao nhiêu khổ cực, nếu không nắm chắc cơ hội lần này thì không khỏi quá ngu ngốc rồi!
Nghĩ vậy, Triệu Chân Chân vươn người qua dựa vào vai ông ta, một tay mơn trớn ngực Khổng Khánh Tường khiến người Khổng Khánh Tường khẽ run lên. Thời gian này vì quá nhiều chuyện, cũng vì Khưu Uyển Di và Cố Trường Khanh khiến ông ta bận sứt đầu mẻ trán, làm gì còn tâm tình tìm đàn bà. Triệu Chân Chân chỉ hơi khiêu khích nhưng cũng đủ để con lợn lòng của ông ta thức giấc.
Hơi thở của Khổng Khánh Tường trở nên dồn dập.
Triệu Chân Chân cảm nhận được điều này, nhẹ nhàng mỉm cười, sau đó lại thêm uốn éo khiêu gợi, tay vẫn trượt dài xuống khiến Khổng Khánh Tường dần mất khống chế, khẽ rên lên một tiếng.
Cả người Triệu Chân Chân gần như là dán lên người ông ta, khuôn ngực đầy đặn nhẹ nhàng cọ cọ đồng thời dùng giọng nói sũng nước:
– Khánh Tường, người ta ở bên Mỹ nghe được mọi chuyện rồi, không ngờ dì lại là loại đàn bà vô liêm sỉ như vậy, còn táng tận lương tâm mà làm tổn thương anh…
Nói xong, cô ta nhẹ nhàng vuốt ve tai giả của Khổng Khánh Tường, Khổng Khánh Tường hơi nghiêng đầu né đi, đồng thời quay đầu nói:
– Rốt cuộc cô định nói gì?
Giọng nói tuy rất lạnh nhưng hai tay lại rất nhiệt tình vuốt ve trên người Triệu Chân Chân. Triệu Chân Chân thở dốc, mắt khép hờ quyến rũ.
– Người ta đang nghĩ… ư… đang nghĩ giờ anh rất cần người an ủi, ngày nào cũng bận việc công ty…ư… về nhà ai chăm sóc anh? Còn cả… a… nhẹ chút… Còn cả, ai chăm sóc Ngọc Long đây?
Nghe nhắc đến tên con trai, tay Khổng Khánh Tường hơi dừng lại. Lúc Khưu Uyển Di chạy trốn sao còn lo lắng đến con mình, ông ta lại đuổi Khổng Ngọc Phân ra ngoài, căn bản không có thời gian lo cho con. Khổng Ngọc Long vẫn luôn để người hầu coi sóc nhưng Khổng Ngọc Long ương bướng quen thân người hầu sao mà lo liệu được. Ông ta vừa về thì Khổng Ngọc Long đã bám riết hỏi mẹ đâu? Có lần phiền chán quá, ông ta đã tát Khổng Ngọc Long một cái thật đau. Lần đầu tiên Khổng Ngọc Long bị ông ta đánh, khóc hơn 1 tiếng đồng hồ khiến ông ta vừa đau lòng nhưng cũng rất phiền lòng.
Nếu có thể để Triệu Chân Chân chăm sóc Ngọc Long thì vẫn coi là cách hay, tốt hơn để người hầu lo liệu nhiều!
Hơn nữa thời gian này nhà không ra nhà, tạm thời để cô ta đến coi sóc một thời gian, chờ sau này tìm được người phụ nữ thích hợp lại để Triệu Chân Chân đi là được. Dù sao Triệu Chân Chân cũng rất dễ sai bảo.
Triệu Chân Chân thấy ông ta động lòng thì lại thêm dụ dỗ, quyến rũ khiến Khổng Khánh Tường không thể nhịn được, đóng kín cửa xe rồi hành sự tại chỗ! Xong việc, lại đưa Triệu Chân Chân về nhà, nghiêm khắc dặn cô ta phải chăm sóc Ngọc Long cho cẩn thận. Triệu Chân Chân vì ở lại làm bà chủ nên đương nhiên đồng ý hết.
Mà bên kia, Cố Trường Khanh chuẩn bị tư liệu bay sang Anh kí hợp đồng với công ty Trevor. Trước khi đi, cô dặn dò Lý Giai theo dõi bên Triệu Chân Chân, đồng thời nhờ cô cho người điều tra về Khưu Uyển Di xem có thể lợi dụng được gì không.
Sau khi sang Anh, Cố Trường Khanh mất 1 tuần để bàn bạc chi tiết hợp đồng, đang lúc gần kết thúc, bỗng nhiên có một tối nọ, Brian tìm đến khách sạn cô ở.
Từ sau khi Triệu Chân Chân biến mất khỏi nhà trọ Cố Trường Khanh chuẩn bị cho cô ta, Cố Trường Khanh vẫn không có tin tức gì của cô ta. Sau đó cô vẫn luôn bận rộn, không có thời gian để đi “quan tâm” cô ta. Giờ đột nhiên cô ta lại xuất hiện, đúng là có chút bất ngờ.
Cố Trường Khanh không muốn để cho bọn họ phát hiện ra nên hơi co người lại.
Cố Trường Khanh nhìn về phía Triệu Chân Chân qua cửa sổ, đầu tiên là nhìn bụng cô ta, chỉ thấy bụng rất rất phẳng.
Chẳng lẽ đã sinh rồi? Cố Trường Khanh buồn bực, nhưng tính ngày thì mới chỉ 7,8 tháng thôi, trừ phi sinh non, nếu không thì sao có thể nhanh như thế được.
Sau đó lại nhìn mặt cô ta, phát hiện cô ta béo ra một chút, tóc nhuộm sang màu vàng, ăn mặc rất mốt, giống hệt hồi còn ở bên Mỹ.
Triệu Chân Chân dang hai tay ngăn trước xe Khổng Khánh Tường, Khổng Khánh Tường phanh vội lại thì mới không đâm phải cô ta. Ông ta nhìn thấy là Triệu Chân Chân thì vừa sợ vừa giận, vội vã xuống xe, đóng cửa “ầm” một tiếng.
Ông ta xuống xe, đầu tiên là nhìn xung quanh một lượt. Xe Cố Trường Khanh vốn đậu ở góc khác, hơn nữa cô cố ý tránh né nên Khổng Khánh Tường không nhìn thấy cô.
Khổng Khánh Tường chắc chắn bốn phía không có người rồi tiến lên kéo tay Triệu Chân Chân, thấp giọng, trợn mắt nhìn, cả giận nói:
– Sao cô lại ở đây? Chẳng phải tôi đã nói thời gian này cô không cần quay về sao?
Triệu Chân Chân giãy dụa không được, liền kêu:
– Em cũng đâu muốn về nhưng sinh hoạt phí tháng này anh chưa gửi cho em, gọi điện thoại anh lại không tiếp, em có thể làm gì? Chi phí sinh hoạt bên Mỹ đắt đỏ như vậy, em chỉ đành quay về! Khổng Khánh Tường, lúc ấy khi anh bắt em phá thai chúng ta đã nói rõ…
Khổng Khánh Tường cả kinh, vội tiến lên bưng miệng cô ta lại, lạnh lùng trừng mắt nhìn:
– Cô nói nhỏ chút! Đây là chỗ nói năng lung tung sao?
Nói xong lại nhìn quanh bốn phía:
– Chúng ta qua chỗ khác rồi nói.
Nói xong kéo Triệu Chân Chân vào xe, sau đó vội lái xe đi.
Đợi bọn họ đi rồi Cố Trường Khanh mới xuống xe, cô nhìn hướng bọn họ rời đi, có chút đăm chiêu.
Thì ra thời gian qua Triệu Chân Chân bị Khổng Khánh Tường đưa sang Mỹ, xem ra đứa bé này đã bị Khổng Khánh Tường bóp chết rồi…
Cố Trường Khanh hừ lạnh một tiếng, quả nhiên là cầm thú cũng phải bái phục Khổng Khánh Tường!
Chỉ là, không biết Khổng Khánh Tường sẽ thu xếp Triệu Chân Chân thế nào? Giờ Khổng Khánh Tường và Khưu Uyển Di đã li hôn, bên người cũng không có người phụ nữ nào khác, lúc này Triệu Chân Chân quay về liệu có thể ở lại bên ông ta không?
Cố Trường Khanh nhếch môi cười, nếu thực sự là vậy thì tốt rồi, nếu Khưu Uyển Di biết vị trí của mình bị cháu gái ngoan ngoãn chiếm lấy, nhất định là vui lắm đây…
Đến lúc đấy lại có kịch hay để xem rồi!
Bên kia, Khổng Khánh Tường chạy xe đến một chỗ vắng rồi mới dừng xe lại.
Ông ta dừng xe, quay đầu nhìn Triệu Chân Chân, khuôn mặt âm trầm:
– Cô lập tức quay về, tôi sẽ nhanh chóng gửi tiền qua cho cô!
Giờ tình hình đã đủ rối loạn rồi, ông ta không muốn giữ quả bomTriệu Chân Chân này lại. Tạm thời cứ nuôi báo cô cô ta mấy tháng, chờ chuyện này qua đi thì không cần để ý đến cô ta nữa!
Triệu Chân Chân quay đầu nhìn ông ta một cái, thấy ông ta quả đúng như lời bạn bè mình kể lại, già nua hơn nhiều, giờ khuôn mặt gầy yếu, làn da nhăn nheo, còn mất một bên tai, lấy đâu ra vẻ anh tuấn hào hoa như lúc trước?
Triệu Chân Chân lén bĩu môi.
Nhưng thế thì sao chứ? Giờ ông ta vẫn là Chủ tịch một công ty lớn, tài sản trăm triệu, quan trọng hơn là giờ ông ta và Khưu Uyển Di đã trở mặt, hai người đó không thể nào tái hợp lại nữa, đây chẳng phải là cơ hội tốt cho mình sao?
Giờ cô ta thành ra thế này, sao còn có thể gả vào nhà quyền quý được nữa? Tuy Khổng Khánh Tường hơi già hơi xấu nhưng với cô ta mà nói cũng coi như là chốn đi về an ổn! Hơn nữa mình vì ông ta mà chịu bao nhiêu khổ cực, nếu không nắm chắc cơ hội lần này thì không khỏi quá ngu ngốc rồi!
Nghĩ vậy, Triệu Chân Chân vươn người qua dựa vào vai ông ta, một tay mơn trớn ngực Khổng Khánh Tường khiến người Khổng Khánh Tường khẽ run lên. Thời gian này vì quá nhiều chuyện, cũng vì Khưu Uyển Di và Cố Trường Khanh khiến ông ta bận sứt đầu mẻ trán, làm gì còn tâm tình tìm đàn bà. Triệu Chân Chân chỉ hơi khiêu khích nhưng cũng đủ để con lợn lòng của ông ta thức giấc.
Hơi thở của Khổng Khánh Tường trở nên dồn dập.
Triệu Chân Chân cảm nhận được điều này, nhẹ nhàng mỉm cười, sau đó lại thêm uốn éo khiêu gợi, tay vẫn trượt dài xuống khiến Khổng Khánh Tường dần mất khống chế, khẽ rên lên một tiếng.
Cả người Triệu Chân Chân gần như là dán lên người ông ta, khuôn ngực đầy đặn nhẹ nhàng cọ cọ đồng thời dùng giọng nói sũng nước:
– Khánh Tường, người ta ở bên Mỹ nghe được mọi chuyện rồi, không ngờ dì lại là loại đàn bà vô liêm sỉ như vậy, còn táng tận lương tâm mà làm tổn thương anh…
Nói xong, cô ta nhẹ nhàng vuốt ve tai giả của Khổng Khánh Tường, Khổng Khánh Tường hơi nghiêng đầu né đi, đồng thời quay đầu nói:
– Rốt cuộc cô định nói gì?
Giọng nói tuy rất lạnh nhưng hai tay lại rất nhiệt tình vuốt ve trên người Triệu Chân Chân. Triệu Chân Chân thở dốc, mắt khép hờ quyến rũ.
– Người ta đang nghĩ… ư… đang nghĩ giờ anh rất cần người an ủi, ngày nào cũng bận việc công ty…ư… về nhà ai chăm sóc anh? Còn cả… a… nhẹ chút… Còn cả, ai chăm sóc Ngọc Long đây?
Nghe nhắc đến tên con trai, tay Khổng Khánh Tường hơi dừng lại. Lúc Khưu Uyển Di chạy trốn sao còn lo lắng đến con mình, ông ta lại đuổi Khổng Ngọc Phân ra ngoài, căn bản không có thời gian lo cho con. Khổng Ngọc Long vẫn luôn để người hầu coi sóc nhưng Khổng Ngọc Long ương bướng quen thân người hầu sao mà lo liệu được. Ông ta vừa về thì Khổng Ngọc Long đã bám riết hỏi mẹ đâu? Có lần phiền chán quá, ông ta đã tát Khổng Ngọc Long một cái thật đau. Lần đầu tiên Khổng Ngọc Long bị ông ta đánh, khóc hơn 1 tiếng đồng hồ khiến ông ta vừa đau lòng nhưng cũng rất phiền lòng.
Nếu có thể để Triệu Chân Chân chăm sóc Ngọc Long thì vẫn coi là cách hay, tốt hơn để người hầu lo liệu nhiều!
Hơn nữa thời gian này nhà không ra nhà, tạm thời để cô ta đến coi sóc một thời gian, chờ sau này tìm được người phụ nữ thích hợp lại để Triệu Chân Chân đi là được. Dù sao Triệu Chân Chân cũng rất dễ sai bảo.
Triệu Chân Chân thấy ông ta động lòng thì lại thêm dụ dỗ, quyến rũ khiến Khổng Khánh Tường không thể nhịn được, đóng kín cửa xe rồi hành sự tại chỗ! Xong việc, lại đưa Triệu Chân Chân về nhà, nghiêm khắc dặn cô ta phải chăm sóc Ngọc Long cho cẩn thận. Triệu Chân Chân vì ở lại làm bà chủ nên đương nhiên đồng ý hết.
Mà bên kia, Cố Trường Khanh chuẩn bị tư liệu bay sang Anh kí hợp đồng với công ty Trevor. Trước khi đi, cô dặn dò Lý Giai theo dõi bên Triệu Chân Chân, đồng thời nhờ cô cho người điều tra về Khưu Uyển Di xem có thể lợi dụng được gì không.
Sau khi sang Anh, Cố Trường Khanh mất 1 tuần để bàn bạc chi tiết hợp đồng, đang lúc gần kết thúc, bỗng nhiên có một tối nọ, Brian tìm đến khách sạn cô ở.