Tập trước thì nói về thế lực của Ma Cô thành mà thôi:D 1 tập không có gì lạ khi đi tìm hiểu thế giới:D Chúng ta tiếp tục nào
Khi đã có sơ qua thông tin của Ma Cô thành, Tiêu Dao đến ngay Dương gia cửa hàng. Không cần nghĩ cũng biết hắn đến để bán đồ. Tiêu Dao giờ cần chỉ là linh thạch mà thôi.
Đến trước của hàng tên Vĩnh Xuân, đây là trụ sở của hàng của Dương Gia. Vừa bước vào đã có tì nữ chào hỏi: ‘ Chào công tử, tiểu tì là Ngọc Ly. Không biết có thể giúp gì cho công tử? ’
Tiêu Dao nhìn nàng nhàn nhã trả lời: ‘ Ta là Tiêu Dao. Cũng không có gì lớn. Ta đến bán ít đồ, cùng với ta muốn gặp chấp sự ở đây có chút việc không biết cô nương có thể nói giúp vài lời ’
Tiêu Dao vừa nói xong chưa đợi Ngọc Ly trả lời thì 1 âm thanh khinh miệt vang lên: ‘ Không biết đồ nhà quê nào vào cửa hàng của Dương gia bán đồ, còn đòi gặp Dương Tùy thúc. Hahaha ’
Tiêu Dao đánh giá thanh niên kia với ánh mắt ngạc nhiên, nếu Ám Thiên đứng đây thì hiểu ngay ánh mắt của hắn ‘ ta không có quen ngươi sao ngươi biết ta là đồ nhà quê, hay thế??? ’ Nhưng Tiêu Dao cũng không để ý thanh niên kia quá nhiều, quay lại nhìn Ngọc Ly nói: ‘ Nhờ cô nương ’
Ngọc Ly hơi lưỡng lữ, nhưng vẫn đi lên lầu tìm Dương Tùy gì đó.
Người thanh niên kia tên Dương Lỗi liếc nhìn nàng nói nhỏ: ‘ Đồ tiện tì không biết phép tắc, hm ’
Nhắc đến Dương Lỗi thì tiện đây nói qua 1 tý về 2 cô nương nhà họ Dương Tiêu Dao cứu. Dương Chân là đại tiểu thư nhà họ Dương, giỏi về kế toán làm ăn. Dương Thiền là tam tiểu thư, từ nhỏ đã lộ ra tư chất võ giả hơn người. Năm nay 18 tuổi đã là luyện thần sơ kì lúc trước là do địch nhân quá đông cộng với kinh nghiệm chiến đầu còn chưa nhiều nên mới có cơ hội cho Tiêu Dao cứu giúp. Còn về Dương Lỗi là nhị công tử, tư chất võ học cũng chỉ tầm Dương Chân, còn chỉ lo ăn chơi kiểu công tử ca nên việc làm ăn cũng không biết. Cậy có Dương gia hắn quàn quấy, các nhà xung quanh chả quan tâm đến hắn vì càng như thế càng tốt với họ.
Trở lại lúc này, Dương Lỗi quét mắt âm u nhìn về Tiêu Dao cười nói: ‘ Tiêu công tử phải không, hẹn lúc khác gặp lại ’
Nói xong Dương Lỗi quay người rời đi. Khi đi qua Tiêu Dao hắn còn cười lạnh một tiếng.
Tiêu Dao không quan tâm loại người này, cùng lắm là giết đi mà thôi nhưng thế này chưa đến mức với lại dù sao cũng là người Dương gia nên tha thứ 1 lần đi.
Đợi 1 lúc thì Ngọc Ly xuống mời Tiêu Dao lên lâu trên nói chuyện.
Tiêu Dao vào phòng thấy 1 người trung niên ngồi trên ghế uống trà. Tiêu Dao đi vào người trung niên đứng dậy chào hỏi: ‘ Chào Tiêu công tử. Mời công tử ngồi ’
2 người cùng ngồi uống trà, Dương Tùy nói: ‘ Có thể công tử đã biết. Ta xin giới thiệu lại, ta là Dương Tùy chấp sự ở đây. Ta nghe nói Tiêu công tử đến bàn chuyện làm ăn không biết là chuyện làm ăn gì? ’
Tiêu Dao mỉm cười nói: ‘ Cũng không có gì. Ta đến Ma Cô thành mục đích là tìm nơi bán đi yêu thú đã được thuần hóa qua mà thôi. Ta lần này đưa đến 3 yêu thú 2 nhị giai 1 nhất giai để cho người mua xem qua. Nếu việc làm ăn lần này tốt đẹp thì sẽ bàn chuyện làm ăn lâu dài. Dương Tùy chấp sự rõ ràng sự khác biệt giữa yêu thú được thuần hóa với không chứ ’
Dương Tùy gật đầu: ‘ Ta rõ ràng. Vấn đề buôn bán số lượng lớn thì ta không thể quyết định nhưng mua 3 con yêu thú trước thì Dương Tùy ta có thể. Về giá cả thì Dương gia ta là nhất rồi, mong công tử yên tâm ’
Tiêu Dao cười nhạt gọi 3 yêu thú được hắn nhốt trong không gian sủng thú ra.
Dương Tùy sau khi đánh giá nói: ‘ Đúng là yêu thú đã được thuần hóa, khá dễ gần. 3 yêu thú này ta có thể mua lại với giá 1 vạn linh thạch hạ phẩm ’
Tiêu Dao trong lòng hơi động không nghĩ là linh thạch dễ kiếm như thế nhưng mặt vẫn bình ổn nói: ‘ Thành giao ’
Dương Tùng: ‘ Công tử chờ 1 lúc ta đã báo cho người làm mang linh thạch lên ’
Tiêu Dao gật đầu nhâm nhi chén trà. Dương Tùy tiếp tục nói: ‘ Còn về vấn đề chuyện làm ăn sau này ta sẽ báo lại với gia chủ, nếu công tử còn ở Ma Cô thành ta sẽ liên lạc với công tử sau ’
Tiêu Dao: ‘ Ta chắc còn ở Ma Cô thành một thời gian. Ta chờ người của Dương gia ’
Dương Tùy: ‘ Ta có 1 vấn đề muốn hỏi Tiêu công tử, ta không rõ tại sao công tự lại đến Dương gia ’
Tiêu Dao thâm ý liếc Dương Tùy nói: ‘ Vì Dương gia đang thiếu nợ ta ’
Dương Tùy không rõ rang nhưng không nói gì thêm nữa.
Hết tập này rồi:D
Khi đã có sơ qua thông tin của Ma Cô thành, Tiêu Dao đến ngay Dương gia cửa hàng. Không cần nghĩ cũng biết hắn đến để bán đồ. Tiêu Dao giờ cần chỉ là linh thạch mà thôi.
Đến trước của hàng tên Vĩnh Xuân, đây là trụ sở của hàng của Dương Gia. Vừa bước vào đã có tì nữ chào hỏi: ‘ Chào công tử, tiểu tì là Ngọc Ly. Không biết có thể giúp gì cho công tử? ’
Tiêu Dao nhìn nàng nhàn nhã trả lời: ‘ Ta là Tiêu Dao. Cũng không có gì lớn. Ta đến bán ít đồ, cùng với ta muốn gặp chấp sự ở đây có chút việc không biết cô nương có thể nói giúp vài lời ’
Tiêu Dao vừa nói xong chưa đợi Ngọc Ly trả lời thì 1 âm thanh khinh miệt vang lên: ‘ Không biết đồ nhà quê nào vào cửa hàng của Dương gia bán đồ, còn đòi gặp Dương Tùy thúc. Hahaha ’
Tiêu Dao đánh giá thanh niên kia với ánh mắt ngạc nhiên, nếu Ám Thiên đứng đây thì hiểu ngay ánh mắt của hắn ‘ ta không có quen ngươi sao ngươi biết ta là đồ nhà quê, hay thế??? ’ Nhưng Tiêu Dao cũng không để ý thanh niên kia quá nhiều, quay lại nhìn Ngọc Ly nói: ‘ Nhờ cô nương ’
Ngọc Ly hơi lưỡng lữ, nhưng vẫn đi lên lầu tìm Dương Tùy gì đó.
Người thanh niên kia tên Dương Lỗi liếc nhìn nàng nói nhỏ: ‘ Đồ tiện tì không biết phép tắc, hm ’
Nhắc đến Dương Lỗi thì tiện đây nói qua 1 tý về 2 cô nương nhà họ Dương Tiêu Dao cứu. Dương Chân là đại tiểu thư nhà họ Dương, giỏi về kế toán làm ăn. Dương Thiền là tam tiểu thư, từ nhỏ đã lộ ra tư chất võ giả hơn người. Năm nay 18 tuổi đã là luyện thần sơ kì lúc trước là do địch nhân quá đông cộng với kinh nghiệm chiến đầu còn chưa nhiều nên mới có cơ hội cho Tiêu Dao cứu giúp. Còn về Dương Lỗi là nhị công tử, tư chất võ học cũng chỉ tầm Dương Chân, còn chỉ lo ăn chơi kiểu công tử ca nên việc làm ăn cũng không biết. Cậy có Dương gia hắn quàn quấy, các nhà xung quanh chả quan tâm đến hắn vì càng như thế càng tốt với họ.
Trở lại lúc này, Dương Lỗi quét mắt âm u nhìn về Tiêu Dao cười nói: ‘ Tiêu công tử phải không, hẹn lúc khác gặp lại ’
Nói xong Dương Lỗi quay người rời đi. Khi đi qua Tiêu Dao hắn còn cười lạnh một tiếng.
Tiêu Dao không quan tâm loại người này, cùng lắm là giết đi mà thôi nhưng thế này chưa đến mức với lại dù sao cũng là người Dương gia nên tha thứ 1 lần đi.
Đợi 1 lúc thì Ngọc Ly xuống mời Tiêu Dao lên lâu trên nói chuyện.
Tiêu Dao vào phòng thấy 1 người trung niên ngồi trên ghế uống trà. Tiêu Dao đi vào người trung niên đứng dậy chào hỏi: ‘ Chào Tiêu công tử. Mời công tử ngồi ’
2 người cùng ngồi uống trà, Dương Tùy nói: ‘ Có thể công tử đã biết. Ta xin giới thiệu lại, ta là Dương Tùy chấp sự ở đây. Ta nghe nói Tiêu công tử đến bàn chuyện làm ăn không biết là chuyện làm ăn gì? ’
Tiêu Dao mỉm cười nói: ‘ Cũng không có gì. Ta đến Ma Cô thành mục đích là tìm nơi bán đi yêu thú đã được thuần hóa qua mà thôi. Ta lần này đưa đến 3 yêu thú 2 nhị giai 1 nhất giai để cho người mua xem qua. Nếu việc làm ăn lần này tốt đẹp thì sẽ bàn chuyện làm ăn lâu dài. Dương Tùy chấp sự rõ ràng sự khác biệt giữa yêu thú được thuần hóa với không chứ ’
Dương Tùy gật đầu: ‘ Ta rõ ràng. Vấn đề buôn bán số lượng lớn thì ta không thể quyết định nhưng mua 3 con yêu thú trước thì Dương Tùy ta có thể. Về giá cả thì Dương gia ta là nhất rồi, mong công tử yên tâm ’
Tiêu Dao cười nhạt gọi 3 yêu thú được hắn nhốt trong không gian sủng thú ra.
Dương Tùy sau khi đánh giá nói: ‘ Đúng là yêu thú đã được thuần hóa, khá dễ gần. 3 yêu thú này ta có thể mua lại với giá 1 vạn linh thạch hạ phẩm ’
Tiêu Dao trong lòng hơi động không nghĩ là linh thạch dễ kiếm như thế nhưng mặt vẫn bình ổn nói: ‘ Thành giao ’
Dương Tùng: ‘ Công tử chờ 1 lúc ta đã báo cho người làm mang linh thạch lên ’
Tiêu Dao gật đầu nhâm nhi chén trà. Dương Tùy tiếp tục nói: ‘ Còn về vấn đề chuyện làm ăn sau này ta sẽ báo lại với gia chủ, nếu công tử còn ở Ma Cô thành ta sẽ liên lạc với công tử sau ’
Tiêu Dao: ‘ Ta chắc còn ở Ma Cô thành một thời gian. Ta chờ người của Dương gia ’
Dương Tùy: ‘ Ta có 1 vấn đề muốn hỏi Tiêu công tử, ta không rõ tại sao công tự lại đến Dương gia ’
Tiêu Dao thâm ý liếc Dương Tùy nói: ‘ Vì Dương gia đang thiếu nợ ta ’
Dương Tùy không rõ rang nhưng không nói gì thêm nữa.
Hết tập này rồi:D