Vy chạy theo người con gái năm xưa đó, Tú chạy theo Vy. Cô gái đó dường như vẫn không hay biết đằng sau mình có người, vẫn cái dáng đi thanh cao đó, vẫn là con người tự tin như ngày nào, vẫn là người mà Vy tôn trọng và quý mến. Vy chạy lại, vỗ vai cô gái đó.
-Nguyệt….Nhi-Vy thở dốc hai tay chống đầu gối. Cô gái đó quay lại, chau mày nhìn Vy
-E….len.-lục lọi trong trí nhớ, cô gái ấy mãi mới nhớ ra được tên của Vy. Không ai khác, cô gái đó chính là Hoàng Lâm Nguyệt, một nữ dj nổi tiếng trên thế giới. Cũng bằng tuổi nha nhưng Vy là sinh trước Nguyệt 2 tháng.
-Em…. Chạy nhanh thế.-Tú thở dốc, dừng lại nhìn hai người này khó hiểu.
-Lâu rồi không gặp.-Nguyệt dơ tay ra bắt tay với Vy.
-Ừ, lâu rồi không gặp.-Vy dơ tay bắt lại.
-Chào anh, lâu rồi không gặp.-Nguyệt lần này lại quay sang Tú.
-Ừ, lâu rồi không gặp em.-Tú bắt tay.
-Anh quen cô ấy sao.-Nguyệt chỉ Vy.
-Bọn anh sắp đính hôn.-Tú. Vy thì đứng bên cạnh mặt dấu hỏi chấm từ đầu đến cuối.
-Thật không ngờ nha! Cô bạn của em có phước đến thế cơ à.-Nguyệt đá đểu Vy nhưng Vy không hay biết.
-Nguyệt dạo này thế nào rồi.-Vy hỏi
-Cũng bình thường, tôi có mở một quá bar khi nào mọi người rảnh thì có thể đến chơi.-đưa danh thiếp cho Vy.
-Tôi có việc, chào.-Nguyệt nói rồi vẫy tay đi mất.
-Em/anh quen Nguyệt.- cả hai người, anh và cô đều nhìn nhau, cùng hỏi nhau.
-Ừ. Ta về thôi.
-Vâng.-cô lại cùng anh xoay bước rời đi.
-Oách…
-Em làm sao vậy.-Tú ân cần hỏi
-Chân của em….híc.
-Thấy chưa, tác hại đó chạy cho lắm vào.- anh bủa trách cô, cốc yêu vào đầu cô một cái
-Ui….- Tú ngồi xuống.
-Lên đây anh cõng về.
-Yay….- Vy nhảy lên lưng của Tú, ôm cổ rồi cả hai người cõng nha, đi từ từ trên con đường về đêm. Lưng của Tú ấm áp tỏa hương thơm ngào ngạt, mùi hương dễ chịu thoang thoảng trong gió.
-Vy nè.
-À … há.-ngái ngủ
-Em có biết là anh thích em từ lâu rồi không?
Đáp lại câu nói của Tú, Vy vẫn im lặng
-Nè…cô bé….
-…..khò…khò….- tiếng Vy ngái ngủ.
-Trời….- Tú thật là không ngờ cô bé này lại có thể ngủ nhanh tới vậy.
Tú cõng Vy về tới nhà, đặt Vy lên giường. Tú quay lại đắp chăn lên người cho Vy rồi mở tủ lấy một bộ quần áo lặng lẽ đi vào phòng tắm.
----15 phút sau----
Tú bước ra khỏi phòng tắm. Vy khẽ dụi dụi mắt.
-Hey! Chào buổi sáng.-Vy ngái ngủ. Tú lại ngần, cốc đầu Vy.
-Nè, mơ ngủ hả cô bé. Giờ vẫn là tối mà.
-Ui…ui- Vy lấy tay đưa lên đầu.
-Anh điên hả? Đồ thần kinh
-Còn dám nói anh điên.-Tú nhảy phắt lên giường, ôm chặt lấy Vy.
-Nào, tránh ra.-Vy dãy dụa
-Em…-Tú nhìn thẳng vào mắt Vy
-Ờ sao.
-Anh yêu Vy.-mặt Tú rất là nghiêm túc.
-Bộ giỡn chơi hả.-Vy không tin
-Không anh nói thật.
-Không tin.
-Anh nói thật mà.-hai mắt Tú long lanh
-Vẫn không tin.-Vy phớt lờ đi quay mặt sang chỗ khác, tránh cái ánh mắt đáng thương kia.
-Vậy thôi, mai bảo má em cho tổ chức đám cưới liền ha.
-Anh...quá đáng.-Vy đấm thùm thụp vào lưng của Tú.
-Thôi thôi, không chêu em nữa.
-Biết thế là tốt haha.-Vy tự đắc cười một mình
-Vậy có đồng ý không?
-Em đi ngủ đây, ngủ ngon.
-Vậy thôi, ta ngủ thôi.-Tú kéo Vy nằm xuống giường, tay ôm thật chặt lấy Vy như sợ người đi mất.
Không lâu sau, Tú đã chìm vào giấc ngủ. Vy khẽ ngắm nhìn khuôn mặt này thật lâu. Đưa nhẹ tay lên trán Tú Vy nói.
-Cám ơn anh vì tất cả, Vy yêu anh.
Màn đêm buông xuống, trên mặt Tú vẽ lên một nụ cười mĩ mãn làm tăng sức gợi cảm cho bức tranh này. Cả hai người lại một lần nữa chìm vào giấc ngủ.
------------------------
Lâu lắm rồi ta mới quay lại, sorry đọc giả nhiều.
*cúi đầu*
Chuyên mục viết lằng nhằng
VoV VoV ~~~~a o a o a o a o a o a o a o a o a o a o a o a o a o a o a o a
a o a o a o a o a o a o o a o a o a o a o a o o a o a a o a a
-----Sân thượng-------
-Mày còn dám quyến rũ anh Tú của tao.”chát”-nhỏ Hương tát Vy.
-……-đáp lại lời nói của Hương Vy vẫn im lặng, nhìn Hương với sự chán ghét. Hương nâng cằm Vy lên:
-Mày dám.- cả hai người đang đấu mắt.
-Cô thôi đi.- Vy hất tay Hương ra.
-Tôi không làm gì thì cô càng lấn tới hả.-vy
-Mày…..- Hương dơ tay lên chuẩn bị tát Vy thì cánh tay của Hương đã bị chặn lại. Lật ngược tình thế, Vy tát cho Hương một bạt tai hộc máu mồm.
-Mày … dám….- Hương lau vết máu trên mồm.
-Tạm biệt… đừng để tôi phải gặp lại cô.-Vy chào tạm biệt rồi rời đi.
Hương ở đằng sau ấm ức, đau điếng vì bị tát.
-Rồi một ngày tao sẽ trả thù mày.-Hương nó nhỏ, chỉ đủ một mình nghe.-----Chỗ của Tú, Lâm và Huy----------
-Ê mày.-Tú-Ừ, tao đây- Lâm/Huy
-Tao thích Vy mày ạ.-Tú
-Cái đó thì tao biết.-Lâm
-Mày nhìn mặt tao giống quan tâm không-Huy
-Thì chúng mày phải giúp tao tỏ tình chứ-Tú.
-Không liên quan…..-Huy
-Trừ khi…-Tú
-Mày đưa tụi tao đi bar.-Lâm
-Ok-Tú
-Phải làm như thế này… như thế này…
người họ lên một đống kế hoạch để làm một màn tỏ tình đặc sắc cho hai người họ.
-----------“Reng..reng…” giờ học kết thúc------------
-Về không em yêu.-Linh túm vai Vy.
-Thế không về ở đây làm chi, con điên.-Vy
-Về không má, hay đứng đây ôm nhau.-Ngọc
-Anh đi chung mới.-Lâm
-Anh nữa.-Huy
-Còn anh.-Tú
Lần lượt từng người điểm danh rồi lên xe về nhà. Nhà nào người lấy ở nha (Lâm ở cùng Ngọc, còn Linh ở cùng Huy còn đương nhiên Vy ở với Tú)
----Gia Viên---
-Cô/cậu chủ đã về.
-Vâng.-đồng thanh.
-Hôm nay em không chạy show à.-Tú
-Nay em mệt.-
-Vậy…tối nay anh đưa em đi ăn tối nha.-Tú
-Được rồi, em đi tắm đã.
-Ừ.
------Lâm và Ngọc---
Vừa xuống xe, Ngọc lôi Lâm vào trong nhà.
-Cô/ cậu chủ về rồi ạ.-bà quản gia
-Bà làm tiếp việc của mình đi.-Ngọc phũ phàng
-Vâng.
-Từ từ thôi em.-Lâm, Ngọc lôi Lâm lên phòng đóng cửa.Vứt Lâm xuống giường, cầm cái gậy ở đầu giường. Ngọc dơ lên
-Anh có muốn lăng nhăng không hả.-Ngọc cầm roi đánh lâm một cái.
-Huhu…anh xin lỗi vợ mà…anh không dám nữa đâu.-Lâm
-Được rồi tha cho anh lần này thôi đấy nhá.-Ngọc---------Linh và Huy--------
Hai đôi này tình củm lắm. Về cái cả hai cất sách vở rồi phi xuống bếp làm cơm cho nhau ăn.-Em nấu cái này ngon lắm đó.-nhúm miếng tôm, huy nhai nhồm nhoàm khen đồ ăn Linh nấu.
-Đương nhiên rồi, em mà lị.-Linh tự đắc.
----------Tối-----Gia Viên----
-Nhanh lên, nhanh lên.-tiếng Tú giục
-Từ em đeo nốt cái đồng hồ đã.-Vy chạy từ trong nhà ra.
Hôm nay Vy mặc chiếc váy màu xanh, bó sát với vòng eo thon gọn của mình tôn lên vẻ đẹp hoàn mĩ của một thiên sứ sa ngã. Mái tóc nâu được xõa ra làm tôn lên thân hình nhỏ nhắn của cô.
-Được rồi, đi thôi.-Vy khoác tay Tú rồi ra xe.
Hai người lên xe, đi tới một nhà hàng Nhật Bản. Bước vào, nhà hàng này được xây theo kiểu thời xưa. Trên trần được trang hoàng bởi những chiếc đèn trùm, xung quanh được cắm hoa oải hương thơm ngát. Cả hai người bước vào làm tâm điểm chú í của mọi người ở đây.
Tú và Vy vào bàn đã được đặt trước. Hai người họ gọi đồ ăn xong. Nhân viên ở đó còn hỏi “hai người là vợ chồng mới cưới?” còn có người lại bảo “hai cô cậu là an hem à?” chắc tại Vy lùn, Tú lại cao lên mấy người đó nhìn không ra.
Ăn xong, Tú thanh toán rồi dắt Vy đi dạo phố đêm. Đường phố có ít người qua lại. Ánh đèn chiếu xuống lòng đường. Một nam một nữ đi cùng nhau, nam thanh nữ tú. Hai người họ đi dưới ánh đèn phố làm thu hút mọi sự chú í của những người xung quanh.
Tới một con đường nhỏ. Vy nhìn thấy một người, một người mà đã rất lâu rồi không gặp mặt.Cái bóng dáng kia sao mà quen thuộc thế! Vy chạy lại, người con gái đó mang mái tóc đen nhánh xõa xuống ngang vai. Người thon dáng chuẩn, mặc chiếc váy đen bó sát vào vùng eo thon gọn. Vy chạy lại phía cô gái đó làm Tú cũng chạy theo. Ba người rượt đuổi nhau trên con phố đó.
---------------
Liệu... cô gái đó là ai?
Liệu... Tú có tỏ tình với Vy được không?
Liệu... Vy có chấp nhận tình cảm của Tú không?
=========
Muốn biết thì đón đọc chương tiếp theo.