Nó nghe tiếng rõ cửa cứ ngỡ July về nên hớn hở ra mở cửa, nhưng chẳng có July mà là Luna.
Luna nhìn nó nở nụ cười đắt thắng, cũng chẳng đợi lâu Luna bắt đầu chăm chọc nó.
-nhìn mày cũng có vẻ tiều tụy nhỉ? Chắc mày chưa biết, bây giờ ở trong làng này mày là người nổi tiếng rồi đó, ngoài đường, ở trường, điều bàn tán chuyện của mày.
Nó hậm hực, những chuyện đó chẳng phải điều là Luna hại nó sao? bây giờ Luna còn thản nhiên lớn giọng với nó.
-tôi nổi tiếng như vậy chẳng phải nhờ công của cô hết sao? đừng tưởng những chuyện xấu cô làm thì không ai biết, cứ đợi đó khi tôi tìm được bằng chứng…cô cũng sẽ nổi tiếng như tôi à không sẽ hơn tôi rất nhiều lần vì cô là công chúa thanh cao mà lại làm những chuyện bẩn thiểu ấy.
Sắc mặt Luna có chút thay đổi, chuyện hại nó chỉ có Luna, Andy, Sam và gã đàn ông đó thì sao nó lại biết? nếu có nghi ngờ thì nghi ngờ một mình Sam thôi vì Sam là người dụ nó ra ngoài.
-sao mà…mày lại..
-muốn người ta không biết trừ khi cô đừng làm.
Tuy Luna có chút sợ nhưng nghĩ lại bây giờ Luna mới là người thắng thế hơn, cho dù nó có biết được thì đã sao? chưng cứ thì nó mãi mãi sẽ không bao giờ tìm ra. Sam sẽ không thừa nhận những việc đã làm, còn gã đàn ông đó chẳng bao giờ ngu ngốc để tìm lấy cái chết còn Andy, Andy luôn là người trung thành nên Luna yên tâm và lấy lại bình tĩnh.
-đúng, là tao làm đấy.
Cuối cùng Luna cũng thừa nhận.
- tôi chẳng có làm gì hại cô nhưng hết lần này đến lần khác điều tìm cách hại tôi ?
Luna cười khẩy.
-trước đay chẳng phải tao đã cảnh cáo mày rồi sao, Ray..anh ấy là của tao, vì mày dám cướp đi anh ấy và cái kết mà mày phải nhận là như thế này đây.
Luna nói làm nó càng tức, chỉ vì yêu hắn mà có thể đối xử với nó như thế, tại sao không giống như July ? yêu là người nào đó chỉ cần người đó hạn phúc là đủ, Luna quá ít kỷ chỉ muốn chiếm hủ hắn.
-dù cô có yêu Ray nhưng cô chẳng có tư cách gì mà phá hoại tình cảm giữa hai chúng tôi cả.
-nói đến tư cách thì…mày hoàn toàn không xứng đáng, có lẽ trước đây hai người yêu nhau thật nhưng bây giờ đã khác, mày có dám chắc rằng khi người mày đầy vết nhơ…cơ thể mày từng chỗ từng chô đã bị người đàn ông kia chà đạp , liệu anh ấy còn yêu mày không ?
Từng lời từng lời một khứa vào trái tim nó, cái điều mà Luna nói nó đã nghĩ đến, nó cũng rất sợ…sợ hắn ghê tởm nó, nhưng những việc đó nó chẳng muốn chỉ là bị hại..
-tôi tin Ray…anh ấy sẽ không vì những điều đó mà bỏ rơi tôi, lát nữa thôi Ray sẽ đến tôi sẽ nói hết tất cả, anh ấy sẽ hiểu tôi, sẽ căm ghét cô, bắt cô trả giá cho những việc làm của mình.
Nghe hắn đến Luna gật mình, đáng lẽ chứng kiến toàn bộ sự việc thì lúc này đáng lẽ ra hắn phải hận nó, tại sao hai người lại gặp nhau.
-cho Ray có tin mày, vẫn yêu mày nhưng…. nên nhớ là dư luận ở làng này vẫn còn, Ray đã trãi qua tuổi thơ nhục nhã, đau khổ như thế nào chắc mày cũng rõ, nếu Ray sống với mày mọi người lại khinh bỉ sĩ nhục anh ấy…chính tay mày sẽ đẩy anh ấy vào địa ngục, phá hoại tương lai tốt đẹp đang chờ đón.
-mặc kệ, Ray chẳng quan tâm đến những lời của thiên hạ, tôi và anh ấy sẽ…
-Ngu ngốc, mày nghĩ mọi chuyện đơn giản quá rồi, đừng cứ nghĩ đến bản thân mình, nếu mày thật sự yêu Ray thì hãy rời xa và buông tha anh ấy đi.
Luna nói xong liền bỏ đi, nó đứng đó, hai hàng nước mắt chảy xuống, nó yêu hắn , nó muốn bên hắn nhưng mà..cái vết nhơ kia, còn tương lai của hắn, có lẽ Luna nói đúng nó không nên ít kỷ như vậy, thà làm cho hắn ghét nó, hận nó chứ nó không muốn thấy hắn bị người khác làm tổn thương.
Khi July và hắn đến, nó đã quyết định biến mình thành loại con gái mà hắn ghét nhất, cũng dùng những lời nói làm cho hắn đau lòng, qua ánh mắt hắn nhìn nó..nó biết hắn đang hận nó thế nào, nhưng thà một mình nó chịu đau đớn còn hơn cả hai người cùng đau.
Sẽ đến lúc nào nó vết thương nó gây ra cho hắn cũng sẽ lành, rồi hắn sẽ tốt hơn, cứ để một mình nó gánh hết…
-Anna, sao bạn lại….sao lại nhận những việc mình không làm ? bạn làm sao thế hả, chẳng phải bạn muốn nói hết sự thật sao ?
Nó nhìn July rồi bật khóc nức nở, nó đi lại bụi dây gai tìm chiếc lắc, đó là vậy hắn tặng cho nó, vật nó thích nhất.
Mặc cho những hiếc gai nhọn đang đâm vào tay vào chân, mặc cho những giọt máu đang ứa ra trên khắp cơ thể, nó vẫn tìm.
July nhìn nó mà không kìm lòng được nên cũng khóc theo, July nghĩ nó đúng là đồ ngốc nhất trên đời này rõ ràng là yêu người ta đến chết vậy mà trối bỏ, để rồi đau khổ như thế này.
……..
………
Sam đến nhà tìm Alex, người hầu nói Alex đang uống rượu trong phòng, không cho bất cứ ai làm phiền.
Sam bước lên lầu, nhìn thấy trong phòng Alex bừa bộn, toàn là những chiếc chai rượu đã hết nằm dưới sàn nhà, còn Alex đang ngồi ngắm bước tranh vẽ nó.
Dù rất tức giận nhưng Sam vẫn cố kiềm chế, từ trước đến giờ Sam vẫn là người diệu dàng trong mắt Alex, không thể mất hình tượng được.
Nghe tiếng mở cửa Alex quát :
-cút ra ngoài ! tôi đã bảo không ai được vào mà.
Sam ngồi xuống cạnh Alex, cũng giật luôn ly rượu trên tay.
-bạn lại uống rượu, lần này lại ở nhà nữa, lỡ ông biết thì bạn sẽ sao đây,Alex bạn làm ơn tĩnh lại đi.
-biết cũng tốt, nếu ông tức giận mà không để lại chức tộc trưởng thì càng tốt hơn, khi đó mình có thể đi cùng Anna.
Sam nghe mà đầu óc choáng váng, dù nó có thế nào Alex vẫn hướng về nó, vậy việc Sam làm điều là vô nghĩa sao ? Alex còn muốn bỏ trốn cùng nó nữa.
-bạn định bỏ trốn ?
Alex gật đầu, giọng lại nghẹn ngào.
-nhưng…cô ấy không cần mình, cô ấy nói không cần mình đấy !
Thở phào nhẹ nhõm , Sam đã lo quá xa nó đã từng nói đâu yêu gì Alex và xem Sam như người thân vậy mà…càng nhớ lại Sam thấy mình tội lỗi ngập đầu nhưng…đã phóng lao thì phải theo lao, việc kế tiếp quan trọng hơn.
- đừng buồn nữa…nào để mình đi lấy thêm rượu hôm nay mình sẽ cùng say với bạn.
Những lời động viên của Sam cũng làm Alex thấy nhẹ phần nào, kể từ khi quen biết Sam hầu như hai người lúc nào cũng chơi chung với nhau, nhưng gì Alex thích Sam điều biết, trong mắt Alex , Sam là một người hiền lành, diệu dàng nhưng rất tiếc Alex chỉ xem Sam như một người em không hơn không kém.
Sam đi xuống nhà đi vào hầm rượu, lấy một chai rượu lớn, sở dĩ Sam biết rõ nơi này vì từ nhỏ Sam ở đây xuốt, cùng chơi cùng học với Alex, người trong nhà điều quý Sam.
Lấy trong túi áo một lọ nhỏ màu đỏ, đây là tinh chất Guarana chiếc xuất từ tinh dầu hoa Guarana, một loài hoa vang mọc thành chùm có hình dạng như quả lê, trong sách có nghi chỉ cần dùng tinh chất của loài hoa này thì dụng vọng trong cơ thể sẽ tăng cao, sẽ không điều khiển được bản thân, đầu óc sẽ trở nên mụ mị.
Sam cũng đã tiềm hiểu kỹ càng, thứ này chẳng làm hại gì đến cơ thể nên mới sử dụng, vì chỉ có cách này mới đưa Sam đến gần hơn với trái tim của Alex.
Ly rượu được đặt trước mặt, Alex chẳng nghĩ gì mà cầm lấy ực một hơi, rồi hai lý…ba ly…đầu Alex thấy hơi choáng, như mọi lần thì hai ba chai còn chưa hề hấn gì mà, rượu ở dưới hầm thường có hạm lượng nhẹ dù uống có nhiều cũng không thế này.
Nhưng Alex cũng chẳng thèm quan tâm, cứ uống thêm, Sam hồi hợp chờ đợi kết quả.
Alex xoay qua nhìn Sam, bất chợt ly rượu trên tay cũng rớt xuống, Alex thấy nó…nó đang nhìn mình, còn nở nụ cười rất tươi, Alex tưởng bị hoa mắt nên có nhìn lại lần nữa nó vẫn ngồi đó.
Tay Alex chạm vào khuôn mặt nó, đúng là cảm nhận được, Alex khóc.
-anh yêu em.
Alex choàng đến hôn, nụ hôn nồng cháy không dứt, làm cho đối phương ngần như ngẹt thở, Alex luyến tuyến rời đôi môi đó, nhưng người mà Alex hôn là Sam vì tinh chất Guarana bắt đầu có tát dụng nên gây ra ảo giác, nên nhìn Sam mà hóa ra nó.
Alex ôm Sam vào lòng, Alex cứ nghĩ nếu đây là giấc mơ thì không tĩnh lại cũng được, vì Alex muốn ở cạnh nó mãi mãi.
Thế rồi chuyện gì cần đến cũng đến….
……..
……..
Alex đưa tay xoa cái đầu đau nhứt, có lẽ do uống nhiều quá lần nào cũng như lần nào, Alex chợt nhớ những chuyện đã xảy ra…thấy nó rồi hai người còn… Alex cũng mong đó là sự thật.
Alex nặng nề chở người, chợt nhìn thấy tấm lưng mảnh may của người con gái đang nằm đối diện, chẳng lẽ đó không phải mơ mà là nó thật ? nó đã hồi tâm chuyển ý…nó đã mở lòng ..Alex vui mừng, kéo người con gái vào lòng.
-anh yêu em….Anna.
Nhưng Alex giật mình, vì mùi hương trên tóc nó, trên người nó chẳng phải mùi này, mùi này là….Sam…
Sam bật dậy kéo tấm chăn lên che người, đối diện với Alex là khuôn mặt ướt đẩm nước mắt của Sam, Alex nhớ lại hết mọi chuyện…tối qua đang uống rượu cùng Sam, chẳng lẽ do rượu mà Alex đã làm tổn thương Sam.
-Sam mình…mình xin lỗi, tối qua mình uống say nên…xin lỗi mình không cố ý.
Sam khóc vì không phải bị Alex cưỡng bức mà là vì ấm ức, đã ôm Sam vào lòng mà còn nói yêu nó, mọi chuyện đã đúng như kế hoạch nhưng Sam thấy tim rất đau.
-không phải lỗi của một mình bạn đâu, cũng vì mình …mình cũng uống say mà nên chuyện này xem như chưa từng xảy ra đi.
Dù Sam nói không sao nhưng , Alex thấy bản thân tội lỗi ghê lắm, cũng do rượu, tại sao lại ra thế này, Alex tự trách vì đã tổn thương đến Sam.
Mẹ của Alex đã về nhà sau chuyến đi dạo, bà cảm thấy vui mừng vì những chuyện xảy ra với nó, có như vậy con trai duy nhất của bà mới chịu tĩnh ngộ, nhưng khi về đến nhà nghe người hầu nói lại là Alex tự nhốt mình vào phòng không chịu ăn uống gì, bà tức giận đi tìm Alex để nói chuyện.
Khi cánh cửa phòng Alex mở ra, làm Sam và Alex điều giật mình, Sam nhanh chống chui vào chăn.
-mẹ…sao mẹ lại vào đây ?
Mẹ Alex đảo mắt nhìn xung quanh, quần áo thì nằm lung tung dưới sàn nhà có cả đồ con gái nữa, bà giật mình chẳng lẽ con bà đã cùng với con nhỏ đó…thật không thể chấp nhận được.
-đứa con gái nằm trong chăn là ai ? là ai con nói nhanh…có phải con nhỏ đó không ?
-không phải, mẹ ra ngoài đi chuyện này con sẽ giải thích sao.
Thái độ con trai bà càng khiến bà nghi ngờ nhiều hơn, bà hùng hổ đi đến cạnh giường giật mạnh tắm chăn qua một bên.
Bà kinh ngạt hơn khi thấy Sam, bà cười thầm, không phải nó mà là Sam, bà xem Sam như người trong nhà bây giờ nếu thành đôi với Alex thì còn gì tuyệt hơn, bây giờ chỉ cần ép Alex chịu trách nhiệm là được.
-phu nhân con xin lỗi, vì uống say nên..nên mới xảy ra chuyện ngoài ý muốn…con xin lỗi.
Sam cuống cuồn xin lỗi, vì Sam biết mẹ Alex là người thế nào nếu đắt tội thì Sam chẳng bao giờ có thể bước chân vào nhà Alex được.
-không phải lỗi của con mà xin lỗi như thế, cũng là lỗi của thằng con ta…Sam con yên tâm ta sẽ bắt nó chịu trách nhiệm với con.
-mẹ…con đâu phải cố tình, với lại con và Sam đâu có tình cảm chỉ là chuyện ngoài ý muốn làm sao con và Sam có thể.
-con im ngay cho mẹ, con đừng có nghĩ cho bản thân mình, con hãy nghĩ đến Sam đi…sao này nó sẽ phải ra sao ?
Mẹ Alex nhìn Sam.
-con yên tâm, nhất định con sẽ là con dâu của ta chỉ duy nhất mình con.
Sam vui mừng vì giờ đây Sam đã có người chống lưng, về việc có được Alex chỉ còn là vấn đề thời gian thôi.
Chuyện cũng qua đi mấy ngày, nó từ hôm đó chỉ ở trong phòng lẵng lặng ngắm nhìn chiếc lắc, nó lại nhớ hắn nhớ nhiều lắm nhưng mà…nó quyết định từ bỏ hắn thì không nên như thế này, phải tập quen với việc không có hắn bên cạnh, đó là việc tốt cho hắn mà.
Nó ra khỏi phòng tìm July, chắc hẵn July lo cho nó lắm, chẳng thấy July ở đâu chỉ nghe thấy tiếng nói chuyện hơi lớn tiếng thôi, nó đi về phía vườn sao nhà nơi phát ra tiếng cãi nhau.
Nó thấy July có vẻ đang bực lắm, còn người đàn ông đứng cạnh cũng thể hai người họ to tiếng qua lại.
-con càng ngày càng cứng đầu, ta nói rồi mau đuổi con bé đó đi đi.
-ba à, con đã nói hết lời với ba rồi, bạn ấy là bạn con…với lại bạn ấy không xấu như ba nghĩ chỉ là hiểu lầm thôi.
Thì ra đó là ba July, hai người đang cãi nhau về chuyện của nó, ba July cũng đã nghe về chuyện của nó còn biết nó đang ở nhà của July nên ông ngây lập tức đến để nói cho July hiểu, ông sợ danh tiếng con gái mình cũng ảnh hưởng vì nó.
Nhưng July kiên quyết không chịu đuổi nó đi, nên đã cãi nhau với ba mình kịch liệt.
Nó cũng hiểu cho ba July, ai mà muốn con mình gặp rắt rối, vấn đề này nó chưa nghĩ qua, nếu chơi chung với nó July cũng sẽ bị vạ lây, July giúp nó rất nhiều rồi bây giờ vì nó mà chịu thiệt nữa thì nó thấy mình có lỗi nhiều lắm.
nó lặng lẽ bỏ đi, nó thấy cuộc đời này sao bất công nhiều quá, nó đã mất cả ba mẹ rồi, lại còn gặp nhiều chuyện chẳng tốt lành gì, người bên cạnh nó luôn gặp rắc rối, do nó quá xui xẻo sao ? nó ướt là nó chẳng biết về thân thế của mình, nó ướt được như lúc trước đi học đi làm mà chẳng phải lo nghĩ điều gì.
Nó chẳng biết đi đâu, nới này nó chẳng quen biết ai, chẳng biết sẽ ở đâu hay là cứ lang thang khắp nơi như thế này mãi.
Đang đi nó chợt thấy bóng cô nhóc Yuri chạy đằng xa, đuổi theo phía sao là Sam, nó cũng đi theo xem có chuyện gì.
-Yuri theo chị về đi, em đừng như thế nữa được không?
Vì chạy từ nhà ra đây cô nhóc cũng mệt lã rồi, nên Sam đã đuổi kịp và lôi kéo cô nhốc, còn cô nhóc thì dùng anh mắt không thiện cảm nhìn Sam.
-chị là kẻ xấu, em không muốn ..không muốn chị lấy anh hai đâu, vì anh hai yêu chị vịt béo, em cũng thế em chỉ muốn chị vịt béo làm chị dâu em thôi.
Đến cả Yuri cũng phản đối Sam, Yuri là đứa em Alex cưng chiều nhất Sam nghĩ nếu chơi thân với cô nhóc thì dễ dàng hơn với Alex nhưng…dù có vui vẻ , diệu dàng với cô nhóc thế nào Sam vẫn thất bại, cô nhóc tỏ ra rất ghét Sam, đến mẹ Alex cũng hơi siêu lòng, làm Sam lo vô cùng .
- chị đã nhân nhượng với em đủ rồi, dù em có thích chị hay không thì sau này chị vẫn là chị dâu của em, em nên nhớ một điều là Anna là đứa xấu xa em đừn có bênh nó như thế.
Yuri giận dữ cãi lại Sam .
-có chị mới là kẻ xấu xa, chị vịt béo là người tốt nhất, chị không đáng làm vợ anh hai, không bao giờ em chịu cho chị làm chị làm chị dâu đâu đừng có mơ.
Sam nóng giận đưa tay lên định đánh cho cô nhóc một bạt tay nhưng kịp lúc đó nó bay đến cản tay Sam lại.
-chị đang làm cái gì vậy ? một đứa bé chị cũng nỡ đánh ?
Thấy nó Yuri vui mừng chạy đến ôm nó, khóc xướt mướt.
-chị vịt béo, em nhớ chị lắm, còn anh hai cũng nhớ nữa…hức…em không muốn chị ta làm chị dâu em đâu, em chỉ muốn chị thôi.
Nó hiểu ra là Sam đã đạt được mục đích rồi nhưng vẫn còn nhóc Yuri phản đối, nhưng chỉ việc này mà đánh một đứa nhóc thì thật quá đáng.
-chị và Alex sắp đám cưới sao ? chúc mừng chị vì đã đạt được ước muốn nhưng….giẫm đạp lên tôi mà đi chắc chị không dễ chịu chút nào nhỉ ?
Cách nói chuyện với Sam nó cũng thay đổi rồi, vì Sam đã thay đổi trước kia mà.
-đừng nói chuyện khó nghe như thế, chị giẫm đạp em khi nào ? Yuri chúng ta về mẹ em đang rất lo đấy.
Sam kéo tay cô nhóc nhưng bị cô nhóc gạt tay Sam ra và nấp sau lưng nó.
-chị đã nói là đi về nhà ! Sam lớn tiếng
Nghe Sam lớn tiếng cô nhóc bật khóc to lên,nó ngồi xuống lau nước mắt cho cô nhóc.
-với trẻ con mà chị lớn tiếng thì chỉ làm chúng sợ thôi. Yuri ngoan, đừng khóc nữa em mau về nhà đi, mẹ em đang lo đấy còn cả anh hai em lo nữa, Yuri không muốn vậy đúng không ?
Có lẽ nhưng lời của nó có tát dụng cô nhóc nín khóc, nhưng vẫn luyết tiết nó.
-chị có thể về với em được không ? anh hai nhớ chị lắm, đêm nào cũng lấy ảnh chị ra xem.
-không được đâu, chị có việc phải làm, em ngoan về đi.
-chị sẽ đến thăm em chứ ? cô nhóc phụng phịu
Nó gật đầu để cô nhóc yên tâm về thôi, nó chẳng bao giờ đến đó đâu.
Yuri cũng chịu theo Sam về nhưng cứ ngoảnh lại nhìn nó lưu luyến, dù Sam có bực nhưng phải đưa cô nhóc về vì mẹ Alex có dặn phải chăm sóc tốt cho cô nhóc.
Nó đưa tay vẫy chào cô nhóc nhưng tai nó chợt nghe tiếng lá cây xào xạt, nó nghĩ chắc là gió thổi thôi, nhưng nó ngước lên nhìn xung quanh thì phát hiện một bóng người đang ngồi trên cành cây to phía đằng kia.
Điều đặt biệt là đôi cánh của người này là màu đen , là người của bộ tộc Diabolical, trên tay người này cầm một cái cung, dây cung đag được căng ra hết cở mũi tên nước đang được hướng về Yuri và Sam, nó vội vàng hét to.
-YURI CẨN THẬN !