Có 3 cô gái ngồi trên bậc thềm 1 ngôi nhà gỗ bên bãi biển, họ là “Hell Angel”. Kể từ lúc đến đây đã được 1 tháng và họ đã bắt đầu quen dần cuộc sống. thật ra mà nói là không quen cũng không được vì đi cùng với họ là ngừoi thầy – ngừoi anh khó tính Calvin. anh đã đặt ra cho họ giờ giấc rất nghiêm ngặt và khó khăn. Sáng sớm tứ lúc 4h họ đã phải dậy chạy bộ quanh hòn đảo. sau đó trở về ăn sáng rồi tiếp tục tập luyện. buổi sáng luyện võ thì buổi trưa luyện bắn súng và phóng dao. Buổi tối anh dùng để tập luyện thêm kỹ năng riêng của mỗi người vì thế tới lúc lên giường ngủ, họ chẳng còn suy nghĩ được gì nhiều. hôm nay là 1 ngày đặc biệt vì Calvin có việc phải vào đất liền, 3 cô gái quyết định tự cho mình 1 không gian riêng để tập luyện theo cách của riêng mình
Selina chọn thác nước gần nhà và ngồi đó tĩnh tâm. Nhưng cô vừa gạt bỏ được mọi tạp âm chung quanh, hoà mình vào thác nước thì có 1 hình ảnh chợt hiện lên trong tâm trí cô. 1 hình ảnh mà lâu rồi cô cố gắng không nghĩ tới. Selina từ từ mở mắt ra thở dài lắc đầu “không biết giờ này anh Alan đang làm gì? Lâu quá không nghe giọng anh ấy mình cảm thấy lo lắng…. nếu có thể làm lại từ đầu…mình vẫn chọn con đường này phải không?” từng hình ảnh Selina và Alan lớn lên bên nhau, khi anh cứu cô bị thương rồi cả quãng
thời gian dài 2 ngừoi sống bên nhau cứ lần lượt hiện ra. Selina nhận ra mình đang nhớ Alan da diết, nụ cừoi trẻ thơ của anh
- mình yêu Alan? - Selina thảng thốt kêu lên – không thể nào…..
Selina lắc đầu xua đi ý nghĩ và cố gắng tịnh tâm không nghĩ tới Alan nhưng lần này lại là… hình ảnh Jiro hiện ra. tình yêu của Jiro thật sự từng làm cho Selina cảm động, ban đầu cô cho rằng anh yêu cô chỉ vì vẻ bề ngoài nhưng rồi lâu dần theo ánh mắt của anh, Selina biết anh yêu mình bằng cả tấm chân tình. Nếu gặp anh sớm hơn 1 tý thì có lẽ cô đã chọn anh mất rồi…. trong ký ức của Selina, hình ảnh ngày ở sân bay….
----------------[hồi tưởng]---------------------
- alo
- em là Selina đây…. – giọng Selina ngập ngừng trong điện thoại
- anh biết…..
- em chỉ gọi để nói câu tạm biệt với anh…. – Selina kềm nén tiếng khóc – em đã từng nói anh sẽ hối hận vì anh đã yêu em. Bây giờ thì anh biết em là ai rồi chứ?
- Selina………
- Đừng! – Selina cắt ngang – anh hãy để em nói hết. em rất thực sự rất trân trọng và cám ơn tình cảm của anh dành cho em trong thời gian qua. Em chỉ tiếc là em gặp anh quá trễ và cả 2 chúng ta vốn dĩ không chung đường. những khi em buồn và mệt mỏi, anh luôn là ngừoi quan tâm, an ủi em đầu tiên. Em cám ơn anh! hy vọng sau này chúng ta đừng gặp lại nhau lần nào nữa……..
- Selina, anh muốn nói với em là….
Tít……..tít………….
Câu nói của Jiro chưa hoàn tất thì Selina đã cúp máy….. và cô nghĩ mọi thứ đã kết thúc với Jiro từ đây!
------------------------------------
Ella ngồi trên 1 hòn đá ngoài bãi biển. hít thở không khí thật đều và tập trung là điều quan trọng với những ngừoi luyện yoga. Đầu óc Ella bây giờ hoàn toàn trống rỗng đến kinh ngừoi…. Thật ra là Ella đang cố gắng đè nén con tim mình, cô sợ nghe chính lòng mình bật khóc và đòi cô lại đi tìm Chun, nghĩ tới Chun. Hình ảnh của anh mỗi đêm giờ đây như 1 cơn ác mộng. Ella sợ mình lại quên mất mối thù của Mandy 1 lần nữa…. “mình tuyệt đối không thể!” Ella mở mắt ra nhìn lên trời tự lẩm bẩm với chính mính. Tay cô lần ra sau, rút nhanh khẩu súng dắt sau lưng
“đoàn”
Viên đạn bắn ra với tốc độc cực nhanh, xé cả gió bay lên trời ghim thẳng vào đàn chim đang bay ngang qua. Trong tích tắc đó, hình ảnh lá thư Ella gởi cho Chun lại hiện về
“Chun!
Khi mặt trời mọc là 1 ngày mới bắt đầu và chúng ta sẽ về với những gì vốn dĩ là nó. Em vẫn là em và anh vẫn là anh. Ella sát thủ không thể nào ngừng lại cho tới khi đạt được mục tiêu cuối cùng. Em chưa bao giờ kể cho anh nghe việc này….kể từ khi em quen anh, em đã quên mất mục tiêu của mình…mục tiêu để em trở thành sát thủ chính là trả thù cho Mandy và kẻ giết cô ấy chính là sự ngu ngốc của em. em sẽ chấp nhận việc anh hận thù và truy bắt em nhưng khi nào em còn chưa giết được Dason, em sẽ không bao giờ ngừng tay. Em sẽ không bao giờ buông thả bản thân mình 1 lần nữa, em cần có sức để giết chết Dason. Em chưa từng yêu anh, em chỉ lợi dụng anh để hoàn thành các nhiệm vụ giết ngừoi. Anh là 1 kẻ ngốc, Wu Chun à! Chúng mình đừng bao giờ gặp lại nhau 1 lần nữa.”
Ella bình thản đến không ngờ rời khỏ chỗ ngồi của mình, bước từng bước xuống bãi biển. “nếu có kiếp sau, em muốn làm 1 hạt cát anh à….em sẽ ngày ngày xem mặt trời mọc rồi đêm về ngắm trăng sao trong yên bình. Sẽ thả thân mình theo từng cơn sóng cho thoả thích….sẽ cố gắng sống 1 cuộc sống của 1 hạt cát bé nhỏ tầm thường mà kiếp này em chưa làm được. nếu có kiếp sau và gặp lại nhau, em sẽ quay mặt đi khi nhìn thấy anh, em sẽ tránh xa anh nếu em là kẻ làm anh đau khổ. Em là ngừoi xấu…chắc kiếp sau em sẽ không bao giờ được gặp ngừoi tốt như anh…. khi nào làm mọi việc xong, Mandy, mình sẽ đến đây và cậu nhất định đến đón mình nhé…mình yêu và nhớ cậu lắm….”
--------------------
Angela cố tình mặc thật đẹp và gợi cảm đến sở cảnh sát. Cô biết là Ella đã bỏ đi và nhận ra đây chính là cơ hội ông trời cho mình lần nữa. Angela mang theo đồ ăn sáng mà cô đã chuẩn bị sẵn tiến tới bàn làm việc của Chun với nụ cừoi tưoi nhất mà cô đã tập suốt đêm qua nhưng đáp lại cô là đôi mắt thâm quần vì mất ngủ và tia nhìn cáu bẳn của Chun
- Chun, em mang đồ ăn cho anh nè!
- Anh không muốn!
- ứ - Angela phụng phịu – em làm cho anh, anh ăn 1 tý đi!
Chun im lặng nhìn xuống xấp giấy tờ trên bàn
- anh Chun… - Angela dai dẳng bám theo anh
- em phiền quá Angela! – Chun đập mạnh xuống bàn hét lên – em không có việc gì làm sao?
- Chun…… - Angela nhìn anh sắp khóc – chưa bao giờ anh lớn tiếng với em…
- Anh xin lỗi – Chun dịu giọng – nhưng anh đang không được vui, em để anh yên 1 mình đi có được không?
- Vì sao? – nước mắt trào ra từ cặp mắt giận dữ của Angela – vì tên sát thủ đó à? Anh quên mất ai là người hại chết Ariel sao? Anh yêu nó ở chỗ nào? anh nói đi!
Chun khó chịu ngồi xuống nhìn ra chỗ khác nhưng Angela nhất quyết không chịu ngừng lại
- anh từng thề sẽ bắt “Hell Angel” trả thù cho Ariel vậy mà bây giờ anh nhìn xem anh đang làm gì? Anh yêu thương và tiếc nuối cho con ả đó còn hơn cả lúc Ariel chết. anh có biết bây giờ em đang tức giận như thế nào không? em chỉ muốn kiếm ra con nhỏ đó và bắn chết nó! Em thề đó!
Chun tức giận bât dậy trừng mắt nhìn Angela
- cẩn thận lời nói của mình đó Angela – Chun gằn giọng – hãy rút lại những lời khi nãy
- không! – Angela nghênh mặt khiêu khích Chun – em yêu anh đến mức nào anh thừa biết mà. Em cứ tưởng rồi sẽ có ngày anh chấp nhận em sau cái chết của Ariel nhưng…không! anh đã chọn chính kẻ giết chết Ariel…vậy thì tại sao em lại còn phải cố gắng làm tốt mọi thứ khi mà em chẳng đạt được gì? Em nói cho anh biết mục tiêu của em bây giờ sẽ là giết chết Ella!
“bốp”
Những lời nói của Angela như lửa đổ thêm dầu trong tâm trạng khó chịu của Chun… và anh đã không thể kềm được. anh vừa “tặng” cô 1 cái tát.
- tôi sẽ chẳng để ai đụng đến Ella! tôi thề! Dù ngừoi đó có là em!
anh đóng mạnh cánh cửa sau lưng bỏ lại Angela đứng đó bất động với những ấm ức và nước mắt rơi lã chã. Tia nhìn độc ác lại hiện lên trong ánh mắt cũng như tâm trí của Angela. Cô đưa tay lau nước mắt
- là anh ép tôi – Angela nghiến răng – tôi không có anh thì cũng chẳng ai có được!
-----------------------------
Chun đã vậy mà ngừoi bạn thân của anh là Jiro cũng chẳng khá hơn tý nào. anh gần như đánh mất bản thân mình từ ngày nhận được cuộc điện thoại cuối cùng của Selina. Anh tìm cô khắp nơi nhưng không thấy…kể cả Alan cũng như biến mất khỏi cuộc đời này. Hiện tại bây giờ anh đang ngồi trong phòng làm việc của Selina, nhìn các vật dụng của cô và nâng niu nó mà thấy đau đớn vì bản thân anh chẳng làm được gì. “Selina, em ở đâu? Anh chỉ muốn gặp em 1 lần cũng không được sao? Chúa ơi, nếu ngài đã cho con gặp cô ấy thì hãy để cho con thêm 1 cơ hội nữa….” chợt Jiro mở mắt ra, anh vừa nhớ ra 1 việc. trong cuộc điện thoại hôm đó, anh có nghe tiếng thông báo ở sân bay…hình như là đi…Nhật Bản. Jiro lắc đầu cố gắng tập trung lần nữa để nhớ chính xác lại ngày hôm đó anh đã nghe thấy gì…. Anh nở 1 nụ cừoi, anh chắc chắn là mình không nghe lầm nhưng cần kiểm tra cho chính xác 1 lần nữa. Jiro bật nhanh khỏi chỗ ngồi cùng với áo khoác, anh lao ra ngoài “chờ đó Selina, anh sẽ tự tìm tới em!”
---------------------------------
- kẻ ngốc! – Jiro đập vào vai Chun – cậu có muốn đi gặp Ella để nói rõ mọi chuyện không?
Chun ngước cặp mắt chán nản nhìn Jiro rồi lại lắc đầu. Không phải là anh không muốn tìm Ella mà anh lại chẳng biết phải làm gì khi đối diện với cô. Vậy là Ella vẫn quyết định chọn “Hell Angel” và giết Dason. Dù không thích Dason anh cũng không thể để Ella phạm tội. Nếu anh gặp cô…anh còn để cô phạm tội sao? Nhưng nếu anh ngăn chặn nhất định Ella sẽ không bao giờ tha thứ cho anh…còn tình yêu của 2 ngừoi… những lời Ella viết làm anh cảm thấy khó chịu. thật sự anh là kẻ ngốc? Ella chưa từng yêu anh thực sự? nhưng những nụ hôn và cảm giác mách bảo anh rằng đó không phải là sự thật…nhưng lỡ Ella vẫn từ chối anh? Chúa ơi, nghĩ tới lúc chính tai anh nghe Ella nói là chỉ lợi dụng anh cho mọi kế hoạch thì thà cả cuộc đời này anh không gặp lại cô còn hơn….
- này có đi không? – Jiro lay Chun – mình đã tìm được chỗ ở của họ… nhất định mình phải đuổi theo họ.
- tại sao? – Chun quay sang nhìn Jiro khó hiểu – chẳng phải Selina đã từ chối cậu…Selina là sát thủ của “Hell Angel” mà cậu vẫn yêu cô ấy? cậu hứa với mình là giúp mình trả thù cho Ariel... bản thân cậu bây giờ không thể làm được phải không? nhưng dù cậu có làm gì thì cô ấy cũng không chọn cậu…vậy còn theo đuổi điều đó làm gì?
- Vì mình yêu Selina! – Jiro cừoi thản nhiên – chỉ đơn giản là mình yêu cô ấy! mình sẽ tự ích kỷ 1 lần cho bản thân bằng cách đuổi theo cô ấy và nói cho cô ấy là mình không hề hối hận khi yêu cô ấy dẫu bây giờ cô ấy là “Hell Angel”…và nếu cậu muốn bắt Selina…xin lỗi cậu! mình đành làm kẻ thù của cậu vậy. mình sẽ bảo vệ cô ấy bằng mọi giá!....
- Nhưng cậu đang rủ mình đi chung…..cậu không nghĩ là mình sẽ bắt họ sao?
Jiro bật cừoi rồi kéo vai Chun lại gần, anh thì thầm vào tai Chun
- không đâu…vì ở đó có Ella nữa, mình biết cậu sẽ không làm gì để tổn thương cô ấy phải không?
- mình sẽ làm thế! – Chun nhăn mặt cố gắng nói cứng
- tuỳ cậu! – Jiro nhún vai rời khỏi quầy rựou – ngày mốt mình sẽ bay, nếu cậu muốn đi cùng thì hẹn 9h sáng ở sân bay!
Có cô gái ngồi trên bậc thềm ngôi nhà gỗ bên bãi biển, họ là “Hell Angel”. Kể từ lúc đến đây đã được tháng và họ đã bắt đầu quen dần cuộc sống. thật ra mà nói là không quen cũng không được vì đi cùng với họ là ngừoi thầy – ngừoi anh khó tính Calvin. anh đã đặt ra cho họ giờ giấc rất nghiêm ngặt và khó khăn. Sáng sớm tứ lúc h họ đã phải dậy chạy bộ quanh hòn đảo. sau đó trở về ăn sáng rồi tiếp tục tập luyện. buổi sáng luyện võ thì buổi trưa luyện bắn súng và phóng dao. Buổi tối anh dùng để tập luyện thêm kỹ năng riêng của mỗi người vì thế tới lúc lên giường ngủ, họ chẳng còn suy nghĩ được gì nhiều. hôm nay là ngày đặc biệt vì Calvin có việc phải vào đất liền, cô gái quyết định tự cho mình không gian riêng để tập luyện theo cách của riêng mình
Selina chọn thác nước gần nhà và ngồi đó tĩnh tâm. Nhưng cô vừa gạt bỏ được mọi tạp âm chung quanh, hoà mình vào thác nước thì có hình ảnh chợt hiện lên trong tâm trí cô. hình ảnh mà lâu rồi cô cố gắng không nghĩ tới. Selina từ từ mở mắt ra thở dài lắc đầu “không biết giờ này anh Alan đang làm gì? Lâu quá không nghe giọng anh ấy mình cảm thấy lo lắng…. nếu có thể làm lại từ đầu…mình vẫn chọn con đường này phải không?” từng hình ảnh Selina và Alan lớn lên bên nhau, khi anh cứu cô bị thương rồi cả quãng
thời gian dài ngừoi sống bên nhau cứ lần lượt hiện ra. Selina nhận ra mình đang nhớ Alan da diết, nụ cừoi trẻ thơ của anh
- mình yêu Alan? - Selina thảng thốt kêu lên – không thể nào…..
Selina lắc đầu xua đi ý nghĩ và cố gắng tịnh tâm không nghĩ tới Alan nhưng lần này lại là… hình ảnh Jiro hiện ra. tình yêu của Jiro thật sự từng làm cho Selina cảm động, ban đầu cô cho rằng anh yêu cô chỉ vì vẻ bề ngoài nhưng rồi lâu dần theo ánh mắt của anh, Selina biết anh yêu mình bằng cả tấm chân tình. Nếu gặp anh sớm hơn tý thì có lẽ cô đã chọn anh mất rồi…. trong ký ức của Selina, hình ảnh ngày ở sân bay….
----------------[hồi tưởng]---------------------
- alo
- em là Selina đây…. – giọng Selina ngập ngừng trong điện thoại
- anh biết…..
- em chỉ gọi để nói câu tạm biệt với anh…. – Selina kềm nén tiếng khóc – em đã từng nói anh sẽ hối hận vì anh đã yêu em. Bây giờ thì anh biết em là ai rồi chứ?
- Selina………
- Đừng! – Selina cắt ngang – anh hãy để em nói hết. em rất thực sự rất trân trọng và cám ơn tình cảm của anh dành cho em trong thời gian qua. Em chỉ tiếc là em gặp anh quá trễ và cả chúng ta vốn dĩ không chung đường. những khi em buồn và mệt mỏi, anh luôn là ngừoi quan tâm, an ủi em đầu tiên. Em cám ơn anh! hy vọng sau này chúng ta đừng gặp lại nhau lần nào nữa……..
- Selina, anh muốn nói với em là….
Tít……..tít………….
Câu nói của Jiro chưa hoàn tất thì Selina đã cúp máy….. và cô nghĩ mọi thứ đã kết thúc với Jiro từ đây!
------------------------------------
Ella ngồi trên hòn đá ngoài bãi biển. hít thở không khí thật đều và tập trung là điều quan trọng với những ngừoi luyện yoga. Đầu óc Ella bây giờ hoàn toàn trống rỗng đến kinh ngừoi…. Thật ra là Ella đang cố gắng đè nén con tim mình, cô sợ nghe chính lòng mình bật khóc và đòi cô lại đi tìm Chun, nghĩ tới Chun. Hình ảnh của anh mỗi đêm giờ đây như cơn ác mộng. Ella sợ mình lại quên mất mối thù của Mandy lần nữa…. “mình tuyệt đối không thể!” Ella mở mắt ra nhìn lên trời tự lẩm bẩm với chính mính. Tay cô lần ra sau, rút nhanh khẩu súng dắt sau lưng
“đoàn”
Viên đạn bắn ra với tốc độc cực nhanh, xé cả gió bay lên trời ghim thẳng vào đàn chim đang bay ngang qua. Trong tích tắc đó, hình ảnh lá thư Ella gởi cho Chun lại hiện về
“Chun!
Khi mặt trời mọc là ngày mới bắt đầu và chúng ta sẽ về với những gì vốn dĩ là nó. Em vẫn là em và anh vẫn là anh. Ella sát thủ không thể nào ngừng lại cho tới khi đạt được mục tiêu cuối cùng. Em chưa bao giờ kể cho anh nghe việc này….kể từ khi em quen anh, em đã quên mất mục tiêu của mình…mục tiêu để em trở thành sát thủ chính là trả thù cho Mandy và kẻ giết cô ấy chính là sự ngu ngốc của em. em sẽ chấp nhận việc anh hận thù và truy bắt em nhưng khi nào em còn chưa giết được Dason, em sẽ không bao giờ ngừng tay. Em sẽ không bao giờ buông thả bản thân mình lần nữa, em cần có sức để giết chết Dason. Em chưa từng yêu anh, em chỉ lợi dụng anh để hoàn thành các nhiệm vụ giết ngừoi. Anh là kẻ ngốc, Wu Chun à! Chúng mình đừng bao giờ gặp lại nhau lần nữa.”
Ella bình thản đến không ngờ rời khỏ chỗ ngồi của mình, bước từng bước xuống bãi biển. “nếu có kiếp sau, em muốn làm hạt cát anh à….em sẽ ngày ngày xem mặt trời mọc rồi đêm về ngắm trăng sao trong yên bình. Sẽ thả thân mình theo từng cơn sóng cho thoả thích….sẽ cố gắng sống cuộc sống của hạt cát bé nhỏ tầm thường mà kiếp này em chưa làm được. nếu có kiếp sau và gặp lại nhau, em sẽ quay mặt đi khi nhìn thấy anh, em sẽ tránh xa anh nếu em là kẻ làm anh đau khổ. Em là ngừoi xấu…chắc kiếp sau em sẽ không bao giờ được gặp ngừoi tốt như anh…. khi nào làm mọi việc xong, Mandy, mình sẽ đến đây và cậu nhất định đến đón mình nhé…mình yêu và nhớ cậu lắm….”
--------------------
Angela cố tình mặc thật đẹp và gợi cảm đến sở cảnh sát. Cô biết là Ella đã bỏ đi và nhận ra đây chính là cơ hội ông trời cho mình lần nữa. Angela mang theo đồ ăn sáng mà cô đã chuẩn bị sẵn tiến tới bàn làm việc của Chun với nụ cừoi tưoi nhất mà cô đã tập suốt đêm qua nhưng đáp lại cô là đôi mắt thâm quần vì mất ngủ và tia nhìn cáu bẳn của Chun
- Chun, em mang đồ ăn cho anh nè!
- Anh không muốn!
- ứ - Angela phụng phịu – em làm cho anh, anh ăn tý đi!
Chun im lặng nhìn xuống xấp giấy tờ trên bàn
- anh Chun… - Angela dai dẳng bám theo anh
- em phiền quá Angela! – Chun đập mạnh xuống bàn hét lên – em không có việc gì làm sao?
- Chun…… - Angela nhìn anh sắp khóc – chưa bao giờ anh lớn tiếng với em…
- Anh xin lỗi – Chun dịu giọng – nhưng anh đang không được vui, em để anh yên mình đi có được không?
- Vì sao? – nước mắt trào ra từ cặp mắt giận dữ của Angela – vì tên sát thủ đó à? Anh quên mất ai là người hại chết Ariel sao? Anh yêu nó ở chỗ nào? anh nói đi!
Chun khó chịu ngồi xuống nhìn ra chỗ khác nhưng Angela nhất quyết không chịu ngừng lại
- anh từng thề sẽ bắt “Hell Angel” trả thù cho Ariel vậy mà bây giờ anh nhìn xem anh đang làm gì? Anh yêu thương và tiếc nuối cho con ả đó còn hơn cả lúc Ariel chết. anh có biết bây giờ em đang tức giận như thế nào không? em chỉ muốn kiếm ra con nhỏ đó và bắn chết nó! Em thề đó!
Chun tức giận bât dậy trừng mắt nhìn Angela
- cẩn thận lời nói của mình đó Angela – Chun gằn giọng – hãy rút lại những lời khi nãy
- không! – Angela nghênh mặt khiêu khích Chun – em yêu anh đến mức nào anh thừa biết mà. Em cứ tưởng rồi sẽ có ngày anh chấp nhận em sau cái chết của Ariel nhưng…không! anh đã chọn chính kẻ giết chết Ariel…vậy thì tại sao em lại còn phải cố gắng làm tốt mọi thứ khi mà em chẳng đạt được gì? Em nói cho anh biết mục tiêu của em bây giờ sẽ là giết chết Ella!
“bốp”
Những lời nói của Angela như lửa đổ thêm dầu trong tâm trạng khó chịu của Chun… và anh đã không thể kềm được. anh vừa “tặng” cô cái tát.
- tôi sẽ chẳng để ai đụng đến Ella! tôi thề! Dù ngừoi đó có là em!
anh đóng mạnh cánh cửa sau lưng bỏ lại Angela đứng đó bất động với những ấm ức và nước mắt rơi lã chã. Tia nhìn độc ác lại hiện lên trong ánh mắt cũng như tâm trí của Angela. Cô đưa tay lau nước mắt
- là anh ép tôi – Angela nghiến răng – tôi không có anh thì cũng chẳng ai có được!
-----------------------------
Chun đã vậy mà ngừoi bạn thân của anh là Jiro cũng chẳng khá hơn tý nào. anh gần như đánh mất bản thân mình từ ngày nhận được cuộc điện thoại cuối cùng của Selina. Anh tìm cô khắp nơi nhưng không thấy…kể cả Alan cũng như biến mất khỏi cuộc đời này. Hiện tại bây giờ anh đang ngồi trong phòng làm việc của Selina, nhìn các vật dụng của cô và nâng niu nó mà thấy đau đớn vì bản thân anh chẳng làm được gì. “Selina, em ở đâu? Anh chỉ muốn gặp em lần cũng không được sao? Chúa ơi, nếu ngài đã cho con gặp cô ấy thì hãy để cho con thêm cơ hội nữa….” chợt Jiro mở mắt ra, anh vừa nhớ ra việc. trong cuộc điện thoại hôm đó, anh có nghe tiếng thông báo ở sân bay…hình như là đi…Nhật Bản. Jiro lắc đầu cố gắng tập trung lần nữa để nhớ chính xác lại ngày hôm đó anh đã nghe thấy gì…. Anh nở nụ cừoi, anh chắc chắn là mình không nghe lầm nhưng cần kiểm tra cho chính xác lần nữa. Jiro bật nhanh khỏi chỗ ngồi cùng với áo khoác, anh lao ra ngoài “chờ đó Selina, anh sẽ tự tìm tới em!”
---------------------------------
- kẻ ngốc! – Jiro đập vào vai Chun – cậu có muốn đi gặp Ella để nói rõ mọi chuyện không?
Chun ngước cặp mắt chán nản nhìn Jiro rồi lại lắc đầu. Không phải là anh không muốn tìm Ella mà anh lại chẳng biết phải làm gì khi đối diện với cô. Vậy là Ella vẫn quyết định chọn “Hell Angel” và giết Dason. Dù không thích Dason anh cũng không thể để Ella phạm tội. Nếu anh gặp cô…anh còn để cô phạm tội sao? Nhưng nếu anh ngăn chặn nhất định Ella sẽ không bao giờ tha thứ cho anh…còn tình yêu của ngừoi… những lời Ella viết làm anh cảm thấy khó chịu. thật sự anh là kẻ ngốc? Ella chưa từng yêu anh thực sự? nhưng những nụ hôn và cảm giác mách bảo anh rằng đó không phải là sự thật…nhưng lỡ Ella vẫn từ chối anh? Chúa ơi, nghĩ tới lúc chính tai anh nghe Ella nói là chỉ lợi dụng anh cho mọi kế hoạch thì thà cả cuộc đời này anh không gặp lại cô còn hơn….
- này có đi không? – Jiro lay Chun – mình đã tìm được chỗ ở của họ… nhất định mình phải đuổi theo họ.
- tại sao? – Chun quay sang nhìn Jiro khó hiểu – chẳng phải Selina đã từ chối cậu…Selina là sát thủ của “Hell Angel” mà cậu vẫn yêu cô ấy? cậu hứa với mình là giúp mình trả thù cho Ariel... bản thân cậu bây giờ không thể làm được phải không? nhưng dù cậu có làm gì thì cô ấy cũng không chọn cậu…vậy còn theo đuổi điều đó làm gì?
- Vì mình yêu Selina! – Jiro cừoi thản nhiên – chỉ đơn giản là mình yêu cô ấy! mình sẽ tự ích kỷ lần cho bản thân bằng cách đuổi theo cô ấy và nói cho cô ấy là mình không hề hối hận khi yêu cô ấy dẫu bây giờ cô ấy là “Hell Angel”…và nếu cậu muốn bắt Selina…xin lỗi cậu! mình đành làm kẻ thù của cậu vậy. mình sẽ bảo vệ cô ấy bằng mọi giá!....
- Nhưng cậu đang rủ mình đi chung…..cậu không nghĩ là mình sẽ bắt họ sao?
Jiro bật cừoi rồi kéo vai Chun lại gần, anh thì thầm vào tai Chun
- không đâu…vì ở đó có Ella nữa, mình biết cậu sẽ không làm gì để tổn thương cô ấy phải không?
- mình sẽ làm thế! – Chun nhăn mặt cố gắng nói cứng
- tuỳ cậu! – Jiro nhún vai rời khỏi quầy rựou – ngày mốt mình sẽ bay, nếu cậu muốn đi cùng thì hẹn h sáng ở sân bay!