Reng...Reng..Reng...
Ba tiếng chuông như vị thần cứu sống tụi nó và tụi hắn khỏi những tiết học nhàm chán. Tất cả các học viên hiện giờ đều có chung một mục đích là xuống căn tin để bồi bổ cho cái dạ dày. Bọn nó cũng ko ngoại lệ.
Trúc quay xuống bàn Khôi định rủ đi ăn thì đã ko thấy tăm hơi đâu nữa. Cả Nguyên Nguyên, Gia Long và Phi cũng ko thấy đâu. Cứ nghĩ tụi hắn đã xuống căn tin trước nên bọn nó đi xuống luôn.
Trong khi nó chen chúc giữa biển người để cố lấy thức ăn thì Nhi chỉ cần hét lên một tiếng, lập tức tất cả mọi người đều dạt ra hai bên nhường đường cho tụi nó đi. Nó ko ngờ Nhi lại có quyền đến như vậy. "Thật là nể phục". Đó là suy nghĩ của nó. Lấy xong đồ ăn tụi nó kiếm một cái bàn cạnh cửa sổ rồi ngồi xuống măm măm bữa trưa của mình. Điều đặc biệt là tụi nó ko hề thấy bóng dáng của bọn hắn.
~~~~~~~TẠI SÂN SAU CỦA HỌC VIỆN~~~~~~~
Một đám người mặc đồ đen, đeo mặt nạ có hình trăng khuyết đứng ngạo nghễ ở đó. Nghe thấy tiếng động, bọn kia quay lại thì thấy hắn thờ ơ đút tay vào túi quần đang đi đến chỗ bọn R (Ken sẽ gọi tụi đó là R nha). Bọn R thấy vậy thì lập tức vào thế phòng thủ và chuẩn bị để có thể sẵn sàng tấn công. Hắn bước một bước thì bọn R lùi hai bước.
- Sao vậy ? - Hắn nói với giọng mỉa mai.
Bọn R thấy vậy thì càng sợ hãi hơn. Bọn hắn biết người đứng trước mặt mình không phải là một người tầm thường. Chỉ vì đây là luật của bang bọn hắn nên mới phải làm như vậy.
Hắn thấy bọn R án binh bất động thì khẽ nhếch môi rồi nói tiếp.
- Vào đi. - Hắn nói với giọng ra lệnh.
Bọn kia nghe vậy thì lập tức xông vào. Lần lượt từng người một bị hạ gục dưới tay hắn. Hắn không ngờ bọn kia lại yếu và tệ đến như vậy. Hắn chỉ cần ra một cước thì ba bốn tên đã nằm la liệt dưới đất. Năm phút sau, bọn kia đều đã bị hạ gục dưới tay hắn. Nhưng điều đặc biệt là bọn kia ko bị thương, ko rơi một giọt máu. Phải chăng hắn quá nương tay hay có điều gì khác.
Soạt...
Từ trong bụi cây, năm chàng trai bước ra. Một tên trong số năm người đó lấy khẩu súng chỉa vào đầu hắn. Mọi người dường như đều bị bất động. Chàng trai chỉa súng vào đầu hắn khẽ nhếch môi bí ẩn. Hắn ko hề có biểu hiện gì gọi là sợ hãi hay run sợ. Chàng trai kia khẽ cầm khẩu súng giơ lên cao và:
Đoàng...
Những sợi dây đủ màu sắc rơi ra bay tứ tung trên bầu trời rồi tiếp đất nhẹ nhàng.
- CHÀO MỪNG ANH TRỞ VỀ. - Tất cả bọn người kia đồng thanh. Có cả năm anh chàng kia nữa.
Hắn quay lại, Rin (chàng trai chỉa súng vào hắn) bất chợt ôm hắn. Bốn tên kia thấy vậy cũng chạy lại ôm lun.
Hắn nhíu mày khó chịu nói
- Đủ chưa. - Hắn gằn từng chữ.
Năm tên kia thấy vậy thì vội buông ra. Hắn lúc nào cũng vậy, lạnh lùng đến đáng sợ.
- Rin, quản lý giỏi quá đó. Võ dở thậm tệ. - Hắn khẽ liếc bọn kia rồi quay sang nói với chàng trai tên Rin.
- Hì hì... - Rin chỉ biết gãi đầu cười trừ.
Hắn giỏi võ như vậy thì bọn kia đương nhiên chỉ là bọn tép riu rồi.
- Ra được rồi đó. - Hắn quay sang bụi cây gần đó rồi nói to.
- Úi, bị phát hiện rồi à ! - Chàng Long nhà ta vẫn là vô tư nhất, anh là người ra đầu tiên rồi lần lượt đến Khôi và Nguyên.
- Chào anh ba, anh tư, anh năm. - Bọn người kia đồng thanh.
Ba chàng nhà ta ko nói gì chỉ khẽ gật đầu.
Còn về phần tụi nó. Khi nghe tiếng đoàng phát ra từ phía sân sau của học viện thì bọn nó và tất cả các học sinh trong học viện đều chạy ùa ra và bắt gặp cảnh ba chàng hoàng tử từ trong bụi đi ra. Tất cả học sinh trong học viện mắt chữ O mồm chữ A vì thấy hoàng tử từ trong bụi đi ra. Hắn thấy mọi người đang nhìn bọn hắn thì vội lấy lại giọng rồi nói:
- Đủ rồi, giải tán đi. - Nghe vậy tất cả mọi người vội chia nhau ra ai về lớp nấy. Vừa lúc đó thì tiếng chuông reo báo hiệu vào lớp cũng vang lên. Tụi nó và tụi hắn cũng đi vào lớp và bắt đầu tiết học mới.
----------END CHAP 3----------
GIỚI THIỆU NHÂN VẬT MỚI TÝ NHA.
1. Dương Hoàng Tuấn (Rin), 17 tuổi. Người trong bang của hắn. Giúp hắn quản lý bang.
2. Dương Hoàng Thái (Ren), 17 tuổi. Cũng như Rin. Được mệnh danh là "Vua của những con số".
3. Dương Hoàng Tâm(Ron),17 tuổi luôn.Làm trong bang của hắn.Được mệnh danh là "Ông hoàng máy tính".
4. Dương Hoàng Tân (Ran), 17 tuổi. Cũng quản lý bang giúp hắn. Chuyên nghiên cứu và chế tạo vũ khí, thuốc nổ,...
5. Dương Hoàng Thành (Run), 17 tuổi luôn. Chuyên nghiên cứu và chế tạo dược liệu, thuốc giải,...
Năm chàng này được hắn lượm ngoài đường và đưa về đào tạo thành những người giỏi. Hắn rất tin tưởng họ. Bọn họ giúp bọn hắn quản lý bang và công ty. Năm người này gọi tắt là 5R.
Ba tiếng chuông như vị thần cứu sống tụi nó và tụi hắn khỏi những tiết học nhàm chán. Tất cả các học viên hiện giờ đều có chung một mục đích là xuống căn tin để bồi bổ cho cái dạ dày. Bọn nó cũng ko ngoại lệ.
Trúc quay xuống bàn Khôi định rủ đi ăn thì đã ko thấy tăm hơi đâu nữa. Cả Nguyên Nguyên, Gia Long và Phi cũng ko thấy đâu. Cứ nghĩ tụi hắn đã xuống căn tin trước nên bọn nó đi xuống luôn.
Trong khi nó chen chúc giữa biển người để cố lấy thức ăn thì Nhi chỉ cần hét lên một tiếng, lập tức tất cả mọi người đều dạt ra hai bên nhường đường cho tụi nó đi. Nó ko ngờ Nhi lại có quyền đến như vậy. "Thật là nể phục". Đó là suy nghĩ của nó. Lấy xong đồ ăn tụi nó kiếm một cái bàn cạnh cửa sổ rồi ngồi xuống măm măm bữa trưa của mình. Điều đặc biệt là tụi nó ko hề thấy bóng dáng của bọn hắn.
~~~~~~~TẠI SÂN SAU CỦA HỌC VIỆN~~~~~~~
Một đám người mặc đồ đen, đeo mặt nạ có hình trăng khuyết đứng ngạo nghễ ở đó. Nghe thấy tiếng động, bọn kia quay lại thì thấy hắn thờ ơ đút tay vào túi quần đang đi đến chỗ bọn R (Ken sẽ gọi tụi đó là R nha). Bọn R thấy vậy thì lập tức vào thế phòng thủ và chuẩn bị để có thể sẵn sàng tấn công. Hắn bước một bước thì bọn R lùi hai bước.
- Sao vậy ? - Hắn nói với giọng mỉa mai.
Bọn R thấy vậy thì càng sợ hãi hơn. Bọn hắn biết người đứng trước mặt mình không phải là một người tầm thường. Chỉ vì đây là luật của bang bọn hắn nên mới phải làm như vậy.
Hắn thấy bọn R án binh bất động thì khẽ nhếch môi rồi nói tiếp.
- Vào đi. - Hắn nói với giọng ra lệnh.
Bọn kia nghe vậy thì lập tức xông vào. Lần lượt từng người một bị hạ gục dưới tay hắn. Hắn không ngờ bọn kia lại yếu và tệ đến như vậy. Hắn chỉ cần ra một cước thì ba bốn tên đã nằm la liệt dưới đất. Năm phút sau, bọn kia đều đã bị hạ gục dưới tay hắn. Nhưng điều đặc biệt là bọn kia ko bị thương, ko rơi một giọt máu. Phải chăng hắn quá nương tay hay có điều gì khác.
Soạt...
Từ trong bụi cây, năm chàng trai bước ra. Một tên trong số năm người đó lấy khẩu súng chỉa vào đầu hắn. Mọi người dường như đều bị bất động. Chàng trai chỉa súng vào đầu hắn khẽ nhếch môi bí ẩn. Hắn ko hề có biểu hiện gì gọi là sợ hãi hay run sợ. Chàng trai kia khẽ cầm khẩu súng giơ lên cao và:
Đoàng...
Những sợi dây đủ màu sắc rơi ra bay tứ tung trên bầu trời rồi tiếp đất nhẹ nhàng.
- CHÀO MỪNG ANH TRỞ VỀ. - Tất cả bọn người kia đồng thanh. Có cả năm anh chàng kia nữa.
Hắn quay lại, Rin (chàng trai chỉa súng vào hắn) bất chợt ôm hắn. Bốn tên kia thấy vậy cũng chạy lại ôm lun.
Hắn nhíu mày khó chịu nói
- Đủ chưa. - Hắn gằn từng chữ.
Năm tên kia thấy vậy thì vội buông ra. Hắn lúc nào cũng vậy, lạnh lùng đến đáng sợ.
- Rin, quản lý giỏi quá đó. Võ dở thậm tệ. - Hắn khẽ liếc bọn kia rồi quay sang nói với chàng trai tên Rin.
- Hì hì... - Rin chỉ biết gãi đầu cười trừ.
Hắn giỏi võ như vậy thì bọn kia đương nhiên chỉ là bọn tép riu rồi.
- Ra được rồi đó. - Hắn quay sang bụi cây gần đó rồi nói to.
- Úi, bị phát hiện rồi à ! - Chàng Long nhà ta vẫn là vô tư nhất, anh là người ra đầu tiên rồi lần lượt đến Khôi và Nguyên.
- Chào anh ba, anh tư, anh năm. - Bọn người kia đồng thanh.
Ba chàng nhà ta ko nói gì chỉ khẽ gật đầu.
Còn về phần tụi nó. Khi nghe tiếng đoàng phát ra từ phía sân sau của học viện thì bọn nó và tất cả các học sinh trong học viện đều chạy ùa ra và bắt gặp cảnh ba chàng hoàng tử từ trong bụi đi ra. Tất cả học sinh trong học viện mắt chữ O mồm chữ A vì thấy hoàng tử từ trong bụi đi ra. Hắn thấy mọi người đang nhìn bọn hắn thì vội lấy lại giọng rồi nói:
- Đủ rồi, giải tán đi. - Nghe vậy tất cả mọi người vội chia nhau ra ai về lớp nấy. Vừa lúc đó thì tiếng chuông reo báo hiệu vào lớp cũng vang lên. Tụi nó và tụi hắn cũng đi vào lớp và bắt đầu tiết học mới.
----------END CHAP 3----------
GIỚI THIỆU NHÂN VẬT MỚI TÝ NHA.
1. Dương Hoàng Tuấn (Rin), 17 tuổi. Người trong bang của hắn. Giúp hắn quản lý bang.
2. Dương Hoàng Thái (Ren), 17 tuổi. Cũng như Rin. Được mệnh danh là "Vua của những con số".
3. Dương Hoàng Tâm(Ron),17 tuổi luôn.Làm trong bang của hắn.Được mệnh danh là "Ông hoàng máy tính".
4. Dương Hoàng Tân (Ran), 17 tuổi. Cũng quản lý bang giúp hắn. Chuyên nghiên cứu và chế tạo vũ khí, thuốc nổ,...
5. Dương Hoàng Thành (Run), 17 tuổi luôn. Chuyên nghiên cứu và chế tạo dược liệu, thuốc giải,...
Năm chàng này được hắn lượm ngoài đường và đưa về đào tạo thành những người giỏi. Hắn rất tin tưởng họ. Bọn họ giúp bọn hắn quản lý bang và công ty. Năm người này gọi tắt là 5R.