Sau khi mang sách về Lưu Ly tìm hiểu đặc tính, nơi sống và công dụng các loại dược liệu có trong phương thuốc. Và ghi nhớ hết những nội dung cần chú ý Lưu Ly quyết định lên đường đến rừng đậm phía tây thành nơi đó là có những ma thú thực lực khá thấp và có nhiều thảo dược. Ma thú ở rừng đậm tuy khá thấp nhưng với thực lực của nàng thì vẫn còn đầy nguy hiểm.
Khi quyết định đến rừng rậm thì Lưu Ly bắt tay vào chuẩn bị ngay. Nàng cải trang ra chợ mua một số thực phẩm để lâu. Rồi vào một cửa hàng vũ khí tìm một thanh tùy thủ. Đi khắp của hàng mới thấy một thanh đầy tỉ sắt nằm trong góc nhà. Thấy vậy Lưu Ly định bỏ qua nhưng Dạ Minh Châu tự dưng nhảy ra
"Mau mua thanh trùy thủ kia" rồi biến mất
Lưu Ly thấy vậy liền quay lại cần thanh tùy thủ lên xem thì thấy chả có gì đặc biệt nhưng Dạ Minh Châu đã nói vậy thì mua về. Mặc dù mới biết Dạ Minh Châu nhưng Lưu Ly thấy viên ngọc này không có ác ý mà còn giúp mình lên nàng đã không tự chủ tin tưởng. Quyết định xong gọi chủ quán ra thanh toán. Chủ quán thấy Lưu Ly đi một vòng mới chọn lên hét gia 1kim tệ
"Đắt quá ta không mua nưã" Lưu Ly quay đầu đi ra cửa
"Khách quan xin dừng bước. Vậy tôi tặng cho ngài 1 cái nhẫn nhé" chủ quán
"Ông chủ ông định lừa bịp tôi đúng không. Ông đừng tưởng tôi biết ông xem thanh kiếm này vừa ngắn vừa rỉ sét tôi mua cho ông đã là may rồi ông còn hét giá, còn chiếc nhẫn này cũ rích chẳng đẹp tý nào đeo trang trí cũng chẳng được hai thứ này chẳng đến giá 1 kim tệ" Lưu Ly
"Vậy tôi cho thêm cậu thanh kiếm tôi mới rèn xong. Được rồi chứ" ông chủ
"Thành giao" Lưu Ly trả tiền rồi quay về
Về đến phòng Lưu Ly đóng cửa lại bỏ chiếc trùy thủ ra xem mãi nhưng chẳng có gì đặc biệt cả. Thấy vậy định đáp vào một góc xó bào đó.thì Dạ Minh Châu truyền lời
"Ngu ngốc nhỏ máu vào đấy thì sẽ biết ngay thôi, ngốc chết đi được"
Lưu Ly cắn ngón tay nhỏ một giọt máu vào nhưng mỏ vào một giọt mà nó cứ hút mãi. Phải hút được một chén nhỏ thì nó mới ngừng lại. Sau khi hút xong thanh trùy thủ bay lên tỏa ra ánh sáng màu xanh nhạt và tỏa ra khí lạnh lẽo. Rồi bay đến trên tay Lưu Ly nằm trên đấy.
Sau khi mang sách về Lưu Ly tìm hiểu đặc tính, nơi sống và công dụng các loại dược liệu có trong phương thuốc. Và ghi nhớ hết những nội dung cần chú ý Lưu Ly quyết định lên đường đến rừng đậm phía tây thành nơi đó là có những ma thú thực lực khá thấp và có nhiều thảo dược. Ma thú ở rừng đậm tuy khá thấp nhưng với thực lực của nàng thì vẫn còn đầy nguy hiểm.
Khi quyết định đến rừng rậm thì Lưu Ly bắt tay vào chuẩn bị ngay. Nàng cải trang ra chợ mua một số thực phẩm để lâu. Rồi vào một cửa hàng vũ khí tìm một thanh tùy thủ. Đi khắp của hàng mới thấy một thanh đầy tỉ sắt nằm trong góc nhà. Thấy vậy Lưu Ly định bỏ qua nhưng Dạ Minh Châu tự dưng nhảy ra
"Mau mua thanh trùy thủ kia" rồi biến mất
Lưu Ly thấy vậy liền quay lại cần thanh tùy thủ lên xem thì thấy chả có gì đặc biệt nhưng Dạ Minh Châu đã nói vậy thì mua về. Mặc dù mới biết Dạ Minh Châu nhưng Lưu Ly thấy viên ngọc này không có ác ý mà còn giúp mình lên nàng đã không tự chủ tin tưởng. Quyết định xong gọi chủ quán ra thanh toán. Chủ quán thấy Lưu Ly đi một vòng mới chọn lên hét gia kim tệ
"Đắt quá ta không mua nưã" Lưu Ly quay đầu đi ra cửa
"Khách quan xin dừng bước. Vậy tôi tặng cho ngài cái nhẫn nhé" chủ quán
"Ông chủ ông định lừa bịp tôi đúng không. Ông đừng tưởng tôi biết ông xem thanh kiếm này vừa ngắn vừa rỉ sét tôi mua cho ông đã là may rồi ông còn hét giá, còn chiếc nhẫn này cũ rích chẳng đẹp tý nào đeo trang trí cũng chẳng được hai thứ này chẳng đến giá kim tệ" Lưu Ly
"Vậy tôi cho thêm cậu thanh kiếm tôi mới rèn xong. Được rồi chứ" ông chủ
"Thành giao" Lưu Ly trả tiền rồi quay về
Về đến phòng Lưu Ly đóng cửa lại bỏ chiếc trùy thủ ra xem mãi nhưng chẳng có gì đặc biệt cả. Thấy vậy định đáp vào một góc xó bào đó.thì Dạ Minh Châu truyền lời
"Ngu ngốc nhỏ máu vào đấy thì sẽ biết ngay thôi, ngốc chết đi được"
Lưu Ly cắn ngón tay nhỏ một giọt máu vào nhưng mỏ vào một giọt mà nó cứ hút mãi. Phải hút được một chén nhỏ thì nó mới ngừng lại. Sau khi hút xong thanh trùy thủ bay lên tỏa ra ánh sáng màu xanh nhạt và tỏa ra khí lạnh lẽo. Rồi bay đến trên tay Lưu Ly nằm trên đấy.