Trứng cá muối tuy rằng hiếm và đắt đỏ, nhưng Tả gia tuấn cũng thường xuyên ăn, nhưng còn món beluga trứng chế thành trứng cá muối giống trước mắt này, chính là thực phẩm cao cấp nhất, ngay cả hắn cũng thật lâu mới có thể ăn được.
- Diệp Thiên, nếm thử trước đã, lát nữa lại tiếp tục uống rượu, nếu Champagne thì tốt quá.
Trứng cá muối để càng lâu, vị trở nên càng kém, Tả Gia Tuấn cũng không khách sáo với Diệp Thiên, cầm lấy thìa liền chuẩn bị ăn.
Nhìn thấy hành động của Tả Gia Tuấn, đứng ở một bên, Georgie Kader lộ ra tươi cười, nói:
- Vị tiên sinh này nói không sai, tôi giúp hai vị mở chai vang, mọi người ăn trước đi!
Trong món trứng cá muối, Georgie Kader pha vào một hóa chất loãng, mùi trứng cá muối có thể che giấu được mùi của hóa chất này.
Phải biết rằng, hóa chất độc đó là một trong những chất độc đắt tiền nhất thế giới, so với thạch tín gì đó còn độc gấp trăm lần, nếu ăn vào từ miệng tiến vào cơ thể, nhất định bị mất mạng, tuyệt không thể sống sót.
Trong một tuần vừa qua, Georgie Kader đã lên kế hoạch thực hiện việc ám sát, chủ yếu đều ở chất kịch độc này.
Mắt nhìn nhiệm vụ lần này của mình sắp hoàn thành, Georgie Kader khoan khoái vô cùng, chỉ cần Diệp Thiên cùng Tả Gia Tuấn ăn trứng cá muối, như vậy hắn lại có thể hoàn thành một lần ám sát hoàn mỹ vô khuyết điểm.
Còn khách sạn Phú Lệ Hoa vì chuyện này mà sẽ bị oan, Georgie Kader tự nhiên sẽ không để trong lòng, phỏng chừng chờ người khác phát hiện ra thi thể hai người này thì hắn sớm đã trở lại Mĩ rồi.
Thấy Tả Gia Tuấn đã đem thìa đưa tới bên miệng, Diệp Thiên một phát bắt được cổ tay tay trái của hắn, nói:
- Sư huynh, đừng nóng vội chứ, chờ rượu được mở đã, đệ nghĩ nên mời Richardson tiên sinh cùng nhau nhấm nháp mỹ vị hiếm có này!
Diệp Thiên không dám khẳng định bên trong trứng cá muối này có chất gì, nhưng khi nhìn vào món ngon vô cùng này, trong lòng hắn lại có loại cảm giác run sợ.
Diệp Thiên có thể khẳng định, đĩa trứng cá muối được gọi là "Màu đen hoàng kim" này , độc tính to lớn Đài Đà chỉ sợ còn xa hơn, hơn cả rắn hổ mang Kim Cương Vương.
- Hả ?
Nhìn thấy Diệp Thiên ba phen mấy bận không để cho mình ăn này trứng cá muối, Tả Gia Tuấn cũng nổi lên lòng nghi ngờ, lập tức đẩy bát lại trên bàn, nói:
- Richardson tiên sinh, tôi thất lễ rồi, mời ngồi xuống cùng hưởng dụng tác phẩm của ngài đi!
Ở trong các lễ nghi nước ngoài, khách có thể mời đầu bếp tài nghệ cao siêu cùng nhau ăn thức ăn hắn nấu nướng ra, cho nên Tả Gia Tuấn mời cũng sẽ không có vẻ cao ngạo.
- Chuyện này ... chuyện này không cần, phục vụ hai vị là vinh hạnh của tôi!
Đổi thành một trường hợp khác, Georgie Kader nhất định sẽ ngồi xuống hưởng thụ món trứng cá muối này, nhưng vào thời khắc này, đánh chết hắn cũng không dám cho một miếng trứng cá muối vào đến miệng.
Georgie Kader nói chuyện mà sắc mặt không thay đổi, nhưng hai tay cũng dấu về phía sau, thái độ Diệp Thiên làm cho hắn cảm thấy một tia không ổn, dường như mình có chỗ nào đó làm lộ ra sơ hở.
- Ồ, trên đời này luôn có nhiều người rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, Richardson tiên sinh, có phải như vậy hay không nhỉ?
Diệp Thiên lắc lắc đầu, vẫn thong dong nhìn sát thủ trước mặt, đối phương có thể nghĩ ra cách giả làm như nhân viên đưa cơm đến ám sát hắn, đích xác là ngoài dự liệu của Diệp Thiên, nhưng hắn lại không biết sát khí đầy người của hắn đã sớm bán rẻ thân phận của hắn.
- Vị tiên sinh này, tôi không biết anh đang nói cái gì.
Georgie Kader bất động thanh sắc đáp một câu, tay phải đã nắm ở chuôi súng sau lưng, điều này làm cho hắn an tâm, lấy khả năng bắn của hắn, lại trong khoảng cách như vậy, nếu tiếp tục bắn không trúng Diệp Thiên và Tả Gia Tuấn, thật hổ với danh sát thủ hàng đầu thế giới.
Nhưng lúc này, lực chú ý của Georgie Kader, chủ yếu đều đặt ở Tả Gia Tuấn trên người, nguy cơ hắn cảm ứng được, thì Tả Gia Tuấn là một nhân vật nguy hiểm cực độ, còn Diệp Thiên, thì không khác gì người thường.
- Diệp Thiên, nói gì vậy?
Tả Gia Tuấn vỗ bàn đứng dậy, nhìn thấy thái độ Diệp Thiên, hắn làm sao còn có thể không rõ?
- Tiên sinh, tôi khuyên ngài tốt nhất đừng nhúc nhích!
Trên mặt Georgie Kader lộ ra nét thâm hiểm, tay phải như tia chớp từ sau thắt lưng chìa ra, ở lòng bàn tay của hắn, rõ ràng là một khẩu súng ngắn.
Georgie Kader tuy rằng không hiểu tiếng Trung Quốc, nhưng nhiều năm sống trong nghề sát thủ, khiến hắn hiểu được một chuyện, đó chính là nói nhiều tất nói hớ, trên thế giới này, chỉ có người chết mới là an toàn nhất.
Cho nên tuy rằng ngoài miệng cảnh cáo Tả Gia Tuấn, kỳ thật tay phải vẫn rất chú ý đối với khẩu súng của hắn, hắn tin tưởng chỉ cần giải quyết được Tả Gia Tuấn, Diệp Thiên căn bản không thể hình thành gì uy hiếp cho hắn.
- Hả? Sao... Tại sao có thể như vậy?
Ngay khi Georgie Kader chuẩn bị bóp cò bắn gục Tả Gia Tuấn, hắn đột nhiên phát hiện, ngón trỏ tay phải của mình không thể gấp khúc .
Không chỉ có như thế, trên người Georgie Kader bỗng nhiên cảm thấy một cơn lạnh, ngay sau đó toàn thân cứng còng, ngoài trong đầu còn có thể tiếp tục suy nghĩ, cơ năng thân thể đã hoàn toàn không nghe chỉ huy của hắn.
- Trung Quốc có câu là khách đến nhà tùy ý chủ, ông tới nhà của tôi, tôi mời ông ăn trứng cá muối, đây là tôi đãi khách, ông không ăn, chẳng phải là không nể mặt mũi tôi?
Ngồi ở bên tay trái Georgie Kader, Diệp Thiên nở nụ cười, đứng lên lấy tay nhẹ nhàng đặt súng lục của Georgie Kader xuống.
Từ lúc lần đầu tiên nhìn thấy Georgie Kader, Diệp Thiên đã phát hiện thân phận của hắn.
Đối với sát thủ như vậy, chỉ cần không phải cự ly xa dùng súng ngắm mà ám sát mình, năm ba mét mà nói, trên thế giới này không có bất kỳ người nào có thể giết được hắn.
Vừa rồi Tả Gia Tuấn đứng dậy đã thu hút lực chú ý của đối phương, Diệp Thiên liền kháp chỉ bí quyết, đẩy âm sát khí vào trong kinh mạch Georgie Kader, tuy rằng người ngoại quốc không tin Đông y, nhưng lại không thể thay đổi kinh mạch của chính mình.
Diệp Thiên cũng có thể nói chút Anh ngữ, ý tứ của hắn cũng biểu đạt rất rõ, nhìn thấy Diệp Thiên nói giống như sấm khẽ động bên tai, Georgie Kader sợ chết khiếp đến nỗi hồn phi phách tán.
- Không... cậu không thể như vậy, đây... Đây là mưu sát!
Đột nhiên Georgie Kader cảm giác miệng của mình nói được, nhất thời lớn tiếng hô lên, nhưng vừa nói ra miệng, hắn cũng cảm giác thực vớ vẩn, chính mình là một sát thủ thế nhưng đi chỉ trích người khác mưu sát mình?
Diệp Thiên dùng chiếc thìa múc một thìa trứng cá muối, cười hỏi:
- Vậy ông có thể nói cho tôi là người nào bảo ông tới giết tôi không?
- Không... Tôi cũng không biết cố chủ là ai?
Georgie Kader lắc lắc đầu, gắt gao ngậm miệng lại, là một vị sát thủ cấp cao nhất, sau kích động lúc ban đầu, hắn chậm rãi bình tĩnh lại.
Sát thủ là không thể phạm sai lầm, phạm sai lầm có nghĩa sẽ tử vong.
Làm nghề này được một ngày, Georgie Kader đã có giác ngộ chuyện tử vong, chỉ là không nghĩ tới hắn đã ám sát rất nhiều người rất mạnh quốc tế mà chưa từng thất bại, vậy mà ở Hồng Kông, một cái nơi chật hẹp nhỏ bé như vậy lại thua đau.
- Tốt lắm, ông có thể đi chết đi!
Diệp Thiên mang trên mặt vẻ tươi cười, kì thực lửa giận trong lòng đã hoàn toàn thiêu đốt hắn, kẻ giết người sẽ bị người giết, tuy rằng trước mặt người này chỉ là cái công cụ, nhưng Diệp Thiên lại không có thói quen buông tha bất kể kẻ đối thủ nào .
Thấy Diệp Thiên đưa thìa trứng cá muối đến bên miệng Georgie Kader, Tả Gia Tuấn vội vàng nói:
- Diệp Thiên, đợi chút, huynh có biện pháp hỏi ra lai lịch của hắn !
- Sư huynh, không cần, hắn chính là một sát thủ, đệ tin tưởng hắn thật sự không biết cố chủ là ai.
Diệp Thiên lắc lắc đầu, tay trái như tia chớp cầm lấy cằm Georgie Kader kéo một cái, cái miệng của Georgie đang ngậm chặt, đành há ra.
- Tạm biệt, ông bạn!
Diệp Thiên không chút do dự đem thìa trứng cá muối để vào trong miệng Georgie Kader, thuận tay đem cằm của hắn đẩy lên, theo động tác của Diệp Thiên, trứng cá muối theo cổ họng Georgie Kader trượt đi xuống.
- ặc ặc …
Khi thìa trứng cá muối trôi xuống, Georgie Kader ngồi ở ghế đã khôi phục năng lực hành động, nhưng lúc này đã quá muộn, dùng hai tay bóp chặt cổ họng của mình, đồng thời, Georgie Kader bắn cả người mang theo ghế dựa về sau, đổ trên mặt đất.
Độc tính chất độc này quả nhiên không hổ là thiên hạ độc nhất, Georgie Kader thậm chí cũng không kịp tự hỏi đã biết kiếp sống hơn bốn mươi năm chấm dứt, ngũ quan thất thời chảy ra màu máu đen, thân thể hơi hơi run rẩy hai cái, lúc sau hơi thở hoàn toàn không còn.
- Đây ... Đây là độc dược?
Thấy bộ mặt dữ tợn của Georgie Kader trên mặt đất xuất huyết, Tả Gia Tuấn cũng tái người, nghĩ lại vừa rồi hắn thiếu chút nữa đưa thìa trứng cá muối vào trong miệng, trong lòng Tả Gia Tuấn nhất thời kinh hãi.
- Alo, A Đinh, ông dẫn người đến một chuyến nữa đi, đúng rồi, mang thêm đồ ăn lại đây!
Tả Gia Tuấn ngẩn người há miệng, Diệp Thiên đã gọi điện thoại cho A Đinh, nhìn thấy Georgie Kader, cho dù những đồ ăn khác không có độc, Diệp Thiên cũng không dám ăn nữa .
- Thiếu gia, đây... Đây là có chuyện gì?
Hơn nửa canh giờ sau, A Đinh mang theo ba bốn người vội vàng chạy tới biệt thự, thấy Georgie dù đã chết thê thảm, trên mặt cũng không khỏi lộ ra khiếp sợ.
- Sát thủ, từ khách sạn Phú Lệ Hoa tới...
Diệp Thiên nói lại cho A Đinh chuyện đã xảy ra, chỉ vào trứng cá muối trên bàn, nói:
- Trứng cá muối này ông tìm người xét nghiệm đi, xem bên trong là chất độc gì?
- Tôi … là chúng tôi sơ sót!
A Đinh mang vẻ mặt xấu hổ, Diệp Thiên là do Đường Văn Viễn mời tới Hồng Kông, nơi này còn ở không được nửa tháng, thế nhưng liên tiếp bị hai lần tập sát, trị an Hồng Kông khi nào trở nên kém như vậy nhỉ?
- Không liên quan đến các ông, chuyện lần này cũng chỉ đến đây mới thôi .
Sau khi Georgie Kader chết, bóng ma trong khoảng thời gian này luôn luôn bao phủ ở trong lòng Diệp Thiên rốt cục cũng tiêu tán.