- Cũng không tồi đâu!
Yết hầu Lôi Chấn Nhạc phát ra một tiếng hô như trâu hút nước cách tay phải không thấy đâu khẽ rung lên mấy cái ánh mắt đầy kinh ngạc.
Lôi Chấn Nhạc xuất thân từ danh gia võ thuật Bắc Hà sau đó gia đình gặp phải biến cố rồi dời đến Thiên Tân.
Lúc Lôi Chấn Nhạc 5 tuổi được gọi là: Thông lưng quyền thánh Trương Sách luyện tập thông lưng quyền. Những vị đệ tử của Quyền Sư Quan ở các tỉnh Hoa Bắc Đông Bắc đều không phải là đối thủ.
Sau khi Trương Sách qua đời, Lôi Chấn Nhạc thăm hỏi hai vị danh sư quyền pháp, qua bảy tám chục năm luyện tập phách cúp quyền ông ta đã sớm luyện được thành thục hai loại quyền pháp này.
Vừa rồi Lôi Chấn Nhạc tự hỏi dù là con mãnh hổ cũng có thể bị ông ta làm gãy xương cốt, mất mạng, nhưng cánh tay Diệp Thiên lại vô cùng rắn chắc hơn nữa lại còn đối phó ngược lại và dâng lên huyết khí.
Lúc này Lôi Chấn Nhạc đã biết, trước sự ngạo mạn người thanh niên này thì chỉ e mình có muốn dạy bảo cũng còn khó.
ở trong giang hồ sức mạnh được tôn vinh.
Năm đó, Đỗ Nguyệt Sanh, Hoàng Kim Vinh thực sự không phải là những người có bối phận cao nhất trong Thanh Bang nhưng người đời sau khi nhắc đến Thanh Bang thì 2 người này là tiêu biểu bởi vì thế lực của họ lớn nhất.
Mà người giống như Lôi Chấn Nhạc thì dùng vũ lực càng quan trọng còn Diệp Thiên dùng : Phách Vương Cử Đỉnh thì dĩ nhiên là thắng được sự tự tôn của ông ta.
Diệp Thiên hơi run, tay phải hơi tê tê, nói:
- Đến đây nữa đi, ngoại công có thể luyện đến trình độ này thì còn hơn " Cánh tay thánh" Trương Sách năm đó rồi.
- Biết tiên sư? Ta so với ông ta còn kém xa.
Lôi Chấn Nhạc nghe thấy vậy sửng sốt, ông ta đã ở nước ngoài hơn 60 năm đã lâu không nghe thấy tên sư phụ nhưng ông ta hiểu võ công của mình còn kém xa sư phụ.
Phải biết rằng thời nhà Thanh trước giải phóng trong nước có hàng trăm môn phái nổi tiếng giang hồ như Đại Đao Vương Ngũ, Tôn Lộc Đường, Hoắc Nguyên Gíap thần súng còn bao người khác nữa.
Cả đời Trương Sách thu thập là vì sáng tạo Thông Tí Thái Cực, nó có thể giữ cho người ta tuổi thanh xuân, xuất thần nhập hóa võ thuật Thông Tí Thái Cực còn có thể giúp cho người ta vượt qua được các đỉnh cao phong độ.
Tuy tu vi của Lôi Chấn nhạc đã tiến vào siêu phàm nhưng nếu là năm đó thì vẫn còn chưa đạt được đến cả quyền pháp tông sư.
- Vốn dĩ chẳng thể trách được các đệ tử.
Diệp Thiên lắc đầu dở khóc dở cười, giang hồ tuy lớn nhưng nếu luận về bằng hữu thì vẫn luôn có thể làm liên lụy đến một số người.
Cả đời Lý Thiên Nguyên giao du rộng rãi vì tìm kiếm thăm dò đã từng đến kinh thành dạy học một thời cũng có vô vàn bạn tốt, Trương Sách chính là một trong số những người đó.
Chuyện này Diệp Thiên cũng không muốn nhiều lời. Lôi Chấn Nhạc đánh cũng không nổi nữa, liền mở hai chân như Xuyên Hoa Hồ Điệp không ngờ là hắn đã chủ động tiến công.
Nhưng nghĩ đến võ công vừa rồi của Lôi Chấn Nhạc uy phong vô cùng Diệp Thiên thấy cũng có vẻ hơi mạo hiểm, mọi người đều nhìn với vẻ hoài nghi, Diệp Thiên ra trưởng với Lôi Chấn Nhạc liệu có phải chỉ đủ gãi ngứa cho ông ta không?
Chẳng qua mọi người cũng không biết Lôi Chấn Nhạc cũng đang cực kỳ khó chịu.
Bởi vì võ công của Diệp Thiên là vô hình chứ thực ra mỗi một trưởng đều ẩn chứa một sức mạnh ghê ghớm cho dù là Lôi Chấn Nhạc cũng không dám đánh hắn.
Tuy mới chỉ bước vào được một nửa siêu phàm nhưng Lôi Chấn Nhạc đã phải khổ luyện cả một đời, chân khí có trong tay so với Diệp Thiên vẫn còn rất nhỏ nếu đấu về chân khí thì Lôi Chấn Nhạc chỉ lực bất tòng tâm.
- Hừm …
Gào to một tiếng Lôi Chấn Nhạc tập trung toàn bộ sức lực vào hai cánh tay đại hợp phách cúp tấn công Diệp Thiên.
Lôi Chấn Nhạc cũng không còn cách nào, khéo léo sê dịch công phu hắn không giống như Diệp Thiên chỉ có thể đón đánh ngược lại Diệp Thiên đối mặt với chính võ công của mình.
Nhưng qua một hồi liều mạng với Diệp Thiên thì điểm yếu của Lôi Chấn Nhạc đã đánh vào điểm mạnh của hắn.
Đúng lúc Lôi Chấn Nhạc hét lớn rất nhanh dưới chân Diệp Thiên vẽ lên bộ pháp Bát Quái vây quanh Lôi Chấn Nhạc.
Bộ pháp này Diệp Thiên học được của Khâu Văn Đông, tuy võ công của người bạn đó kém cỏi nhưng kế nghiệp tổ tiên là Đổng Hải Xuyên Nhất Mạch truyền thừa Bát Qúai Chưởng này là chính tông phi thường.
Thông lưng quyền cũng là bộ pháp nhưng so với Bát Qúai bộ pháp của Diệp Thiên còn thua xa, lúc Lôi Chấn Nhạc xoay người chầm chậm cũng là lúc cảm thấy trên người rất đau xót chính là vì đã ăn mấy quyền của Diệp Thiên.
Nhưng điều Lôi Chấn Nhạc kinh ngạc là mặc dù bị đau đớn những không hề có suy nghĩ chủ quan tại sao hắn lại có sức mạnh lớn như vậy lúc này ông ta tự hỏi phải đối phó với võ công như phong ba bão táp của Diệp Thiên như thế nào.
Diệp Thiên hứng khởi đạp thân hình trên Bát Quái hết mức đến nỗi mọi người nhìn thấy xung quanh chỉ có một bóng người vây quanh Lôi Chấn Nhạc.
Kinh nghiệm đối địch của Lôi Chấn Nhạc cũng rất phong phú bây giờ đã quên đi cuộc tỉ thí với Diệp Thiên mà đứng ngay tại chỗ muốn lấy bất biến ứng vạn biến mấy lần Diệp Thiên tấn công đều bị Diệp Thiên đẩy ra ngoài.
Nhưng người sáng suốt đều nhìn ra tuy tạm thời Lôi Chấn Nhạc không bị rơi xuống nhưng thất bại chỉ là chuyện sớm muộn, từ trước đến nay bị đánh mà bị động thì chuyển bại thành thẳng là vô cùng hiếm.
- Ha ha, vui quá!
Ngày thường khi đánh nhau Diệp Thiên chỉ cần ba quyền hai cước là xong nhưng chiến đầu với Lôi Chấn Nhạc một kỳ phùng địch thủ thì tất cả huyết khí của Diệp Thiên đã được khuấy động, hắn vô cùng vui sướng.
- Này, không phải vừa mới nói thua kém rồi sao?
Một lần khi gần đến công phạt, Diệp Thiên và Lôi Chấn Nhạc đều liều mạng nhưng hắn sửng sốt phát hiện thấy khí lực của ông ta ít hơn trước rất nhiều.
Lúc này hai người giao thủ mới được 50 phút Lôi Chấn Nhạc đã nửa bước tiến vào siêu phàm nhưng sức lực lại không chịu được như thế theo lý thuyết thì chỉ nửa canh giờ nữa thì khí huyết sẽ suy yến dần.
- Hỏng rồi, sau khi ông ta tiến vào siêu phàm nhưng tu vi chưa chắc các bệnh không tiện nói ra đã phát tác.
Chính diện với Lôi Chấn Nhạc, Diệp Thiên nhìn ông ta có vẻ u tối, hắn hiểu đang xảy ra chuyện gì.
Lôi Chấn Nhạc đã trải qua cả trăm ngàn trận chiến, chịu cũng không ít cả nội, lẫn ngoại thương nếu cởi quần áo ông ta thì trên cơ thể có đến cả trên dưới một trăm vết sẹo.
Hơn nữa ông ta đã giết được một ngàn tên địch, làm bị thương 800 tên mà hơn 80 tuổi vẫn có thể tiến vào được siêu phàm cũng xem như là trường hợp hiếm thấy.
Tiến vào siêu phàm chính là đại diện cho đỉnh cao của sự tu luyện, lúc này cả nội ngoại quyền pháp như trăm sông đổ về một biển , chỉ cần Lôi Chấn Nhạc chuyên tâm thì đều có thể giải trừ những bệnh khó nói.
Lôi Chấn Nhạc vừa mới bắt đầu không lâu căn bản là không có thời gian để nhận ra mình đã tiến vào siêu phàm.
Nếu như võ công của Diệp Thiên chỉ nhẹ nhàng như ngày thường thì đã bị Lôi Chấn Nhạc hạ gục nhưng có thể tu vi của hắn cao hơn ông ta nên khí quyền cước giao nhau đã làm cho những bện ẩn sâu trong cơ thể ông ta phát tác.
- Diệp Thiên, hạ thủ lưu tình!
Tuy mọi người đều không so sánh võ công của hai người nữa nhưng họ cũng rất tinh mắt, ít nhất thì đã có Đỗ Phi nhìn ra tình trạng của Lôi Chấn Nhạc đang xấu đi.
- Tam đệ, mau nhận thua đi!
Lý Tùng Thu lớn giọng, ông và Lôi Chấn Nhạc đã kết bạn cả hơn nửa thế kỉ, tình cảm không đơn thuần chỉ là huynh đệ, ông tuyệt vọng nhìn Lôi Chấn Nhạc đang bị hủy hoại dưới tay Diệp Thiên.
Phải biết rằng khi hai người trong Hồng môn giao đấu thì khi xuất hiện thương vong cũng không thể trách tội đối phương, nếu Diệp Thiên cay độc lấy đi tính mạng của Lôi Chấn Nhạc thì cũng không ai được nói gì.
Nhưng lúc này coi như Lôi Chấn Nhạc đã thua, ông ta cũng phải hỏi Diệp Thiên có muốn hay không vì lúc Diệp Thiên thay đổi quyền pháp đã chuyển từ tránh sang thế tiến công, sức mạnh quá lớn đèn ép Lôi Chấn Nhạc thậm chí khiến ông ta có muốn cũng không nói được gì.
- Xuống đi!
Một cánh tay dài đỡ Lôi Chấn Nhạc lên, Diệp Thiên nhún xuống không để Lôi Chấn Nhạc rụt tay về song trưởng đã đám trên ngực ông ta.
Nhìn qua thì Tam Kích này rất nhẹ không có sực lực gì nhưng khiến cho thân thể Lôi Chấn Nhạc đột nhiến cứng còng lại, máu phun ra cùng với tiếng hắn kêu lên thảm thiết.
- Tam đệ!
- Lôi thúc!
Mấy tiếng gọi vang lên, người thân chạy ra đỡ lấy Lôi Chấn Nhạc.
- Diệp gia cứ coi như lúc trước Lôi thúc có khiêu khích ngài nhưng ngài cũng không cần phải hạ thủ đoạn độc ác này chứ?
Đỡ vai Lôi Chấn Nhạc, Đỗ Phi nhìn về phía Diệp Thiên đầy giận giữ.
Tuy Lôi Hổ không được lòng mọi người nhưng Hồng môn rất kính trọng những người có tuổi, thấy ông ta bị Diệp Thiên đả trọng thương hộc cả máu tươi Đỗ Phi cũng thấy tức giận.
Không ít người có cùng suy nghĩ với Đỗ Phi nhất là những người đã cùng đấu tranh giành thiên hạ với Lôi Chấn Nhạc hồi đầu năm, mắt họ đỏ lên cảm thấy máu tươi của Lôi Chấn Hổ như của chính mình vậy.
- Đỗ Phi, là những ẩn bệnh trong người ông ta phát tác, thổ được máu này ra là chuyện tốt đấy.
Diệp Thiên lắc đầu, hít một hơi thật sâu, theo lý thuyết thì vừa mới đối chiến kịch liệt khí huyết phải dồi dào mới đúng, nhưng mặt hắn lại tái nhợt đi.
- Nói láo, đánh người hộc cả máu ra mà vẫn nói đó là chuyện tốt à?
Diệp Thiên còn chưa nói xong đã bị các đại lão xông đến, trên mặt hiện rõ vẻ căm phẫn nếu không phải bây giờ đang bận với cuộc họp này thì e rằng họ đã triệu tập cả hàng triệu đệ tử cùng liều mạng với Diệp Thiên.
- Khụ khụ….
Trong lúc mọi người đang vây quanh Diệp Thiên, Lôi Chấn Nhạc ho một tiếng thổ ra một cục máu cứng.
- Phủ tạng cũng bị đánh nát rồi sao?
Lý Tùng Thu ngồi trong xe lăn trợn tròn mắt.
- Thìng thịch,thìng thịch!
Trong phòng huấn luyện ở tầng tiếng từng đợt đấm bao cát vọng lại, loại bao cát bên trong đựng đầy những hạt sắt nặng mấy trăm cân, tiếng Andre Abramovich đấm điên cuồng không ngừng vang lên.
- Andre Abramovich, cậu có thể nghỉ ngơi chút rồi!
Đồng Thăng Hải dẫn Diệp Thiên vào trong phòng, Andre Abramovich đang tập luyện có chút không vui liếc nhìn Đồng Thăng Hải, nói:
- Ông chủ, lúc tôi đang tập luyện xin đừng làm phiền!
Bình thường quyền thủ boxing ngầm xếp hạng trên thế giới đều có đội ngũ luyện tập chuyên nghiệp, mỗi khi gặp trận đấu lớn, tập luyện đều dựa vào tình hình của quyền thủ để điều chính độ hưng phấn để có thể phát huy được trạng thái tốt nhất trên võ đài.
Thế nhưng Andre Abramovich xuất thân từ doanh trại Siberia, kinh nghiệm hắn cực kỳ phong phú, thường tự mình tiến hành điều chính, tiếng trước khi trận đấu bắt đầu, hắn sẽ bắt đầu từng bước kích thích độ hưng phấn của mình, cực kỳ ghét bị người khác quấy rầy.
Nhìn thấy ánh mắt phẫn nộ của Andre Abramovich, Đồng Thăng Hải bất đắc dĩ buông tay, nói:
- Andre Abramovich, tôi biết thói quen của ông, thế nhưng Diệp Thiên muốn thăm ông.
- Diệp gia, cậu tìm tôi có việc gì à?
Ánh mắt Andre Abramovich không giống như lúc bình thường, lúc đang nhìn về phía Diệp Thiên, đột nhiên thầm mang theo sát ý điên cuồng, lần này hắn có định đợi đến khi lên võ đài thì sẽ đẩy sát ý này lên cực điểm.
- Andre Abramovich, thả lỏng đi, bây giờ ông không cần tăng trạng thái lên luôn đâu, tôi muốn mát xa cho ông chút, cái này mới có lợi cho ông!
Hôm nay điều dưỡng nghỉ ngơi, Diệp Thiên bỗng nhiên nghĩ tới lão Đạo từng truyền cho cậu biện pháp kích thích tiềm năng bản thân, mặc dù không thần kỳ giống như trong tiểu thuyết miêu tả, nhưng thực sự có thể khiến năng lực người chiến đấu trong thời gian ngắn sẽ phát tuy tốt nhất.
Thế nhưng biện pháp này thúc đẩy phân chia tế bào, có ảnh hưởng rất lớn đến cơ quan nội tạng, ngay cả cao thủ nội gia luyện tập Đạo gia sau khi sử dụng cũng phải tĩnh dưỡng hơn tháng mới khôi phục lại được, vì thể nên trước đó Diệp Thiên không muốn áp dụng lên người Andre Abramovich.
Thế nhưng trận đấu buổi tối hôm nay hết sức quan trọng, Diệp Thiên không thể nhìn thấy sản nghiệp của Chúc Duy Phong bị người thắng cuộc Hirano Ichiro và FŁódź lấy đi, cậu nghĩ có thể có cách hóa giải di chứng của biện pháp này cho nên mới kéo Đồng Thăng Hải đến tìm Andre Abramovich.
- Mát xa?
Andre Abramovich sửng sốt, sau khi nhìn thấy Diệp Thiên khoa chân múa tay xong, không khỏi lắc đầu, nói:
- Diệp gia, tôi biết cậu rất lợi hại nhưng cậu phải biết, mát xa làm cơ bắp dãn ra điều này không có lợi cho trận đấu tối nay đâu!
Andre Abramovich vì vậy nên tiếng trước khi trận đấu bắt đầu tập luyện là muốn làm căng cơ bắp lên, đợi đến trận đấu thân thể hắn đạt đến trạng thái đỉnh điểm, đây là thói quen mà Andre Abramovich hình thành từ nhiều năm trước.
Mát xa ở nước ngoài là vật lý trị liệu thông qua ảnh hưởng trực tiếp đến cục bộ, đến thần kinh, chất lỏng cơ thể ảnh hưởng gián tiếp đến phản ứng cơ thể điều chỉnh tuần hoàn máu, điều tiết chức năng hệ thần kinh, đẩy mạnh chữa trị, loại vật lý trị liệu này khiến cho người ta cảm thấy vô cùng thoải mái, nhưng trạng thái mà Andre Abramovich cần thì phải ngược lại.
Diệp Thiên hiểu được ý Andre Abramovich, suy nghĩ chút, nói:
- Andre Abramovich, biện pháp của tôi kích thích tế bào cơ thể ông, khiến cho nó nhanh chóng phân chia, điều này sẽ gây thương tổn nhất định đến ông, thế nhưng kích thích lực tấn công lên nhiều lần, tôi nghĩ ông cần phải được mát xa kiều này!
- Diệp gia, tôi… tôi vẫn muốn dùng biện pháp của mình để ứng chiến.
Sau khi nghe thấy Diệp Thiên nói vậy, Andre Abramovich có chút xúc động, nhưng sự việc liên quan đến sinh mệnh mình, hắn vẫn lắc đầu từ chối.
- Ông không tin tôi sao?
Diệp Thiên nhìn thoáng qua bao cát trong phòng huấn luyện, nói:
- Sau biện pháp của tôi, ông có thể cảm nhận được tiềm lực mênh mông trong cơ thể mình.
Tay phải nắm lại, Diệp Thiên nhẹ nhàng đụng vào bao cát, rồi thu mạnh về, đồng thời tay phải biến chưởng, đầu ngón tay đẩy về phía trước nhanh như điện đánh vào bao cát.
- Xẹt xẹt!
tiếng như tiếng cắt giấy vọng ra, Đồng Thăng Hải và Andre Abramovich hoảng sợ phát hiện, cả khửu tay phải Diệp Thiên ngập trong bao cát, tay Diệp Thiên rút ra những hạt sắt từ chỗ khe hở đó chảy ào ra rơi xuống mặt đất.
Phải biết rằng, Hiệu Nữ Hoàng cung cấp toàn những bao cát cao đến m, dùng lớp da đặc biệt để làm bao, ở giữa còn có chất liệu silicon xốp, trọng lượng đạt gần cân, cho dù là cú đá của quyền thủ đấu trường ngầm có thể đá thủng tấm gỗ cm thì cũng không thể đá thủng bao cát này.
Thế mà Diệp Thiên nhẹ nhàng bâng quơ cắm tay vào hình như không dùng nhiều khí lực lắm mà lớp da đó mỏng manh như tờ giấy bị xé rách ra, điều này quả thực vượt quá hiểu biết của Đồng Thăng Hải và Andre Abramovich.
- Đây… đây là thực ư? Chúa ơi, tay của cậu là tay gì vậy?
Andre Abramovich sờ vào da bao cát nhẵn nhụi kia, lại nhìn về phía Diệp Thiên, ánh mắt mang theo ánh nhìn kính nể.
- Andre Abramovich, bây giờ trước khi trận đấu bắt đầu tôi mát xa cho ông, ông cũng sẽ có được lực tấn công như vậy!
Diệp Thiên cười cười, lần này những lời cậu nói ra lại càng có sức thuyết phục, thế nhưng chỉ Diệp Thiên mới biết được, khi nãy cậu cắm vào cũng không vận dụng nhiều nguyên khí cơ thể lắm, sau mấy phút làm công tác chuẩn bị thì phóng kiếm ra, cũng không thể áp dụng được khi đối phương ở gần.
- Được rồi, Diệp gia, tôi nghe lời cậu, nếu có thể giống như cậu, thì ngay cả Anthony Marcus tôi cũng dễ dàng xử lý hắn.
Không có quyền thủ boxing ngầm nào không muốn theo đuổi lực mạnh hơn, Andre Abramovich thậm chí cũng không thèm hỏi di chứng sau đó là gì liền đồng ý luôn, nét hưng phấn trên mặt bộc lộ ngay trong lời nói.
- Được, ông nằm xuống đi!
Diệp Thiên gật gật đầu, để Andre Abramovich nằm trên giường trong phòng huấn luyện.
- Hầy, cơ bắp thế này thực không biết là tu luyện thế nào mà được nhỉ?
Tay Diệp Thiên vuốt trên cơ bắp người Andre Abramovich có thể cảm nhận rõ ràng được bên trong ẩn chứa lực bật thật lớn.
Nước ngoài có số bộ ngành đã hình thành số ngành học nghiên cứu về sự phát triển của cơ thể người, bộ môn này từng bước kích hoạt tiềm năng cơ thể con người hơn nữa có thể duy trì phương pháp trạng thái này trong thời gian dài, ngay cả Diệp Thiên cũng cảm thấy tự ti.
Tâm niệm vừa động, lòng bàn tay Diệp thiên liền nóng lên, không ngừng gõ lên người Andre Abramovich, mỗi lần gõ, đều có tia chân khí xâm nhập vào cơ thể, ngập tràn trong các cơ thịt của Andre Abramovich.
Cái này cũng không phải thủ pháp kích thích tiềm năng mà là Diệp Thiên đang truyền chân khí của mình cho Andre Abramovich, như vậy sau này khi kích thích tiềm năng sẽ không gây ra thương tổn lớn đến Andre Abramovich, điều này cũng là sau khi Diệp Thiên khổ tâm suy nghĩ mới ra biện pháp này.
- Tốt lắm, đợi đến trước khi trận đấu diễn ra, tôi sẽ kích thích tiềm năng chân chính của ông.
Hơn phút trôi qua, Diệp Thiên lấm tấm toát mồ hôi, cậu cũng không nghĩ đến tế bào cơ thể Andre Abramovich ẩn chứa năng lực mạnh thế nào, hình như hao tốn hơn nửa chân khí của mình mới coi như đem chân khí lên được khắp thân thể hắn.
Andre Abramovich thử đánh bao cát chút, có chút thất vọng nói:
- Diệp gia, tôi cũng không thể đạt được sức mạnh như cậu.
Diệp Thiên nghe vậy trở mình, nói:
- Ông yên tâm đi, Andre Abramovich, tôi cam đoan đến lúc ông lên võ đài, ông sẽ biến thành con người hoang dại, đúng rồi, bây giờ ông không phải tập luyện nữa, nghỉ ngơi đi!
Diệp Thiên đem chân chí mình ẩn nấp trong người Andre Abramovich, đợi giờ trước khi trận đấu bắt đầu, cậu mới dùng thủ pháp như lão Đạo nói, kích hoạt tính hoang dã và tiềm năng của Andre Abramovich.
Màn đêm chuẩn bị buông xuống, con tàu Nữ Hoàng Elizabth dần dần khôi phục lại sinh khí, toàn bộ những người ban ngày không thấy mặt đâu đều xuất hiện trên boong tàu hay trong nhà ăn hết, bọn họ đang nghỉ ngơi dưỡng sức mong chờ trận đấu đầu tiên sắp tới.
- Quý ông quý bà thân mến, thật vui mừng vì mọi người đến con tàu Nữ hoàng Elizabeth, ở đây các vị có thể được xem nhưng trận đấu kịch liệt nguyên thủy nhất, sẽ mang đến cho mỗi quý vị cảm giác kích thích mà mỗi quí vị theo đuổi.
Do trận đấu khiêu chiến càng hấp dẫn, quyền thủ xuất trận hình như đều là top thế giới, cho nên tối hôm nay các vị quan khách đến đây nhiều hơn gần nửa hôm qua, thái độ của Clemen Sen cũng kính cẩn hơn, bởi vì ông chủ của ông ta lúc này đang ngồi trong phòng ở đấu trường này.
- Trận đấu đầu tiên ngày hôm nay là Spark đến từ tổ chức boxing ngầm Nhật Bản và Vincent đến từ tổ chức boxing ngầm Ấn Độ, bọn họ hiện nay đang xếp vị trí thứ và thứ trên thế giới, tin rằng mọi người có thể thưởng thức độ phấn khích của trận đấu.
Clemen tiếp tục với những lời nói mê hoặc:
- Đây là khế ước bên của trận đấu, người thắng sẽ nghêng chiến với đại diện Andre Abramovich của tổ chức Boxing ngầm Trung Quốc, Andre Abramovich cũng là quyền vương của Nga, từng được huấn luyện ở trại Siberia!
Diệp Thiên vào lúc ký kết khế ước đó cũng không viết tên mình lên, danh sách quyền thủ thay thế có quy tắc cho phép thay đổi trước giờ, Hirano Ichiro và FŁódź không phản đối, trong lòng của họ, kỳ thực không để ý Diệp Thiên và Đồng Thăng Hải.
Phải biết rằng, Andrea Abramovich đã tuổii, sỡm đã qưa thời hoàng kim, giống như FŁódź, quyền thủ xếp hạng thế giới trong tay hắn đều có thực lực đánh thắng Andrea Abramovich.
Do khế ước ba bên, hình thức đặt cược cũng đa dạng hóa, các bậc hào phú siêu cấp đến từ khắp nơi thế giới có thể chọn bên cũng có thể chọn người chiến thắng cuối cùng, thậm chí còn có thể đặt cả bên,như vậy tiền được sẽ càng cao hơn.