- Thôi bỏ đi, lão Mã, ông đang ở đâu vậy?
Diệp Thiên cũng không muốn nói nhiều mất thời gian.
- Tôi ở Hawai, Diệp Thiên cậu tìm tôi có việc gì vậy?
Mã Lạp Khai cũng cười, ông ta biết Diệp Thiên khi đã gọi điện cho mình thì nhất định là có chuyện đứng đắn.
- Có chút chuyện phiền toái, muốn mời người của tiểu đội Dong Binh giúp một tay không biết ông có nhận lời không?
Diệp Thiên nói ngắn gọn:
- Tôi có người bạn ở Nga bị bắt cóc, bây giờ đang ở Seberia tên của anh ta là Đổng Đại Tráng, là con trai của ông chủ hắc quyền ở Moscow.
- Thượng đế ơi, Seberia, tại sao lại là cái nơi quỷ quái ấy chứ? Cậu không biết là ở đó các tiểu đệ sẽ nhanh chóng mà chết lạnh không hả?
Sau khi nghe thấy Diệp Thiên nói, Mã Lạp Khai liền kêu khổ trong điện thoại, sau khi Diệp Thiên thu về cho ông ta 300 ngàn đô la thì cuộc sống của ông ta cũng tạm ổn, tự do tự tại.
Đương nhiên Mã Lạp Khai cũng muốn cuộc sống bận bịu trước kia nhưng đồng bọn của ông ta vẫn còn trong Dong Binh.
- 300 ngàn đô la. Không nhận?
Diệp Thiên không nói nhiều mà nói thẳng:
- Mặc kệ là ông mua người từ đối phương như thế nào, nhưng cứ đưa người về đến Bắc Kinh tôi sẽ trả ông 300 ngàn đô la, sao nào?
Chúc Duy Phong và Đổng Thăng Hải ngay cả khoản lời mấy tỷ đô la buôn bán võ đài bây giờ cũng đánh mất rồi, nếu Diệp Thiên không phải đang tu vị thì có lẽ hắn sẽ đích thân đi đến đó một chuyến.
Nhưng Diệp Thiên tin tưởng Mã Lạp Khai có thể xử lý tốt chuyện này, dù sao đó cũng là địa bàn của Dong Binh, đối phó với nhân viên boxing ngầm cũng không có sai lầm gì.
- Nhận! nhưng tôi cần tỉ mỉ hơn nếu không Seberia lớn như vậy, tôi tìm người thế nào được?
Một tiếng huýt gió vang lên từ trong điện thoại, Mã Lạp Khai trả lời rất rõ ràng, trên Thế giới này đúng là không có người ngại tiền nhiều huống chi nhiệm vị này của Diệp Thiên cũng không phải là khó khăn để hoàn thành.
- Được, tôi sẽ cho ông một địa chỉ, sẽ cho người vẽ chân dung rồi gửi sang đó.
Diệp Thiên suy nghĩ một chút rối nói tiếp:
Diệp Thiên chính là muốn nói đến Andre Abramovich, sau khi người bạn thân này dời khỏi hắc quyền đã cũng với vợ ẩn cư ở một tỉnh của Seberia.
Vì thoát khỏi cuộc sống trước kia nên thậm chí cả Đổng Thăng Hải cũng không biết địa chỉ của Andre Abramovich, Diệp Thiên cũng chỉ biết giao nhiệm vụ và tin tưởng.
Diệp Thiên cúp điện thoại, lấy ra mấy đồng tiền để xem bói.
Tu vi đã tiến vào cảnh giới Tiên Thiên, năng lực Thiên cơ của Diệp Thiên lại bộc phát, quẻ tượng của hắn dex dàng suy đoán vị trí hiện tại của Đổng Đại Tráng.
Cầm giấy phô tô, Diệp Thiên vẽ lên bức tranh, trong nhà hắn lại không có bản đồ của nước Nga nếu để cho bọn Mã Lạp Khai tìm kiếm thì tốt rồi, 300 ngàn kia cũng không thể để cho bọn hắn dễ dàng mà kiếm được?
- Lão Mã, người kia bây giờ còn đang bị thương, nhất định ông phải mang anh ta trở về bình yên vô sự đấy!
Lúc vẽ chân dung cho Mã Lạp Kai, Diệp Thiên liền dặn dò ông ta mấy câu, nếu như Đổng Đại Tráng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì chỉ e lão Đổng cũng không còn thiết sống gì nữa.
- Diệp Thiên, yên tâm đi, bên Seberia chúng tôi có không ít người đồng hành, được rồi, không nhiều lời với cậu nữa, tôi muốn đi tìm mấy người… khốn nạn kia!
Mã Lạp Kai giống như là đang đi vào công việc, nói mấy câu với Diệp Thiên rồi vội vàng cúp điện thoại.
Giải quyết xong chuyện của Đổng Đại Tráng, Diệp Thiên cũng thấy thoải mái hơn, nhìn bộ dạng thê thảm của Đổng Thăng Hải quả thực Diệp Thiên cũng không đành lòng.
- Mẹ, mọi người nói xong chưa vậy?
Sau khi trở lại hậu viện, Diệp Thiên nói với Trần Hỉ Toàn:
- Thức ăn rất ngon, lát nữa chúng ta sẽ uống mấy chén chỗ cha cháu còn có rượu Mao Đài 82 năm cơ đấy.
- Tiểu tử , ngay cả đồ của ba mà con cũng lấy à!
Tống Vi Lan dở khóc dở cười nhìn con trai, kì thực chai Mao Đài kia là bà lấy từ chỗ bố để cho chồng lại bị con trai đến phòng lấy đi sạch.
- Của ba không phải cũng là của con sao?
Diệp Thiên nghe thấy vậy liền cười:
- Rốt cuộc là hai người có nói chuyện nữa không?
Trần Hỉ Toàn gật đầu nói:
- Diệp Thiên nói cũng hay lắm, cô Tống bỏ ra 20 triệu đô la là chiếm 20% cổ phần công ty!
- Mẹ, 20% là 60 tỷ, mẹ vừa mới chuyển tiền đã được 40 tỷ đấy?
Diệp Thiên có chút bất mãn nhìn mẹ, ý của hắn vốn là mượn tạm tiền của mẹ cho Trần Hỉ Toàn.
- Tiểu tử này, sao vậy, bắt cá hai tay hả?
Tống Vi Lan lườm con trai, cổ phần này bà cũng không cần.
- Này, không phải như vậy, Diệp Thiên cổ phần này tôi khăng khăng giữ nếu cô Tống không làm thì tôi cũng không làm.
Sau khi nghe Diệp Thiên nói, Trần Hỉ Toàn vội vàng giải thích, bây giờ cùng đường rồi chỉ cần Tống Vi Lan đồng ý rót tài chính thì 40% ông ta cũng đồng ý.
- Được, chuyện thương trường cháu không hiểu, mọi người làm là được rồi!
Diệp Thiên lắc đầu, thuận miệng hỏi:
- Đúng rồi, chú Trần công ty đó lũng loạn thị trường là công ty ti tiện, rốt cuộc là của ai?
Tại nơi cách Diệp Thiên hơn km, có ngọn núi không ngọn cỏ, đá nham thạch trên núi toàn màu nâu xám, khắp nơi đều là đất băng, so với cây cối ở vùng núi nơi xa xa, thì ở đây đúng là hoang vu cực kỳ.
Nếu như có nhà nghiên cứu địa chất có nhiều kinh nghiệm đến đây, liếc mắt nhìn cái có thể nhận ra, dưới ngọn núi này chắc chắn là có chứa tài nguyên khoáng sản, mà hơn nữa số lượng dự trữ là cực kỳ lớn, có thể được gọi là mỏ lớn.
Sự thật đúng là như vậy, đây chính là mỏ vàng mà Trần Hỉ Toàn mua được, tại những vị trí khác nhau trên ngọn núi đâu đâu cũng lưu lại vết khoan thăm dò, ngoài ra còn có thêm vài trang thiết bị thăm dò bị bỏ lại nữa.
Chỉ có điều mỏ vàng này mặc dù số lượng dự rất nhiều, nhưng cách đường quốc lộ tận hơn km, bất kể là trang thiết bị đưa vào hay là vận chuyển khoáng sản ra ngoài đều cực kỳ khó khăn.
Cho nên dù Sirebiba đã sớm thăm dò ra vị trí và hàm lượng mỏ vàng này, nhưng vẫn chưa có khả năng tiến hành khai thác được. Tại Siberia hoang vắng này, tình huống như thế này cũng không phải là hiếm gặp.
Ở giữa ngọn đồi đầu tiên, có cửa hang rõ ràng được mở bằng thuốc nổ, bên ngoài sơn động ngoài ít quặng vụn ra, còn đống đất đóng băng, nhìn màu sắc, chắc là mới khai thác.
Nếu như Diệp Thiên tới đây chắc sẽ phát hiện ra trong sơn động này, tản ra ngoài cỗ khí kim loại sắc bén, cho dù đứng cách động hơn mét cũng có thể cảm nhận được làn hơi thở dường như có thể cắt đứt được cả làn da người.
Đương nhiên, cũng chỉ có những người tu đạo như Diệp Thiên mới có thể cảm nhận được, người thường đứng ở đây chắc chắn sẽ không có phản ứng gì, chỉ có khí kim loại sắc bén mới có thế lặng lẽ phá vỡ cơ năng thân thể họ.
Phải biết rằng, linh khí tuy có thể kéo dài tuổi thọ con người, nhưng cũng có giới hạn mà thôi, vượt qua điểm giới hạn, linh khí quá lượng sẽ trở thành loại độc dược giết người.
Mà trong nguyên khí ngũ hành, thứ có nguy hại lớn nhất đối với con người, chính là thuộc tính hỏa và kim, nếu như thuỷ đại diện cho từ âm đến nhu, thì kim đại diện cho từ cương đến cường, sức mạnh vô địch không ai có thể phá huỷ được.
Cái này có hại giống như phóng xạ vậy, lúc con người tiếp xúc không cảm giác được gì, nhưng sau thời gian, loại phóng xạ sẽ ăn mòn cơ thể, nhẹ thì bị bệnh nặng, nặng thì khó mà giữ được tính mạng.
Mà chỗ ngọn núi sở dĩ không có ngọn cỏ có thể sống được chính là vì khí kim quá thịnh, tạo thành vùng khí kỳ lạ, phá huỷ toàn bộ căn cơ sinh tồn của thực vật.
- Hả? Ở đây cũng có người tu đạo à?
Đinh Hồng đứng dưới lòng đất hơn mét trong sơn động, trong tay cầm cái cuốc, mồ hôi vã ra như mưa, đột nhiên dừng động tác, có chút nghi ngờ nhìn ra ngoài.
Thời gian Đinh Hồng đến Sirebia so với Diệp Thiên sớm hơn khoảng tuần, mà chỗ mạch khoáng sản mỏ vàng này cũng hơn cả tưởng tượng của ông ta, khiến cho Đinh Hồng cực kỳ mừng rỡ.
Ngày đầu tiên đến đây, Đinh Hồng đã có được mảnh vàng xanh bằng đầu ngón tay.
Đinh Hồng biết rõ, loại kim loại này là chất dẫn xuất của mạch mỏ khoáng sản kim loại, lúc luyện đồ thì nhập vào có thể khiến cho vật luyện đồ mang khí kim sắc bén, trở nên cứng mạnh không gì có thể phá huỷ được.
Cái này không phải là cái quan trọng nhất, mà cái khiến cho Đinh Hồng coi trọng hơn chính là chỗ sản sinh ra vàng xanh chắc chắn là mạch khoáng sản thuộc tính kim hơn nữa dự trữ không hề nhỏ, mà hơn nữa có nhiều khả năng có thể sản sinh ra đá thuộc tính kim loại thượng phẩm.
Đinh Hồng tiến vào cảnh giới Tiên Thiên đã gần trăm năm rồi, khoảng cách đến Kim Đan Đại Đạo không còn xa nữa, chỉ là thiên địa biến động lớn, Đinh Hồng mặc dù thấy được tia hy vọng Đại Đạo nhưng cũng không dám thử.
Linh thạch thượng phẩm có thể tăng gấp lần thời gian thành quả, đối với Đinh Hồng mà nói, quả thực giống như là cứu mạng vậy.
Chỉ có điều linh thạch thượng phẩm rất ít, Đinh Hồng đến nay cũng chỉ có gặp được mỗi khối linh thạch thượng phẩm thuộc tính hoả không trọn vẹn ở buổi đấu giá trước đó.
Nghiêm khắc mà nói, linh khí trong khối linh thạch đó mất đi nghiêm trọng, giá trị của nó nhiều nhất cũng chỉ bằng khối linh thạch trung phẩm mà thôi.
Đinh Hồng mặc dù biết số môn phái có linh thạch thượng phẩm, thế nhưng không thể tay không trao đổi hàng hoá, mắt thấy nếu như ông ta có thể có được linh thạch thuộc tính kim, thì có thể đổi lấy linh thạch thượng phẩm thuộc tính thuỷ mà ông ta cần.
Thế nhưng linh mạch nằm ẩn sâu dưới lòng đất, còn khó khai thác hơn nhiều so với tài nguyên khoáng sản.
Quặng vàng vốn cực kỳ cứng, hơn nữa ở đây khí hậu giá lạnh, đất đóng băng đến tận một hai chục mét, Đinh Hồng mặc dù tu luyện cao thâm, cái cuốc mà ông ta đang cầm cũng là món đồ pháp khí, nhưng tiến độ khai thác cũng không thể nhanh được.
Đinh Hồng hơn tuần rồi mặc dù đào được mỏ linh mạch khoáng sản, nhưng vận may của ông ta cũng không phải tốt, chỉ có được hơn khối linh thạch thuộc tính kim hạ phẩm, ngoài ra còn có khối linh thạch trung phẩm, nhưng vẫn chưa thấy có linh thạch thượng phẩm mà ông ta kỳ vọng.
Chỗ Đinh Hồng đào bây giờ, là chỗ bắt đầu của linh mạch, nói như vậy, phẩm chất linh thạch ở đây sản sinh ra là cao nhất, nếu ở đây mà cũng không có thì sợ là ông ta mất công toi mất rồi.
Chỗ linh mạch ngăn cách tuyệt đối thần thức tra xét, cho nên trong lòng Đinh Hồng cũng không yên tâm, ông ta không biết dưới này rốt cuộc có thể đào ra được linh thạch thượng phẩm hay không?
Mắt thấy đào sâu thêm , mét nữa có thể đào đến chỗ linh mạch, Đinh Hồng đột nhiên cảm ứng được bên ngoài sơn động truyền lại trận linh khí dao động, sắc mặt lập tức trầm xuống.
Phải biết rằng, cho dù trong kết giới Thần Châu, linh mạch là nơi mà các môn phái có căn cơ sinh tồn cực lớn, vì tranh giành quyền sở hữu linh mạch, không biết có bao nhiêu tu sĩ đã phải bỏ mạng, có bao nhiêu đạo Nho chính thống vì thế mà phải tuyệt vong?
Chỗ Luyện Khí Các của Đinh Hồng chỉ có rải rác mấy người đệ tử, trong kết giới chỉ có thể coi là môn phái nhỏ không nhập lưu, nếu như ở đây có người biết được, ông ta chỉ có thể phủi tay nhường mà thôi.
- Ra ngoài xem xem đã, nếu tu luyện tương đương với người trong đồng đạo, mình liền mang mấy khối linh thạch đào được đi luôn, nếu như là tiểu bối, hừ…
Sắc mặt Đinh Hồng thay đổi không ngừng, sau khi trầm ngâm lúc, cuối cùng quyết định, dù sao thì lần này chỗ linh thạch thuộc tính kim mà ông ta khai thác được cũng hơn cả số linh thạch mà Luyện Khí Các đang có rồi.
Nhưng tục ngữ nói người chết vì tiền chim chết vì ăn, chỉ cần là người có tu vi thấp hơn ông ta, Đinh Hồng nhất định ở lại, chỉ cần đợi ông ta tiến vào Kim Đan Đại Đạo, tự nhiên cũng không sợ sư môn người đó đến trả thù nữa.
Tiện tay ném cái cuốc đi, Đinh Hồng lấy từ trên người ta lá cờ nhỏ mỏng như sợi tơ, dựa vào vị trí cửu cung cắm dưới chân mình, lập tức linh khí thoát ra từ lòng đất bị ngăn cách tuyệt đối, linh khí dồi dào trong động cũng đột nhiên trở nên mỏng hơn.
Thân là các chủ đương thời của Luyện Khí Các, Đinh Hồng cũng có chút ít thủ đoạn, trận cờ bát quái cửu cung này là do đích thân ông ta luyện, bình thường là để ẩn nấp hành tung, lúc này đúng lúc đem ra để phủ kín chỗ linh mạch này.
- Hả? Sao lại không có người rồi?
Sau khi từ trong động đi ra, Đinh Hồng không khỏi sửng sốt, nguyên thần dao động vừa mới truyền ra, lúc này đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi nữa, nếu như không phải ông ta cảm nhận rõ ràng, có thể cho rằng là ảo giác của mình.
Đinh Hồng hơi nhíu mày, cao giọng nói:
- Bần đạo là Đinh Hồng của Luyện Khí Các, vị đạo hữu đã đến dây, thì hãy ra mặt đi!
Giọng nói của Đinh Hồng tuy rằng không phải là rất vang dội, nhưng như là mưa xuân phun xuống mọi vật, truyền ra tận , km. Diệp Thiên ẩn sâu dưới lòng đất cũng nghe thấy rõ ràng.
- Được lắm, mấy câu nói không có chút khí yên hoả thế mà lại có thể truyền xa như vậy, tu luyện của Đinh Hồng quả nhiên không phải là nhỏ!
Sau khi nghe được Đinh Hồng nói, da đầu Diệp Thiên không chịu được run lên, tốc độ vận chuyển chân khí trong cơ thể đột nhiên chậm đi phần, cả người dung hợp với mảnh đất rộng lớn này, tuy mà .
- Hả? Trốn rồi à?
Đợi hồi lâu sau, trong núi vẫn quanh quẩn giọng nói của Đinh Hồng, thấy mình mời không có câu trả lời lại, mày Đinh Hồng không khỏi nhíu lên.
Ông ta biết cao nhân Kim Đan không dễ gì ra khỏi kết giới, nên cũng không kỵ người này lắm, nhưng đối phương nếu tận lực ẩn nấp hành tung của mình, cho dù cảnh giới có thấp hơn mình chút, Đinh Hồng cũng không có cách nào tìm ta đối phương.
Điều này khiến cho Đinh Hồng cực kỳ khó xử, bởi vì ông ta cũng không thể lúc nào cũng phóng thần thức ta ngoài tìm người này, nhưng nếu để hắn chạy thoáy, thì mình cũng không có cách nào bảo vệ được chỗ linh mạch này.
Phải biết rằng, tuy rằng Đinh Hồng đã lấy được linh thạch trong linh mạch, nhưng ông ta cũng không tìm kiếm cẩn thận, nơi đó còn lưu lại không ít linh thạch, hơn nữa chỗ linh mạch dưới chân ông ta ít nhất còn phải ngày nữa mới đào xong.
Chỉ có điều là người tu đạo trong nháy mắt vượt hơn nghìn dặm, hơn nữa trong các môn phái đều có phương pháp liên lạc với nhau, nếu như người đó có thể truyền tin tức dẫn cao nhân đến, Đinh Hồng lần này coi như là công dã tràng.
- Đến đây? Ha ha, cứ sợ ông ngươi không chịu lộ mặt!
Đột nhiên, Đinh Hồng cảm nhận được chỗ hơn km bên ngoài kia truyền lại trận linh khí dao động, trong lòng lập tức vừa mừng vừa lo, áo đạo hất lên, cả người đã không thấy tăm hơi đâu nữa.
- Hoá ra là người nước ngoài à?
Sau khi thân hình Đinh Hồng hiện ra đã là chỗ sườn núi hơn km bên ngoài sườn núi, nhìn thấy người nước ngoài gầy còm, ông ta không khỏi sinh ra cái cảm giác không biết nên khóc hay nên cười.
- Hoá ra là đám quỷ hút máu năm đó?
Sau khi tra xét linh khí dao động trên người đối phương, sắc mặt Đinh Hồng lộ ra vẻ thoải mái, hơn năm trước, ông ta đã từng tiếp xúc với đám người nước ngoài này, biết bọn họ là người luyện đạo bên ngoài Thần Châu.
- Ngươi đang tìm cái gì thế?
Đứng sau lưng bọn họ, Đinh Hồng nhẹ giọng hỏi, ông ta có thể nhìn ra được, cảnh giới người này kém xa mình, bản thân mình kiểm tra ông ta lần nữa, người này không hề phát giác.
Điều này khiến cho Đinh Hồng yên tâm, chỉ cần không phải là cao nhân đồng đạo, Đinh Hồng chẳng sợ gì, năm đó ông ta đã tự tay giết chết tên gọi là công tước Duke.
• Ai, ngươi là ai?
Điểm tốt của sống lâu chính là Kurt có thể nghe hiểu tất cả mọi ngôn ngữ trên thế giới này, bao gồm cả tiếng Hoa.
Chỉ là đột nhiên nghe thấy sau lưng truyền lại giọng nói, trong lòng Kurt kinh hãi, như là mèo bị dẫm đuôi nhảy dựng lên, đầu cũng không ngoảng lại mà tháo chạy luôn.