Seberia đang là đêm khuya, lại là buổi sáng ở Las Vegas, Mĩ. Tháng 3, nắng xuân chiếu vào trong phòng, làm cho người ta cảm giác vô cùng thoải mái.
Nhưng ở trong phòng mấy người đang nhìn một đoạn băng ghi hình, đáy lòng đều sinh ra ớn lạnh cả người và ý niệm vớ vẩn cực kỳ trong đầu, Rudolph ngồi ở giữa sô pha, lại đang tức giận xanh cả mặt.
- Đây là có chuyện gì?
Chứng kiến " Chính mình " đứng ở giữa phòng đầy người chết, ngẩng đầu đối diện với cameras mỉm cười, Rudolph không khỏi cảm thấy lông tóc dựng đứng, cả người nổi da gà, bởi vì khuôn mặt người nọ, rất giống mình.
Đập liên tiếp cái điều khiển từ xa cầm trong tay vào trên màn ảnh TV, Rudolph hất tất cả những gì trên bàn trà trước mặt xuống đất, lớn tiếng gào lên:
- Ai vậy, là ai làm? Nó muốn làm gì?
Mặc dù hai giờ trước, Rudolph đã tránh được điều tra của cảnh sát hình sự quốc tế, trình giấy tờ mình không có ở Nga, người trong phòng đều là nhân chứng.
Nhưng vô cùng phẫn nộ, Rudolph còn cảm giác là sợ hãi thật ghê gớm, hắn sợ có một ngày như vậy, người này sẽ đứng ở trước mặt mình.
- Này, Rudolph, ngươi để cho ta thất vọng rồi, đây không phải là một việc thân sĩ nên làm!
Ngay khi Rudolph nổi trận lôi đình, cửa phòng bị đẩy ra từ bên ngoài, một người da trắng mặc âu phục, cầm trong tay một côn đi đến.
Người này ước chừng 37-38 tuổi, tướng mạo rất anh tuấn, ánh mắt thâm thúy, nhưng trên mặt làn da thoáng có vẻ có chút tái, làm cho người ta cảm giác như có bệnh.
Nhưng người da trắng này mới vừa vào trong phòng, Rudolph vốn đang ngồi ở trên ghế sa lon thở hổn hển, lại như là bị dẫm vào đuôi mèo nhảy dựng lên, sắc mặt sợ hãi nói:
- Tước sĩ Dracula, là tôi thất thố !
- Rudolph thân mến, trí nhớ của ông sao lại kém như vậy?
Người da trắng đem vật cầm trong tay vẽ một vòng trên không trung, bất mãn nói:
- Gọi ta là Công Tước Dracula, không phải đã nhắc nhở ngươi rồi sao? Ta không hi vọng còn có lần nữa!
- Vâng… vâng, Công Tước tiên sinh, nhất định sẽ không có lần sau!
Rudolph chợt nhớ tới điều người này kiêng kị. Nhất thời cả người toát mồ hôi lạnh, vừa rồi nhìn hình ảnh trong video cố nhiên quỷ dị, nhưng áp lực không bằng người trước mặt này gây cho hắn.
Rudolph từng thấy tận mắt qua. Một vị cấp dưới của hắn bởi vì hai lần gọi nhầm người trung niên nam mà bị người này dùng côn đập nát đầu.
Nếu có người quốc tịch Anh ở trong này, nhất định sẽ cảm thấy rất kỳ quái, bởi vì thông thường chỉ có hoàng thất chí tôn (như anh em của Vua…) mới có thể được huân hàm Công Tước.
Mà người trung niên trước mặt này, lại chưa từng xuất hiện trước mắt công chúng, nhưng bộ dạng quý tộc tuyệt đối là người thường không học được.
- Rudolph, chuyện gì xảy ra, làm cho ngươi thất kinh như vậy?
Công Tước Dracula đi đến sô pha, có chút căm hận nhìn những đồ trên mặt đất. Một tay kéo bức màn, ngồi ở trên ghế sa lon, nói:
- Ánh mặt trời chết tiệt, Rudolph, chẳng lẽ ngươi không hoan nghênh đối với việc ta đến hay sao?
- Không. Không dám, Công Tước đại nhân, là tôi gặp một chút phiền toái, các ngươi... Toàn bộ ra ngoài!
Rudolph bị lời nói của Dracula làm cho sợ tới mức liên tục xua tay, sau khi đuổi mấy tên thủ hạ trong phòng ra, chỉ vào màn hình TV nói:
- Không biết là người nào giả dạng tôi. Ở Nga giết hơn hai trăm người!
- Hơn hai trăm người? Thật sự là quá lãng phí !
Nghe được Rudolph nói vậy, Dracula không kìm lòng được liếm liếm môi, nhưng sau khi hắn chứng kiến hình ảnh trên màn ảnh, cũng lặng đi một chút, nghiêng đầu nhìn thoáng qua Rudolph, nói:
- Rudolph, ngươi xác nhận chính mình không có anh em gì sao?
- Công Tước đại nhân, cha tôi sinh ra tôi không quá hai tháng đã chết, hắn là không thể nào lưu lại người anh em nào cho tôi!
Rudolph bỗng nhiên do dự một chút, nói:
- Nhưng mẹ tôi thì tôi không biết được, ngài biết đấy, bà là một người sống hơi phóng đãng, nhưng có như thế, cũng không thể có người giống tôi như vậy được!
Đối mặt Dracula, Rudolph cũng không dám có chút giấu diếm, ngay cả sinh hoạt cá nhân của mẹ hắn đều nôn ra hết.
Đừng nhìn hắn ở bên ngoài phong lưu vô hạn, nhưng trong lòng Rudolph hiểu được, toàn bộ của cải của hắn thậm chí chính là tánh mạng, đều là thuộc về người nam nhân trước mặt này, đối phương trong nháy mắt là có thể làm cho mình biến mất khỏi thế gian.
- Ồ, theo quan hệ huyết mạch mà nói, chỉ có cha ngươi mới có thể lưu lại loại gien này.
Nghe được Rudolph nói vậy, Công Tước Dracula gật gật đầu, nhìn kỹ Rudolph vài lần, da thịt trên bộ mặt của hắn bỗng nhiên run rẩy lên.
Mười mấy giây đồng hồ trôi qua, khuôn mặt vốn là nhìn anh tuấn, sinh ra từng tia dữ tợn, trở nên có sáu bảy phần giống Rudolph trước mặt.
Nếu đặt ở trong màn ảnh camera, Dracula phỏng chừng không khác lắm so với hình ảnh Rudolph trên màn hình TV, không phóng đại lên, rất khó phát hiện đây là hai người hoàn toàn khác nhau.
- Cái này... này?
Thấy Dracula trước mặt, đáy lòng Rudolph sinh ra cảm giác lạnh cả người, nhiệt độ trong phòng tựa hồ chợt giảm xuống vài phần, lạnh đến nỗi hàm răng Rudolph đều đang khởi chiến.
Hít một hơi thật sâu, Rudolph cố lấy dũng khí, hỏi:
- Công Tước đại nhân, lẽ nào... Chẳng lẽ người này giống ngài?
Rudolph biết, thế lực của chính mình, tại trước mặt người này, căn bản là không đáng nhắc tới, Dracula là người của một gia tộc truyền thừa đã lâu, một tay nắm thế lực ngầm cả châu Mỹ và Châu Âu.
- Không, tuy rằng hắn cũng không có hứng thú đối với máu tươi, nhưng hắn không giống với chúng ta...
Dracula lắc lắc đầu, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào hình ảnh trong video, chậm rãi nói:
- Thay đổi cơ mặt, có rất nhiều người cũng có thể làm được, nhất là ở Trung Quốc đó!
Rudolph phát ra một tiếng rên rỉ trong miệng, dùng hai tay gãi gãi đầu, buồn rầu nói:
- Trung Quốc? Thượng Đế ơi, làm sao tôi lại nghĩ đến chuyện này chứ?
- Không cần nói Thượng Đế ở trước mặt ta, nếu không ta sẽ đưa ngươi đi gặp hắn !
Dracula hiện lên một tia màu đỏ sáng bóng trong mắt, cây côn gõ mấy cái ở trên vai Rudolph.
- Thực xin lỗi, Công Tước đại nhân, là tôi lỡ lời !
Chẳng quan tâm đau nhức nơi bả vai truyền đến, Rudolph hung hăng tát cho chính mình một bạt tai, ở trước mặt Dracula nói đến Thượng Đế, hắn thật sự là sợ mình chết không chớp mắt.
- Nói đi, người này mang đến cho ngươi phiền phức như thế nào, hắn ở Châu Âu à?
Dracula lạnh lùng nhìn thoáng qua Rudolph, cầm lấy bình rượu đỏ trên bàn rót cho mình một chén, bưng ở trên tay không ngừng vuốt vuốt.
- Công Tước đại nhân, tôi cũng không biết Hắn là ai, nhưng hẳn là có quan hệ với việc kinh doanh ở Thổ Nhĩ Kỳ.
Rudolph nơm nớp lo sợ nói:
- Người này hiện tại khẳng định đang ở Seberia, hắn đang trả thù, trả thù chúng tôi vì một thời gian trước gây thương tổn đối với người Trung Quốc.
Kỳ thật so sánh với Las Vegas mà nói, kinh doanh ở Thổ Nhĩ Kỳ thật sự không coi vào đâu, nhưng hắn nuốt không trôi cơn giận, nên mới cùng Flozd liên hiệp lại để đối phó Hồng môn.
Nhưng Rudolph thật không ngờ, hắn đã làm kinh động đến Dracula, nhiều năm qua đối mặt Dracula đã dưỡng thành tâm lý sợ hãi, khiến Rudolph hối hận không thôi đối với hành vi của mình.
- Người Trung Quốc...
Dracula lộ ra một tia tưởng nhớ trên mặt, sau một lúc lâu sau, lắc lắc đầu nói:
- Ta bảo Kurt đi Seberia, những người năm đó, có thể đã xuất hiện.
Trên thế giới này Dracula có được hơn hai mươi bảo tàng lịch sử trên ba trăm năm, hàng năm chỉ tính phí tu sửa đã lên tới trên trăm triệu đôla.
Cho nên hắn nhất định phải có người ra mặt giúp hắn kiếm tiền tài, Rudolph miễn cưỡng có thể tính là một, lúc này Dracula cũng không muốn thấy hắn xảy ra vấn đề gì.
- Kurt, vào đi!
Theo tiếng gọi của Dracula, một người quản gia gầy gò mặc trang phục màu đen giống như U Linh xuất hiện trong phòng.
Chỉ vào hình ảnh trên màn hình TV, Dracula nói:
- Đi Seberia xem đi, xem nơi đó đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, nếu ngươi vận khí tốt, nói không chừng có thể tiến hoá đến hầu tước !
- Vâng, chủ nhân!
Trên mặt Kurt lộ ra một tia mừng rỡ, nhưng bị hắn che giấu rất tốt, lặng yên không một tiếng động lui ra ngoài.
Tại cách biên cảnh Sara hơn hai trăm km, không xa lối vào núi lớn, có một kiến trúc tương tự quân doanh, kiến trúc này hình vòm, hàng rào tường vây điện, bốn phía đều có trạm gác, đề phòng nghiêm ngặt.
Nhưng lúc này, chung quanh kiến trúc chiếm diện tích khá lớn này, cũng đầy dãy binh lính súng vác vai, đạn lên nòng, thậm chí còn có cả xe thiết giáp, ở các phương vị khác nhau chĩa vào kiến trúc này.
- Flodz, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, nơi này tại sao lại bị quân đội bao vây?
Ở trong bên trong phòng theo dõi quân doanh, bốn năm người đang ngồi, bộ mặt âm trầm, trong đó một người dáng vẻ như người Nhật Bản, đang chất vấn thân sĩ Anh quốc Flodz.
Flodz bộ mặt âm trầm nhìn chằm chằm vào máy theo dõi, nói:
- Saki Itou tiên sinh, không nên hoảng hốt, tôi nghĩ, điện Kremlin chỉ là muốn gây sức ép thôi, chúng ta đem người Trung Quốc đó giao ra là được!
- Không, không thể giao cho bọn họ, như vậy chỉ tạo thêm cho chúng ta tội danh bắt cóc mà thôi!
Người Nhật Bản lắc đầu liên tục, nói:
- Hiện tại giết người Trung Quốc kia đi, chết không có đối chứng, cho dù là phía quân đôi Nga, cũng không có biện pháp gì bắt chúng ta!
Nghe được người Nhật Bản nói vậy, ánh mắt Flodz lộ ra một tia đùa cợt, nói :
- Itou tiên sinh, đối kháng cùng chính phủ, có phải có chút không biết tự lượng sức mình hay không?
Flodz vẫn nghĩ, lão nhân này nhất định là đầu óc hư mất rồi, bởi vì chỉ cần giao Đổng Đại Tráng ra, sau đó chi cho vị tướng quân bên ngoài kia một số tờ Đô-la nhất định, bọn hắn có thể bình yên rời khỏi nơi này.