Lúc bầu trời Siberia xuất hiện tia sáng đầu tiên, hai chiếc xe tăng đã đến khách sạn mà Vidocq đang ở, người xuống xe đầu tiên là Jini Si đến từ Moscow.
Vì hôm qua Siberia có trận tuyết lớn, máy bay chở Jini Si phải hạ cánh tại một một tỉnh khác ở Siberia, phải chạy xe suốt đêm vượt qua 400km, điều này làm Jini Si rất mệt mỏi.
Theo sau Jini Si là mười hai vị tướng sĩ lực lưỡng, các cơ bắp lộ ra làm tôn thêm sự khoẻ mạnh, đôi mắt trừng trừng làm mọi người không ai dám nhìn lâu.
Những người này không mang quân phục của Nga, hơn nữa nhìn tướng mạo thì không chỉ là người Nga, trong số này còn có vài người là người châu Á, tuy nhiên có một điểm tương đồng đó là trên người họ đều có một mùi máu nồng nồng, phát ra một sự nguy hiểm.
- Thượng tá, chào mừng ông đã đến!
Tuy trong bộ chỉ huy có rất nhiều người có quân hiệu cao hơn so với Jini Si, nhưng là một đặc phái viên được Tổng Thống phái đến và giao toàn quyền xử lý chuyện này, Vidocq và những người khác đều chạy ra đón, không phải vì quân hàm Thượng tá của Jini Si mà coi thường hắn.
- Thượng tá, bọn họ là ai vậy?
Chào Jini Si xong, Vidocq nhìn sau lưng hắn, rồi chau mày lại.
Đại đội đặc chiến của quân khu Siberia trong toàn binh chủng đặc thù của Nga tuyệt đối có thể đứng ở top 3, bản thân Vidocq cũng có kinh nghiệm chiến trường đầy mình, tuy nhiên lúc đối diện với mười mấy người này, Vidocq hơi có chút ớn lạnh.
Ông có thể cảm nhận được, mười mấy người không mang quân phục kia, e rằng tay mỗi người đều đã dính đầy máu, hơn nữa ánh mắt của họ nhìn như dã thú, Vidocq tin rằng, những chiến sỹ tinh nhuệ nhất của ông cũng không phải là đối thủ của họ.
- Tướng quân Vidocq, ông ở trong quân khu Siberia, lẽ nào lại không biết bọn họ?
Jini Si quay lại nhìn một cái, lạnh lùng nói:
- Bọn họ là những người do trại huấn luyện quyền anh cử đến, là mười hai người lợi hại nhất trong doanh trại huấn luyện quyền anh hiện tại, theo cách nói của bọn họ thì những người này đi ra đều có thể trở thành quyền vương của boxing ngầm!
- Thì ra là bọn họ? Ông dẫn họ tới đây để làm gì?
Vidocq nghe xong ngạc nhiên, ông biết danh tiếng của những người này. Tuy nhiên do doanh trại huấn luyện có một địa vị vô cùng đặc biệt ở Siberia, từ trước đến giờ ông cũng không qua lại với những người này.
Vidocq biết những người trong doanh trại huấn luyện ở Siberia tuy là có vũ lực, nhưng lại không biết phối hợp đoàn đội, còn việc phục tùng mệnh lệnh thì lại càng kém hơn, vì vậy Vidocq không cho rằng bọn họ có tác dụng gì lớn đối với đoàn binh chủng.
- Tướng quân Vidocq, người mà chúng ta cần đối phó không phải là loại bình thường, binh sỹ của chúng ta chưa chắc đã bắt được bọn chúng.
Jini Si lắc đầu nói:
- Những huấn luyện mà bọn họ có được là những điều tàn khốc nhất quả đất này, hơn nữa khả năng sinh tồn hoang dã cũng vượt rất xa binh sỹ của chúng ta, tôi nghĩ…cũng có thể chỉ có bọn họ mới có thể đối đầu được với nhóm người kia?
Jini Si nói có vẻ không chắc chắn cho lắm, sau khi xem lại nhiều lần đoạn băng vệ tinh. Cái hình ảnh ma quỷ kia gây cho ông một nỗi sợ vô hình. Bởi vì sự xuất hiện và biến mất của Diệp Thiên đều vượt quá phạm trù lý giải của con người.
Vì vậy lúc Jini Si ngồi trên máy bay đến Siberia đã liên lạc với ông chủ của doanh trại quyền anh chợ đen, một tên trùm xăng dầu lớn nhất sau khi Liên Xô cũ giải thể. Lấy danh nghĩa của Tổng thống yêu cầu ông ta giúp đỡ hoàn thành nhiệm vụ lần này.
Tên trùm xăng dầu kia là một người biết lẽ phải, tuy đang ở nước ngoài nhưng đã đồng ý yêu cầu này của ông, còn bảo người phụ trách boxing ngầm đưa mười hai người kia đến địa điểm mà Jini Si chỉ định ngay trong đêm đó.
- Các vị, vị này là thượng tá của trung tâm tin tức tình báo, Tổng thống giao cho thượng tá toàn quyền xử lý vụ tướng quân Pavlovsky gặp hại…
Bước vào trong một lều chỉ huy lớn đủ để làm phòng họp, Vidocq giới thiệu Jini Si với mười mấy vị thượng tá ở đây, sau khi nghe Vidocq nói xong, những vị tướng quân thức trắng đêm giờ chỉ muốn ngủ chợt tươi tỉnh hẳn lên.
Cần biết rằng, trung tâm tin tức tình báo mà Vidocq nói tính chất cũng giống như KGB của Liên Xô cũ, bọn họ không chỉ phụ trách thu thập tin tức tình báo ngoài nước mà đồng thời còn giám sát an ninh trong nước.
Nói cách khác, tất cả những quan chức cao cấp của Nga đều đăng ký ở đây, thực ra những người lãnh đạo bộ đội cũng không ngoại lệ, vì vậy sau khi nghe Vidocq giới thiệu chức danh và đơn vị làm việc của Jini Si xong, tất cả mọi người đều phớt lờ quân hiệu của ông ta, người có thể được tổng thống vốn dĩ xuất thân từ KGB phái đến chắc chắn là một người chính thống trong những người chính thống rồi.
- Chuyện xảy ra trong đêm tôi cũng đã nghe qua!
Jini Si bước đến bàn, bỏ mũ xuống rồi nói:
- Chúng ta hãy dành ba phút mặc niệm với những tướng sỹ anh dũng…
Ba phút sau, Jini Si đội mũ lên rồi nói:
- Họ đều là những người vì tổ quốc quyên sinh, Tổng thống quyết định sẽ ban huy chương vinh dự cho những người hi sinh lần này!
Lời của Jini Si làm chấn động tinh thần mọi người, chính khách và quân nhân vẫn còn có một sự khác biệt rất lớn, thời đại hòa bình, huy chương trong quân đội không phải dễ dàng mà có được, vì vậy mà được các quân nhân vô cùng coi trọng.
- Thượng tá Jini Si, tình hình chắc ông biết còn rõ hơn chúng tôi, cụ thể cần làm như thế nào ông cứ ra lệnh!
Thiếu tướng Maxim, một người lớn tuổi trong quân khu Siberia cũng dùng kính ngữ khi nói với Jini Si, không ai quên được chính biến đêm năm đó. KGB đã có một trận càn quét lớn, ông cũng không muốn mình bị lọt vào mắt người thanh niên này.
- Được, các vị tướng quân, được sự ủy thác của Tổng thống, tôi sẽ chủ trì cuộc truy lùng hung thủ giết hại tướng quân Pavlovsky.
Jini nhìn khắp tất cả mọi người một lượt rồi nói tiếp:
- Hi vọng các bộ có thể hiệp lực giúp đỡ, nếu cảm thấy mình làm không được, thì bây giờ có thể nói ra!
Sau khi Jini Si nói vậy, hội trường trở nên im ắng, có những người trong lòng không phục nhưng cũng không dám làm trái lại.
Lần điều động này của quân đội Siberia, thậm chí còn vượt qua binh lực của vũ trang vây quét Chechnya, những người tinh mắt đều có thể nhìn thấy một vài ký hiệu trong đó, điện Kremlin lần này e rằng đã nổi giận thực sự.
- Được, vậy thì tôi hạ lệnh đây!
Jini Si hài lòng gật đầu, là một nhân viên tình báo, có thể để những tướng quân quyền cao chức trọng này ngoan ngoãn phục tùng, trong lòng hắn cũng thấy mãn nguyện.
Thực ra đây cũng là những chuyện mà những tiền bối của Jini Si đã từng làm năm đó, mười mấy năm trước, bất kể là những người trong giới chính trị hay quân sự, không ai mà không mặt mày biến sắc khi nghe đến cái tên KGB, họ có quyền bắt giữ bất kỳ người nào bị tình nghi là xâm phạm đến lợi ích quốc gia.
Tuy nhiên cũng vì như vậy, sau khi Liên Xô cũ giải thể, cái tên KGB cũng trở nên bê bối, vì vậy nước Nga tuy nhiên là tiếp quản cơ cấu này nhưng lại phân tán nó ra, đồng thời thay đổi tên gọi. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Tuy nhiên không ai có thể quên được những chuyện mà tổ chức này đã làm, cũng giống như Trung Quốc có câu: thà đắc tội với thần thánh còn hơn đắc tội với ma quỷ, không chừng mình có ngày rơi vào tay họ cũng nên.
- Vị trí xuất hiện của hung thủ gần đây là ở doanh trại huấn luyện Siberia, cách nơi này 80km, còn thời gian mà tướng quân Pavlovsky và các binh sỹ chết cách nhau chưa đầy ba tiếng đồng hồ, điều này chứng tỏ kẻ địch có khả năng chạy với tốc độ cực nhanh!
Jini Si quay người, dùng bút đen vẽ một mũi tên lên bản đồ rồi nói tiếp:
- Cách mà tướng quân Vidocq xử lý hôm qua vô cùng ổn thỏa, bên phía đông có bố trí ba đội quân trên một vạn người, kẻ địch cho dù gan to đến đâu cũng không thể đi ra hướng đó được…Như vậy, kẻ địch chỉ có thể đi theo hướng này, cũng có nghĩa là men theo đường biên giới với nước cộng hòa Sakha, nếu để kẻ địch ra khỏi đường biên giới của nước mình thì việc truy lùng của chúng ta sẽ không còn ý nghĩa gì nữa!
- Thượng tá Jini Si, đường biên giới Sakha quá dài, dựa vào binh lực hiện có của chúng ta thì khó mà tiến hành truy lùng được…
Nghe Jini Si nói xong, Vidocq cười khổ, địa phận của Siberia rất lớn, đưa mấy vạn người vào, cũng chỉ có thể bố trí tại một vài đường giao thông, muốn truy tìm toàn diện là hoàn toàn không thể.
Hơn nữa hành động của kẻ địch hôm qua cho thấy đối phương có năng lực tàn sát quân sỹ Nga trên quy mô lớn, làm cho tướng quân Vidocq có chút băn khoăn khi bày binh bố trận, ông không dám sắp xếp theo đơn vị dàn hàng mà đổi thành những đội có mang theo vũ khí thống nhất tiến hành tìm kiếm.
Tuy nhiên nếu làm vậy thì sẽ làm cho số lượng người bên phía Nga sẽ càng căng thẳng hơn, cái này giống như là một cái sang vậy, lỗ của nó càng lớn thì kẻ địch hoàn toàn có thể ung dung tháo chạy.
- Thiếu tướng Vidocq, điều này không cần phải lo, quân khu phía bắc Caucasus đã có ba đội quân sắp tiến vào quân khu Siberia.
Jini Si khoát tay, chắc chắn nói:
- Ngoài ra quân khu Zabaikalye cũng có điều hai đội quân, tăng cường canh gác ở đường biên giới với nước cộng hòa Sakha, còn có một điều nữa là, tôi quyết định điều tất cả những binh sỹ ở những con đường chủ đạo tập hợp về lại, tham gia vào cuộc truy bắt lần này.
Sự phát triển của Siberia mấy năm gần đây đã dần dần xây dựng được nhiều đường sá, những người được bố trí trên những con đường chủ đạo cũng được trên vạn người, trước tình hình thiếu binh lực như vậy, Jini Si chuẩn bị đưa đội quân này tham gia cùng.
Còn đối với Jini Si, mọi người tất nhiên không dám đưa ra ý kiến phản đối gì, hơn nữa sau khi trời sáng tất cả các ký hiệu đều hiện lên rõ ràng, Diệp Thiên đúng là tháo chạy theo hướng mà Jini Si đã chỉ.
Diệp, tôi Maracay đây!
Số điện thoại này của Diệp Thiên, chỉ có vài người biết được, quả nhiên, vừa mới bắt điện thoại, giọng nói của Maracay đã vang lên.
- Lão Mã, chuyện gì thế? Ông gần đây không phải gặp khá nhiều rắc rối sao? Sao lại nhớ ra gọi điện thoại cho tôi thế này?
Nghe thấy giọng nói Maracay, Diệp Thiên không khỏi cười lên, chuyện cậu làm ở Nga liên lụy lớn như vậy, mặc dù đã qua tháng, nhưng Maracay vẫn chưa thoát khỏi bị nghi ngờ, hắn sắp bị đặc công Nga bức điên lên rồi.
Maracay bực bội nói:
- Diệp, cậu thật là độc ác, tôi chẳng qua lấy của cậu có triệu thôi mà khiến cho tôi bây giờ không có ngày nào được yên ổn cả.
- Được rồi, lão mã, có việc gì nói đi, tôi đang bận.
Diệp Thiên vội chặn đứng lời nói của Maracay lại, quẻ bói của cậu vẫn còn chưa thôi diễn xong, lúc này không có thời gian nói chuyện phiếm với Maracay.
- Được rồi, Diệp, cậu có phải lại đụng chạm đến ai ở Nam Phi không?
Giọng nói maracay trở nên nghiêm túc.
- Ấy, lão Mã, sao lại nói thế? Ông nghe ngóng được cái gì à?
Trên mặt diệp thiên lộ ra vẻ ngạc nhiên, cậu vừa mới thôi diễn ra chút manh mối, thế mà Marcay đã biết rồi.
- Ông chủ, lần này ông được chơi thoải mái rồi.
Maracay theo thói quen vẫn xưng hô là ông chủ, cười mếu nói:
- Ba ngày trước, tiể đội lính đánh thuê ở châu Mĩ và châu Phi được thuê, mục đích chính là ở Nam Phi, ông chủ, ngoài việc để đối phó ông ra, tôi không nghĩ ra được ai mà cần phải tốn đến khoản lớn như vậy nữa.
Vũ lực đám người Maracay, mặc dù trước mặt Diệp Thiên có vẻ yếu, nhưng tiểu đội lính đánh thuê của ông ta trong giới lính đánh thuê cũng vang danh hàng đầu, người thù hận đương nhiên không ít nhưng bạn bè cũng khắp nơi đều có, không thiếu nguồn tin tức.
Ngay ngày hôm qua, Maracay nhận được cuộc điện thoại của giới lái buôn lính đánh thuê, hỏi gần đây ông ta có thời gian hay không, có muốn nhận mối làm ăn ở Nam Phi hay không, hơn nữa còn nói rõ đây là đơn đặt hàng đen.
Cái gọi là lính đánh thuê này, chẳng qua là để gọicho dễ nghe chút, kỳ thực chỉ cần trả tiền, bọn họ canh cửa viện dưỡng lão hay là giết người đều có thể làm hết, vì tính chất kinh doanh khác nhau, nhóm lái buôn thường dùng chữ trắng đen để thay thế, Maracay vừa nghe có thể hiểu ngay lập tức.
Maracay gần đây đối phó với đắc công đến từ Nga, ốc còn không mang nổi mình ốc, làm sao có thời gian để tiếp nhận vụ này, lập tức nói ra câu từ chối, chỉ có điều sau khi ngắt điện thoại ông ta bỗng nhiên nhớ ra Diệp Thiên cũng đang ở Nam Phi, lúc này mới hỏi vài câu.
Lần hỏi thăm này khiến cho Maracay kinh hãi, tiểu đội lính đánh thuê Black Widow đã giải tán rồi mà còn nhận lời đánh thuê, còn máy đội lính đánh thuê khác, cũng đều là những đội mạnh có tiếng trong giới đánh thuê cả, Maracay cũng cực rõ sức mạnh phá hủy của bọn họ, nếu cả đội này mà hợp lại, đủ để làm điên đảo chính quyền của tiểu quốc gia.
Nhất là đội lính đánh thuê Black Widow, trong giới lính đánh thuê chuyên nghiệp, Maracay mặc dù tự phụ nhưng cũng không thể không thừa nhận, bất luận là tố chất từng binh lính hay là độ phối hợp toàn đội, binh đoàn của mình còn thua xa binh đoàn của Black Widow.
- Ông chủ, bọn họ rốt cuộc có phải đến đối phó với ngài hay không?
Giải thích tính hình xong, Maracay nói:
- Ông chủ, tôi biết ông rất lợi hại, thế nhưng mấy đội lính đánh thuê này cũng không vừa đâu, tướng chỉ huy của Black Widow cho đến bây giờ chưa từng thất bại, ông phải cẩn thận chút.
Lăn lộn trong giới lính đánh thuê hơn năm, Maracay tự nhiên biết, linh hồn của binh đoàn lính đánh thuê không phải là người có giá trị vũ lực cao nhất đội, mà là người chỉ huy của đội, cũng là người đề ra mọi kế sách hành động.
Mà tướng chỉ hy có đủ tư cách, sẽ căn cứ vào độ khó của nhiệm vụ, tính toán phương án kế sách hành động tốt nhất, để chi phí tổn thất thấp nhất hoàn thành nhiệm vụ, Maracay cũng làm nghề này để sống, cũng biết khoảng cách chênh lệch của tướng chỉ huy của binh đoàn Black Widow và mình.
- Lão Mã, cảm ơn ông, tôi biết rồi.
Sau khi nghe Maracay nói xong, Diệp Thiên gật gật đầu nói:
- Ông dạo này nếu như sống không thoải mái lắm, thì đến kinh thành đi, tôi có thể giao cho ông nhiệm vụ cho ông là bảo vệ gia đình tôi.
Cuộc điện thoại này của Maracay, Diệp Thiên đúng là rất cảm kích, mặc dù cậu bói ra ngày mai sẽ gặp nguy hiểm lớn, nhưng Diệp Thiên hoàn toàn không biết gì về kẻ địch cả, tin tức của Maracay khiến cho cậu có thể chuẩn bị chút ít.
- Ông chủ, tôi biết rồi, thực sự không thể chịu được nữa thì tôi sẽ đến nhờ vả ông, ông cẩn thận chút nha.
Trong lòng Maracay sinh ra tia hưng phấn, ông ta không biết binh đoàn Black Widow gặp Diệp Thiên, cuối cùng ai có thể chiến thắng, đương nhiên, Maracay nghiêng về phía Diệp Thiên người đã giết cả thiên quân vạn mã người Nga hơn.
- Kiền tam liên, Khôn đoạn, cái tây bắc, cái tây nam, mình chịn cái chính giữa là tốt rồi.
Sau khi ngắt điện thoại, ánh mắt diệp thiên dừng ngay trên quẻ tượng, lúc này cậu đang thôi diễn phương hướng chuyện sẽ xảy ra ngày mai, giở tấm bản đồ mà hoa quân đưa cho mình ra, Diệp Thiên xác định rõ ràng là vị trí phía tây Johannesburg, nhìn thấy chữ mỏ Johannesburg trên đó.
- Mẹ nó, hóa ra là có ý định ra tay ở đây à?
Trong mắt Diệp Thiên ánh ra tia lạnh, nếu không phải mình bói toán biết trước được, cuộc hành trình ngày mai sợ là thập tử nhất sinh rồi.
Phải biết rằng, tài nguyên vàng ở Nam Phi là cực kỳ phong phú, tuy nhiên những mỏ vàng lộ thiên không phải là nhiều, những mỏ quặng vàng bình thường đều nằm sâu dưới mặt đất đến trăm mét, nếu đối phương mà chờ sau khi Diệp Thiên tiến sâu vào trong mỏ, dùng thuốc nổ để làm sập, thế thì Diệp Thiên có mạng cũng đều phải chết dưới đó hết.
- Quả nhiên là đã tính toán kỹ hết rồi.
Diệp Thiên cười lạnh tiếng, ánh mắt lộ ra tia sát khí, sau khi suy nghĩ chút, lấy bộ quần áo màu đen từ trong ba lô ra, cởi bộ quần áo luyện công màu trắng trên người xuống.
Tục ngữ nói đến mà không có quà là bất lịch sự, từ nhỏ cha đã kể chuyện Lôi Phong cho diệp Thiên nghe, Diệp Thiên cái khác không học được, duy chỉ có câu “đối với kẻ địch phải vô tình giống như gió thu cuốn hết lá vàng” là ghi nhớ thật sâu trong lòng.
Sau khi thay quần áo xong, Diệp Thiên cũng không vội ra khỏi cửa mà đứng dậy trong phòng, hô hấp mấy cái, trong lòng trở nên yên lặng trống trải, toàn bộ mấy km vuông xung quanh khách sạn đều bị thần thức của Diệp Thiên bao vây hết.
- Quả nhiên có người đang theo dõi mình.
Với tình huống kiểu như thế này, tinh thần Diệp Thiên liền trở nên nhạy bén lạ thường, chỉ cần là có ý định nhằm vào cậu là sẽ bị sự nhạy bén của cậu đánh hơi được ngay.
Lúc này xem xét kỹ, Diệp Thiên lập tức phát hiện, chỗ đối diện khách sạn có thể là chỗ câu lạc bộ giải trí, có chỗ đều có ống nhòm, mà mục tiêu chính là chỗ phòng mình đây.
Phải nói là những người đang giám sát Diệp Thiên cực kỳ chuyên nghiệp, bọn họ cũng không trực tiếp dùng mắt quan sát sau ống nhòm mà là lắp camera vào sau ống nhòm, đưa toàn bộ hình ảnh quan sát được trong ống nhòm chiếu lên màn hình.
Những người này không trực tiếp theo dõi diệp thiên, nên khiến cho Diệp Thiên không có cảm giác bị theo dõi, cho nên lúc đầu khi tiến vào khách sạn cậu cũng không cảm thấy được, nếu không phải khi nãy tập trung tinh thần cảm ứng, Diệp Thiên thật đúng là không phát hiện ra mình đang nằm trong rọ.
- Lão Mã nói không sai, những người này đúng thật là rất chuyện nghiệp.
Diệp Thiên lắc lắc đầu, lúc cậu tu luyện tiến và cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần, có thể thông qua khí cảm ứng được nguy hiểm và ý định xấu, Diệp Thiên ở HongKong phát hiện ra tên sát thủ hàng đầu thế giới, chính là nhờ sát khí trên người họ mà đoán ra.
Sau khi tiến vào cảnh giới Tiên Thiên, năng lực Diệp Thiên càng được tăng thêm gấp trăm lần, cho dù là trong đám người chật chội có người liếc mắt nhìn diệp thiên cái thôi cũng đều được phản ánh lại trong tâm trí cậu, mà trơ mắt nhìn thấy đối phương có thể đường đường dùng cái ống nhòm mà mình không phát hiện ra, có thể thấy được sự thận trọng của bọn họ, đến cả điểm này cũng nghĩ tới được.
- Mình đúng là sơ ý quá!
Trên trán diệp thiên toát mồ hôi hột, sau khi tiến vào cảnh giới Tiên Thiên, nhất là sau khi trải qua trận chiến ở Nga, ngoài những người giống mình ra, Diệp Thiên thực sự đã sinh ra thói tự đại, căn bản là không xem người thường cùng tầng lớp với mình.
- Tự mình tìm chết, đừng có trách Diệp mỗ ta!
Diệp Thiên mở to mắt, thân nhảy dựng lên, sau khi đi loanh quanh cửa sổ vòng thì kéo cửa rèm lại, đồng thời tắt luôn điện trong phòng, qua tầm khoảng , phút đồng hồ, thì cũng tắt luôn đèn mờ ở đầu giường.
Mấy người theo dõi Diệp Thiên sau khi đợi lát, truyền tin tức này ra, nhiệm vụ của bọn họ chính là xác định xem Diệp Thiên có rời phòng hay không, nếu không những phương án nhằm vào diệp thiên đều phải làm lại lần nữa.
Chỉ có điều bọn họ không biết, ngay cùng lúc với ngọn đèn đó tắt đi, Diêp Thiên đã lặng yên không tiếng động bước ra khỏi phòng, cậu cũng không đi thang máy, mà là theo đường cầu thang xuống từng tầng một, cũng đi từ đường của nhân viên mà ra khỏi khách sạn.
Không giống như âm thanh ồn ào trong khách sạn, ngã tư đường Johannesburg cũng hoang vắng kỳ lạ, đường lớn đèn đuốc sáng trưng nhưng không bóng người, thỉnh thoảng từ trong các ngõ ngách vọng lại mấy tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Thân hình Diệp Thiên được bao bọc trong làn khói màu xám, giống như âm hồn người chết xuyên qua các ngõ lớn nhỏ ở Johannesburg, do bầu trời đêm hôm nay không đám mây đen cho nên Diệp Thiên cũng không thể dùng thuật bay được.
Thế nhưng cho dù như vậy, tốc độ Diệp Thiên vẫn vô cùng nhanh chóng, lúc đi qua vài con ngõ nhỏ, còn tiện tay bóp nát vài cái yết hầu của mấy anh chàng đang cởi quần chuẩn bị lâm trận, Diệp Thiên đi qua mấy con đường đó khiến cho tỉ lệ tội phạm lúc màn đêm buông xuống trở thành mức thấp nhất trong lịch sử.
- Mỏ vàng Johannesburg!
Hơn nửa giờ sau, Diệp Thiên đã rời xa trung tâm thành phố Johannesburg, đi tới nơi cách Johannesburg về phía tây khoảng hơn km, sau khi đi đến cuối đường quẹo trái, cánh cửa lớn hình vòm hiện ra trước mặt Diệp Thiên.
Bên cạnh cửa lớn là bức tường cũ nát và hàng rào điện bỏ hoang, đều cho thấy rằng nơi nà từng là nơi được canh phòng nghiêm mật.
- Đây là mỏ vàng thứ nhất được phát hiện ở Johannesburg?
Diệp Thiên biết, đây là mỏ vàng mà ngày mai mình sẽ đến tham quan, mỏ vàng này hình như tập trung toàn bộ số vàng của Johannesburg, phàm là khách su lịch đến Johannesburg không có ai là không đến thăm nơi này đầu tiên.