-Lão Triệu, ngươi thấy thế nào?
Chờ bác sĩ Trịnh ra ngoài xong, Nhạc lão hướng mục quang về phía Triệu tướng quân, nói thật, hôm nay bị tiểu tử Diệp Thiên náo loạn một hồi, mọi người trong lòng đều không có chút thoải mái, thân ở địa vị cao nhiều năm như vậy, bọn hắn sớm có thói quen người khác phải phục tùng mệnh lệnh rồi.
-Không có cách nào cả, vũ khí thông thường căn bản là không đối phó được với hắn.
Triệu tướng quân lắc lắc đầu, tuy rằng lúc trước hắn biểu hiện có chút quá khích, nhưng có thể ngồi vào cái vị trí này, hẳn không phải là người đơn giản, lúc này Triệu tướng quân, so với người lúc nãy quả thật là khác một trời một vực, sắc mặt ngưng trọng nói:
-Trừ phi hi sinh người của một tòa thành cho hắn chôn cùng luôn, cho dù thế cũng chưa chắc đã tiêu diệt được hắn.
-Cái gì?
Triệu tướng quân nói ra một lời khiến toàn trường hít vào một hơi lãnh khí, hi sinh một tòa thành thị, loại sát giới này thật sự là quá khủng bố, cho dù bọn hắn cũng vô pháp thừa nhận.
Phải biết rằng, một thành thị có nhỏ tới mấy trong một quốc gia, cũng có tới hàng trăm vạn cư dân, đây quả thực là một con số rợn người, trừ phi là bọn hắn bị điên, nếu không có thế nào cũng không chọn loại phương pháp ngọc nát hương tan này.(nguyên bản là "ngọc thạch câu phần: nghĩa ngọc đá cùng nát.)
-Tốt lắm, chuyện này vậy dừng ở đây đi, ta hi vọng các vị có thể quản lý tốt người của mình, không nên đi trêu chọc Diệp Thiên.
Nhạc lão biết, lúc này mỗi người trong phòng hội nghị, đều đại biểu cho một cỗ thế lực khổng lồ, bọn hắn hiểu rõ sự khủng bố của Diệp Thiên, nhưng cũng không có nghĩa là người dưới cũng biết việc này, đây gọi là Diêm Vương tốt nhưng tiểu quỷ lại đui mù.
Nghĩ một chút, Nhạc lão nói tiếp:
-Mặt khác, phái Đặc Cần tổ đội, nhất định phải đảm bảo an toàn cho Diệp gia.
Sau khi thấy thực lực cường đại của Diệp Thiên, Nhạc lão biết, Diệp Thiên về mặt luyện chế đan dược cũng chưa hẳn là đã tốt như sức mạnh, nếu thân nhân hắn chẳng may gặp chuyện ngoài ý muốn, khiến hắn nổi giận, cũng là điều mà bọn họ không thể gánh vác được.
-Ngài yên tâm, chúng ta biết rõ tốt xấu mà!
Trong phòng hội nghị tất cả mọi người đều nhất trí, trờ về nhất định quản lý vãn bối thật tốt, nhất định không đi trêu chọc Diệp Thiên, bọn hắn trong lòng rất rõ ràng, thanh niên với vẻ mặt tươi cười tưởng như vô hại kia, kỳ thực lại là một kẻ tâm ngoan thủ nạt, cứ xem việc hắn thủ tiêu hơn một trăm người Nhật Bản trên đất Myanmar là biết.
Nếu trong nhà có tên vãi bối đui mù nào chọc phải Diệp Thiên, nếu bị Diệp Thiên xử lý bọn họ cũng sẽ không giám can thiệp, đây là cái gọi " Hiệp dùng võ vi phạm lệnh cấm"
Là tầng lấp chóp mu của một quốc gia, vấn đề lần này thật sự là vô cùng đau đầu, cũng may là chỉ có một Diệp Thiên, nếu không dù phải đại khai sát giới bọn hắn cũng không ngại đem những người này thu thập vào tổ chức của mình, hoặc là dọn cỏ sạch sẽ.
Sau khi tới Tây Sơn một chuyến, Diệp Thiên phát hiện, chung quanh tứ hợp viện hơn mười cái Cameras đều được gỡ bỏ, nhưng những nhà xung quanh lại có thêm mấy người trẻ tuổi đến thuê trọ.
Diệp Thiên đối với việc này cũng không thèm để ý, hắn có thể cảm ứng được, những người này vốn theo dõi là để bảo vệ, dù sao cha mẹ, thân nhân cũng không biết việc này, Diệp Thiên cũng cứ để bọn họ làm việc của mình.
Một tuần sau, Cẩu Tâm Gia cùng Chu Khiếu Thiên từ Hồng Kong tới thủ đô, Diệp Thiên lái xe đón hai người về nhà.
-Tiểu sư đệ, mười sáu viên đan dược này, cũng giống mấy viên ta cho ngoại công đệ.
Sauk hi đi vào an tọa trong tứ hợp viện, Cẩu Tâm Gia xuất ra hai chiếc bình bằng bạch ngọc, loại bình này đã được dùng để luyện chế đan dược hơn trăm năm, bên trong ẩn chứa thiên địa linh khí, chỉ có dùng bình làm bằng ngọc thạch mới đảm bảo dược liệu không bọ hao mòn.
Chỉ vào chiếc bình lớn hơn, Cẩu Tâm Gia nói:
-Lọ này dược tính hơi yêu một chút, bất quá rất có lợi cho việc tăng sức khỏe cho người già, để cô cô và cha mẹ đệ dùng đi.
Diệp Thiên mở cái lọ ra, từ bên trong đổ ra một viên đan dược chỉ nhỏ cỡ một hạt đỗ xanh, đặt lên mũi ngửi ngửi, nói:
-Óe? Nếu thêm hoàng linh, Hà Thủ ô phối hợp khi dùng, quả thật có tác dụng tầm bổ thân thể rất tốt.
-Những dược liệu đệ mang tới lần trước rất phong phú, tùy tiện chế một ít đan dược, công hiệu có thể nói là rất tốt.
Đem hai bình ngọc giao cho Diệp Thiên xong, Cẩu Tâm Gia cẩn thận căn dặn.
-Tiểu sư đệ, những đan dược này nửa tháng dùng một viên, với nhân số gia đình đệ, có thể sử dụng trong vòng một năm, một năm sau, đệ phải nghĩ biện pháp khác nếu muốn có dược liệu luyện thuốc.
Những ngày trên đại hải tu luyện, Cẩu Tâm Gia luyện chế không ít bồi nguyên đan, dược liệu sử dụng cũng là tốt nhất, trước mắt lại luyện chế mấy bình diên niên ích thọ đan, số dược liệu mà Diệp Thiên mang tới hiện cũng còn không nhiều.
Diệp Thiên gật gật đầu nói:
-Việc này không có vấn đề, đại sư huynh, huynh trước không cần quay về Hồng Kong, đệ mấy ngày nữa cũng phải đi một chuyến.
-Được, lúc đó chúng ta cùng đi.
Sau khi đột phá tiên thiên chi cảnh, Cẩu Tâm Gia luôn có cảm giác, thiên địa linh khí loãng đến mức khiến người ta giận sôi, trừ khi sử dụng linh thạch tu luyện, nếu không cho dù hắn có 24/24 đả tọa, công lực cũng không tiến triển bao nhiêu.
-Đại sư huynh, chỗ linh thạch này hãy lưu lại một phần dự trữ, ngoài ra mỗi người chia nhau 3 khỏa tiến hành tu luyện, không cần tiết kiệm.
Diệp Thiên sở dĩ phân chia linh thạch như vậy, chủ yếu là trung phẩm linh thạch, với tu vi của mấy người Cẩu Tâm Gia, một khỏa linh thạch như vậy cũng đủ cho bọn họ sử dụng trong vòng một năm, được nhiên, ba khỏa thượng phẩm mộc tâm linh thạch Diệp Thiên đã sớm thu lại, nếu đưa mấy người kia tu luyện cũng là lãng phí mà thôi.
-Đại sư huynh, huynh tiếp tục luyện chế một ít tẩy tủy đan cho Giang Sơn dùng đi.
Nghĩ một chút, Diệp Thiên cầm điện thoại lên, bấm số:
-Lão gia tử, đan dược đã luyện chế xong, danh mục những dược liệu luyện chế đan dược cháu đưa ông, ông chuẩn bị được bao nhiêu rồi?
Nếu như lão Thiên Ngô kia đã nói thế, Diệp Thiên cũng không phải tiết kiệm giúp quốc gia làm gì, lập tức lập ra một cái danh sách các loại dược liệu đưa cho Tống Hạo Thiên, những dược liệu này đều vô cùng trân quý, chỉ cần vài loại cũng đủ hù chết một lão trung y.
-Ta đêm qua có đi tới cục dược liệu, chút nữa sẽ cho người mang qua cho ngươi.
Nghe được Diệp Thiên đã lấy được đan dược, Tống Hạo Thiên cũng nhẹ cả người, những người đó đột nhiên tốt như vậy, một phần cũng vì kinh sợ vũ lực của Diệp Thiên, mà trọng yếu hơn cả chính là cái diên niên ích thọ đan kia, nếu có vấn đề gì sảy ra với đống đan dược này, Tống Hạo Thiên cũng không biết bên kia sẽ phản ứng thế nào nữa.
-Chút nữa những dược liệu kia sẽ được đưa tới, đại sư huynh, huynh trước cứ sử dụng.
Cúp điện thoại xong, Diệp Thiên nhìn phía Cẩu Tâm Gia nói:
-Đại sư huynh, lão Đường bên kia có chuyện gì sảy ra?
Từ Ấn Độ Dương trở về, Diệp Thiên mấy người đồng thời cảm ứng được Đường Văn Viễn tựa hồ có chuyện, lúc này mới chia binh hai đường, sau khi Diệp Thiên bói qua một quẻ, lại thấy Đường Văn Viễn gặp giữ hóa lành, ngộ nạn mà không sao, hiện tại hắn đã không có việc gì nữa rồi.
-Sư phụ, có người theo dõi biệt viện của chúng ta, hiện đã bị đệ tử thủ tiêu, có nhị sư bá cùng Lôi sư đệ tọa trấn, hẳn là không có việc gì rồi.
Nhắc tới việc này, một bên Chu Khiếu Thiên toát một thân mồ hôi lạnh, ngay khi bọn họ tới Hồng Kong, thì căn biệt thự lưng chừng núi của Diệp Thiên cũng đồng thời bị tấn công, may mắn bọn họ trở về kịp thời, nếu không Đường Văn Viễn sợ là không tránh khỏi kiếp nạn.
-Là ai làm?
Diệp Thiên nghe vậy nhíu mày, đã trải qua hành trình ở Seberia, tên tuổi mình đã bị rất nhiều quốc gia chú ý, có người muốn thu thập chút tin tức trong căn biệt thự đó, Diệp Thiên cũng không cảm thấy kì quái.
Chu Khiếu Thiên lắc đầu nói:
-Vâng, những người đó đều là người nước ngoài, nhưng trên người không hề tìm thấy giấy tờ tùy thân, điều tra không được, nhưng… hẳn đều là quân nhân cả.
Lúc ấy tiến vào biệt viện, tổng cộng có bốn người, sau khi bị phát hiện, bọn họ cũng không hề bối rối, mà dựa vào lúc sức lửa ngùn ngụt(định đốt biệt thự) muốn lao ra ngoài, chẳng qua những người này không hề nghĩ tới, trong biệt viện lại tụ tập 3 tiên thiên cao thủ, một đi không trở lại(quá đen cho đội Thanh Hóa)
-Trở về, hãy mang ảnh những người đó cho ta, ta cho người điều tra thêm.
Diệp Thiên đối với lần này cũng rất đau đầu, hắn có thể không sợ bất kì một thế lực nào trong đất nước này, nhưng những thế lực nước ngoài thì hắn không có biện pháp gì, hơn nữa ở Châu Âu, cũng có dị năng giả tồn tại, cái tên công tước Kurt quả thực là một tên khó nhai a.