Sau khi định ra lộ trình cho ngày mai, Diệp Thiên truyền âm triệu hồi Tiểu Kim và mao đầu, hôm nay Ma Y sư môn tề tụ, cùng ăn cơm chiều, Diệp Thiên thỉnh ra bức họa của ân sư Lý Thiện Nguyên để đám đệ tử tiến hành tế bái.
Buổi đấu giá ngày hôm sau được tổ chức vào buổi chiều, ban ngày Diệp Thiên chỉ ngồi nhàn nhã trong tụ linh trận chém gió.
Diệp Thiên tu vi chỉ còn cách một bước nữa là đột phá Kim Đan kỳ, đối với thiên đạo hiểu biết cũng sâu hơn nhiều, một phen giảng đạo, khiến Cẩu Tâm Gia cùng Tả Gia Tuấn nghe như si như say, mà thực khí trong cơ thể cũng đã chuyển biến, chỉ còn thiếu bước chuyển biến thần thức thành nguyên thần nữa mà thôi, còn Chu Khiếu Thiên lợi ích thu được còn lớn hơn, tùy thời có thể đột phá cảnh giới tiên thiên.
Diệp Thiên giảng đạo xong, Cẩu Tâm Gia nhịn không được thở dài:
- Sư đệ, nghe đệ giảng đạo giống như được khai sáng đầu óc vậy!
- Đại sư huynh quá khen, tu vi tâm cảnh đệ còn xa mới bằng huynh.
Diệp Thiên cười cười khoát tay áo, nhìn về phía Lôi Hổ cùng Chu Khiếu Thiên nói:
- Ngày sau còn nhiều thời gian luận đạo, đại sư huynh đệ đi trước tham gia đấu giá từ thiện đã. Bạn đang đọc truyện tại - truyenfull.vn
- Lôi Hổ, không phải chỉ là từ lưng núi đi xuống thôi sao, có cần phải đi ô tô qua đó không?
Chiếc xe đang lướt đi, bỗng nhiên rẽ phải, trực tiếp tiến vào một bên sơn đạo, mà cuối đoạn sơn đạo này là một đại môn, đứng từ xa có thể thấy toàn người là người.
- Sư phụ, người Hồng Kông cực kì chú trọng việc phô trương tiền lực, chúng ta nếu đi bộ tới đây thực sự sẽ làm thanh danh ma y đường hỏng mất.
Lôi Hổ nghe vậy cười nói:
- Dù gì cũng là tước sĩ đâu có phải người bình thường, hắn từng được nữ hoàng Anh ban tặng danh hiệu Thái Bình thân sĩ, bản thân và gia đình ở Hồng Kông tuyệt đối là có tầm ảnh hưởng lớn nhất, nếu so với mấy người Lý tiên sinh(Lý Siêu), Đường tiên sinh(Đường Văn Viễn), thanh danh thậm chí còn nhỉnh hơn một chút
Thái Bình thân sĩ là một loại danh hiệu của Anh quốc, do nữ hoàng anh trực tiếp giao nhiệm vụ, chủ yếu là người duy trì trật tự trị an trong khu vực, giải quyết một số việc nhỏ, vì từng là thuộc địa của Anh quốc, nên Hồng Kông cũng sử dụng chế độ Thái Bình thân sĩ.
Thái bình thân sĩ ở Hồng Kông, chủ yếu là đảm nhiệm mấy nhiệm vụ kiểu như tuần tra, cai ngục, giám sát một số người thi hành án dân sự, tham gia khuyên giải giáo dục…
Hơn nữa Thái Bình thân sĩ đồng thời cũng phải tuyên thệ trước nhân dân thành phố, tuyên bố dốc sức giữ gìn luật pháp của Hồng Kông, việc này bất cứ người Trung Quốc nào cũng biết, thậm trí có thể thấy trên các chương trình truyền hình của Hồng Kông, ngoài ra những người này còn tham gia giữ trật tự ở những trường đua ngựa, hay tham gia giám sát mở kết quả sổ số…
Căn cứ pháp luật Hồng Kông thời kì trước, Thái Bình thân sĩ hoàn toàn giống với Anh quốc, có thể tham gia thẩm tra xử lí án kiện, hoặc tham gia bồi thẩm đoàn quyết định một người có tội hay không, nhưng hiện tại, chức năng này đã bị bãi bỏ.
Đầu thế kỉ trước, người Hồng Kông đã sớm coi Thái Bình thân sĩ chỉ là một chức vụ mang tính chất tượng trưng, bởi vậy hiện tại ở đây có không ít người ở đây tham gia nhảy nhót quyên tiền từ thiện, để lấy được danh hiệu Thái Bình thân sĩ.
Ở thế kỳ trước, Thái Bình thân sĩ phải là người thực hiện được nhiệm vụ do nữ hoàng Anh trực tiếp giao phó, nhất định là từng có cống hiến kiệt xuất cho xã hội, hoặc là được người khác tôn kính, mới có được vinh hạnh đặc biệt này.
Nhưng sau khi Hồng Kông giải phóng, Thái Bình thân sĩ chế độ tuy rằng vẫn duy trì, nhưng quyền lợi và nhiệm vụ của họ lại do thị trưởng Hồng Kông quản lý, thị trưởng có quyền trao tặng danh hiệu cho ai ông ta thấy là xứng đáng, đồng thời cũng có quyền bãi miễn danh hiệu này.
Mà Lôi Hổ theo lời một vị Thái Bình thân sĩ, người này năm đó là một thành viên của Hà gia – một thế gia vọng tộc của Hồng Kông, tuy rằng hiện tại Hà thị gia tộc đã lụi bại, chỉ còn lại những cửa hàng kinh doanh nhỏ lẻ, nhưng là luận lực ảnh hưởng, tuyệt đối không kém hai vị đệ nhất phú hào Hồng Kông hiện nay.
Lúc xuống xe, Diệp Thiên rút ra một tờ chi phiếu viết một chuỗi con số, đưa cho Lôi Hổ:
- Thiên địa bất thường, gần đây quốc nội cũng sảy ra nhiều thiên tai, 500 ngàn đô này lấy danh nghĩa Ma Y đường quyên góp đi!
- Lôi tiên sinh, hoan nghênh hoan nghênh, sớm nghe nói Lôi tiên sinh luôn nhiệt tình vì công tác từ thiện, hôm nay hãy khẳng khái ra tay!
Diệp Thiên cùng Lôi Hổ mới vừa xuống xe, một vị lão giả chừng 60 tuổi chợt xuất hiện chào đón, người này ăn mặc thập phần đơn giản, nhưng mỗi cái giơ tay nhấc chân đều hiển lộ ra một loại khí tức phú quý, hiển nhiên gia thế cực kì thâm hậu, những người này, không thể dùng bề ngoài để đoán biết thực lực của họ được.
- Hà tước sĩ ngài khỏe chứ, bốn chữ "nhiệt tình từ thiện" này, phải là dành cho tước sĩ ngài mới xứng đáng!
Lôi Hổ thực tự nhiên hướng đối phương chắp tay, với địa vị Hồng Môn trưởng lão của hắn, có thể cùng hắn nói chuyện ngang hàng thực sự rất ít, lập tức nghiêng người nói:
- Hà tước sĩ, vị này chính là sư phụ tôi, nghe nói Hà tước sĩ tổ chức một hồi đấu giá từ thiện, nên mới đặc biệt tới đây.
- Lôi tiên sinh, cậu…Cậu không nói đùa chứ?
Nghe được lời Lôi Hổ, Hà tước sĩ sắc mặt không khỏi biến đổi, với địa vị của Lôi Hổ, lại thêm có một Hồng Môn lừng lẫy chốn giang hồ sau lưng, lại có người dám thu nhận hắn làm độ đệ chứ?
Tuy rằng Ma Y đường ở Hồng Kông thanh danh rất lớn, nhưng nhiều người lại không biết, Ma Y đường là của Diệp Thiên, mà chuyện Lôi Hổ bái Diệp Thiên làm sư phụ, ngoài những người trong Ma Y nhất mạch, cũng chỉ có Lôi Chấn Nhạc và một số ít người biết, cho nên Hà tước sĩ chỉ cho là Lôi Hổ đang nói giỡn.
- Hà tước sĩ, tôi không có nói đùa.
Lôi Hổ trừng mắt muốn phát hỏa, hắn tuy rằng trước kia thái độ làm người luôn bất hảo, nhưng lại rất hiếu thuận với trưởng bối, tục ngữ nói một ngày là thầy cả đời là cha, Lôi Hổ đối với Diệp Thiên thái độ không khác gì đối với cha già hắn, không thể chấp nhận được người khác có nửa điểm bất kính.
- Lôi Hổ, không được vô lễ.
Diệp Thiên đưa tay vỗ vỗ bả vai Lôi Hổ, cười nói:
- Hà tước sĩ, tôi tên Diệp Thiên, lần này tới đây cũng là có chút đường đột!
- Diệp Thiên, cậu… Cật là sự đệ của vị Tả đại sư kia?(Tả Gia Tuấn)
Kỳ thật Hà tước sĩ vốn cũng đã từng gặp qua Diệp Thiên, nhưng lúc đó khoảng cách quá xa, thời gian lại quá lâu rồi, Diệp Thiên khí chất so với ngày đó cũng đã thay đổi, mới khiến vị Hà tước sĩ này không thể nhận ra, nhưng sau khi nghe đến tên Diệp Thiên, nhất thời hình ảnh người trẻ tuổi năm đó lại hiện ra.
- Đúng vậy, sư huynh hôm nay có việc không thể tới, xin Hà tước sĩ lượng thứ!
Diệp Thiên gật đầu cười, từ trên mặt người này Diệp Thiên cũng có thể nhìn ra được, vị Hà tước sĩ này thiên linh cái sáng ngời, đây là dấu hiệu của phúc duyên cực kì thâm hậu, nói ông ta có thái độ làm người lương thiện hay làm mạnh thường quân, cũng không phải là nói ngoa, vì thế vừa rồi mới hướng tới ông ta khách khí vài phần.
Lại còn chưa nói đến việc Diệp Thiên cùng Hà gia cũng coi như có chút duyên nợ, Ma Y nhất mạch từng có vị sư tổ trợ giúp Hà Đông – tổ phụ Hà gia ổn định âm trạch, cái này cũng khiến Hà gia năm đó chiếm được danh hiệu đệ nhất phú gia tại Hồng Kông.
Nhưng không ai giàu 3 họ, không ai khó 3 đời, Âm Trạch thời Nhật xâm chiếm đã xảy ra nhiều biến cố, cũng khiến Hà gia dần dần suy tàn, nếu không phải nhờ tụ linh trận Diệp Thiên bố trí đã mở cái Âm Trạch kia ra, hơn nữa còn hóa giải một phần oán khí, thì sợ là hậu nhân Hà gia sẽ còn gặp nhiều tai nạn nữa.
Đương nhiên, Hà Đông một tay tạo ra Hà thị gia tộc, bên trong còn những chuyện vô cùng bí mật, vị Ma Cao Đổ Vương hiện vẫn còn sống kia, chính là xuất thân từ Hà gia tộc, thậm chí cả thị trưởng Ma Cao cũng là như thế.
Vị này chính là thái bình thân sĩ họ Hà, chính là con cháu của Hà Đông, chính là người được thừa kế phần khổng lồ trong tài sản họ Hà, lại có nghiệp kinh doanh, ông ta có cổ phần trong rất nhiều công ty, ở Thượng Hải, vì thế mới có thể trở thành một trong số ít những đại phú ông ở Hương Giang.
Nhưng thái độ làm người của ông ta lại rất nhã nhặn, khi về già lại có hứng thú làm từ thiện, ở độ tuổi 80, được nữ hoàng Anh trao tặng danh hiệu Tước Sĩ, thực khiến người Hồng Kông tôn kính.
Cho nên khi ông ta tổ chức hội đấu giá từ thiện thì rất nhiều người hưởng ứng, thường thường những người có mặt, đều là Hồng Kông phú hào, có nhiều người còn cảm thấy vinh dự khi được mời tới, vị thánh nhân kia cũng có thể xem mình là khách quen.
- Diệp tiên sinh đại giá quang lâm, thật sự là vinh hạnh cho kẻ hèn này, nhanh, mời vào bên trong.
Sau khi xác nhận người trước mặt là Diệp Thiên, Hà tước sĩ thái độ nhất thời biến chuyển 180 độ, ở Hồng Kông cho dù là đại phú hào hay bình dân dân chúng đều hết lòng tin theo phong thủy, mà Diệp Thiên cái tên này ở Hồng Kông thanh danh vô cùng lớn, ngay cả Lý Siêu cũng vô cùng tôn kính, Hà tước sĩ lập tức tự mình dẫn Diệp Thiên hướng vào bên trong.