...5 năm sau...Một chàng trai đứng chờ ở lối ra vào của hành khách. Cứ lâu lâu, anh ấy lại xem đồng hồ và tiếp tục chờ đợi.
Từ trong, một cô gái đang đi ra. Cả thân người của cô ấy đều khoát lên một màu trắng tao nhã và tinh khiết. Cô ấy nhẹ nhàng bước đến, dùng hai tay mình che mắt anh ta lại.
Chàng trai thoáng ngỡ ngàng, anh chưa kịp phản ứng thì bên tai đã vọng lên tiếng nói thì thầm, nhẹ dịu của cô gái.
-Kaid Son đáng ghét!
Anh bật cười gỡ tay cô ấy ra rồi xoay người lại ôm chầm lấy cô ấy.
-Em đấy, hư lắm rồi!
-Em đã làm gì anh nào?
-Em đã cả gan lấy mất tim anh.
-Em lấy nó lâu rồi!
Cô gái bật cười, tinh nghịch hôn vào bên má của anh.
-Về thôi! Em muốn gặp anh hai lắm rồi.
Anh gật đầu và kéo cô ấy đi.
Anh cho xe vào một tòa cao ốc lớn, phía trên còn có hai từ Bảo Khang to lớn, nổi bật.
Anh và cô ấy bước xuống và vào trong. Vừa đi cả hai vừa trò chuyện cùng nhau.
-Em dự tính phát triển tập đoàn Nguyên Thư ở Việt Nam luôn à?- Anh hỏi.
-Đúng rồi, em sẽ để Nguyên Thư phát triển mạnh hơn tại Việt Nam. Sau khi đã đến lúc thấy cần thiết nhất thì em sẽ để tập đoàn trụ sở tại đây và em cũng sẽ phân phối chi nhánh tại các nước khác.
-Uhm, nhưng em đừng làm quá sức đấy! Sức khỏe của em hiện tại không được tốt.
Cả hai cùng vào một căn phòng ở tầng cao nhất. Khi vừa bước vào, hai người đã thấy một người con trai đang tập trung xem những bản hợp đồng trên bàn.
-Anh hai!- Cô gái gọi.
Người đó ngước mắt lên nhìn. Bỗng chốc, gương mặt đằng đằng sát khí ấy thay đổi hẳn. Anh ta mỉm cười và bước đến ôm chặt cô gái.
-Bảo bối của anh.
Anh buông cô ra rồi nhìn ngắm đứa em gái của mình. Càng ngày càng ra dáng của một thiếu nữ.
-Thôi, em đi một vòng trong công ty xem họ làm việc như thế nào đây.
-Được rồi, em đi đi.- Kaid Son gật đầu.
Cô gái bước ra khỏi phòng. Kaid Son và chàng trai kia nhìn theo cô ấy không rời mắt.
Cả hai bước đến sofa, anh ấy rót một ly trà đưa cho Kaid Son.
-Nhanh thật, mới đó mà 5 năm rồi.- Kaid Son mỉm cười.
-Hôm đó phải cảm ơn cậu, nếu không có cậu thì không biết Thư Thư sẽ như thế nào.
-Trịnh Khang à, sao cậu khách sáo thế? Dù gì chúng ta cũng sắp trở thành người một nhà rồi cơ mà.
-Uhm, mình cứ nghĩ Thư Thư sẽ không vượt qua nổi đâu. Nhưng thật may mắn...
-Mình làm vậy cũng vì Kỳ Thư thôi!- Kaid Son ngắt lời Nic.
...
Nó bước đi một vòng trong công ty. Mọi người đều chăm chú làm việc nhưng nó thấy chỉ duy nhất một người đang lơ là, làm việc riêng.
Nó bước đến sau lưng cô ấy trước sự kinh hãi của mọi người xung quanh.
-Cô đang làm gì đấy?
Cô gái kia giật mình, nhanh chóng cất điện thoại đi.
-Cô biết đang là giờ gì không? Cô không nhớ nội quy của công ty sao?
-Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi!- Cô ấy luôn miệng xin lỗi nó.
-Cô làm việc tiếp tục đi, đừng như vậy nữa. Tôi không báo lại với tổng giám đốc đâu.
-Cảm ơn tiểu thư.
-Được rồi, mọi người tiếp tục làm việc đi!
Nó nhìn lướt qua cả văn phòng rộng lớn rồi bước đi.
...
Trong 5 năm qua, mọi thứ đều thay đổi.
Jisan và Jesan đã chấm dứt hợp đồng với LISUSH. Hiện tại mỗi người đang giữ một chức vụ riêng ở công ty nhà. Nhưng lúc nào rảnh rỗi thì hai người họ lại gặp nhau và đến "mộ của nó".
Kansai và Kensai cũng vậy, hai người họ trở thành những tổng đốc của hai tập đoàn đứng top 10 của thế giới.
Còn hắn, thời gian 5 năm có thể thay đổi một con người nhưng với hắn thì không. Vẫn mái tóc xanh rêu ấy, vẫn đôi mắt màu huyết, vẫn là tính kiêu ngạo, cao cao tại thượng chẳng nể nang một người nào.
Hắn rất ray rứt lòng mình. Vì hắn mà nó đã rời xa hắn mãi mãi. Mỗi khi nhớ nó, hắn đều ra ngọn đồi xanh gặp gỡ và nói chuyện cùng nó.
Lin, một cô gái điệu đà nhưng chẳng đanh đá, tiểu thư nhưng chẳng bánh bèo. Tất cả cũng vì hắn, vì hắn mà Lin bây giờ tính toán hơn, mưu kế hơn, những điều đó đều do Lin muốn ở bên cạnh hắn.
Cuối cùng, Gun, sau khi biết tin nó đã ra đi thì Gun cũng chuyển sang Pháp du học. Đi để quên hết những gì liên quan đến nó. Đi để học cách quên một người.
...
Nó cùng Kaid Son vào siêu thị. Nó hết kéo anh đi hết nơi này rồi đến nơi khác, khiến anh chóng hết cả mặt.
-Anh thấy thế nào?- Nó cầm hai chiếc cốc đôi trên tay.
-Uhm, đẹp lắm!- Anh xoa xoa cằm.
-Vậy lấy nó nha.
Anh gật đầu rồi cùng nó bước đi. Nó nắm chặt tay anh rồi bước đi thật nhanh về phía khu vực bán nước.
Nó cùng anh ngồi xuống và ân cần hỏi anh.
-Anh uống gì?
-Cho anh cacao nóng.
Nó gật đầu rồi gọi người phục vụ.
-Chị ơi!
Từ xa một cô gái chạy đến.
-Chị cho em hai cốc cacao nóng.
Cô ấy gật đầu rồi vào trong.
Nó đưa mắt nhìn xuống lòng đường tấp nập, bỗng nó thấy khó chịu trong tim, tim nó cứ nhói lên từng hồi nhưng nó chẳng biết vì sao lại thế.
Người phục vụ bưng ra hai cốc cacao nóng rồi nhanh chóng trở vào trong.
Nó nhìn ly cacao, tay nó cứ cầm muỗng và khoáy đều.
-Kỳ Thư!
Nó giật mình đưa mắt nhìn anh.
-Em nghe!- Nó đáp.
-Còn vài tháng nữa là chúng ta kết hôn rồi, không biết em muốn tổ chức ở đâu?
-Em thích biển lắm, hay là tổ chức ở bờ biển nha anh.
-Lãng mạn nhỉ.- Anh bật cười và nắm tay nó.- Hứa với anh, dù thế nào cũng đừng rời xa anh nhé!
Nó cau mày, vừa khó hiểu mà vừa buồn cười.
-Anh nói linh tinh gì thế?
-Anh nói thật đấy!- Gương mặt anh bỗng chốc trở nên nghiêm túc.
-Em hứa!- Nó đưa tay còn lại của mình nắm chặt tay anh.
Anh nhẹ lòng hẳn. Anh sợ, anh rất sợ nếu một ngày nó nhớ ra tất cả và rời bỏ anh mà đi thì anh không biết phải sống thế nào đây.
...
Cậu mua nhiều vậy?- Jesan cau mày thắc mắc.
-À, dạo này anh Thế Nguyên lại làm việc khuya, mình mua những thứ này dự trữ có gì qua đó nấu cho anh ấy cũng tiện.- Jisan trả lời.
-Tuấn Du thì khỏi nói rồi, anh ấy cứ đi công tác suốt, hiếm khi mới nhìn được mặt của anh ấy.- Nét mặt của Jesan trở nên khó coi.
-Thôi, càng xa càng nhớ nhau nhiều mà...ơ...đó là...- Jisan chỉ tay về phía hai người vừa bước ra từ khu vực bán nước của siêu thị.
Jesan đưa mắt nhìn theo. Chính cô cũng thoáng giật mình.
-Đó là...Kaid Son đúng không?
-Không phải đâu, Kaid Son đang sống ở Mĩ mà.- Jesan lắc đầu phủ nhận.
-Cô gái kế bên...mình thấy rất giống Jo đó.
-Đừng suy nghĩ nhiều nữa, nhầm lẫn thôi mà.- Jesan luôn miệng phủ nhận điều trước mắt mình.
-Ừ, có lẽ nhầm...
...
Bắt đầu từ những chap sau tg sẽ thay đổi từ biệt danh thành gọi tên thật của nhân vật trong truyện (hắn và nó vẫn giữ nguyên)
_Jisan: Bảo Trúc.
_Jesan: Thiệu Hà.
_Kansai: Thế Nguyên.
_Kensai: Tuấn Du.
_Kaid Son: Dịch Quân.
_Lin: Huyền My.
_Gun: Thiên Kiệt.
... năm sau...Một chàng trai đứng chờ ở lối ra vào của hành khách. Cứ lâu lâu, anh ấy lại xem đồng hồ và tiếp tục chờ đợi.
Từ trong, một cô gái đang đi ra. Cả thân người của cô ấy đều khoát lên một màu trắng tao nhã và tinh khiết. Cô ấy nhẹ nhàng bước đến, dùng hai tay mình che mắt anh ta lại.
Chàng trai thoáng ngỡ ngàng, anh chưa kịp phản ứng thì bên tai đã vọng lên tiếng nói thì thầm, nhẹ dịu của cô gái.
-Kaid Son đáng ghét!
Anh bật cười gỡ tay cô ấy ra rồi xoay người lại ôm chầm lấy cô ấy.
-Em đấy, hư lắm rồi!
-Em đã làm gì anh nào?
-Em đã cả gan lấy mất tim anh.
-Em lấy nó lâu rồi!
Cô gái bật cười, tinh nghịch hôn vào bên má của anh.
-Về thôi! Em muốn gặp anh hai lắm rồi.
Anh gật đầu và kéo cô ấy đi.
Anh cho xe vào một tòa cao ốc lớn, phía trên còn có hai từ Bảo Khang to lớn, nổi bật.
Anh và cô ấy bước xuống và vào trong. Vừa đi cả hai vừa trò chuyện cùng nhau.
-Em dự tính phát triển tập đoàn Nguyên Thư ở Việt Nam luôn à?- Anh hỏi.
-Đúng rồi, em sẽ để Nguyên Thư phát triển mạnh hơn tại Việt Nam. Sau khi đã đến lúc thấy cần thiết nhất thì em sẽ để tập đoàn trụ sở tại đây và em cũng sẽ phân phối chi nhánh tại các nước khác.
-Uhm, nhưng em đừng làm quá sức đấy! Sức khỏe của em hiện tại không được tốt.
Cả hai cùng vào một căn phòng ở tầng cao nhất. Khi vừa bước vào, hai người đã thấy một người con trai đang tập trung xem những bản hợp đồng trên bàn.
-Anh hai!- Cô gái gọi.
Người đó ngước mắt lên nhìn. Bỗng chốc, gương mặt đằng đằng sát khí ấy thay đổi hẳn. Anh ta mỉm cười và bước đến ôm chặt cô gái.
-Bảo bối của anh.
Anh buông cô ra rồi nhìn ngắm đứa em gái của mình. Càng ngày càng ra dáng của một thiếu nữ.
-Thôi, em đi một vòng trong công ty xem họ làm việc như thế nào đây.
-Được rồi, em đi đi.- Kaid Son gật đầu.
Cô gái bước ra khỏi phòng. Kaid Son và chàng trai kia nhìn theo cô ấy không rời mắt.
Cả hai bước đến sofa, anh ấy rót một ly trà đưa cho Kaid Son.
-Nhanh thật, mới đó mà năm rồi.- Kaid Son mỉm cười.
-Hôm đó phải cảm ơn cậu, nếu không có cậu thì không biết Thư Thư sẽ như thế nào.
-Trịnh Khang à, sao cậu khách sáo thế? Dù gì chúng ta cũng sắp trở thành người một nhà rồi cơ mà.
-Uhm, mình cứ nghĩ Thư Thư sẽ không vượt qua nổi đâu. Nhưng thật may mắn...
-Mình làm vậy cũng vì Kỳ Thư thôi!- Kaid Son ngắt lời Nic.
...
Nó bước đi một vòng trong công ty. Mọi người đều chăm chú làm việc nhưng nó thấy chỉ duy nhất một người đang lơ là, làm việc riêng.
Nó bước đến sau lưng cô ấy trước sự kinh hãi của mọi người xung quanh.
-Cô đang làm gì đấy?
Cô gái kia giật mình, nhanh chóng cất điện thoại đi.
-Cô biết đang là giờ gì không? Cô không nhớ nội quy của công ty sao?
-Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi!- Cô ấy luôn miệng xin lỗi nó.
-Cô làm việc tiếp tục đi, đừng như vậy nữa. Tôi không báo lại với tổng giám đốc đâu.
-Cảm ơn tiểu thư.
-Được rồi, mọi người tiếp tục làm việc đi!
Nó nhìn lướt qua cả văn phòng rộng lớn rồi bước đi.
...
Trong năm qua, mọi thứ đều thay đổi.
Jisan và Jesan đã chấm dứt hợp đồng với LISUSH. Hiện tại mỗi người đang giữ một chức vụ riêng ở công ty nhà. Nhưng lúc nào rảnh rỗi thì hai người họ lại gặp nhau và đến "mộ của nó".
Kansai và Kensai cũng vậy, hai người họ trở thành những tổng đốc của hai tập đoàn đứng top của thế giới.
Còn hắn, thời gian năm có thể thay đổi một con người nhưng với hắn thì không. Vẫn mái tóc xanh rêu ấy, vẫn đôi mắt màu huyết, vẫn là tính kiêu ngạo, cao cao tại thượng chẳng nể nang một người nào.
Hắn rất ray rứt lòng mình. Vì hắn mà nó đã rời xa hắn mãi mãi. Mỗi khi nhớ nó, hắn đều ra ngọn đồi xanh gặp gỡ và nói chuyện cùng nó.
Lin, một cô gái điệu đà nhưng chẳng đanh đá, tiểu thư nhưng chẳng bánh bèo. Tất cả cũng vì hắn, vì hắn mà Lin bây giờ tính toán hơn, mưu kế hơn, những điều đó đều do Lin muốn ở bên cạnh hắn.
Cuối cùng, Gun, sau khi biết tin nó đã ra đi thì Gun cũng chuyển sang Pháp du học. Đi để quên hết những gì liên quan đến nó. Đi để học cách quên một người.
...
Nó cùng Kaid Son vào siêu thị. Nó hết kéo anh đi hết nơi này rồi đến nơi khác, khiến anh chóng hết cả mặt.
-Anh thấy thế nào?- Nó cầm hai chiếc cốc đôi trên tay.
-Uhm, đẹp lắm!- Anh xoa xoa cằm.
-Vậy lấy nó nha.
Anh gật đầu rồi cùng nó bước đi. Nó nắm chặt tay anh rồi bước đi thật nhanh về phía khu vực bán nước.
Nó cùng anh ngồi xuống và ân cần hỏi anh.
-Anh uống gì?
-Cho anh cacao nóng.
Nó gật đầu rồi gọi người phục vụ.
-Chị ơi!
Từ xa một cô gái chạy đến.
-Chị cho em hai cốc cacao nóng.
Cô ấy gật đầu rồi vào trong.
Nó đưa mắt nhìn xuống lòng đường tấp nập, bỗng nó thấy khó chịu trong tim, tim nó cứ nhói lên từng hồi nhưng nó chẳng biết vì sao lại thế.
Người phục vụ bưng ra hai cốc cacao nóng rồi nhanh chóng trở vào trong.
Nó nhìn ly cacao, tay nó cứ cầm muỗng và khoáy đều.
-Kỳ Thư!
Nó giật mình đưa mắt nhìn anh.
-Em nghe!- Nó đáp.
-Còn vài tháng nữa là chúng ta kết hôn rồi, không biết em muốn tổ chức ở đâu?
-Em thích biển lắm, hay là tổ chức ở bờ biển nha anh.
-Lãng mạn nhỉ.- Anh bật cười và nắm tay nó.- Hứa với anh, dù thế nào cũng đừng rời xa anh nhé!
Nó cau mày, vừa khó hiểu mà vừa buồn cười.
-Anh nói linh tinh gì thế?
-Anh nói thật đấy!- Gương mặt anh bỗng chốc trở nên nghiêm túc.
-Em hứa!- Nó đưa tay còn lại của mình nắm chặt tay anh.
Anh nhẹ lòng hẳn. Anh sợ, anh rất sợ nếu một ngày nó nhớ ra tất cả và rời bỏ anh mà đi thì anh không biết phải sống thế nào đây.
...
Cậu mua nhiều vậy?- Jesan cau mày thắc mắc.
-À, dạo này anh Thế Nguyên lại làm việc khuya, mình mua những thứ này dự trữ có gì qua đó nấu cho anh ấy cũng tiện.- Jisan trả lời.
-Tuấn Du thì khỏi nói rồi, anh ấy cứ đi công tác suốt, hiếm khi mới nhìn được mặt của anh ấy.- Nét mặt của Jesan trở nên khó coi.
-Thôi, càng xa càng nhớ nhau nhiều mà...ơ...đó là...- Jisan chỉ tay về phía hai người vừa bước ra từ khu vực bán nước của siêu thị.
Jesan đưa mắt nhìn theo. Chính cô cũng thoáng giật mình.
-Đó là...Kaid Son đúng không?
-Không phải đâu, Kaid Son đang sống ở Mĩ mà.- Jesan lắc đầu phủ nhận.
-Cô gái kế bên...mình thấy rất giống Jo đó.
-Đừng suy nghĩ nhiều nữa, nhầm lẫn thôi mà.- Jesan luôn miệng phủ nhận điều trước mắt mình.
-Ừ, có lẽ nhầm...
...
Bắt đầu từ những chap sau tg sẽ thay đổi từ biệt danh thành gọi tên thật của nhân vật trong truyện (hắn và nó vẫn giữ nguyên)
_Jisan: Bảo Trúc.
_Jesan: Thiệu Hà.
_Kansai: Thế Nguyên.
_Kensai: Tuấn Du.
_Kaid Son: Dịch Quân.
_Lin: Huyền My.
_Gun: Thiên Kiệt.