Đối với việc Helena vì mình mà mất đi giọng nói Joy cũng không để tâm. Jane sau một tháng đã có thai. Điều này hắn vui mừng khôn siết, hắn chở che bảo vệ cho Jane từng ly từng tí, ra lệnh cho người hầu chăm sóc tỉ mỉ. Chỉ cần cô cảm thấy có một chút khó chịu hắn liền đau lòng.
Helena chỉ có thể đứng từ xa nhìn bọn họ tình cảm mà như xót muối vào tim. Nàng chỉ đau lòng cho đứa con sinh ra không được hắn yêu thương. Vì sao lại có thể như vậy? Đứa con trai tội nghiệp của nàng đáng nhẽ ra phải là người hạnh phúc nhất.
Louis là một thiếu niên thông minh. Cậu biết mẹ cậu chịu ủy khuất. Nhưng cậu có thể làm gì? Tất cả những gì cậu có thể làm là luôn lạc quan để khiến cho mẹ cậu vui vẻ. Người đàn ông được gọi là cha cậu kia...Louis sớm từ bỏ việc coi ông như cha mình. Bởi việc ông làm đối với mẹ cậu là không xứng.
Ngày ngày luyện võ, bắn tên, đi săn....Louis dần mạnh mẽ, lạnh lùng hơn bao giờ hết. Louis muốn mạnh lên để có thể mang mẹ cậu rời xa ông ta. Đúng vậy! Chỉ cần mình cậu quan tâm mẹ là được rồi.
------------
Theo yêu cầu của Jane, Joy hạ lệnh chuyển cô đến lâu đài Black Cemetery để dưỡng thai.
Thời gian cứ vậy trôi qua....cái thai trong bụng Jane càng lớn và sức khoẻ cô càng yếu.
Cô ngày càng gầy đi, không thể xuống giường đi lại được mà phải nằm yên trên giường.
- Jane! Hãy bỏ đứa bé...ta không thể mất nàng.
Joy sợ hãi nắm lấy tay Jane cầu xin...trông thấy sắc mặt càng ngày càng xanh xao của cô lòng hắn đau đớn vô cùng.
- Không! Xin chàng....đó là con của chúng ta.
- Hãy để ta biến đổi nàng.
- Không kịp nữa...em biết cơ thể mình không thể chịu được. Chỉ xin chàng hãy bảo vệ con thật tốt.
Cứ như vậy Jane cố gắng hơi thở cho đến khi đứa bé ra đời. Cô lìa đời, chỉ vì cô là con người....cô không có đủ sức, toàn bộ dinh dưỡng đều dành cho đứa bé trong bụng. Một đứa bé trai nửa người - nửa Ma-cà-rồng.
Joy đau khổ vì sự ra đi của Jane. Hắn tự trách bản thân rất nhiều. Nếu như hắn không muốn có con thì Jane sẽ không chết. Ôm đứa bé trong lòng hắn nguyện sẽ dành cho đứa bé những điều tốt nhất.
Mang đứa bé trở về lâu dài Dark Blood hắn cho cậu bé nhiều sự ưu ái nhưng không thể tránh những lời đàm tiếu.
Đứa bé ngày một lớn lên kiêu ngạo, tàn nhẫn. Cho đến khi 10 tuổi.....
Chỉ vì giống loài bên phe của bá tước Walker phát hiện ra Joy Miller có con riêng nên cật lực phản đối, họ gièm pha, sỉ nhục Lion, lên tiếng bất bình cho Louis khiến cậu bé bị tổn thương. Joy Miller rất tức giận nhưng việc phe của bá tước Frank cũng đồng loạt chống lại mình mà ông bất lực.
Sau cùng hắn mới bất đắc dĩ đưa Lion đến trước mặt Victor- người họa sĩ kiêm bác sĩ vủa hoàng gia cho ông chăm sóc, Joy muốn Victor mang Lion ra khỏi lâu đài một thời gian.
Sở dĩ Victor vốn là con người nhưng từ nhỏ ông đã đam mê vẽ tranh cùng nghiên cứu về Ma-cà-rồng nên tình nguyện sống và làm ở đây. Cũng chỉ vì lúc Jane sốt cao Joy tìm được bắt ông buộc chữa cho Jane nên ông mới có cơ hội sống tại Dark Blood ngót ngét 10 năm.
Thời gian này loài cấp E đang hoành hành, tác yêu tác quái. Chỉ riêng những đám qúy tộc không thể giết hết chúng được. Vitor nhìn về phía Lion, nở một nụ cười đầy ẩn ý. Ông dắt Lion dến gặp Alan- bạn thân của ông, là một thợ săn Ma-cà-rồng. Victor tin chắc bản năng trong con người Lion sẽ vô cùng hữu ích cho việc giết những lũ cấp E.
Cậu bé Lion vô cùng khó chịu, cũng không biết nghe từ đâu việc vì Joy Miller mà mẹ cậu chết, lại chứng kiến Louis được mọi yêu qúy mà chính mình bị gét bỏ phải rời khỏi lâu đài. Lòng phẫn uất tăng lên cậu nhìn Louis đầy tức tối cùng hận thù. Quyết tâm rời khỏi lâu đài đi theo Alan học tập. Cũng từ lúc đó Joy Miller kí hiệp ước với con người đình chiến, giao quyền lực lại cho Louis rồi vào hầm mộ ngủ say.
Lion đâu biết Joy làm thế là vì cậu, ông tự nhủ lúc ông thức dậy ông sẽ mạnh mẽ hơn, đến lúc đó sẽ cho cậu tất cả.
Mà Louis lên ngôi khiến cho Lion chỉ 10 tuổi nhưng cực kì chán ghét.
Khoảng 15 năm sau Lion đã làm một việc khiến cho nhiều cái chết thương tâm xảy ra. Kết oán thù cho Viola và Louis.
Mọi chuyện dần dần diễn ra cho đến tận bây giờ.
(Về việc Lion đã làm gì gây ra mối thù cho Viola và Louis thì các bạn sẽ biết trong những chương tiếp theo. Phần đặc biệt đến đây là hết! Thân ái)
Lion không để tâm tới ánh mắt khó hiểu của mọi người. Bước lại gần anh hiểu ra mọi chuyện. Dưới đất Viola đang ôm xác thầy Athur nghẹn ngào khóc nức nở. Trên mặt cô còn dính những vết máu nhỏ li ti. Máu và nước mắt chảy xuống cằm rơi xuống khuôn mặt trắng bệch của Athur vô cùng thê thảm.
Lion ra lệnh cho Tom và Nick mang xác thầy Athur ra ngoài chuẩn bị làm lễ tang thì Viola phản ứng dữ dội, cô nổi điên như một con mèo giơ móng vuốt ra tự vệ như sợ mất đi món đồ vô giá.
- Không được chạm vào thầy ấy! Tránh xa ra....không được chạm vào thầy ấy.
Nhìn thấy biểu hiện của Viola, Lion thở dài ra lệnh cho mọi người ra ngoài chuẩn bị lễ tang. Trong phòng nhất thời chỉ còn lại mình anh và Viola.
- Dù em có đau lòng như thế nào đi nữa thì ông ta cũng không thể sống lại. Em không muốn trả thù cho ông ta sao?
Lời Lion nói như một mũi tên xuyên thẳng vào trái tim vốn đã đóng băng khiến nó vỡ thành những mảnh vụn.
Bàn tay Viola ôm lấy xác thầy Athur run rẩy. Cô nhớ lại câu nói của Louis ra lệnh cho đám Ma-cà-rồng đi săn. Vì thế nên thầy Athur mới chết sao?
- Tôi muốn một mình!
Viola giọng lạnh tanh, đôi mắt cô không còn ấm áp nữa. Sự hận thù dâng lên cao. Bàn tay nắm lấy tay thầy Athur thật chặt.
Nhìn bóng lưng cô độc của Viola thật lâu. Anh tin mình đã thành công làm cho cô trở nên hận thù. Nở một nụ cười nhẹ anh bước ra khỏi phòng.
....
Viola vẫn ngồi đó! Vẫn ôm xác thầy Athur thật chặt nhưng cô không còn khóc nữa. Chỉ ngồi im lặng lẽ như người mất người.
Bàn tay nắm lấy tay Athur cảm thấy có điều gì đó rất lạ. Tại sao tay thầy lại nắm chặt đến như vậy? Một chút khó hiểu Viola gỡ từng ngón tay đang nắm chặt của thầy Athur ra. Đập vào mắt cô chính ra là một chiếc khuy. Cô nhìn chiếc khuy đầy vẻ khó hiểu. Cầm chiếc khuy áo trong tay Viola nhìn sâu vào mặt thầy Athur. Trong lòng tự nhủ cô nhất định sẽ trả thù cho ông. Bàn tay nắm lấy chiếc khuy thật chặt.Kể từ đêm Huyết Nguyệt trôi qua đã là hai tuần sau đó. Viola vẫn đến học viện đều đều nhưng cô luôn lạnh lùng làm cho không ai dám đến gần. Cái chết của thầy Athur đối với cô là một mất mát vô cùng to lớn. Ngày hạ quan tài thầy xuống huyệt Lion đã ghé sát vào tai cô nói.
- Cái chết của Athur là do Louis. Là do hắn ta.
Louis sao? Đúng vậy! Nếu không phải hắn ra lệnh cho đoàn Ma-cà-rồng ra ngoài đi săn thì thầy Athur sẽ không bị cắn chết. Là hắn gián tiếp hại chết thầy. Viola nắm chặt chiếc khuy áo trong tay đầy hận ý.
Lion kéo cô lại đứng trước chiếc gương, giọng nói như thuốc mê nhẹ nhàng thôi miên cô.
- Hãy dùng đôi mắt tím đầy mê hoặc này của em dẫn dụ hắn vào lưới tình...đây mới chính là cách trả thù tàn nhẫn nhất!
Dẫn dụ hắn vào lưới tình? Viola bần thần nhìn người con gái mất sức sống trong gương mà suy nghĩ như người mất hồn.
Cô sẽ nghe theo lời của Lion sao?
-------------
Ngồi trên toà cao ốc tận hưởng những làn gió lạnh buốt táp vào người. Lion trầm tư hút thuốc mà nhìn xa xăm. Quả thực nhìn thấy Viola vì cái chết của Athur mà đau lòng trong lòng anh cũng không thoải mái. Tuy nhiên việc lựa chọn để cô ở bên cạnh anh anh sẽ không thương tiếc mà ra tay. Đúng vậy...đó là tác phong của anh.
Một bóng đen vừa hạ cánh phía sau lưng Lion nhưng anh cũng không quay lại. Anh biết là ai đến.
- Những năm gần đây con sống tốt chứ?
Joy Miller nhìn Lion đầy trìu mến, thái độ đối với anh hoàn toàn trái ngược khi với Louis. Hoàn toàn hoà nhã, dịu dàng của một người cha.
Nhếch một nụ cười khẩy, Lion tiếp tục đưa điếu thuốc đang hút dở lên miệng hoàn toàn phớt lờ người được gọi là cha mình.
- Lion....cha...
- Ông muốn biết cuộc sống của tôi?
Lion lên tiếng cắt ngang câu nói của Joy Miller nhưng cũng không nhìn ông chỉ nhàn nhạt lên tiếng.
- Phải!
Joy Miller lạnh lùng, tàn nhẫn, cao ngạo là thế vậy mà giờ đây chỉ thấy ông như một chú cừu. Ánh mắt ông nhìn Lion tràn đầy yêu thương cùng áy náy. Đây là đứa con ông yêu thương nhất.....nó cũng quá bất hạnh đi.
Hợt hợt liếc ông một cái, Lion gằn lên từng chữ.
- CỰC, KỲ, KHÔNG, TỐT
Phải! Anh đã chịu biết bao nhiêu thương tổn, sự ghẻ lạnh của người đời. Thử hỏi xem đấy là cuộc sống gì? Không khác gì địa ngục.
- Cha....cha sẽ bù đắp cho con tất cả. Lion, cha sẽ bù đắp. Nói đi...con muốn gì? Cha đều có thể cho con.
Ông đau lòng khẩn khoản nhìn Lion van nài. Kỳ thực lần này ông tỉnh dậy cốt yếu để cho đứa con này một danh phận. Ông sẽ bù đắp tất cả.
Nghe thấy lời ông nói Lion đứng dậy, ném điếu thuốc xuống, lạnh lùng quay về phía Joy Miller, đôi môi chậm rãi phát ra.
- Được! Cái tôi muốn là tất cả những gì Louis đang nắm giữ......bao gồm cả Viola nữa.
Joy Miller bàng hoàng như không tin vào những gì tai mình nghe thấy. Con trai ông nói gì? Muốn đoạt lấy vị trí của Louis sao? Còn có....cô gái Viola đó.
Ông cũng không ngờ đến cả Lion cũng phải lòng cô ta. Cô gái đó có cái gì đặc biệt đến vậy? Muốn mở miệng nói gì đó nhưng bất chợt trong đầu hiện lên một bóng hình, lại quay sang nhìn Lion ông quyết định.
- Cha sẽ cho con tất cả...nếu đó là điều con muốn.
Nghe được câu trả lời chắc chắn từ ông Lion hài lòng xoay người lại về phía cửa, giọng nói đều đều phát ra.
- Nhớ là.....Viola, cô ấy phải là của tôi.
Nhìn về bóng lưng Lion, Joy Miller nắm chặt tay lại. Trong lòng ông kiên định. Dù sao đó cũng chỉ là một cô gái loài người mà thôi. Ông sẽ vì đứa con này mà bù đắp tất cả. Vậy nên lời ông thốt ra hoàn toàn chắc chắn.
- Được! Cô gái đó sẽ là cô dâu của con.
Chỉ chờ có thế bóng dáng Lion mất hút dần phía sau cầu thang.