- Anh là ai?Câu nói này như một cú nock-out hạ bệ Lion đang ở trên thiên đường xuống địa ngục. Lion nhìn Viola không nhúc nhích, đôi tay đang vươn ra giữa chừng hạ xuống. Cô vừa nói gì? Hỏi anh là ai sao?
- Em vừa nói gì?
Viola rụt người lại, có cảm giác nhiệt độ trong đây càng ngày càng lạnh. Thế nhưng cũng không lạnh bằng ánh mắt của người đối diện.
- Tôi... Anh là ai?
- VIOLA
Lion giận dữ gầm lên, một bế Viola ra khỏi quan tài anh siết lấy cô thật chặt.
- Đừng nói rằng em không nhớ tôi. Nói....tôi là ai?
Ánh mắt Lion đỏ ngầu, cánh tay siết lấy eo Viola thật chặt. Giờ khắc này anh muốn nổi điên. Cô dám quên anh? Anh chờ cô mỏi mòn tỉnh lại vậy mà câu đầu tiên cô nói với anh là gì? "Anh là ai?" thật nực cười. Nếu đây là cô đùa bỡn anh anh sẽ trừng phạt cô.
Viola sỡ hãi, cánh tay run rẩy muốn thoát khỏi vòng ôm của anh. Người đàn ông này quá đáng sợ.
- Tôi...buông tôi ra
Nước mắt không tự chủ liền rơi xuống, Viola ôm mặt nước mắt nhoè đi thấm đượm lòng người.
- Tôi...tôi không biết! Tôi là ai? Tại sao tôi lại ở đây?
Ngón tay xinh đẹp nắm lấy vạt áo trước ngực Lion lay nhẹ, ngước khuôn mặt đẫm nước mắt Viola yếu ớt nhìn Lion.
- Tôi là ai? Tại sao tôi không nhớ gì cả? Tôi..,..là ai?
Nước mắt của cô làm mềm trái tim Lion. Anh nhìn cô đau lòng, vươn ngón tay thô ráp lau đi nước mắt cô, sau cùng ôm cô thật chặt.
- Xin lỗi em... Mọi chuyện qua rồi!
Gục đầu vào vai cô dỗ dành, nội tâm Lion phức tạp. Anh không ngờ rằng lúc cô tỉnh dậy lại mất hết đi kí ức.
....
Đã hai ngày kể từ sau khi Viola tỉnh dậy. Tin tức này chấn động trong giới Ma-cà-rồng. Việc một con người có thể biến đổi thành Ma-cà-rồng đúng là một kì tích. Trước đây từng có trường hợp nào thành công. Đa số là chết ngay tức khắc khi tiếp nhận hoặc ngủ say mãi mãi. Đúng là không thể khinh thường cô gái mà hai anh em Louis - Lion yêu.
Hai ngày này, Lion luôn như hình với bóng không dời cô nửa bước. Cô cũng đã quen dần với việc anh nói cô là vợ chưa cưới.
- Lion...anh nói lúc trước chúng ta rất yêu nhau sao?
Ôm cô vào lòng Lion nở một nụ cười mỉm, khuôn mặt ghé sát vào môi cô.
- Đúng vậy! Chúng ta còn định tháng sau sẽ kết hôn.
Nhìn khuôn mặt cô đang ngây ngốc trong lòng anh khẩn trương, nếu như cô nhớ ra mọi chuyện chắc chắn sẽ rất tức giận. Nhưng không sao, lúc đó cô đã thuộc về anh. Lừa dối cô như thế này trong lòng anh cũng không thoải mái. Nhưng biết làm sao được...anh cũng chỉ muốn cô là của anh.
- Vậy.....cũng sắp rồi.
Viola sửng sốt nhẩm tính ngày. Trời ạ...còn hơn một tuần nữa. Khuôn mặt bất giác đỏ lên. Thật không thể tin chuyện này là thật nhưng khi nghe Lion kể về quá khứ của cô khiến cô không thể phản bác. Bởi có lẽ cô cảm nhận được lời anh nói là đúng.
Nhìn vào đôi môi đỏ mọng của Viola, thân hình gợi cảm trắng trẻo trong chiếc váy đen đơn giản khiến yết hầu anh căng thẳng.
Cúi đầu hôn lên môi cô một cách vội vã. Thầm mắng bản thân mình không có tiền đồ. Biểu hiện của anh giờ như mấy cậu nhóc mới dậy thì lần đầu hôn môi. Nhưng cũng là do hương vị của cô quá ngọt ngào. Ai bảo cô mê người như vậy.
- Ưm..m. Lion..dừng
Viola giãy dụa phản kháng khó chịu càng làm Lion thêm điên cuồng. Anh mút môi cô thật chặt ôm eo đè cô xuống giường. Giờ khắc này anh muốn nổ tung muốn hoà với cô làm một.
Bàn tay không an phận chạm vào eo cô vuốt ve, cảm xúc trơn loáng làn da cô mang lại thật tốt.
- Cho anh!
Giọng nói khàn khàn đè nén, Lion nhìn cô đầy ham muốn. Anh sắp không nhịn được. Thế nhưng...
Viola nghiêng mặt qua một bên khóc nức nở, nước mắt cô một lần nữa lại tim anh mềm nhũn.
Kéo cô ngồi dậy ôm lấy cô vào lòng an ủi. Anh thật đáng chết, cô vừa tỉnh lại chắc chắn đối với anh vẫn còn e dè.
- Xin lỗi em.
- Đừng..đừng như vậy có được không? Lion...
Viola chôn mặt vào ngực Lion run rẩy càng khiến trái tim Lion yếu ớt.
- Ừ, anh hứa với em.
Giọng nói nhẹ nhàng phát ra nhưng đôi mắt sâu hun hút không thấy đáy. Anh có thể hứa với cô...ít nhất là trước khi cô lấy anh.
Quả là một đêm khó ngủ.....
------------
Đi lang thang trong toà lâu đài rộng lớn Viola đến đại sảnh bất chợt gặp Helena. Người phụ nữ đẹp như tranh vẽ đang đứng ở cửa kính đối diện là một cái vực thẳm.
Bước chân e dè tiến lại, có cảm giác trái tim bị bóp nghẹt đau đớn. Nhìn thấy giọt nước mắt của Helena trong lòng Viola cơ hồ cũng cảm thấy chua xót.
Helena tâm như đã chết, trong tay cầm chặt đồng hồ có hình của Louis. Đã nhiều tháng trôi qua thế nhưng vẫn không có chút tin tức nào. Con trai của bà, người thân yêu nhất của bà......
- Đó là con trai hoàng hậu sao?
Giọng nói trong trẻo tò mò của Viola vang lên làm Helena bối rối. Quay mặt lau đi giọt nước mắt đang rơi mới từ từ quay lại nhìn Viola đầy trìu mến.
- Đúng vậy! Đó là Louis.... Cô không nhớ gì sao?
Viola khẽ lắc đầu, cúi gằm mặt xuống sàn ngượng ngùng. Helena nhìn Viola đầy cảm thông. Cô gái xinh đẹp này là người con trai bà để ý. Hai đứa cũng thật xứng đôi vừa lứa. Chỉ tiếc là một người bị mất trí nhớ còn một người mất tích không rõ sống chết. Nghĩ đến đây trong lòng bà buồn khổ, khẽ thở dài xoay người rời đi.
Viola vẫn đứng đó, trong đầu nhớ lại cái khuôn mặt yêu nghiệt của Louis trong đồng hồ của Helena mà cảm xúc thật khó diễn đạt.
Cảm giác thật quen thuộc...thật quen thuộc...
Đôi mắt cũng không tự chủ mà nhìn về phía vực thẳm sâu hun hút kia. Đôi môi mấp máy muốn phát ra tiếng nhưng rồi cũng xoay người dứt khoát bước đi.
Hết
Tất cả Ma-cà-rồng đều tập trung tại đại sảnh. Viola đứng ở phía dưới nhìn Louis khẽ nháy mắt ra hiệu.Joy Miller ôm eo Helena đường hoàng bước lên nhìn xuống những khuôn mặt đang ngơ ngác mà nở một nụ cười đầy ý vị.
- Hôm nay ta muốn tuyên bố với mọi người một chuyện cực kì quan trọng
"Cạch" cánh cửa bỗng nhiên mở ra, một thân ảnh trong bộ trang phục hoàng gia oai nghiêm, bệ vệ bước vào khiến mọi người sửng sốt.
- Cậu ta...
- Lion Smith?
- Tại sao anh ta lại ở đây?
Đám người nháo nhào khó hiểu nhìn chằm chằm vào Lion đang không biểu cảm tiến lại gần Joy Miller.
Viola cũng nhìn Lion không chớp mắt. Rốt cuộc Lion tại sao lại ở chỗ này? Việc anh là Ma-cà-rồng cho đến bây giờ vẫn khiến cô phải giật mình.
Trái lại với tâm trạng của tất cả mọi người, Louis khoanh tay dựa vào tường, dáng vẻ lười biếng không quan tâm. Hắn biết cha hắn tính làm gì.
Helena ở trong lòng Joy Miller cứng đờ như đá. Đôi mắt bà dán chặt vào Lion đang đứng bên cạnh chồng mà không dám chớp mắt.
Có thể ngày hôm nay bà cũng hiểu được Joy Miller muốn làm gì. Đứng lùi ra xa Joy Miller trong lòng bà quyết định sẽ cùng con trai rời khỏi nơi này. Joy Miller, hãy cùng với con trai của người sống ở đây đi. Tôi sẽ từ bỏ.
Nhận thấy ánh mắt tuyệt vọng của Helena trong lòng Joy Miller hơi áy náy nhưng lại nghĩ đến Jane ông lại càng quyết tâm.
- Ngày hôm nay... TA CHÍNH THỨC TUYÊN BỐ TRUẤT QUYỀN LỰC CỦA LOUIS VÀ TRAO CHO CON TRAI THỨ HAI CỦA TA: LION MILLER SMITH.
"Đùng" lời nói của ông vừa phát ra bỗng chốc cả sảnh đường im lặng đến đáng sợ.
Helena tuyệt vọng, nước mắt tràn ra đến đau lòng.
- Điện hạ...người đang nói gì vậy?
- Điện hạ, không thể được.
- Louis đại vương tại sao lại phế truất?
...
Đám Ma-cà-rồng lao nhao ồn ã kịch liệt lên tiếng phản đối. Còn phải hỏi, bọn họ tuyệt đối không chấp nhận kẻ mang dòng máu lai làm vương của bọn họ.
Viola đứng ở dưới chấn động. Cô không ngờ....ông ta lại có thể tàn nhẫn đến như vậy! Louis cũng là con trai của ông ta cơ mà. Đôi mắt nhìn về phía Louis, hắn vẫn bình tĩnh coi như không có chuyện gì mà nhấp một ngụm rượu. Mà tất cả những biểu hiện của cô đều rơi vào đáy mắt của Lion.
- TẤT CẢ YÊN LẶNG.
Joy Miller tức giận gầm lên, băng tuyết xuất hiện đóng băng tất cả mọi thứ. Đám Ma-cà-rồng im như thóc không dám hé răng nửa lời.
- Ta đã quyết định. Về sau phải nghe theo Lion. Nếu không...
"Phạ..ccc" ông hất tay áo khiến cho đám băng trên trần nhà rơi xuống nát vụn.
Hành động này của ông khiến bọn họ sợ hãi qùy xuống đồng loạt lên tiếng.
- Chúc mừng vương Lion Miller Smith
Nhếch một nụ cười khẩy nhìn những đám Ma-cà-rồng đang khúm núm qùy trước mặt Lion chậm rãi mở miệng.
- Hôm nay ta muốn làm một việc.....
Lời nói nửa chừng của Lion khiến họ vừa sợ vừa tò mò. Khi ánh mắt Lion quét qua Viola đang đứng ở dưới môi anh chậm rãi phát ra.
- Ta muốn cùng Viola đính hôn.
Bóp nát ly rượu trong tay Louis không nhìn về phía Lion mà nhìn về phía cha mình. Quả nhiên không nằm ngoài dữ liệu của hắn. Nhưng không sao, hắn tuyệt đối không cho điều đó xảy ra. Viola chỉ có thể là cô dâu của hắn.
Viola mở to đôi mắt nhìn về phía Lion như muốn chứng thực những điều anh nói là thật hay đùa. Chưa kịp định hồn đã được anh nắm tay đến bên cạnh.
- Em có đồng ý cùng tôi?
- Tôi...
"Soạt..tttttt..........Choanggggg" một tiếng động lớn phát ra cắt đứt câu nói của Viola. Tất cả các cửa kính phút chốc bị vỡ nát. Liền sau đó lũ cấp E tràn vào.
- Áaaaaaaaaa
- Là lũ cấp E
- Tất cả cẩn thận.
Đám Ma-cà-rồng láo nháo tìm chỗ chốn. Chúng tiến vào quá đông bất chợt không thể đối phó kịp.
- TẤT CẢ CHIẾN ĐẤU.
Joy Miller tức giận gầm lên ra lệnh, tại sao lũ cấp E lại vào đây?
"Đoàng...đoàng...đoàng" Lion cũng nhanh chóng dương súng bắn về phía ba con đang lao về phía anh.
- VIOLA.
Louis đang cầm tay mẹ hắn tìm kiếm bóng hình bóng hình Viola. Chỉ thấy vô như một cơn gió di chuyển chuyên nghiệp liên tục cầm dao trên bàn phóng về phía lũ cấp E.
...
Fred từ bên ngoài nhìn vào, phất tay ra hiệu cho đám cấp E tiếp tục tràn vào. Sau đó nhanh chóng như một mũi tên tiến vào tìm Anna.
- Áaaaaaa.....cứu tôi với
- Khôn..n..gg
Những tiếng hét thất thanh vang lên trong toà lâu đài tràn đầy xác chết cùng đám cấp E điên cuồng. Chúng tràn vào như vũ bão tàn khốc giết ai chống trả.
- Hoàng hậu, Louis.
Anna không biết từ đâu chạy ra hối hả, trên tay cầm một sợi dây phòng hộ. Nét mặt hoảng sợ lo lắng.
- Vương...tôi sẽ bảo vệ hoàng hậu. Người hãy lại giúp đỡ mọi người.
Helena nhanh chóng đẩy Louis, sau đó cùng Anna rời khỏi đại sảnh.
"Grà.aa..aa.ooooo" những tiếng gầm rú vang lên. Louis và Lion muốn tiến lại bảo vệ Viola nhưng liên tục bị lũ cấp E bao vây lấy, hết đợt này đến đợt khác.
- Viola_ Louis lo lắng gọi cô
Viola đang chiến đấu hăng say bỗng chốc bị ba con cấp E bao lấy chực nhảy xổ vào.
"Phập" một mũ tên từ David lao đến cắm vào lưng con quái vật khiến nó đau đớn ngã xuống đấy quằn quại.
- David...cẩn thận
Viola hét lên khi trông thấy một con cấp E nhảy bổ vào người cùng David ngã bay vào tường.
- DAVID....KHÔNG...ÁAAAAAAAA
Viola cảm giác hàm răng con cấp E cắn phập vào cánh tay mình, một luồng tê dại chạy khắp toàn thân. Viola ngã xuống đất.
- VIOLA.
Louis điên cuồng giết sạch chục tên cấp E, khó khăn lắm mới bay đến chỗ Viola.
"Xoẹ..ttttt" cầm dao cắt đứt một đường trong lòng bàn tay Louis nhanh chóng hướng về phía vết cắn trên tay Viola cho máu rơi xuống. Hiện tại chỉ có thể ngăn chất độc phát tán thấp nhất có thể.
- Viola.....có nghe anh nói không? Viola...
Louis sợ hãi vỗ nhẹ vào mặt Viola nhưng cô đang lên cơn co giật. Chất độc làm cơ thể cô đau đớn.
- Viola..
- Louis....xi..n..xin anh...giết...em đi.
Viola bị co giật đau đớn, nước mắt rơi xuống cầu xin. Cô không thể bị biến thành lũ cấp E được.
- Không....Viola
"Phụt..tt" một ngụm máu trào ra khỏi miệng. Cơn co giật càng ngày càng dữ dội.
- Vương...người phải biến đổi cô ấy.
David sau khi giết được lũ con cấp E mới chật vật chạy lại bảo vệ. Chỉ là thấy Viola như vậy nhất thời hoảng hồn.
- Vương......_David nhìn Louis thúc giục. Tình trạng của Viola không ổn rồi. Không thể để cô ấy biến thành lũ cấp E.
Viola đã mất dần đi ý thức, toàn thân đau nhức, vết thương ở trên cánh tay đen xì bỏng rát vì chất độc. Cơn co giật khiến toàn thân cô đau đớn, giây phút cô cảm giác chất độc chạy thẳng vào tim thì cô cảm nhận được có người cắn vào cổ.
Từ phía xa, Lion bàng hoàng.....
- KHÔ..O..N.NG
Anh hét lên, đôi mắt đỏ như máu lồng lộn muốn lao đến.
- Dừng lại ngay......ngươi muốn Viola chết sao? Tên khốn...dừng lại.
Một đám cấp E nhảy xổ lại mang tiếng hét của Lion đánh bật đi.
Louis biết có thể Viola sẽ không bao giờ tỉnh lại. Thế nhưng không thể để cô ấy thành lũ cấp E được. Tuyệt đối không. Tại sao luôn bắt hắn vào tình cảnh trớ trêu này? Cha của Viola..giờ lại đến lượt Viola.
Dời khỏi cổ Viola, Louis ôm chặt thân hình bất động của cô vào lòng, giọng nói nỉ non phát ra.
- Không cho phép em ngủ mãi mãi.
Hết