Tiểu Nghi đi ra đại sảnh của bữa tiệc thì không thấy Dương Hạo đâu!
Cô ngơ ngác không biết gì luôn!
Hờ chồng cô bỏ cô lại rồi đi về trước hả trời!
Tiểu Nghi tức giận ra về.
Cô vừa ra tới cổng liền thấy tài xế chờ cô ở đó
Tiểu Nghi lẩm bẩm " Dương Hạo! Xem như anh còn biết đều!"
Tiểu Nghi vừa đi vào nhà! Vừa nghĩ xem sẽ xử lý người kia như thế nào.
Vừa vào phòng khách thấy anh ngồi trên sofa với vẻ mặt rất nghiêm túc.
Nhìn anh như vậy những lời vừa định nói cô đều nuốt ngược vào trong.
Dương Hạo đưa mắt nhìn cô
- Em về rồi à
Tiểu Nghi nhìn Dương Hạo! Cô cảm thấy anh có cái gì đó lạ lạ thì phải.
Cô đi đến bên cạnh anh.
Cô nhìn tờ giấy đặt trước mặt anh làm cô chấn động.
- Tờ...giấy..
Cô run rẩy nói không hoàn chỉnh
Anh nhìn cô, ánh mắt anh lúc này rất lạnh
- Đơn ly hôn! Tôi ký rồi giờ chỉ còn em ký nữa thôi! Khi đó em sẽ được tự do
- An..h
Tiểu Nghi vẫn lắp bắp, Dương Hạo thấy vậy liền tiếp tục
- Em yên tâm! Tôi sẽ không rút lại vốn trong công ty nhà em đâu! Còn tài sản của tôi em muốn lấy bao nhiêu cũng được! Tôi cho em quyết định.
- Anh đang làm cái gì vậy hả
Từ nãy đến giờ cô mới nói được một câu hoàn chỉnh.
- Tôi biết hôn nhân của chúng ta không phải dựa vào tình yêu mà có! Khi kết hôn chúng ta không ai yêu ai! Tôi biết cho tới bây giờ em cũng không yêu tôi! Bây giờ tôi trả tự do cho em! Cho em được ở cạnh người em yêu.
Vèo
Tiểu Nghi ném cái gối vào mặt Dương Hạo.
Hừ! Bây giờ thì cô đã biết người đàn ông này phát khùng cái gì rồi.
Cô chắt chắn là người đàn ông này đã nghe thấy cuộc nói chuyện giữa cô và Lý Mạnh Lâm.
- Nói đủ chưa! Chưa thấy ai ngu ngốc như anh cả! Nghe lén người ta nói chuyện thì thôi đi! Đã nghe lén mà còn không chịu nghe cho hết rồi hả đi. Sao không nghe cho rõ tôi nói người hiện tại tôi yêu là Dương Hạo chứ không phải Mạnh Lâm hả?
Dương Hạo giật mình! Sao cô biết mình đã nghe lén nhỉ!
Nghỉ một lúc cô thấy cô phát hiện cũng đúng! Bởi cô là người thông minh nên nãy giờ những gì anh nói cũng đủ cho cô đoán ra.
Vậy khi anh đi cô đã nói yêu anh hả.
Dương Hạo còn đang suy nghĩ thì thấy Hoàng Tiểu Nghi đã cầm tờ đơn ly hôn lên.
Dương Hạo hoảng hốt giựt tờ giấy, nhanh chống xé.
- Vợ ơi! Em đừng xem
- Sao không xem! Chẳng phải là anh chuẩn bị cho tôi sao.
- Nào có!
Tiểu Nghi im lặng, đi thẳng lên phòng không thèm để ý đến anh nữa.
Dương Hạo thấy vậy liền lẻo đẽo theo saon ôi tổng giám đốc lạnh lùng là đây sao.
- Vơ ơi! Anh sai rồi
- Vợ ơi là lỗi của anh! Anh không nên tìm hiểu kĩ mà đã làm ầm lên rồi
Rầm
Tiểu Nghi đi vào phòng đóng cửa, chặn không cho anh vào.
- Vợ ơi! Tha lỗi cho anh đi mà.
Dương Hạo ngồi dựa tường kế bên cửa, miệng cứ lẩm nhẩm cái gì mà " Vợ ơi! Anh sai rồi! Tha lỗi cho anh đi"
Trong phát tội luôn.
Tiểu Nghi mở cửa ra, cô khoanh tay nhướng mày nhìn anh
Anh chớp chớp mắt nhìn cô
- Anh muốn ngủ bên ngoài à?
Dương Hạo nghe vậy liền đứng dậy chạy cái vèo vào phòng.
Tiểu Nghi bó tay, cô đóng cửa phòng rồi đi vào.
Nhưng Tiểu Nghi thật hối hận khi cho người nào đó vào phòng.
Bởi giờ ai kia cứ lải nhải bên tai cô " Vợ à! Khi nãy em có thật là nói yêu anh không?"
End.
2/12/2017
Cô ngơ ngác không biết gì luôn!
Hờ chồng cô bỏ cô lại rồi đi về trước hả trời!
Tiểu Nghi tức giận ra về.
Cô vừa ra tới cổng liền thấy tài xế chờ cô ở đó
Tiểu Nghi lẩm bẩm " Dương Hạo! Xem như anh còn biết đều!"
Tiểu Nghi vừa đi vào nhà! Vừa nghĩ xem sẽ xử lý người kia như thế nào.
Vừa vào phòng khách thấy anh ngồi trên sofa với vẻ mặt rất nghiêm túc.
Nhìn anh như vậy những lời vừa định nói cô đều nuốt ngược vào trong.
Dương Hạo đưa mắt nhìn cô
- Em về rồi à
Tiểu Nghi nhìn Dương Hạo! Cô cảm thấy anh có cái gì đó lạ lạ thì phải.
Cô đi đến bên cạnh anh.
Cô nhìn tờ giấy đặt trước mặt anh làm cô chấn động.
- Tờ...giấy..
Cô run rẩy nói không hoàn chỉnh
Anh nhìn cô, ánh mắt anh lúc này rất lạnh
- Đơn ly hôn! Tôi ký rồi giờ chỉ còn em ký nữa thôi! Khi đó em sẽ được tự do
- An..h
Tiểu Nghi vẫn lắp bắp, Dương Hạo thấy vậy liền tiếp tục
- Em yên tâm! Tôi sẽ không rút lại vốn trong công ty nhà em đâu! Còn tài sản của tôi em muốn lấy bao nhiêu cũng được! Tôi cho em quyết định.
- Anh đang làm cái gì vậy hả
Từ nãy đến giờ cô mới nói được một câu hoàn chỉnh.
- Tôi biết hôn nhân của chúng ta không phải dựa vào tình yêu mà có! Khi kết hôn chúng ta không ai yêu ai! Tôi biết cho tới bây giờ em cũng không yêu tôi! Bây giờ tôi trả tự do cho em! Cho em được ở cạnh người em yêu.
Vèo
Tiểu Nghi ném cái gối vào mặt Dương Hạo.
Hừ! Bây giờ thì cô đã biết người đàn ông này phát khùng cái gì rồi.
Cô chắt chắn là người đàn ông này đã nghe thấy cuộc nói chuyện giữa cô và Lý Mạnh Lâm.
- Nói đủ chưa! Chưa thấy ai ngu ngốc như anh cả! Nghe lén người ta nói chuyện thì thôi đi! Đã nghe lén mà còn không chịu nghe cho hết rồi hả đi. Sao không nghe cho rõ tôi nói người hiện tại tôi yêu là Dương Hạo chứ không phải Mạnh Lâm hả?
Dương Hạo giật mình! Sao cô biết mình đã nghe lén nhỉ!
Nghỉ một lúc cô thấy cô phát hiện cũng đúng! Bởi cô là người thông minh nên nãy giờ những gì anh nói cũng đủ cho cô đoán ra.
Vậy khi anh đi cô đã nói yêu anh hả.
Dương Hạo còn đang suy nghĩ thì thấy Hoàng Tiểu Nghi đã cầm tờ đơn ly hôn lên.
Dương Hạo hoảng hốt giựt tờ giấy, nhanh chống xé.
- Vợ ơi! Em đừng xem
- Sao không xem! Chẳng phải là anh chuẩn bị cho tôi sao.
- Nào có!
Tiểu Nghi im lặng, đi thẳng lên phòng không thèm để ý đến anh nữa.
Dương Hạo thấy vậy liền lẻo đẽo theo saon ôi tổng giám đốc lạnh lùng là đây sao.
- Vơ ơi! Anh sai rồi
- Vợ ơi là lỗi của anh! Anh không nên tìm hiểu kĩ mà đã làm ầm lên rồi
Rầm
Tiểu Nghi đi vào phòng đóng cửa, chặn không cho anh vào.
- Vợ ơi! Tha lỗi cho anh đi mà.
Dương Hạo ngồi dựa tường kế bên cửa, miệng cứ lẩm nhẩm cái gì mà " Vợ ơi! Anh sai rồi! Tha lỗi cho anh đi"
Trong phát tội luôn.
Tiểu Nghi mở cửa ra, cô khoanh tay nhướng mày nhìn anh
Anh chớp chớp mắt nhìn cô
- Anh muốn ngủ bên ngoài à?
Dương Hạo nghe vậy liền đứng dậy chạy cái vèo vào phòng.
Tiểu Nghi bó tay, cô đóng cửa phòng rồi đi vào.
Nhưng Tiểu Nghi thật hối hận khi cho người nào đó vào phòng.
Bởi giờ ai kia cứ lải nhải bên tai cô " Vợ à! Khi nãy em có thật là nói yêu anh không?"
End.
2/12/2017