<html>- Ọc....ọc....ọc...
Tiếng kêu ọc ọc từ trong bụng Vô Danh truyền ra, bụng của Vô Danh đã bắt đầu biểu tình, một tí thời gian luyện công vừa rồi của Vô Danh đã tốn cả một ngày. Chỉ một cái nhắm mở mắt là từ sáng đến chiều.
Vô Danh há miệng thở ra ngoài một ngụm trọc khí, rồi đưa mắt nhìn khắp cơ thể.
- Ai da, bẩn quá đi!!!
Trên người Vô Danh bây giờ thực sự rất bẩn, cả người hắn đầy những tạp chất bốc mùi cực kì hôi thối. Đây chính là quá trình loại bỏ tạp chất trong cơ thể mỗi khi tu vi tăng lên. Theo quá trình tu vi tăng lên sẽ có một lượng tạp chất trong cơ thể bị đẩy ra ngoài, khiến cho cơ thể sạch sẽ hơn. Những tạp chất này chính là những chất độc hại bên trong cơ thể, sở dĩ trong cơ thể có nhiều tạp chất độc hại như vậy chính là do thức ăn mà cơ thể ăn vào, những chất độc đó cơ thể không loại bỏ đc mà dần dần tích tụ lại.
Mà tu luyện chính là quá trình làm cho cơ thể dần dần hòa hợp với thế giới bên ngoài, sạch hơn, mạnh mẽ hơn, gần với tự nhiên hơn. Cho nên khi tu vi tăng lên thì năng lượng được hấp thu từ bên ngoài chuyển hóa vào bên trong cơ thể sẽ loại bỏ hết các tạp chất và thay vào chỗ của nó.
Vô Danh cũng đại khái hiểu được tại sao trên người mình bây giờ lại có nhiều tạp chất nhầy nhụa hôi thối như vậy.
Vô Danh vội vàng chạy vào nhà vệ sinh để tắm. Vô Danh cởi hết quần áo ra, sau đó như một thói quen, ánh mắt bắt đầu nhìn vào gương, vừa nhìn vào thì hai mắt của Vô Danh như muốn lòi ra ngoài, sau đó như không tin vào mắt của mình rồi đưa mắt nhìn xuống ngực, bụng, eo, sau đó lại quay lưng rồi nhìn vào trong gương.
- Mù mắt rồi, mới bị chém có một ngày mà vết thương đã lành lại rồi. Trời ạ, không những không thấy sẹo mà hình như mình còn cường tráng hơn trước a, chà chà.
Vô Danh như con nghiện ngắm nhìn cơ thể trần trụi trong gương, người hắn bây giờ vết thương không những đã khỏi mà còn không thấy sẹo đâu. Cơ thể vốn đã đẹp bây giờ nhìn còn đẹp hơn, trắng hơn, các đường nét trên cơ thể hiện ra còn rõ ràng hơn trước. Vô Danh liên tục tạo mấy tư thế giống như những vận động viên thể hình thi đấu rồi không ngừng lắc đầu chẹp chẹp cái miệng tự khen mình.
- Haizzz....
Vô Danh đột nhiên thở dài một cái, vì khuyết điểm duy nhất trên cơ thể hắn bây giờ chính là cái mặt sẹo này, cả người đều đẹp nhưng cái mặt tiền thì lại xấu đến nỗi ma chê quỷ hờn.
- Bỏ đi bỏ đi, cái mặt cũng chỉ là vẻ bề ngoài, quan trọng là nội thất bên trong.
Nói xong thì vẻ mặt của Vô Danh như nhớ ra gì đó, cúi đầu đưa mắt nhìn về phía hạ thân cười cười, sau đó cái tay búng nhẹ vào:
- Hắc hắc, tiểu vô danh của ta cũng càng ngày càng lớn, càng ngày càng trắng trẻo hồng hào, oai phong lẫm liệt, không sai, cũng không thua kém chủ nhân của ngươi chút nào. Ta với ngươi chính là có phúc cùng hưởng a, tốt nhất là không có họa.
Vừa mới cười cười đùa đùa với tiểu vô danh, thì lúc này cái mặt lại cứng lại, hai tay run run đưa lên sờ đầu, sau đó ánh mắt từ từ nhìn vào trong gương.
- Trời ạ, tiểu vô danh của ta, chủ nhân của ngươi cũng có tóc a. Nhưng mà tóc ta màu bạch kim chứ không phải màu đen như ngươi, à ta quên mất, ngươi là cái thằng đầu khấc, làm gì mà có tóc.
Vô Danh giống như thằng tự kỷ, mồm lẩm bẩm rồi hai tay cứ vuốt vuốt tóc trên đầu, thật kỳ lạ tóc của hắn không phải tóc màu đen giống như người bình thường mà lại là tóc bạch kim.
- Mù mắt rồi, mới có một đêm thôi, mà sao tóc ta có thể mọc dài ra như vậy chứ, đây là cái lý thuyết gì vậy.
Tóc của Vô Danh bây giờ đã mọc dài, chỉ cách một đoạn nữa là chạm tới vai rồi.
- Ọc....ọc!!
Bụng của Vô Danh lại kêu nên, thế là hắn không ngắm bản thân nữa, tắm rửa thật sạch sẽ đến khi không có mùi hôi mới đi ra. Khi ra ngoài phòng tắm thì hắn liền vào bếp làm chút thức ắn bổ dưỡng, thực phẩm ở đây rất sạch sẽ tươi ngon, không giống như ở trái đất, càng ăn càng ngon.
Vô Danh lúc này không biết thời gian như thế nào, cho nên ăn xong hắn liền mở cửa xổ ra nhìn:
- Ặc, sao vẫn trời tối vậy, không đúng, không đúng...
Vô Danh đóng cửa vào rồi bắt đầu suy nghĩ, từ lúc bị chém đến bây giờ, có lẽ thời gian trôi qua cũng không quá dài. Từ lúc tỉnh dậy đập đầu xuống giường Vô Danh có thấy ánh sáng lờ mờ, ánh sáng này hơi nhạt giống như nắng sớm, rồi từ lúc đầu bị đau như búa bổ đến bây giờ đã là trời tối, mà trước lúc bị đau là trời sáng, tỉnh dậy tắm rửa, ăn cơm là trời tối.
- Chắc cũng chỉ sắp trôi qua một hôm, bởi vì cơ thể của ta cũng không thể nhịn đói quá lâu được, ít nhất cơ thể có thể nhịn một ngày sau đó lập tức đưa ra phản ứng, lúc đó chắc chắn dù ta có hôn mê đi chăng nữa thì cũng phải tỉnh lại. Trong điều kiện như vậy chắc chắn thời gian đi qua cũng chỉ có một ngày, vậy vẫn còn ba ngày nữa học viện mới khai giảng.
Vô Danh sau khi nghĩ một hồi mới gật đầu, sau đó liền đi về phía giường ngủ, dựng ngược cái đồng hồ cát mới mua rồi lại ngồi xếp bằng, hai tay đan vào nhau kết thành thủ ẩn.
Đồng hồ cát này có thể chảy trong vòng ba ngày tròn, cho nên Vô Danh có thể tính toán thời gian một cách cẩn thận.
Trong đầu của Vô Danh có một lượng lớn thông tin mới được truyền vào hắn còn chưa nghiên cứu được hết những thông tin đó. Vẫn còn ba ngày nữa mới đến ngày khải giảng, hắn sẽ dùng thời gian ba ngày này để nghiên cứu hết những thông tin đó.
Vô Danh rơi vào trạng thái định thần, trong đầu không ngừng hiện lên các thông tin, các văn tự cổ xưa. Vô Danh cẩn thận đọc từng thông tin một, không ngừng phân tích giải nghĩa. Lúc này trong đầu Vô Danh hiện lên tất cả các thông tin về " Vô Cực quyết ".
- " Vô Cực quyêt" là công pháp tạo hóa do trời đất sinh ra, đây chính là công pháp chí cao vô thượng, muốn luyện được công pháp này yêu cầu phải có " Tạo Hóa thần thể " trời sinh và phải có mười hệ linh căn: kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, băng, lôi, phong, quang, ám ( băng: băng ; lôi: sét ; phong: gió ; quang: ánh sáng ; ám: bóng tối)......
Đọc đến đoạn này làm cho Vô Danh tí nữa phụt máu. Lúc khảo nghiệm linh căn, hắn cũng biết được đại khái linh căn ảnh hưởng đến việc tu luyện như thế nào, những người có càng nhiều linh căn thì tu luyện càng chậm, không thể tu luyện được tới cảnh giới cao, mà lúc khảo thí hắn có tám loại linh căn, bị người ta chửi lên chửi xuống, vậy mà bây giờ công pháp Vô Cực quyết này lại yêu cầu những mười loại linh căn, vậy là cái lý thuyết bỏ mẹ gì.
Mà nói đến mười loại linh căn, lại càng làm cho Vô Danh khó hiểu, chẳng phải chỉ có tám loại linh căn thôi sao, tự nhiên ở đâu chui ra thêm hai loại là ánh sáng và bóng tối.
Như để giải đáp câu hỏi của Vô Danh một loạt thông tin lại hiện ra trong đầu của Vô Danh. Linh căn ánh sáng và bóng tối là hai loại linh căn chỉ xuất hiện ở người sở hữu Tạo Hóa thần thể. Hai loại linh căn này đều có những công dụng khác nhau, nhưng công dụng mạnh nhất, hữu ích nhất của nó chính là khả năng ẩn nấp. Hai loại linh căn này không có ai có thể nhìn thấy được, chỉ có chủ nhân của nó mới có thể nhìn thấy. Trong đó nó có khả năng che dấu khí tức cực kì mạnh, khiến người ta khó có thể cảm nhận, dò xét được.
Vô Danh bây giờ cũng đã hiểu tại sao khi khảo nghiệm lại không có hai loại linh căn này. Vô Danh lại tiếp tục tìm thông tin về Tạo Hóa thần thể. Thông tin lại hiện lên trong đầu của Vô Danh.
Tạo Hóa thần thể chính là thể chất cơ thể trời sinh, vừa sinh ra đã có......
- Ặc, chỉ vậy thôi sao, thật sự hết rồi, @@~!!
Thông tin ngắn gọn xuất hiện trong đầu Vô Danh làm cho hắn choáng váng, cái này đúng là trêu ngươi a. Thông tin chỉ có như vậy cho nên Vô Danh đành bỏ qua tiếp tục lục lọi thông tin trong đầu. Một loạt các thông tin lại hiện ra.....
Vô Danh cứ ngồi như vậy cho đến lúc nửa đêm, rồi mới dừng lại, hắn lại đi vào nhà bếp ăn một chút sau đó mới quay trở về giường ngồi xếp bằng tiếp tục luyện công.
Khoảng thời gian trước kia, Vô Danh có nghe mấy thằng trẻ trâu bàn tán với nhau về việc tu luyện, cái gì mà tu luyện đến cảnh giới cao rồi chinh phục tất cả các nữ nhân ở thế giới này, rồi cái gì mà bá chủ, các thứ các thứ, nghe đau hết cả đầu, chả có tí thông tin nào hữu ích, nhưng mà cũng có một tin có tính chân thật khá cao mà Vô Danh nghe được là những người tu luyện sau khi vừa tăng lên tu vi của mình thì phải tiếp tục ngồi tu luyện củng cố cảnh giới cho vững chắc, cùng với chiến đấu có ảnh hưởng rất lớn đến căn cơ tu luyện.
Cho nên Vô Danh lại ngồi vận công cả đêm củng cố tu vi của mình cho vững chắc, nhưng điều kì lạ chính là mặc dù cả đêm không ngủ nhưng Vô Danh vẫn rất tỉnh táo, tinh thần mười phần thoải mái.
Tiếng kêu ọc ọc từ trong bụng Vô Danh truyền ra, bụng của Vô Danh đã bắt đầu biểu tình, một tí thời gian luyện công vừa rồi của Vô Danh đã tốn cả một ngày. Chỉ một cái nhắm mở mắt là từ sáng đến chiều.
Vô Danh há miệng thở ra ngoài một ngụm trọc khí, rồi đưa mắt nhìn khắp cơ thể.
- Ai da, bẩn quá đi!!!
Trên người Vô Danh bây giờ thực sự rất bẩn, cả người hắn đầy những tạp chất bốc mùi cực kì hôi thối. Đây chính là quá trình loại bỏ tạp chất trong cơ thể mỗi khi tu vi tăng lên. Theo quá trình tu vi tăng lên sẽ có một lượng tạp chất trong cơ thể bị đẩy ra ngoài, khiến cho cơ thể sạch sẽ hơn. Những tạp chất này chính là những chất độc hại bên trong cơ thể, sở dĩ trong cơ thể có nhiều tạp chất độc hại như vậy chính là do thức ăn mà cơ thể ăn vào, những chất độc đó cơ thể không loại bỏ đc mà dần dần tích tụ lại.
Mà tu luyện chính là quá trình làm cho cơ thể dần dần hòa hợp với thế giới bên ngoài, sạch hơn, mạnh mẽ hơn, gần với tự nhiên hơn. Cho nên khi tu vi tăng lên thì năng lượng được hấp thu từ bên ngoài chuyển hóa vào bên trong cơ thể sẽ loại bỏ hết các tạp chất và thay vào chỗ của nó.
Vô Danh cũng đại khái hiểu được tại sao trên người mình bây giờ lại có nhiều tạp chất nhầy nhụa hôi thối như vậy.
Vô Danh vội vàng chạy vào nhà vệ sinh để tắm. Vô Danh cởi hết quần áo ra, sau đó như một thói quen, ánh mắt bắt đầu nhìn vào gương, vừa nhìn vào thì hai mắt của Vô Danh như muốn lòi ra ngoài, sau đó như không tin vào mắt của mình rồi đưa mắt nhìn xuống ngực, bụng, eo, sau đó lại quay lưng rồi nhìn vào trong gương.
- Mù mắt rồi, mới bị chém có một ngày mà vết thương đã lành lại rồi. Trời ạ, không những không thấy sẹo mà hình như mình còn cường tráng hơn trước a, chà chà.
Vô Danh như con nghiện ngắm nhìn cơ thể trần trụi trong gương, người hắn bây giờ vết thương không những đã khỏi mà còn không thấy sẹo đâu. Cơ thể vốn đã đẹp bây giờ nhìn còn đẹp hơn, trắng hơn, các đường nét trên cơ thể hiện ra còn rõ ràng hơn trước. Vô Danh liên tục tạo mấy tư thế giống như những vận động viên thể hình thi đấu rồi không ngừng lắc đầu chẹp chẹp cái miệng tự khen mình.
- Haizzz....
Vô Danh đột nhiên thở dài một cái, vì khuyết điểm duy nhất trên cơ thể hắn bây giờ chính là cái mặt sẹo này, cả người đều đẹp nhưng cái mặt tiền thì lại xấu đến nỗi ma chê quỷ hờn.
- Bỏ đi bỏ đi, cái mặt cũng chỉ là vẻ bề ngoài, quan trọng là nội thất bên trong.
Nói xong thì vẻ mặt của Vô Danh như nhớ ra gì đó, cúi đầu đưa mắt nhìn về phía hạ thân cười cười, sau đó cái tay búng nhẹ vào:
- Hắc hắc, tiểu vô danh của ta cũng càng ngày càng lớn, càng ngày càng trắng trẻo hồng hào, oai phong lẫm liệt, không sai, cũng không thua kém chủ nhân của ngươi chút nào. Ta với ngươi chính là có phúc cùng hưởng a, tốt nhất là không có họa.
Vừa mới cười cười đùa đùa với tiểu vô danh, thì lúc này cái mặt lại cứng lại, hai tay run run đưa lên sờ đầu, sau đó ánh mắt từ từ nhìn vào trong gương.
- Trời ạ, tiểu vô danh của ta, chủ nhân của ngươi cũng có tóc a. Nhưng mà tóc ta màu bạch kim chứ không phải màu đen như ngươi, à ta quên mất, ngươi là cái thằng đầu khấc, làm gì mà có tóc.
Vô Danh giống như thằng tự kỷ, mồm lẩm bẩm rồi hai tay cứ vuốt vuốt tóc trên đầu, thật kỳ lạ tóc của hắn không phải tóc màu đen giống như người bình thường mà lại là tóc bạch kim.
- Mù mắt rồi, mới có một đêm thôi, mà sao tóc ta có thể mọc dài ra như vậy chứ, đây là cái lý thuyết gì vậy.
Tóc của Vô Danh bây giờ đã mọc dài, chỉ cách một đoạn nữa là chạm tới vai rồi.
- Ọc....ọc!!
Bụng của Vô Danh lại kêu nên, thế là hắn không ngắm bản thân nữa, tắm rửa thật sạch sẽ đến khi không có mùi hôi mới đi ra. Khi ra ngoài phòng tắm thì hắn liền vào bếp làm chút thức ắn bổ dưỡng, thực phẩm ở đây rất sạch sẽ tươi ngon, không giống như ở trái đất, càng ăn càng ngon.
Vô Danh lúc này không biết thời gian như thế nào, cho nên ăn xong hắn liền mở cửa xổ ra nhìn:
- Ặc, sao vẫn trời tối vậy, không đúng, không đúng...
Vô Danh đóng cửa vào rồi bắt đầu suy nghĩ, từ lúc bị chém đến bây giờ, có lẽ thời gian trôi qua cũng không quá dài. Từ lúc tỉnh dậy đập đầu xuống giường Vô Danh có thấy ánh sáng lờ mờ, ánh sáng này hơi nhạt giống như nắng sớm, rồi từ lúc đầu bị đau như búa bổ đến bây giờ đã là trời tối, mà trước lúc bị đau là trời sáng, tỉnh dậy tắm rửa, ăn cơm là trời tối.
- Chắc cũng chỉ sắp trôi qua một hôm, bởi vì cơ thể của ta cũng không thể nhịn đói quá lâu được, ít nhất cơ thể có thể nhịn một ngày sau đó lập tức đưa ra phản ứng, lúc đó chắc chắn dù ta có hôn mê đi chăng nữa thì cũng phải tỉnh lại. Trong điều kiện như vậy chắc chắn thời gian đi qua cũng chỉ có một ngày, vậy vẫn còn ba ngày nữa học viện mới khai giảng.
Vô Danh sau khi nghĩ một hồi mới gật đầu, sau đó liền đi về phía giường ngủ, dựng ngược cái đồng hồ cát mới mua rồi lại ngồi xếp bằng, hai tay đan vào nhau kết thành thủ ẩn.
Đồng hồ cát này có thể chảy trong vòng ba ngày tròn, cho nên Vô Danh có thể tính toán thời gian một cách cẩn thận.
Trong đầu của Vô Danh có một lượng lớn thông tin mới được truyền vào hắn còn chưa nghiên cứu được hết những thông tin đó. Vẫn còn ba ngày nữa mới đến ngày khải giảng, hắn sẽ dùng thời gian ba ngày này để nghiên cứu hết những thông tin đó.
Vô Danh rơi vào trạng thái định thần, trong đầu không ngừng hiện lên các thông tin, các văn tự cổ xưa. Vô Danh cẩn thận đọc từng thông tin một, không ngừng phân tích giải nghĩa. Lúc này trong đầu Vô Danh hiện lên tất cả các thông tin về " Vô Cực quyết ".
- " Vô Cực quyêt" là công pháp tạo hóa do trời đất sinh ra, đây chính là công pháp chí cao vô thượng, muốn luyện được công pháp này yêu cầu phải có " Tạo Hóa thần thể " trời sinh và phải có mười hệ linh căn: kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, băng, lôi, phong, quang, ám ( băng: băng ; lôi: sét ; phong: gió ; quang: ánh sáng ; ám: bóng tối)......
Đọc đến đoạn này làm cho Vô Danh tí nữa phụt máu. Lúc khảo nghiệm linh căn, hắn cũng biết được đại khái linh căn ảnh hưởng đến việc tu luyện như thế nào, những người có càng nhiều linh căn thì tu luyện càng chậm, không thể tu luyện được tới cảnh giới cao, mà lúc khảo thí hắn có tám loại linh căn, bị người ta chửi lên chửi xuống, vậy mà bây giờ công pháp Vô Cực quyết này lại yêu cầu những mười loại linh căn, vậy là cái lý thuyết bỏ mẹ gì.
Mà nói đến mười loại linh căn, lại càng làm cho Vô Danh khó hiểu, chẳng phải chỉ có tám loại linh căn thôi sao, tự nhiên ở đâu chui ra thêm hai loại là ánh sáng và bóng tối.
Như để giải đáp câu hỏi của Vô Danh một loạt thông tin lại hiện ra trong đầu của Vô Danh. Linh căn ánh sáng và bóng tối là hai loại linh căn chỉ xuất hiện ở người sở hữu Tạo Hóa thần thể. Hai loại linh căn này đều có những công dụng khác nhau, nhưng công dụng mạnh nhất, hữu ích nhất của nó chính là khả năng ẩn nấp. Hai loại linh căn này không có ai có thể nhìn thấy được, chỉ có chủ nhân của nó mới có thể nhìn thấy. Trong đó nó có khả năng che dấu khí tức cực kì mạnh, khiến người ta khó có thể cảm nhận, dò xét được.
Vô Danh bây giờ cũng đã hiểu tại sao khi khảo nghiệm lại không có hai loại linh căn này. Vô Danh lại tiếp tục tìm thông tin về Tạo Hóa thần thể. Thông tin lại hiện lên trong đầu của Vô Danh.
Tạo Hóa thần thể chính là thể chất cơ thể trời sinh, vừa sinh ra đã có......
- Ặc, chỉ vậy thôi sao, thật sự hết rồi, @@~!!
Thông tin ngắn gọn xuất hiện trong đầu Vô Danh làm cho hắn choáng váng, cái này đúng là trêu ngươi a. Thông tin chỉ có như vậy cho nên Vô Danh đành bỏ qua tiếp tục lục lọi thông tin trong đầu. Một loạt các thông tin lại hiện ra.....
Vô Danh cứ ngồi như vậy cho đến lúc nửa đêm, rồi mới dừng lại, hắn lại đi vào nhà bếp ăn một chút sau đó mới quay trở về giường ngồi xếp bằng tiếp tục luyện công.
Khoảng thời gian trước kia, Vô Danh có nghe mấy thằng trẻ trâu bàn tán với nhau về việc tu luyện, cái gì mà tu luyện đến cảnh giới cao rồi chinh phục tất cả các nữ nhân ở thế giới này, rồi cái gì mà bá chủ, các thứ các thứ, nghe đau hết cả đầu, chả có tí thông tin nào hữu ích, nhưng mà cũng có một tin có tính chân thật khá cao mà Vô Danh nghe được là những người tu luyện sau khi vừa tăng lên tu vi của mình thì phải tiếp tục ngồi tu luyện củng cố cảnh giới cho vững chắc, cùng với chiến đấu có ảnh hưởng rất lớn đến căn cơ tu luyện.
Cho nên Vô Danh lại ngồi vận công cả đêm củng cố tu vi của mình cho vững chắc, nhưng điều kì lạ chính là mặc dù cả đêm không ngủ nhưng Vô Danh vẫn rất tỉnh táo, tinh thần mười phần thoải mái.