Phương Dật Thiên vừa nói xong, ngay lập tức, mọi ánh mắt trong phòng họp đều tập trung trên người hắn, nhìn chăm chăm vào nam nhân trẻ tuổi mang vẻ mặt lười nhác đang đứng ở cửa.
"Phương, Phương Dật Thiên..." Quan Lâm thấy Phương Dật Thiên thì ngẩn ra, sau đó vừa vui mừng vừa lo lắng nhìn hắn, chậm rãi đứng lên.
Vừa giao thủ với hồng sắc tây trang nam tử khiến Quan Lâm cảm thấy khí lực toàn thân đều dùng hết, mồ hôi chẩy đầy người, y phục ướt sũng ép chặt thân thể mềm mại, gợi cảm của nàng, những đường cong của nàng hiện rõ tư thái là lướt, trước gồ sau vểnh.
"...Phương Dật Thiên, anh chạy nhanh. Đậy không phải là nơi anh tới!" Quan Lâm vô ý thức hô lên với Phương Dật Thiên, trong lòng nàng biết Phương Dật Thiên có thể đánh lộn, có một chút công phu, nhưng người thường làm sao có thể so sánh với tinh anh của đội chống khủng bố?
Ngay cả tinh anh của đội chống khủng bố cũng không phải đối thủ của những tên khủng bố này, Phương Dật Thiên đi vào chẳng phải là thêm một mạng sao?
Bởi vậy, Quan Lâm trong lúc lo lắng thì nhịn không được thốt ra để Phương Dật thiên nhanh chóng ly khai, nếu như lúc này Phương Dật Thiên quay đi phỏng chừng còn kịp.
Phương Dật Thiên hướng về phía Quan Lâm cười nhẹ, vẫn như trước là nụ cười lười nhác, bình thường thấy khuôn mặt tươi cười của Phương Dật Thiên thì QUan Lâm chỉ cảm thấy khó chịu, nhưng giờ này khắc này, trong lòng nàng cũng ấm áp, có chút cảm động nho nhỏ! (Động đất cũng thế, cứ nhỏ rồi to dần, cuối cùng là... he he)
Hồng sắc tây trang nam tử hai mắt chớp chớp, nhìn Phương Dật Thiên mang theo thi thể của đồng bọn thì hơi nhíu mày, vừa cười vừa nói: "Bọn họ đều là do ngươi giết? Thú vị, thú vị, cuối cùng cũng có một cao thủ tham gia tử vong cách đấu, hoan nghênh, ta rất hoan nghênh sự tham gia của ngươi!"
"Ặc, nguyên lại vở hài kịch này là do ngươi đạo diễn, haiz, đều do ta xuất thủ hơi mạnh, nhưng cũng trách bọn họ, gì mà một kích cũng chẳng đỡ được. Thôi, vật quy nguyên chủ, trả cho ngươi nè!" Phương Dật Thiên nói xong vung tay, hai cỗ thi thể liền bày về phía hồng sắc tây trang nam tử.
Hồng sắc tây trang nam tử cười nhạt, chân phải xuất ra một cú toàn thối đẹp mắt, trực tiếp đá bay hai cỗ thi thể mà Phương Dật Thiên ném tới ra xa.
Ngay lúc đó, Phương Dật Thiên chớp mắt, trong mắt hiện lên một tia hàn mang mà bình thường khó có thể nhận ra, thầm nghĩ: "Thành phố Thiên Hải từ khi nào có một cao thủ như vậy xuất hiện? Xem ra lần này cần phải xuất toàn lực, nếu như không tốc chiến tốc thắng thì chỉ sợ khó có thể khống chế toàn bộ tràng diện!
Nghĩ xong, Phương Dật Thiên hút một hơi, sau đó vẩy tàn thuốc trên đất, giẫm lên, nhàn nhạt nói: "Trò chơi tử vong cách đấu? Tốt, ta thích, vậy chúng ta bắt đầu chứ?"
"No, no, trò chơi có quy tắc của trò chơi, ngươi đến sau thì phải đứng chờ một bên, chờ ta giết mỹ nữ này xong thì sẽ chơi với ngươi!" Hồng sắc tây trang nam tử cười nhạt, hắn có thể nhìn được thân thủ của Phương Dật Thiên không yếu, nhưng trong mắt hắn cũng chỉ là không yếu mà thôi, tối đa cũng chỉ hơn một chút so với thủ hạ và mấy tên đội viên chống khủng bố kia mà thôi, vẫn còn chênh lệch khá xa với hắn, vì vậy hắn nghĩ giải quyết xong Quan Lâm sẽ chơi đùa với Phương Dật Thiên.
Hồng sắc tây trang nam tử vừa mới dứt lời, chỉ thấy thân thể hắn lao lên phía trước, sau đó lăng không nhảy lên, tay phải chắn ngang, đánh mạnh vào đầu của Quan Lâm!
Quan Lâm ngay lập tức cảm nhận được không khí xung quanh như ngưng lại, chính nàng cũng có cảm giác nghẹt thở thì có thể thấy được một kích của đối phương sở hữu lực lượng khổng lồ đến mức nào!
Toàn thân Quan Lâm đã không có khí lực, đối mặt với một kích của hồng sắc tây trang nam tử thì nàng vô pháp chống đỡ, trên thực tế, cho dù là trong trạng thái mạnh nhất thì Quan Lâm cũng không nghĩ ra được cách nào để chống đỡ được một kích hung mãnh của đối phương!
Phanh!
Quan Lâm chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên, khi tất cả trở nên im lặng thì nàng đã thấy được Phương Dật Thiên đã vọt tới trước mặt nàng từ bao giờ, tay phải hắn lộ ra, vững vàng tiếp được một kích hung mãnh của đối phương!
Hồng sắc tây trang nam tử giật mình, một kích của hắn lực lượng bộc phát ra còn mạnh hơn cả lực lượng toàn thân của đại hùng, nhưng hắn không nghĩ là Phương Dật Thiên lại có thể dễ dàng tiếp nhận một kích của hắn như vậy!
Xuy! Xuy! Xuy!
Trên mặt đất đột nhiên vang lên thanh âm vừa nhỏ lại vừa chói tai, thanh âm không lớn, nhưng lại cực kỳ bén nhọn, tựa như là ngầm hỗn hợp thêm lực đạo cường đại.
Sắc mặt của hồng sắc tây trang nam tử chợt biến đổi, phía sau Phương Dật Thiên là hai dấu giày đen thùi!
Phanh!
Một tiếng nổ ầm vang, thân thể Phương Dật Thiên như một chiếc xe tăng đụng vào người hồng sắc tây trang nam tử, nhất thời, thân hình của hồng sắc tây trang nam tử bay lên!
Bát cực quyền, thiếp sơn kháo!
Động như giương cung, phát tựa sấm sét!
Lúc thân hình của hồng sắc tây trang nam tử bay ra, thân thể Phương Dật Thiên khẽ động, giống như mãnh hổ hạ sơn, khí thế hùng mạnh như sấm sét xuất kích, nhanh như điện quang, xông tới phía hồng sắc tây trang nam tử xuất kích!
Thân thể của hồng sắc tây trang nam tử vừa rơi xuống đất, tay phải của Phương Dật Thiên mang theo khí thế lôi đình đánh vào tiểu phúc của hắn.
Hồng sắc tây trang nam tử vừa bị đụng không nhẹ, thấy Phương Dật Thiên đánh tới một quyền thì hắn mơ hồ cảm nhận được mùi nguy hiểm, cảm thụ được cỗ sát khí thâm trầm và khí thế dũng mãnh trên người Phương Dật Thiên, cảm giác sợ hãi từ lâu không thấy nay lại cảm nhận được một cách rõ rệt lan tràn trong trái tim. Toàn thế giới có thể khiến cho hắn cảm nhận được sự sợ hãi tuyệt đối không vượt quá mười người, người này đến rốt cục là ai?
Hồng sắc tây trang nam tử tuy rằng vô cùng kinh ngạc, nhưng hắn vẫn cố gắng đưa hai tay đỡ một quyền của Phương Dật Thiên!
Oanh!
Một quyền của Phương Dật Thiên đánh tới, hồng sắc tây trang nam tử chỉ thấy trong miệng hơi ngọt, một cỗ tiên huyết phun ra, nhưng còn chưa hết, một quyền của Phương Dật Thiên lại chứa đến song trọng kình lực, lúc cỗ kình lực thứ hai phát ra, hồng sắc tây trang nam tử vô lực nằm xuống, khóe miệng tràn đầy tiên huyết, thở phì phò!
"Phi!" Phương Dật Thiên nhổ đờm, trên mặt hiện lên vẻ khinh thường, nhàn nhạt nói: "Ngươi là cái loại hàng gì? Trước mặt ta còn muốn nói quy tắc? Hừ, ta còn chưa có thấy qua người dám can đảm ở trước mặt ta chế định quy tắc trò chơi a! Ta mới chính là người đặt ra quy tắc của trò chơi!"
Tất cả mọi người ở hiện trường đều giật mình, đặc biệt là Quan Lâm.
Lúc này, trên mặt Quan Lâm có thể thấy được sự kinh ngạc, đôi mắt gắt gao nhìn Phương Dật Thiên, tựa như chưa từng nhận thức qua người này. Nàng đã từng giao thủ vài lần với Phương Dật Thiên, trong lòng biết thân thủ của hắn không tồi, nhưng cũng chỉ cho rằng hắn mạnh hơn nàng một chút mà thôi, nhưng hiện tại thì nàng phát hiện mình đã sai, quả thực là cực kỳ sai!
Tên hồng sắc tây trang nam tử có thể đánh cho nàng không thể hoàn thủ một chút nào, trước mặt Phương Dật Thiên thì lại như một con kiến không chịu được một kích!
Lúc này, Quan Lâm mới biết thực lực của Phương Dật Thiên không thể suy đoán được!
Hồng sắc tây trang nam tử sợ hãi nhìn Phương Dật Thiên, hắn khó có thể tin được là hắn lại bị Phương Dật Thiên đánh cho không thể hoàn thủ, hắn dám cá rằng, trên toàn bộ thế giới, những người mạnh hơn hắn cũng không vượt quá mười người, vậy Phương Dật Thiên trước mặt là ai?
Đôi mắt của hồng sắc tây trang nam tử tinh quang chợt lóe, mơ hồ nhớ đến một người, mà người này cũng là người cần tìm trong lần thi hành nhiệm vụ này!
Phương Dật Thiên vừa nói xong, hắn quay đầu lại, khom người, hướng phía bên phải xông tới, thế công càng thêm mãnh liệt, thân thể hắn chuyển động, tay phải giơ lên, một đạo hàn quang xé gió xẹt qua!
Xuy!
Một miếng thủy tinh đã chuẩn xác găm vào yết hầu của một tên khủng bố!
Ngay lúc đó, Phương Dật Thiên cũng đã tiếp cận tên khủng bố ở bên phải, tên khủng bố kia đang cầm trong tay điều khiển từ xa, lúc Phương Dật Thiên tiến lên thì tên khủng bố này mới có phản ứng, nhưng tay phải mạnh mẽ của Phương Dật Thiên đã kềm chặt tay phải của tên khủng bố!
Sau đó, Phương Dật Thiên dùng sức vặn, " Răng rắc!" một tiếng, tay phải của tên khủng bố ngay lập tức bị Phương Dật Thiên vặn gãy, điều khiển từ xa trong tay cũng rơi xuống, Phương Dật Thiên vươn tay trái tiếp được, sau đó cánh tay phải của Phương Dật Thiên vòng ra sau cổ của tên khủng bố, dùng lực vặn, thân thể của tên khủng bố liền mềm nhũn ngã xuống!
Lúc Phương Dật Thiên hành động, đội viên chống khủng bố một bên tùy thời mà xông lên lại dừng ngay tại chỗ, cầm lấy một khẩu súng trên mặt đất bắn một phát!
Phanh!
Một tên khủng bố phía bên phải đang muốn giơ lên AK47 trong tay thì trên trán lại có thêm một lỗ đạn, thân thể ầm ầm ngã xuống!
Cuối cùng, ngoại trừ hồng sắc tây trang nam tử, tất cả những tên khủng bố đều đã chết, mà tất cả mọi việc phát sinh không hề dài hơn mười giây đồng hồ, tất cả thoáng như cảnh trong mơ!
" Ta đã biết, ta biết ngươi là ai rồi, Chiến Lang, cuối cùng ta cũng tìm được ngươi, trừ ngươi ra, trên đời này còn ai có thể có thân thủ như vậy? Ha ha ha..."
Hồng sắc tây trang nam tử đã mất hơn nửa sức chiến đấu đang nằm trên mặt đất đột nhiên phá lên cười, kích động dùng tiếng Anh nói.
Tầng mười tám, trong phòng họp.
Trong phòng lúc này là một chiến trường địa ngục tàn khốc tràn ngập máu tanh, trên chiến trường này, không có nhân tính, không có nhân từ chỉ có sinh tử!
Nếu muốn sống sót, ngươi chỉ có cách là giết chết đối phương, lúc giết chết đối phương thì lại phải tiếp chiến với người khiêu chiến tiếp theo, cứ như thế tuần hoàn, cho đến khi một bên chết hết mới ngừng.
Lúc này, trên chiến trường đang có hai người đang phân sinh tử với nhau!
Một bên là một đội viên chống khủng bố với thân hình cường hãn, bên kia là một tên khủng bố cao lớn như một con gấu, mà tên của hắn cũng là đại hùng, thân thể to lớn tựa như làm bằng sắt, cánh tay to lớn với uy lực cực mạnh.
Đội viên của đội chống khủng bố mặc áo màu đen thân thủ cũng khong tồi, thực ra, lần thực hiện nhiệm vụ xâm nhập vào tòa nhà này đều là tinh anh trong tinh anh của đội chống khủng bố, đều đã trải qua huấn luyện cực kỳ nghiêm ngặt, vô luận là thân thủ hay thể năng đều là hàng đầu trong đội!
Khiếm khuyết duy nhất của thành viên đội chống khủng bố đều là thiếu kinh nghiệm thực chiến, trong bọn họ có rất ít người đã từng trải qua chiến trường chân chính và giết chóc, thân thủ và thể trạng của họ cũng không yếu nhưng lại chưa từng kinh qua giết chóc máu tanh nên kinh nghiệm khi sinh tử cách đấu còn thấp, vì vậy sinh ra sự cách biệt rất lớn với các phần tử khủng bố xuất thân từ giết chóc.
Những tên khủng bố đối với sinh tử là cực kỳ lãnh đạm, bọn chúng tìm kiếm chính là sự kích thích cực độ trong sinh tử, bởi vậy, khi những tên khủng bố này xuất chiêu thì toàn bộ đều là sát chiêu trí mạng, hung hăng liều mạng, thậm chí có đôi khi không thèm để ý đến sinh tử chỉ vì kiếm một tia khoảng cách!
Phải biết rằng, sinh tử cách đấu chân chính thường là quyết định sinh tử trong nháy mắt, chỉ cần có cơ hội, những tên khủng bố này sẽ không hề thủ hạ lưu tình mà trực tiếp miểu sát đối phương.
Bởi vậy, những đội viên chống khủng bố tuy thân thủ không yếu nhưng một khi bước lên sàn đấu thì nhược điểm của bọn họ hoàn toàn lộ ra, khuyết thiếu kinh nghiệm chính là nhược điểm trí mạng của bọn họ.
Trên chiến trường.
Đột nhiên, người đội viên chống khủng bố tay phải cầm một chiếc mã tấu chém ngang về phía yết hầu của đại hùng, đại hùng cười một cách ác độc, nghiêng người tránh nhát chém, sau đó nắm tay to bự của hắn trực tiếp đánh vào thắt lưng của người đội viên chống khủng bố.
Người đội viên chống khủng bố vặn eo, tránh đi đồng thời mã tấu trong tay lại chém về phía bụng của đại hùng, đối mặt với cú chém, đại hùng tựa hồ không thèm tránh né, mà xông lên, đôi tay gấu ôm lấy đội viên chống khủng bố!
Xích!
Mã tấu trong tay đội viên chống khủng bố tạo thành một vết đao thật sâu trên bụng của đại hùng, nhưng mà, vẻ mặt của đại hùng lại xem như không có gì, thậm chí khóe miệng còn lộ ra nụ cười đầy máu tanh.
Trên thực tế, thân thể của đại hùng nhìn thấy mà phải giật mình vì đã tràn ngập vết thương, tiên huyết đỏ sẫm không ngừng tràn ra, bất quá, hắn không thèm quan tâm những thương thế này, hắn chính là muốn làm sao để vặn gãy cổ của tên đội viên chống khủng bố.
Âm thanh "Răng rắc!" khi cái cổ bị vặn gãy khiến cho tinh thần và thể xác của hắn cảm thấy hưng phấn!
" Nguy hiểm, mau lui lại!" Tiếng hô chính là của một người khác trong đội chống khủng bố đang đứng ở bên quan chiến, đó là một trung niên nhân cường tráng, lão luyện, khuôn mặt ngăm đen đầy góc cạnh, mà hắn chính là đội trưởng của nhiệm vụ lần này.
Thế nhưng, tiếng hô của đội trưởng đội chống khủng bố vừa lên, đôi tay gấu của đại hùng đã ôm lấy thân thể của người đội viên chống khủng bố.
"Gừ!"
Đại hùng rống lên một tiếng, song chưởng cố sức bóp lại, rắc rắc, tiếng xương gãy như rang đậu vang lên!
Sắc mặt của người đội viên chống khủng bố đỏ lên, trong miệng phát ra tiếng rên đau đớn, sau đó, cái đầu trụi lủi của đại hùng bỗng nhiên đụng vào đầu của người đội viên đang bị hắn ôm chặt!
Phanh!
Đại hùng vung tay, thân thể người đội viên lập tức mềm nhũn, bị ném xuống đất, ngạt thở mà chết.
"Tiểu Trương!" Đội trưởng đội chống khủng bố bước nhanh tới trước thi thể người đội viên bị ngạt thở mà chết, hai tay nắm chặt, một cỗ lửa giận bốc lên từ lồng ngực.
Quan Lâm cũng nhịn không được mà hô lên một tiếng, trong lòng vừa phẫn nộ vừa thương xót, tên khủng bố to như gấu trước mặ này đã giết đi hai người đội viên của bên này!
"Ván này chúng ta lại thắng, phía dưới, trong các ngươi người nào lên khiêu chiến?" Hồng sắc tây trang nam tử ưu nhã cười mở miệng hỏi!
"Ta lên!" Quan Lâm phẫn nộ tiến lên.
"Đừng, Quan cảnh quan, để cho tôi, cô ở sau đệm hậu!" Đội trưởng đội chống khủng bố đứng lên, tiến lên che ở trước mặt Quan Lâm, trầm thấp nói.
"Tốt.Vậy thì tử vong cách đấu tiếp tục!" Hồng sắc tây trang nam tử cười một cách vô hại.
Mười hai người bên kia tuy rằng miệng bị che lại, nhưng bọn họ vẫn có thể chứng kiến được tràng diện máu tanh, tàn nhẫn trước mắt, và cũng nghe được hồng sắc tây trang nam tử nói. Bọn họ thấy được những tên khủng bố này hoàn toàn là người điên, hơn nữa thực lực lại vô cùng cường đại, các đội viên chống khủng bố bên này không phải là đối thủ của những tên khủng bố này, cứ tiếp tục như vậy thì bên này chắc chắn sẽ thất bại, từng người một sẽ bị giết chết!
Như vậy thì tính mệnh của bọn họ làm sao bảo trụ?
Lúc này trong mắt bọn họ đều toát lên sự khủng hoảng, thân thể vì sợ mà run rẩy, bọn họ đều là những tinh anh của xã hội, bọn họ có tiền đồ và cuộc sống cực tốt, đương nhiên là sẽ không muốn phải chết nhanh như vậy, thậm chí có một số người đã chảy ra những giọt nước mắt tuyệt vọng.
Đội trưởng đội chống khủng bố quan sát đại hùng ở phía trước, trong mắt bắn ra một cỗ phẫn nộ, đối phương liên tục giết chết hai người đội viên, sự bi thống trong lòng hắn có thể tưởng tượng được.
Đội trưởng đưa tay lên, một thanh mã tấu sắc bén nắm trong tay, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào đại hùng trước mặt, các cơ bắp trên cơ thể nhô lên, thở sâu, chuẩn bị sinh tử cách đấu với đối phương!
Đại hùng cười cười một tiếng, bước lên phía trước, đại thối to lớn, hữu lực, quét ngang về phía thân thể của đội trưởng, đội trưởng dùng tay trái ngăn lại, tay phải cầm mã tấu sắc bén hung hăng chém vào đùi phải của đại hùng.
Đùi phải của đại hùng bị một vết thương, nhưng sắc mặt hắn vẫn như thường, trái lại, đội trưởng trúng một cước của đại hùng thì thân thể phải lui nhanh về phía sau.
"Hống!"
Đại hùng lại rống lên, đột nhiên, thân thể khổng lồ của hắn lại nhào tới đội trưởng đang lui về phía sau, thanh thế cực mãnh.
Đội trưởng gặp nguy không loạn, cước bộ lóe lên, vặn lưng tránh được cú lao đến của đại hùng, đúng lúc đó, quyền phải to lớn của đại hùng lại đánh vào mặt của đội trưởng.
Đội trưởng đưa tay trái ra đỡ, chặn lại tay phải của đại hùng, sau đó, đại hùng lại lao lên lần thứ hai, diễn lại trò cũ, đôi tay lại ôm lấy thân thể đội trưởng.
Đội trưởng hàn quang trong mắt chợt lóe, lúc này, hắn cũng không thèm tránh né, mà hai chân dùng lực, thân thể bắn về phía trước, đồng thời, mã tấu trên tay phải chuẩn xác đâm vào yết hầu của đại hùng!
Đại hùng kêu lên một tiếng đau đớn, đầu gối thúc lên khiến thân thể đội trưởng dừng lại, mã tấu đang cắm vào yết hầu của đại hùng cũng thuận thể rút ra, ngay lập tức, một cỗ huyết trụ từ yết hầu của đại hùng phun ra, bắn tung tóe lên cao.
Sắc mặt đại hùng trở nên dữ tợn, cước bộ của hắn trầm trọng đi tới.
Một, hai bước, ba bước.
"Oanh!" một tiếng, thân thể khổng lồ của đại hùng ầm ầm ngã xuống.
Khi đại hùng vừa ngã xuống, trong bọn khủng bố lập tức có một tên nhỏ bé lanh lợi đứng dậy, trực tiếp đi tới đội trưởng đang đứng bên cạnh thi thể của đại hùng.
Quan Lâm thấy đội trưởng đã bị thương, nếu còn đánh tiếp thì khó tránh khỏi cái chết, nàng vội vã đứng ra, nói: "Ván tiếp theo đến ta!"
"No!" Hồng sắc tây trang nam tử lắc đầu, "Em không được phá hư quy tắc, người thắng phải tiếp nhận khiêu chiến của người tiếp theo, đây là quy tắc!
"Quy tắc là người định, đội trưởng của ta đã thụ thương, ván này ta thay hắn!" Quan Lâm lạnh lùng nói.
Hồng sắc tây trang nam tử âm u cười: "Em muốn phá hư quy tắc, vậy anh sẽ chiều, em có thể thay hắn xuất chiến, nhưng đối thủ sẽ là anh đây!"
"Có thể!" Quan Lâm nhìn chằm chằm hồng sắc tây trang nam tử trước mắt, lạnh lùng nói.
Hồng sắc tây trang nam tử đạm đạm nhất tiếu, giao điều khiển từ xa trong tay cho một tên khủng bố bên cạnh, sau đó thản nhiên đi tới giữa sân, nhìn Quan Lâm, rất lễ độ nói: "Mỹ nữ, mời ra tay, nhất định phải đem hết toàn lực, để anh em thực lực của em!"
Quan Lâm cắn răng, tiếp nhận mã tấu từ một độ viên chống khủng bố ở bên cạnh, thân thể vọt tới, mã tấu trong tay hướng về phía yết hầu của hồng sắc tây trang nam tử.
Hồng sắc tây trang nam tử mỉm cười, thân thể lùi ra sau nửa bước tránh khỏi công kích của Quan Lâm, Quan Lâm quát một tiếng, chân phải quét về phía thắt lưng của hồng sắc tây trang nam tử, một cước này lực đạo cực kỳ hung mãnh.
Nhưng, hồng sắc tây trang nam tử lại vươn tay ra, hời hợt chặn một cước của Quan Lâm, sau đó, tay trái của hắn nhẹ nhàng ném đi, thân thể Quan Lâm liền lảo đảo lui về phía sau.
Quan Lâm trong lòng kinh hãi, nàng cảm giác được sức chiến đấu của hồng sắc tây trang nam tử cực kỳ cường hãn, nàng đã sử dụng toàn lực mà vẫn không thể tiếp cận được hắn nửa bước.
"Mỹ nữ, em làm anh thất vọng rồi, cứ tưởng em rất lợi hại a! Trò chơi lúc này hẳn là nên kết thúc!" Hồng sắc tây trang nam tử nói xong, thân thể bỗng nhiên lao lên phía trước, Quan Lâm hoàn toàn không kịp phản ứng, liền bị một quyền của hồng sắc tây trang nam tử đánh vào tiểu phúc!
Quan Lâm kêu lên một tiếng đau đớn, dưới lực đạo mãnh liệt của đối phương, nàng đau đớn đến cong người, trên mặt tràn ngập biểu tình thống khổ.
"Để anh tiễn cô em xuống địa ngục nha!" Hồng sắc tây trang nam tử nhe răng cười. Đi đến trước Quan Lâm, mỗi một bước đều tràn ngập sát khí.
Đúng lúc này.
"Phanh!"
Cửa của phòng họp tứ phân ngũ liệt(vỡ tan nát), Phương Dật Thiên với khuôn mặt mang theo nụ cười lười nhác đứng ở cửa phòng họp, hai tay của hắn mang theo hai thi thể của hai tên khủng bố, khóe miệng ngậm một điếu thuốc, đi vào bên trong, bập môi hút điếu thuốc, từ từ phun ra, trên mặt hiện lên vẻ cân nhắc: "Ủa, nhìn qua tựa như các người đang chơi trò chơi rất thú vị,rất kích thích thì phải? Là tử vong cách đấu à? Trời ạ, trò chơi kích thích như vậy đương nhiên không thể thiếu ta, thêm ta nha, thế nào?"