Phương Dật Thiên yên lặng lái xe dưới màn đêm u ám.
̉n sâu trong nội tâm, một cỗ tịch mịch dường như đang ngấm sâu vào trong xương cốt của hắn, giống như là thủy triều cuộn sóng ở trong lòng.
Hắn cũng không kháng cự sự tịch mịch này, một người sống chung được với sự cô độc hẳn phải là một người mạnh mẽ.
Lại lặng lẽ rút ra một điếu thuốc, để cho khói thuốc tùy ý bao lấy khuôn mặt khiến cho hắn nhìn qua lại càng thêm vẻ tang thương thâm trầm, trên khuôn mặt kiên cường kia thoáng hiện vẻ tiêu điều.
Hắn không khỏi nhớ lại những lời mà Triệu Thiên dặn dò hắn lúc rời cảnh cục.
"Cửu gia không phải là một người đơn giản, danh hiệu hoàng đế ngầm cũng không phải chỉ có hư danh. Phương lão đệ, sau khi ra ngoài thì phải đặc biệt cẩn thận, nhất là vào buổi tối, hạn chế đi ra ngoài. Nếu có chuyện gì bất thường xảy ra thì ngươi cứ gọi điện thoại cho ta!"
Cho đến bây giờ Phương Dật Thiên cũng không rõ lập trường của Triệu Thiên đứng về bên nào, nhưng dựa vào những lời này mà đoán, Triệu Thiên tựa hồ không có cấu kết với Cửu gia, cho dù là có kết giao cũng chỉ bằng mặt mà không bằng lòng.
Triệu Thiên dặn dò hắn cũng là xuất phát từ ý tốt, hắn cũng có cám ơn, nhưng trong lòng hắn cũng không xem trọng chuyện này. Hắn rất nhanh sẽ biết được Cửu gia có lợi hại như lời đồn đại hay không.
"Xem ra lần này phải dùng đến mạng lưới quan hệ của ông chủ Trương rồi!" Phương Dật Thiên không khỏi nhớ tới khu gia công máy móc ở khu ngoại ô của ông chủ Trương, trong lòng hắn biết rõ ngày trước tuy ông chủ Trương đã sảng khoái tuyên bố rời khỏi phân tranh nơi chiến trường, nhưng những mối quan hệ ngầm còn lưu lại vẫn khiến cho người ta không khỏi chấn động.
"Ông chủ trương một khi đã ra mặt thì không phải chỉ là vài khẩu súng đâu chứ? Dù là súng ngắm siêu hạng, thì chỉ một tên Cửu gia cũng có đáng dùng tới súng sao? Quên đi, hôm nào sẽ ghé thăm ông chủ Trương một lần, nghe nói lão có mấy tên thu thập tình báo rất xuất sắc, đúng lúc có cơ hội cho đám gia hỏa này ra tay, việc thu thập tin tức trong hành động đối phó Cửu gia lần này cứ để chúng làm vậy." Phương Dật Thiên trong lòng âm thầm nghĩ.
Ngay lúc đó di động của hắn vang lên, nhìn thấy có tin nhắn báo tới, vừa mở ra thì rõ ràng đó là tin của Quan Lâm:
"Phương Dật Thiên, sau này hãy thu hồi cái bộ dáng cà lơ phất phơ kia của ngươi lại, ta biết thân thủ của ngươi rất lợi hại nhưng Cửu gia cũng không phải là nhân vật đơn giản, ngươi phải chú ý! Ngươi lại còn dám cởi áo của ta, việc này ta sẽ không để yên cho ngươi đâu!"
Phương Dật Thiên cười, tuy hãn nữu này luôn biểu hiện ra tính cách dữ dằn, nhưng có phải thật ra là luôn ngấm ngầm quan tâm hắn sao?
"Hãn nữu, anh không có cởi luôn quần của em ra cũng đã rất nhân đạo rồi, không phải chỉ là cởi áo của em sao chứ, có đáng để cho em quấn lấy anh báo thâm cừu đại hận không chứ? Nhưng mà anh cũng thừa nhận bộ phận trong áo của em thật sự rất vĩ đại!" Phương Dật Thiên nhanh chóng phát ra một tin nhắn trả lời.
"Ngươi... Phương Dật Thiên, ngươi chờ đó, ta với ngươi còn chưa xong đâu!" Nhìn dòng tin nhắn ngắn ngủi, có thể tưởng tượng ra Quan Lâm đang ngồi trong sở cảnh sát mà điên tiết đến cỡ nào, chỉ sợ sắc mặt nàng lúc này muốn không trắng cũng không được?
Nghĩ đến đó Phương Dật Thiên lại cười cười trả lời: "Không để anh yên? Có phải là muốn đi theo anh cả đời không? Cho dù em có muốn cũng không cần vội thế, người cô đơn như anh còn chưa muốn có lão bà đâu!"
"Ngươi chờ đó! Ngươi phải cảnh giác lời ta nói, cẩn thận một chút! Ta có việc phải đi!" Quan Lâm trả lời.
Phương Dật Thiên cười cười, đang muốn bỏ điện thoại xuống thì nó lại vang lên, lần này là số điện thoại của Tô Uyển Nhi khiến hắn không khỏi nhíu mày, thầm nghĩ tiểu la lị này đã quá nửa đêm không ngủ còn gọi điện thoại quấy rầy hắn làm gì?
"Này, là Uyển Nhi muội muội phải không? Chưa ngủ sao?" Phương Dật Thiên nhíu mày nhận điện thoại.
"Phương Dật Thiên, là em Toa Toa." Trong điện thoại không ngờ lại truyền đến âm thanh của Âu Dương Toa Toa.
"A, Toa Toa, em sao lại dùng điện thoại của Uyển Nhi? Em cùng Uyển Nhi ở chung sao?"
"Tụi em có ở chung đâu, nhưng Uyển Nhi đã say đến bất tỉnh nhân sự, anh rảnh hay không chạy lại đây đón cô ấy đi." Âu Dương Toa Toa vội vàng nói.
Phương Dật Thiên rùng mình, nhìn đồng hồ đã hơn hai giờ sáng, lúc này mà Tô Uyển Nhi còn ở ngoài uống rượu sao?
"Em và Uyển Nhi ở bên ngoài uống rượu? Em không nhìn xem hiện tại là lúc nào, hai thiếu nữ lúc này lại còn ở ngoài đường uống rượu còn ra cái gì nữa?" Phương Dật Thiên nhịn không được mà nổi giận.
"Em, em... Đáng ghét, Phương Dật Thiên, anh hung dữ cái gì, mà em và Uyển Nhi cũng đã trưởng thành chứ có phải là nữ hài tử đâu. Đừng cứ một tiếng thì lại là nữ hài tử!" Âu Dương Toa Toa thở phì phì nói xong còn bồi thêm, "Ngày mai tụi em đến kỳ nghỉ, nên hôm nay cùng với đám bạn học tổ chức liên hoan. Sau khi ăn cơm các nàng lại muốn hát karaoke nên chúng em cũng đi theo. Không ngờ Uyển Nhi lại cứ chăm chăm uống rượu đến nỗi say túy lúy! Vốn em cũng muốn đưa bạn ấy về nhà, ai ngờ nàng không chịu, kêu em gọi cho anh còn nói cái gì đó, chẳng còn cách nào em mới dùng điện thoại của cô ấy gọi cho anh."
Phương Dật Thiên hít sâu một hơi nói: "Các em hiện tại đang ở đâu?"
"Ở bar KTV, anh mau đến đây, Uyển Nhi trong lúc say lại mơ mơ màng màng gọi tên anh, tới nhanh đi, ở phòng số 205 trong bar KTV." Âu Dương Toa Toa nói xong liền cúp điện thoại.
Phương Dật Thiên lắc đầu cười khổ, nghĩ thầm là chuyện gì nữa đây, Uyển Nhi cũng thật là, một tiểu cô nương uống rượu nhiều như vậy làm gì? Vạn nhất xảy ra chuyện thì làm sao bây giờ?
Phương Dật Thiên chỉ đành phải quay đầu xe, phóng như bay đến bar KTV.
Cững may bar KTV cũng không quá xa, hai mươi phút sau thì Phương Dật Thiên đã lái xe tới, đỗ xe xong hắn liền đi vào trong tìm đến phòng số 205.
Sau khi mở cửa phòng liền thấy bảy tám tiểu cô nương đang ở đó , Âu Dương Toa Toa nhìn thấy hắn gấp rút chạy tới, trên khuôn mặt ôn nhu nhoáng lên một tia vui mừng nói: "Phương Dật Thiên, cuối cùng anh cũng tới. Uyển Nhi đang nằm trên sofa, anh mau đến xem nàng một chút."
Phương Dật Thiên nghe vậy liền đi vào trong, Uyển Nhi trên người mặc một chiếc váy xanh gợi cảm với dây đeo đang nằm nghiêng trên sofa, trên khuôn mặt tinh xảo nhuộm màu hồng, đôi mắt xinh đẹp trong suốt như nước nước đang nhắm kia khẽ rung động, đôi môi chúm chím mịn màng đang khẽ thì thào, rõ ràng không ngừng lặp đi lặp lại : "Ta không muốn các ngươi đưa ta về, ta muốn tìm Phương ca, ta muốn Phương ca đưa ta về..."
Vốn Phương Dật Thiên còn định lên mặt giáo huấn Uyển Nhi một trận, nhưng sau khi nhìn thấy thần thái của Tô Uyển Nhi thì trong lòng hắn nhịn không được mềm nhũn xuống, lời giáo huấn đã đến cửa miệng có thế nào cũng không thốt ra được, trong mắt hắn hiện lên một tia ôn nhu, bước nhanh đến bên người Tô Uyển Nhi.
Phương Dật Thiên đi ra phòng khách, bị Tô Uyển Nhi quấy rối cả đêm khiến cơn buồn ngủ của hắn toàn bộ tiêu tán.
Bây giờ đã hơn bốn giờ sáng, đã qua thời điểm tốt nhất để ngủ, bởi vậy hắn cảm thấy tinh thần phấn chấn, tràn trề sinh lực, không hề buồn ngủ chút nào.
Ngủ cũng không ngủ được, nhưng cũng không thể như vậy ngồi cho đến sáng a?
Hắn duỗi tay vặn eo một chút cho đỡ mỏi, ánh mắt tình cờ lướt qua thấy laptop của Tô Uyển Nhi, trước mắt nhất thời sáng ngời, nghĩ thầm lúc này thật tốt để lên mạng a. Lại nói từ sau khi ở nhà Hạ Băng cùng Monica trò chuyện, hắn đã sớm muốn lên mạng để gặp lại cô gái có vẻ đẹp mị hoặc như nữ thần này, đặc biệt sau khi biết việc tổ chức "Hắc Thập Tự" có thể đã xuất hiện ở thành phố Thiên Hải hắn lại càng muốn gặp Monica để hỏi rõ vấn đề.
Căn phòng này khi hắn thuê đã có sẵn mạng Inte và bàn để máy tính, hơn nữa Inte còn chưa bị cắt, vẫn có thể lên mạng. Chính là bình thường hắn chẳng có việc gì cần dùng đến vi tính nên cũng chẳng mua máy về làm gì.
Hiện tại hơn bốn giờ sáng, như vậy bên Mỹ hẳn là đang giữa trưa, cũng không biết Monica có đang trên mạng không.
Phương Dật Thiên nghĩ vậy liền cầm lấy túi đựng laptop của Tô Uyển Nhi đi đến trước bàn vi tính ngồi xuống, lấy laptop trong ba lô ra cắm dây nguồn và dây mạng vào, sau đó khởi động máy.
Sau khi máy khởi động xong, Phương Dật Thiên mở thử một trang web, thật may, đúng là mạng vẫn chưa bị cắt. Hắn nhanh chóng mở ra một cửa sổ chat video bí mật sau đó gõ vào ID và mật khẩu, liền đã kết nối cùng với Monica, hắn lập tức gõ một câu: "Monica, em đang ở trên mạng sao?"
Đoạn video của Monica trực tiếp truyền tới rất nhanh chóng, sau khi kết nối thành công liền hiển thị trên màn hình laptop trước mặt Phương Dật Thiên, trên màn hình hiện ra khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp của Monica làm cho người ta phải nghẹt thở cùng với thân hình cực kỳ gợi tình làm bất kỳ nam nhân nào vừa nhìn qua liền cảm thấy lửa cháy sôi sục trong huyết quản!
90-60-89, có thể nói thân hình gợi cảm đến mức quỷ dị này vô luận bất kì ánh mắt nào chiêm ngưỡng qua đều khẳng định là tuyệt đối bốc lửa. Monica vẫn như cũ mặc một bộ trang phục công sở, áo sơ mi trên người có lẽ bởi vì tuyết phong quá mức tròn trịa lại rất lớn mà muốn bung ra, mặc dù nàng không cam tâm tình nguyện cũng không thể ngăn cản cảnh xuân phát tiết ra ngoài, một mảng da thịt trắng như tuyết lại thêm hai đỉnh núi vô cùng mê người ẩn hiện sau lớp áo mỏng manh làm cho người ta vừa nhìn thoáng qua đã muốn phạm tội!
"Chiến Lang, là anh sao? Tên hỗn đản nhà anh vì cái gì lâu như vậy mới chịu tìm người ta, thật là đáng giận!" Trên màn hình thanh âm của Monica có chút u oán và tức giận, lộ ra khuôn mặt mị hoặc cực kỳ mê người.
Phương Dật Thiên điều chỉnh âm lượng của tai nghe, hắn chăm chú quan sát Monica qua video, nàng vẫn như cũ xinh đẹp cao quý, lông mi cong vút, đôi mắt to tròn ướt át, cái mũi cao thanh tú, cặp môi hồng nhuận căng mọng, hơn nữa trên người nàng lại phảng phất khí chất lạnh lùng, hiển nhiên đây chính là một vưu vật của thế gian.
Trên đời này nếu quả thật có một nữ nhân được kết hợp từ khuôn mặt của thiên sứ cùng thân hình của ma quỷ thì Phương Dật Thiên tuyệt đối khẳng định chính là cô gái mang vẻ đẹp của nữ thần trước mắt hắn lúc này đây.
"Monica, gần đây xảy ra không ít chuyện nên anh không có thời gian để tìm em được. Em có khỏe không?" Phương Dật Thiên thanh âm trầm thấp hỏi.
"Không khỏe, một chút cũng không khỏe, trong lòng lúc nào cũng cảm thấy rối bời!" Trên khuôn mặt xinh đẹp của Monica có ý hờn dỗi, lại hung hăng nói thêm một câu "Đều tại anh làm hại cả, lần trước ngay cả số điện thoại anh còn chưa cho em, gửi e-mail thì anh lại không trả lời, thật sự đáng giận!"
Phương Dật Thiên chỉ biết cúi đầu cười khổ, lúc ngẩng đẩu lên ánh mắt nhất thời ngẩn ra, cười cười nói :" Này Monica, anh nghĩ cổ áo sơ mi của em đã thấp lắm rồi, không phải định tiếp tục cởi bỏ cúc áo đấy chứ?"
Trên video Monica nở một nụ cười vô cùng mị hoặc, không chút do dự làm theo lời Phương Dật Thiên nói, tay liền hướng tới cởi bỏ một cúc áo, lập tức hai ngọn tuyết phong mãnh liệt liền được giải thoát, hơn phân nửa đã lộ ra ngoài, khiến cho Phương Dật Thiên đang say sưa ngắm nhìn không khỏi rung động.
Làn da của nàng trắng trẻo mịn màng, trước ngực cao ngất không thể nghi ngờ chính là thứ hung khí có thế giết người a, hai đỉnh tuyết phong nhô cao giống như hai ngọn núi nhỏ, một khắc này Phương Dật Thiên có cảm giác sắp xịt máu mũi đến nơi.
Tiếp theo, Monica đưa tay vén mái tóc màu nâu đang xõa trên vai, trong ánh mắt nàng tràn đầy mị hoặc, cùng với dáng người xinh đẹp khêu gợi tất cả phơi bày ra hết, nghìn vạn phong tình, lẳng lơ gợi cảm, chỉ là nhìn qua video cũng đã làm cho người ta khó có thể kềm chế chứ đừng nói đến có thể cùng nàng một chỗ.
Phương Dật Thiên cảm thấy cổ họng khô khốc, thân thể đã sớm rục rịch, trong đầu không khỏi hiện ra cảnh thời gian lúc hắn và mỹ nữ này triền miên không dứt, khi đó thật sự là điên cuồng a!
Monica dường như là rất hài lòng với biểu hiện của Phương Dật Thiên, nàng cười đắc ý, nàng thừa nhận vừa rồi làm vậy chính là muốn cố ý câu dẫn Phương Dật Thiên, ai bảo tên hỗn đản này dám bỏ đi lâu như vậy chứ.
"Hừ, không cho anh xem nữa!" Monica chứng kiến đã thành công khơi gợi dục vọng trong người Phương Dật Thiên liền đem cúc áo cài lại, tiếp theo sắc mặt nàng bỗng trở nên nghiêm túc, nói "Chiến Lang, em biết anh tìm em nhất định có việc, có chuyện gì cứ nói ra, em nhất định sẽ hết sức trợ giúp anh."
Phương Dật Thiên thu liễm tâm thần, thở sâu một cái, trong lòng âm thầm cảm kích Monica, hắn trong lòng biết rõ Monica vì hắn việc gì cũng có thể làm, nàng là người tuyệt đối biết phân biệt nặng nhẹ.
"Monica, tỗ chức Hắc Thập Tự đã tìm tới Thiên Hải, mục đích là nhằm vào anh." Phương Dật Thiên châm một điếu thuốc, rít một hơi thật sâu thản nhiên nói.
"Cái gì? Tổ chức Hắc Thập Tự? Anh, anh không sao chứ?" Monica biến sắc, nhịn không được hoảng sợ hỏi.
"Nếu anh xảy ra chuyện thì còn có thể ngồi đây nói chuyện với em sao?" Phương Dật Thiên ảm đạm cười.
Monica thở phào nhẹ nhõm. "Em còn chưa nói với anh, trong tổ chức Hắc Thập Tự vừa có một nhân vật cao cấp bị giết, tại hiện trường còn lưu lại dòng chữ bằng máu là 'Chiến Lang giết', so với mấy vụ trước giống nhau như đúc, đều là do một người làm, cũng không nghĩ tới tổ chức Hắc Thập Tự nhanh như vậy đã tìm ra anh. Còn có Mafia Ý, Sơn Khẩu Tổ của Nhật Bản...Chúa ơi, Chiến Lang, nếu tất cả các tổ chức đó đều truy tìm anh thì nên làm thế nào? Anh sẽ rất nguy hiểm!"
"Anh không việc gì đâu, em cứ yên tâm đi, an toàn của anh em không cần phải lo! Hơn nữa anh cùng lão đại của Mafia Ý cũng có chút giao tình, việc hiểu lầm giữa anh và họ anh sẽ tự mình liên hệ với lão đại của bọn họ để giải thích. Về phần Sơn Khẩu Tổ..." Nói đến đây Phương Dật Thiên trong mắt tinh quang chợt lóe, lạnh lùng nói "Anh còn không đem bọn chúng để vào mắt! Mấu chốt trước mắt chính là tổ chức Hắc Thập Tự đã tìm ra vị trí của anh ở Thiên Hải, đó là một tổ chức cực kỳ khủng bố, bởi vậy anh muốn em sắp tới tăng cường điều tra tình hình của tổ chức này, một khi có chuyện gì phát sinh em phải lập tức báo cho anh biết".
Sau khi nghe xong Monica liền gật đầu, nói :"Được, trong thời gian tới em sẽ đem hết khả năng để thu thập tài liệu về tổ chức Hắc Thập Tự, nếu phát hiện cái gì mới em sẽ lập tức nói cho anh. Nhưng mà, em thật sự vô cùng lo cho anh. Nếu không trong thời gian này anh đến chỗ em ở tạm đi. Một khi đã vào bên trong căn cứ của tổ chức U Linh thì bất luận kẻ nào cũng không có khả năng tìm ra anh, mà cho dù có tìm được thì hắn có mười lá gan cũng không dám xông vào đây. Danny lão đại cũng rất mong được gặp lại anh đó."
Phương Dật Thiên trầm mặc nửa ngày, thản nhiên đáp: "Thay anh hỏi thăm sức khỏe Danny, yên tâm đi, nhất định sẽ có cơ hội gặp lại. Bất quá trốn được nhất thời nhưng không thể trốn cả đời. Huống hồ, muốn đối phó anh thực ra không phải là mấy tổ chức kia, mà là kẻ đang muốn giá họa cho anh!"
"Nói vậy anh đã biết kẻ giả mạo thân thủ của anh đi giết người là ai sao?" Monica chớp chớp đôi mắt to một cách mị hoặc hỏi.
Phương Dật Thiên từ từ phun ra một làn khói, cũng không có trực tiếp trả lời mà trầm thấp nói một câu: "Khi em điều tra tình hình của tổ chức Hắc Thập Tự đồng thời cũng điều tra thêm cho anh một chút về Ngân Hồ, tốt nhất là tra ra xem ả ở chỗ nào."
"Ngân Hồ? Anh nói liên minh sát thủ quốc tế đệ nhất sát thủ Ngân Hồ?" Monica sợ hãi kêu lên một tiếng.
"Đúng, chính là ả!" Phương Dật Thiên trong mắt tinh quang chớp động, nhàn nhạt đáp.
Monica hít sâu một cái, run rẩy nói: "Chúa ơi! Chiến Lang, thật sự người giết các nhân vật cao cấp trong những tổ chức kia để giá họa cho anh thật sự là Ngân Hồ sao?"
Phương Dật Thiên gật gật đầu, nói: "Chắc chắn là ả, cho nên việc em cần làm bây giờ là tra ra vị trí hiện tại của ả."
"Nhưng Ngân Hồ là đệ nhất sát thủ của liên minh sát thủ quốc tế, thực lực của ả rất khủng bố, anh, anh có thể không có việc gì sao?" Monica lo lắng nói, trong đôi mắt xinh đẹp của nàng lộ rõ vẻ lo âu.
"Có chuyện gì chứ? Haha, em cứ yên tâm đi, chỉ cần khi anh xác định được vị trí của ả, anh sẽ tự mình đến tìm ả sau đó đem ả cưỡi dưới thân mà chà đạp một phen!" Phương Dật Thiên phủi phủi tàn thuốc trong tay, không cho là đúng nói.
Những lời của hắn vừa thốt ra lập tức bên kia đôi mắt Monica đã cực kỳ u oán, nàng hung hăng nhìn hắn nói:"Hừ, em không cho phép anh phát sinh quan hệ với ả!"
Phương Dật Thiên ngẩn ra, nhịn không được nở một nụ cười: "Em thật đúng là ngốc quá, anh chỉ thuận miệng nói thôi! Được rồi, trước mắt cứ như thế đã, anh thoát đây".
"Chờ một chút, ai cho phép anh thoát!" Monica vội vàng gọi Phương Dật Thiên lại, sau đó nàng nhẹ nhàng liếm liếm bờ môi hồng nhuận mê người, trên mặt lộ vẻ kiều mị, hàng lông mày cong lên hiện rõ xuân tình dào dạt, tiếp theo nàng mới quyến rũ nói một câu "Chiến Lang, lần trước anh đã đáp ứng em, lần sau gặp anh sẽ cùng em làm...làm cái kia qua webcam"
Phương Dật Thiên thân thể cứng đờ, Monica nói một câu khiến cả người hắn nhất thời cảm thấy nóng bức, thú huyết nháy mắt đã sôi trào.