Hai tên yêu tu đứng một bên quan chiến khi thấy được biểu hiện của cả hai có chút ngang bằng nhau thì liền biến sắc. Một tên tu sĩ Hóa Chân tầng một đối chiến với một tên yêu tu Hóa Chân tầng bẩy mà có thể ngang sức được, thì điều này vốn không phải là bình thường rồi.
Mà lúc này thì lại có một tiếng "Răng rắc" nhỏ vang lên, những người xung quanh không nghe được rõ ràng lắm, nhưng cái tên yêu tu đang đối chiến cùng với Diệp Mặc thì lại nghe thấy rất rõ. Tuy rằng y vẫn không ngừng rót chân nguyên vào 'Vực' của mình, nhưng vẫn hoàn toàn phải tan vỡ trước 'Vực' của đối phương.
Khi 'Vực' của mình vừa bị tan vỡ, thì sắc mặt của tên yêu tu Hóa Chân lập tức biến đối. Y biết một khi bản thân rơi vào trong 'Vực' của đối phương, thì cho dù không bị giết chết, cũng sẽ phải trọng thương. (Sống cũng thành tật khà khà)
Không đợi cho 'Vực' của Diệp Mặc hoàn toàn mở rộng, thì Hỏa Hồng Cự Phủ liền rung động mãnh liệt, lập tức vô số mồi lửa đang bị vây bởi ánh sáng tím liền giẫy dụa thoát ra. Những mồi lửa này sau khi thoát ra khỏi ánh sáng tím của Tử Đao thì liền ngưng tụ toàn bộ lại với nhau, sau một lát thì đã tạo thành một đóa hoa lửa cực lớn.
Đóa hỏa lửa này vừa hình thành, cũng đã mở rộng ra phạm vi mấy trượng, hoàn toàn tiến tới đỉnh đầu của Diệp Mặc không có một khe hở nào. Cùng lúc này, thì Hỏa Hồng Cự Phủ của tên yêu tu kia cũng được phóng ra một lần nữa, mà lần này Hỏa Hồng Cự Phủ của y cũng không phải là muốn chém giết Diệp Mặc, mà biến ảo thành một vòng búa ảnh bao phủ không gian vài trăm thước xung quanh Diệp Mặc.
Mục đích của tên yêu tu này rất rõ ràng, y muốn trước khi 'Vực' của Diệp Mặc hoàn toàn mở rộng ra, thì đã giết chết Diệp Mặc rồi. Y cũng không tin khi bản thân điên cuồng vận chuyển chân nguyên, lại thêm mồi lửa kỳ dị và Hỏa Hồng Cự Phủ trói buộc, mà Diệp Mặc vẫn có bản lĩnh để chạy trốn.
Thấy uy thế như vậy, thì những tên yêu tu xung quanh đều reo hò lên. Người bên phía Diệp Mặc thấy tình huống này, thì cũng không có người nào ra tay hỗ trợ Diệp Mặc cả. Cho dù là trong bọn họ có ai đó xuất thủ, thì bên đối phương cũng vẫn còn hai tên yêu tu Hóa Chân nữa, cho nên bọn họ cũng không thể nào xuất thủ trợ giúp Diệp Mặc được.
Diệp Mặc cười lạnh một tiếng, 'Vực' của hắn lập tức mở rộng ra trong nháy mắt, lúc này thì 'Vực' của hắn đâu chỉ mạnh hơn vừa rồi gấp mấy lần?
Tên yêu tu của trong nháy mắt bị 'Vực' của Diệp Mặc trói buộc, thì sắc mặt liền biến đổi, lúc này y hiểu được, 'Vực' của đối phương vừa rồi cũng chưa hoàn toàn thi triển ra, thậm chí là còn chưa tới một phần trăm thực lực nữa. 'Vực' hiện tại, mới chân chính là bản lĩnh của đối phương.
Ảnh của Hỏa hồng Cự Phủ tiến vào trong 'Vực' của Diệp Mặc, thì liền trở nên chậm chạp, giống như là rùa lâm vào vũng bùn vậy. Mà ngay cả đóa hoa lửa cực lớn đang hạ xuống đỉnh đầu Diệp Mặc kia cũng dường như đã giảm bớt, thậm chí chỉ chốc lát thời gian, thì đã dừng hẳn lại.
Tên yêu tu kia liền hoảng hốt. Y bỗng nhiên phun một ngụm tinh huyết vào đóa hoa lửa kia. Đóa hoa lửa cực lớn kia sau khi được phun vào một hơi tinh huyết, thì lập tức lại trở nên rực rỡ một lần nữa. Nhiệt độ cũng kịch liệt tăng cao, không gian xung quanh cũng có chút biến dạng dưới nhiệt độ khủng bố kia rồi. Dường như dưới nhiệt độ như vậy, thì ngay cả hư không cũng phải bị đốt cháy.
Diệp Mặc biến sắc. Tử Đao trong tay liền mang theo một ánh tím phóng ra.
Cái tên yêu tu kia vốn định sau khi kích phát mồi lửa kia thì sẽ gọi đồng bọn hỗ trợ mình. Nhưng lúc này thì y lại thấy sắc mặt Diệp Mặc đại biến, nhất thời dừng lại việc yêu cầu đồng bọn trợ giúp. Nếu như y đối chiến với một tu sĩ Hóa Chân tầng một kiến hôi, mà còn phải gọi người khác hỗ trợ, thì Hộ Thương y cũng quá là mất mặt rồi.
Hai tên yêu tu đứng quan chiến kia dường như cảm giác được Hộ Thương có gì đó không đúng, nhưng khi thấy y có vẻ như đã chiếm lại được thế thượng phong thì cũng không quá mức chú ý nữa.
Lúc này Tử Đao của Diệp Mặc đã tỏa ra một luồng ánh sáng tím hồng chói mắt, ngay cả đóa hoa lửa cực lớn của tên yêu tu kia cũng bị đao quang tím hồng kia bao phủ. 'Huyễn vân hoa sơn đao' của Diệp Mặc đã được thi triển ra.
Khi tên yêu tu kia thấy Diệp Mặc không hề bị đóa hoa lửa của mình trói buộc, thì đao quang tím hồng đã phóng tới đỉnh đầu của y rồi.
Trong nháy mắt này, thì sắc mắt của y đã trở nên trắng bệch. Không tốt, bị lừa rồi! Tên tu sĩ loài người giả dối. Vừa rồi hắn căn bản là không hề e ngại đóa hoa lửa của mình, chỉ là cố ý làm ra cái vẻ mặt như vậy thôi.
Y lập tức muốn gọi người tới hỗ trợ, nhưng lúc này thì đã quá chậm rồi. Đao quang tím hồng xẹt qua thân thể của y như cắt một miếng đậu hũ, một cột máu phun ra, ngay cả Nguyên Thần cũng bị đao quang tím hồng diệt sát. Mà lúc đó Diệp Mặc cũng đã lập tức thu hồi được chiếc nhẫn trữ vật của tên yêu tu này. Điều này còn chưa tính, cái đóa hoa lửa kia cũng bị Diệp Mặc thu lại trong nháy mắt vào trong một cái hộp ngọc, rồi nhanh chóng đặt lên mấy đạo cấm chế ném vào trong nhẫn trữ vật của mình.
Chỉ là một mồi lửa "Muội sát hỏa" mầu hồng mà thôi, Diệp Mặc căn bản là không cần tới một lần hít thở đã có thể thu lại được rồi. Còn về việc luyện hóa, thì chờ khi nào hắn trở về, có thời gian rảnh rỗi rồi hẵng tính.
Hết thẩy các động tác của hắn đều làm lưu loát như nước chảy mây trôi, vừa nhìn thì đã biết là một đại hành gia rồi.
(Lời Dg: Móa, có mà "Thâu tặc đại hành gia" thì có >"