Tu luyện không năm tháng, Mộ Hoa Thần sơn cũng đã đóng cửa mấy chục năm rồi, Hóa đạo Thánh đế đứng đợi bên ngoài Mộ Hoa Thần sơn lúc này mới vô cùng thất vọng rời khỏi bãi sa mạc lúc trước.
Nhưng trước khi rời đi lão cũng bố trí các loại trận pháp và cấm chế bên ngoài bãi sa mạc này, một khi Diệp Mặc ra ngoài, đụng phải những trận pháp và cấm chế này, thì lão là người biết đầu tiên.
Lão không tin tên Tiên đế trung kỳ lúc trước lão truy sát vào trong bãi sa mạc này lại có thể chết, ngược lại lão chắc rằng Diệp Mặc còn chưa chết.
Sau khi người áo bào tím kia chết, Diệp Mặc lấy đi Thanh Châu kia tuyệt đối là thứ còn siêu việt hơn Thế giới chân linh, có thứ như này, nói không
chừng còn có thể ở lại trong Mộ Hoa Thần sơn thật. Diệp Mặc không biết người khác quả thực có thể đoán ra hắn vẫn còn trong Mộ Hoa Thần sơn bế quan, đương nhiên cho dù có biết, thì hắn cũng sẽ không ra ngoài, vẫn ở lại trong Mộ Hoa Thần sơn. Sức mạnh còn chưa đến trình độ nhất định, bây giờ ra ngoài khác gì tìm đến cái chết.
…
Trên một giao giới trời xanh mây trắng bên ngoài ba mươi ba thiên vực của Tiên giới, những dãy núi trùng trùng điệp điệp, vài con sông dài uốn lượn quanh những dãy núi này. Tiên linh tuyền cực kỳ nồng đậm vây quanh, Tiên hạc và các loại Tiên linh thú chạy nhảy tứ phía.
Nếu như không phải là người đích thân đến nơi này, tuyệt đối không thể nào biết được bên ngoài ba mươi ba thiên vực còn có một nơi mỹ diệu như này. Thực tế, trong ba mươi ba thiên vực chẳng những có nơi như này, hơn nữa còn không chỉ một nơi, những thứ như này chính là tiểu thiên vực. Lúc trước đám người Táp Không đại đế cũng tìm được một tiểu thiên cực, chỉ có điều tiểu thiên vực đó là vật vô chủ, hơn nữa vì hình thành cân đối, loài người vừa bước vào lập tức sẽ bị bạo liệt.
Mảnh đất trước mắt này đương nhiên sẽ không bạo liệt, hơn nữa cũng là vật có chủ.
Trên nhũng ngọn núi của dãy núi trùng điệp này, đại môn của một cung điện vô cùng cổ xưa tinh xảo lúc này đang mở rộng, hai người con gái mang theo hai đường độn quang đến cửa cung điện này.
- Vào đi.
Một giọng nói chậm rãi hiền hòa từ trong cung điện truyền ra.
- Đệ tử La Bế Nguyệt, Mục Tiểu Vận bái kiến sư phụ.
Hai người con gái sau khi vào đến đại điện, mau chóng khom người hành lễ.
Hai người này không ngờ chính là La Bế Nguyệt và Mục Tiểu Vận mà Diệp Mặc đang đi tìm kiếm khắp nơi vẫn chưa tìm được đã chạy thoát từ Vô Già Âm Hà, cho dù Diệp Mặc cũng không ngờ hai người bọn họ lại xuất hiện trong tiểu thiên vực này.
Lúc này đang ngồi ngay phía trên đại điện là một người đàn ông nhìn không biết bao nhiêu tuổi, thoạt nhìn dường như cũng đã già lụ khụ rồi, nhìn kỹ thêm chút, người này hình như vẫn còn rất trẻ.
Lão nhìn thấy La Bế Nguyệt và Mục Tiểu Vận đi vào, liền gật đầu chậm rãi nói:- Hai người đứng sang một bên trước đã.
Đợi La Bế Nguyệt và Mục Tiểu Vận cẩn thận đứng sang một bên rồi, người này mới nói:
- Lúc trước sư phụ từng ra ngoài một lần, trên đỉnh Tuyết Hỏa sơn của Song Tử tông có một trận chiến, hơn nữa đỉnh của Tuyết Hỏa sơn bị hủy hoại nặng. Bế Nguyệt con muốn trùng kiến lại Song Tử tông e rằng vô cùng gian nan đấy…
Lúc này La Bế Nguyệt và Mục Tiểu Vận nín thở lắng nghe, căn bản không dám bỏ qua nửa từ.
Người đàn ông này thấy vậy gật đầu, tiếp tục nói:
- Lần này sư phụ xuất quan còn nghe được chuyện khác nữa, đó chính là Tiên giới xuất hiện đường dẫn đến Thần Phần vực, đây là một trận pháp giới diện. Nhưng muốn tiến vào trong trận môn không gian giới diện này, tu vi ít nhất cũng phải đến cấp Tiên đế. May mà tu vi của Bế Nguyệt cũng khôi phục nhanh chóng, cũng đã là Tiên đế sơ kỳ rồi. Còn Tiểu Vận lại là kỳ tài tu luyện vạn năm khó gặp, chưa đến trăm năm nhưng cũng đã là tu vi Huyền Tiên rồi.
- Sư phụ, Thần Phần vực là nơi nào vậy?
La Bế Nguyệt kinh ngạc hỏi.
Người đàn ông này thầm than nói: truyện được lấy tại TruyenFull.vn
- Thần Phần vực chính là Thánh địa Chứng đạo, nghe nói cũng đã bị tàn phá thê thảm rồi, cho dù như vậy, Chứng đạo trong Thần Phần vực cũng là bình thường mà thôi. Thần Phần vực chẳng những có thể Chứng đạo, hơn nữa còn có thể tu luyện pháp tắc sau khi Chứng đạo nữa. Trong Thần Phần vực vượt qua Tố đạo, tiến lên Đạo nguyên thậm chí là cao hơn cũng không phải là không có khả năng, không có một người Chứng đạo nào lại không muốn đến Thần Phần vực. Năm đó sư phụ cũng từng gặp Thánh đế từ trong Thần Phần vực đi ra, ông ấy còn chưa đến Đạo nguyên, nhưng Tiên giới vì ông ấy mà bị vỡ vụn không chịu nổi, Đại thần thông chỉ vung tay một cái, bây giờ nghĩ lại còn có chút hồi hộp…
- Sư phụ, chẳng lẽ sư phụ muốn đến Thần Phần vực sao?
La Bế Nguyệt nghi ngờ hỏi, cô cảm thấy trong này rất tốt, huống chi cô còn muốn vực lại Song Tử tông, cũng không muốn đến Thần Phần vực gì đó.
Người đàn ông này trầm giọng nói:
- Đúng, con cũng là tu vi Tiên đế rồi, đến Thần Phần vực cũng không có bất kỳ áp lực nào. Còn Tiểu Vận, với tu vi Tố đạo Thánh đế của ta, dẫn con vào trong thì miễn cưỡng cũng có thể làm được. Tiểu Vận tư chất nghịch thiên, nếu như có thể tu luyện trong Thần Phần vực, thành tích sau này chắc hẳn sẽ vượt qua ta.
- Sư phụ, đệ tử không muốn đến Thần Phần vực.
Mục Tiểu Vận nghe thấy mình phải đến Thần Phần vực, mau chóng đứng dậy khom người nói.
- Sao? Con đến Thần Phần vực sẽ có tiềm lực và tiền đồ vô cùng lớn, hơn nữa sư phụ đi xem qua trận môn hư không dẫn đến Thần Phần vực đó rồi, trận môn đó bố trí cực kỳ cao minh, nhưng cho dù như vậy, trận môn đó cũng không kiên trì được bao lâu. Một khi trận môn bị nghiền nát, người của Thần Phần vực tiến vào Tiên giới, tất cả những người trong Tiên giới chỉ có thể bị tàn sát tùy ý. Bây giờ tiến vào Thần Phần vực, cũng là vì chuẩn bị tự bảo vệ mình.
Người đàn ông nghi ngờ nhìn chằm chằm Mục Tiểu Vận nói, cũng không vì Mục Tiểu Vận không muốn vào mà tức giận.
- Tất cả động lực mà đệ tử tu luyện đều là vì tìm kiếm chồng của đệ tử, hôm nay đệ tử một mình đến Tiên giới, cách Thần châu có lẽ cũng đã xa hơn rồi. Nếu như đệ tử lại đến Thần Phần vực nữa, thì không biết ngày nào mới có thể gặp chồng của mình.
Mục Tiểu Vận mau chóng bước lên nói.
Người đàn ông ngồi ở phía trên thấy Mục Tiểu Vận nói vậy lập tức liền nhíu mày một cái, rồi nói:
- Cho dù tu luyện đến Chứng đạo Thánh đế như ta, muốn dễ dàng phá giới diện Tiên giới tiến vào Tu Chân giới cũng vô cùng khó khăn, càng đừng nói gì tiến vào giới người phàm bình thường. Ta cũng đã vì chuyện của con mà chạy một chuyến, trong Tiên giới cũng đã từng có một đại trận phá giới viễn cổ, chỉ cần tìm được đại trận đó, rồi dùng một số phù lục phá giải, cũng có thể tiến vào Tu Chân giới…
- Sư phụ…
Mục Tiểu Vận lập tức kích động kêu lên, nếu quả thật có đại trận phá giới này, cô có thể quay về Thần châu, vậy thì có khả năng gặp được Diệp Mặc. Căn cứ theo những gì Bế Nguyệt sư tỷ nói, Diệp Mặc rất có khả năng đã Trúc Cơ. Nếu như mình tiếp tục trì hoãn, một khi Diệp Mặc không thể nào kết thành Kim Đan được, thì mình cho dù có xuống dưới, cũng không thể nào gặp được chồng. Chỉ cần có thể gặp được Diệp Mặc, cô cũng không thèm để ý đến tu luyện, Chứng đạo gì hết.
Người đàn ông kia thở dài nói:
- Đáng tiếc sau khi ta đến nơi đó, thì đại trận đó sớm đã bị người ta dùng nát, ít nhất cũng đã có ba đợt người dùng qua. Cho dù là sức mạnh của ta, cũng không thể nào khôi phục được đại trận phá giới đó. Cho dù ta có một số phù lục phá giới cao cấp, không có đại trận phá giới này thì cũng chẳng làm được gì.
Thấy bộ dạng buồn bã của Mục Tiểu Vận, người đàn ông này lại nói:
- Tiểu Vận, ngoài vị lúc trước ra, con là người có tư chất tốt nhất mà ta từng gặp. Với tư chất của con, nếu như có thể sớm Chứng đạo ngày nào, chỉ cần có thể đến Hóa đạo, nói không chừng có thể xé rách giới diện Tiên giới, quay về Tu Chân giới. Cho nên đến Thần Phần vực đối với con mà nói, cũng không phải là chuyện xấu gì. Huống chi công pháp của con có lai lịch lớn, đến ta cũng chưa nhìn ra nổi, đối với con mà nói lại càng có ưu thế hơn.
- Sư phụ, vậy sau khi tiến vào Thần Phần vực có thể quay lại Tiên giới sao?
Mục Tiểu Vận trong lòng có chút thương cảm, cô cho dù có tin Diệp Mặc đi nữa, cũng nghi ngờ ở một nơi thiếu thốn linh khí như Thần châu này, Diệp Mặc có thể thăng cấp lên Kim Đan được không. Cô cũng không tin Diệp Mặc có thể tìm ra cô tiến vào nơi đó, dù sao nơi đó cũng quá mức hẻo lánh.
Hơn nữa, cho dù Diệp Mặc có tìm được nơi mà cô tiến vào, đến Tu Chân giới. Trong Tu Chân giới đâu đâu cũng là nơi cá lớn nuốt cá bé, Diệp Mặc có thể may mắn như mình sao, được che chở trong một tông môn sao? Không có tông môn che chở, trong Tu Chân giới lúc nào cũng có thể mất đi cái mạng nhỏ của mình.
Lúc này cô thậm chí hi vọng Diệp Mặc tu luyện đến Kim Đan, rồi tìm một nơi trốn đi, đợi cô Hóa đạo rồi, sau đó xé rách không gian đi tìm hắn.
Nghe thấy Mục Tiểu Vận nói vậy, người đàn ông này chậm rãi nói:
- Không thể, nếu như Thần Phần vực có thể tùy tiện quay về Tiên giới, ta nghĩ Tiên giới sớm đã bị những đại năng kia chiếm lĩnh rồi.
- Sư phụ, con không muốn đi.
Mục Tiểu Vận hạ thấp giọng nói.
Cô có dự định của mình, nếu như cô ở lại Tiên giới cho dù cô không thể xé rách không gian quay về Thần châu, nhưng nói không chừng Diệp Mặc ngày nào đó có thể bay lên Tiên giới, vậy thì cô có thể gặp lại Diệp Mặc rồi. Một khi cô đến Thần Phần vực rồi, chỉ cần cô không quay về Tiên giới được nữa, thì đến nửa cơ hội gặp lại Diệp Mặc cũng không có.
Vì căn cứ theo cách nói của sư phụ, Diệp Mặc cho dù đến Tiên giới rồi, muốn đến Thần Phần vực, cũng phải tu luyện đến Tiên đế. Trong Tiên giới tu luyện đến Tiên đế, đó cũng chỉ là nói mà thôi, có người chết già cả đời cũng không thể nào tu luyện đến Tiên Vương, càng đừng nói gì đến Tiên đế. Công pháp tu luyện của cô là của Diệp Mặc đưa cho, nhưng cô lại biết tư chất của Diệp Mặc cũng không tốt.
Người đàn ông kia rõ ràng hiểu suy nghĩ của Mục Tiểu Vận, lão bình tĩnh nói:
- Ta hiểu suy nghĩ của con, ta có thể chính xác nói cho con biết, trận môn không gian đó nhiều nhất cũng chỉ có thể duy trì mấy trăm năm. Mấy trăm năm sau, trận môn bị phá hủy, những người trong Thần Phần vực lúc nào cũng có thể tiến vào Tiên giới. Một khi người của Thần Phần vực tiến vào Tiên giới, đồng nghĩa với việc Tiên giới rất có khả năng sẽ bị những đại năng đó luyện hóa thành thế giới chân linh.
La Bế Nguyệt rùng mình một cái, một khi Tiên giới bị người khác luyện hóa thành thế giới chân linh, cũng có nghĩa tất cả những người trong Tiên giới đều là kiến hôi và súc sinh rồi. Một ý niệm của người ta, có thể khiến những người trong thế giới chân linh của mình tan thành mây khói.
Mục Tiểu Vận cũng rùng mình một cái, cô tu luyện đến ngày hôm nay, đương nhiên cũng hiểu đạo lý này. Sư phụ nói rất chính xác, một khi người của Thần Phần vực đến Tiên giới, đừng nói chồng cô Diệp Mặc còn chưa phi thăng, cho dù phi thăng rồi, cũng bị người ta luyện hóa. Đừng nói là Diệp Mặc, cho dù là bản thân cô cũng chỉ là một con kiến bé nhỏ.
Thấy La Bế Nguyệt và Mục Tiểu Vận hiểu rõ ý của mình, người đàn ông đó tiếp tục nói:
- Hơn nữa ta cảm thấy người đối đầu của ta còn chưa chết, thậm chí bây giờ thần hồn của y cũng đã ngưng tụ lại. Tối đa là trong vòng trăm năm, y sẽ niết bàn hồi sinh. Một khi người này hồi sinh rồi, Tiểu thiên vực của ta chắc chắn sẽ bị người này nghiền nát. Cho nên, đây cũng là nguyên nhân chúng ta cần phải đến Thần Phần vực.
- Sư phụ người này là ai vậy?
La Bế Nguyệt theo bản năng hỏi.
Người đàn ông này thở dài nói:
- Người này tên Chân thánh đế, mặc dù ta cũng là một Thánh đế, hơn nữa có một phong hào là Thận Trung Thánh đế. Nhưng bây giờ ta cảm thấy chuyện mà mình làm năm đó không cẩn thận chút nào, chỉ có điều chuyện cũng đã xảy ra rồi, oán trách thêm cũng chẳng làm được gì.
Mặc dù nói như vậy, nhưng người đàn ông này trong lòng cũng có chút hài lòng. Năm đó mấy vị Thánh đế toàn bộ vây công Chân Thánh đế, người còn sống cũng không còn nhiều. Thận Trung lão lại còn sống, cũng vì tính cẩn thận của lão.