sáng hôm sau, nó vừa ms vào chỗ ngồi, hắn ném cho nó một tờ giấy, bảo nó kí đi- kí cái j cơ? - nó hỏi
- bộ cô quên hôm qua chúng ta đã thỏa thuận j sao?
- haizzz...kí là được chứ gì
- tốt lắm, kể từ bây giờ cô chính thức là osin của tôi, bất cứ khi nào tôi gọi cô phải có mặt,.....bla.bla..bla.... vậy nên đưa sđt đây
- tôi có dùng đt đâu mak có số hả đại thiếu gia
- cô ns thật chứ ?
- tôi lừa anh làm j ?
hắn k suy nghĩ đưa iphone 10s ra cho nó ( giàu gớm)
-ý anh là s ? - nó ngạc nhiên
- k có đt để liên lạc thì s tôi có thể gọi cô đây- hắn thản nhiên trả lời
- ukm cũng đúng- nó cười trừ
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
sau khi đi học về, nó lăn ra ngủ luôn. mak nó có tật rất là kì nha. nó có thể ngủ suốt ngày mak k cần ăn uống j. đến nỗi Yến Vy và Diệu Anh thua luôn
nó dg say giấc nồng thì cái iphone 10s chết tiệt ấy kêu réo rắt
có chuyện j? bộ anh k biết đây là giờ ngủ trưa hả ? não anh có vấn đề k hả tên kiêu ngạo kia? - nó tức tối trả lời
đồ mít thối nhà cô....tôi cho cô 10p cô không đến nhà tôi thì tôi tăng thời hạn lên 2 tháng
-ặc...lại ngu nữa rồi, đúng là cái miệng hại cái thân mak
trời nắng chói chang, nó đạp xe hì hục đến nhà hắn. vừa đến nơi " cô trễ" 2p tăng thêm 2 ngày làm việc
- cái j chứ? anh nghĩ tôi là trâu bò hay sao mak có thể đạp nhanh như v ! tôi đâu có thể đi nhanh như đồ đầu đất nhà anh
- cô nói ai đầu đất hả?
- tôi nói anh đấy! nàm thao??? k đúng ak? chẳng phải rất hợp s?
- cô...cô...tăng thêm một tuần nữa cho tôi
trời ơi, lại một lần nữa tại cái miệng mak thân nó khổ...haizzzz
- cô lau dọn nhà cửa cho tôi đi, mau lên!!!
- trời đất, mắt anh có vấn đề k v, nhà sạch sẽ như thế này mak anh còn bắt tôi dọn dẹp là sao. vs cả nhà anh có cả mấy chục ng giúp việc s anh lại muốn
tôi làm osin v?
- tôi thích :V
*rầm*
cả buổi chiều, nó bị hắn sai cái này sai cái nọ, làm những việc chẳng cần làm, nó tức lắm nhưng nói mất công hắn lại tăng hạn lên thì chết luôn
Vào một cái hôm trời mưa tầm tã, không biết hắn có bị nước vào não không mak gọi nó tới ngay lúc này
- có vẻ anh chọn thời điểm thích hợp quá nhỉ? nó tức tối
- ak, tôi có việc gấp nên nhờ cô giúp thoy
- việc j?
- cô thấy những chậu hoa ngoài kia k
- thấy, r sao ?
phiền cô mang vào hiên giùm tôi
- cái gì? bao nhiêu chậu thế kia? trời thì mưa thế này? anh biết thương hoa mak k biết thương tôi sao?
- không - hắn trả lời ngắn gọn, súc tích, làm tim ai đó nhói lên một hồi
nó hậm hực bước ra khỏi nhà, bắt đầu công việc . nó dầm mưa cũng khá lâu rồi , v mak những chậu hoa kia còn nhiều quá . người nó nóng ran lên. đầu óc như quay cuồng rồi nó khụy xuống , bất tỉnh
về phần hắn, mãi k thấy nó vào nên ra xem thử, thấy nó nằm bất động dưới đất thì hoảng quá, đưa nó bênh viện luôn
hắn vừa ngồi chờ vừa lầm bầm : " cô mak ốm thì cô chết vs tôi" " cô là đầu heo hả? tôi sai gì cũng làm sao", "sao cô lại ngốc đến thế chứ?"....bla....bla....bla
đèn phòng cấp cứu tắt, cánh cửa mở ra k chần chừ, hắn phi thẳng vào trong. vừa lúc nó tỉnh dậy , thấy nằm ở trong bệnh viện thì đoán ra được sự tình r
nó giả bộ mệt mỏi nói: " tôi chưa chết sao?"
- chưa, cô k thể chết được đâu
- tôi mệt quá- nó tiếp
_ tôi xin lỗi, tôi không cố ý, xin cô hãy tha lỗi cho tôi
cái gì? Trương Thế Kiệt xin lỗi mình á. đại thiếu gia kiêu ngạo như hắn mak cũng biết xin lỗi á?
nó ngạc nhiên lắm nhưng vẫn tiếp tục giả bộ: "tôi xin lỗi! chắc tôi k làm osin cho anh dk nữa đâu...híc híc :v "
- không, tôi không cần nữa, miễn hết miễn hết - hắn đáp
- anh nói thật chứ? -mặt nó tươi như hoa ak đâu hơn hoa ms phải
- thật
- Thế Kiệt muôn năm! nói rồi nó chụt vào má hắn một cái làm tim ai đó lỗi đi một nhịp
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
m.n đọc thì cho Bizi xin cái cmt nha ....... tks all
sáng hôm sau, nó vừa ms vào chỗ ngồi, hắn ném cho nó một tờ giấy, bảo nó kí đi- kí cái j cơ? - nó hỏi
- bộ cô quên hôm qua chúng ta đã thỏa thuận j sao?
- haizzz...kí là được chứ gì
- tốt lắm, kể từ bây giờ cô chính thức là osin của tôi, bất cứ khi nào tôi gọi cô phải có mặt,.....bla.bla..bla.... vậy nên đưa sđt đây
- tôi có dùng đt đâu mak có số hả đại thiếu gia
- cô ns thật chứ ?
- tôi lừa anh làm j ?
hắn k suy nghĩ đưa iphone s ra cho nó ( giàu gớm)
-ý anh là s ? - nó ngạc nhiên
- k có đt để liên lạc thì s tôi có thể gọi cô đây- hắn thản nhiên trả lời
- ukm cũng đúng- nó cười trừ
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
sau khi đi học về, nó lăn ra ngủ luôn. mak nó có tật rất là kì nha. nó có thể ngủ suốt ngày mak k cần ăn uống j. đến nỗi Yến Vy và Diệu Anh thua luôn
nó dg say giấc nồng thì cái iphone s chết tiệt ấy kêu réo rắt
có chuyện j? bộ anh k biết đây là giờ ngủ trưa hả ? não anh có vấn đề k hả tên kiêu ngạo kia? - nó tức tối trả lời
đồ mít thối nhà cô....tôi cho cô p cô không đến nhà tôi thì tôi tăng thời hạn lên tháng
-ặc...lại ngu nữa rồi, đúng là cái miệng hại cái thân mak
trời nắng chói chang, nó đạp xe hì hục đến nhà hắn. vừa đến nơi " cô trễ" p tăng thêm ngày làm việc
- cái j chứ? anh nghĩ tôi là trâu bò hay sao mak có thể đạp nhanh như v ! tôi đâu có thể đi nhanh như đồ đầu đất nhà anh
- cô nói ai đầu đất hả?
- tôi nói anh đấy! nàm thao??? k đúng ak? chẳng phải rất hợp s?
- cô...cô...tăng thêm một tuần nữa cho tôi
trời ơi, lại một lần nữa tại cái miệng mak thân nó khổ...haizzzz
- cô lau dọn nhà cửa cho tôi đi, mau lên!!!
- trời đất, mắt anh có vấn đề k v, nhà sạch sẽ như thế này mak anh còn bắt tôi dọn dẹp là sao. vs cả nhà anh có cả mấy chục ng giúp việc s anh lại muốn
tôi làm osin v?
- tôi thích :V
rầm
cả buổi chiều, nó bị hắn sai cái này sai cái nọ, làm những việc chẳng cần làm, nó tức lắm nhưng nói mất công hắn lại tăng hạn lên thì chết luôn
Vào một cái hôm trời mưa tầm tã, không biết hắn có bị nước vào não không mak gọi nó tới ngay lúc này
- có vẻ anh chọn thời điểm thích hợp quá nhỉ? nó tức tối
- ak, tôi có việc gấp nên nhờ cô giúp thoy
- việc j?
- cô thấy những chậu hoa ngoài kia k
- thấy, r sao ?
phiền cô mang vào hiên giùm tôi
- cái gì? bao nhiêu chậu thế kia? trời thì mưa thế này? anh biết thương hoa mak k biết thương tôi sao?
- không - hắn trả lời ngắn gọn, súc tích, làm tim ai đó nhói lên một hồi
nó hậm hực bước ra khỏi nhà, bắt đầu công việc . nó dầm mưa cũng khá lâu rồi , v mak những chậu hoa kia còn nhiều quá . người nó nóng ran lên. đầu óc như quay cuồng rồi nó khụy xuống , bất tỉnh
về phần hắn, mãi k thấy nó vào nên ra xem thử, thấy nó nằm bất động dưới đất thì hoảng quá, đưa nó bênh viện luôn
hắn vừa ngồi chờ vừa lầm bầm : " cô mak ốm thì cô chết vs tôi" " cô là đầu heo hả? tôi sai gì cũng làm sao", "sao cô lại ngốc đến thế chứ?"....bla....bla....bla
đèn phòng cấp cứu tắt, cánh cửa mở ra k chần chừ, hắn phi thẳng vào trong. vừa lúc nó tỉnh dậy , thấy nằm ở trong bệnh viện thì đoán ra được sự tình r
nó giả bộ mệt mỏi nói: " tôi chưa chết sao?"
- chưa, cô k thể chết được đâu
- tôi mệt quá- nó tiếp
_ tôi xin lỗi, tôi không cố ý, xin cô hãy tha lỗi cho tôi
cái gì? Trương Thế Kiệt xin lỗi mình á. đại thiếu gia kiêu ngạo như hắn mak cũng biết xin lỗi á?
nó ngạc nhiên lắm nhưng vẫn tiếp tục giả bộ: "tôi xin lỗi! chắc tôi k làm osin cho anh dk nữa đâu...híc híc :v "
- không, tôi không cần nữa, miễn hết miễn hết - hắn đáp
- anh nói thật chứ? -mặt nó tươi như hoa ak đâu hơn hoa ms phải
- thật
- Thế Kiệt muôn năm! nói rồi nó chụt vào má hắn một cái làm tim ai đó lỗi đi một nhịp
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
m.n đọc thì cho Bizi xin cái cmt nha ....... tks all