Nhỏ Lệ bị đau quá khóc bù lu bù la còn con nhỏ Nghi ôm một bên má ngồi bệt xuống đất khóc.Hai ả nhìn vô cùng nhếch nhác.
-Lần sau có muốn gây sự thì nhớ chừa mặt hai chị ra nhá cưng-Linh khoanh tay đứng thong thả nói.
-Có chuyện gì vậy?-Minh thấy mọi người bu đông ở đây thì ra xem nên chứng kiến được cảnh này.
-Minh anh phải đòi lại công bằng cho em.huhuhuhuhu-nhỏ Nghi vừa thấy Minh và hắn liền khóc lóc đến thê thảm.
-Đúng đó.Phong anh phải đòi lại công đạo cho chúng em-nhỏ Lệ hùa theo.
-Có chuyện gì?-Minh hỏi
-Hai con nhỏ đó vừa đến trường mà đã hống hách không xem ai ra gì.huhuhu.Nó nói nó là bạn gái của anh nếu ai dám động vào nó nó sẽ cho không thấy mặt trời ngày mai-ả Nghi nói dối không chớp mắt.
-Cái gì cô dám nói thế-Minh tức giận quay sang hỏi Linh.
-Tôi nói tôi không nói thế anh tin không-Linh bình tĩnh hỏi ngược lại
-Không-Minh không suy nghĩ nói
-Vậy thì cần gì phải giải thích.Vy mình đi thôi-Linh không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.
-Đứng lại.Cô đi theo tôi-Minh thấy vậy chặn đường Linh lại lôi nhỏ đi
Hai ả Lệ với Nghi thấy vậy thì đắc ý lắm vì Minh cực kỳ ghét đàn bà chanh chua trước mặt anh.
Nó thấy vậy thì mặc kệ nhưng hi vọng hai người có thể hòa hợp rồi đi theo hắn về lớp.Đây là lần đầu tiên hai người ở cùng nhau trong hòa bình*t/g:có tiến triển.có tiến triển*.
Về chỗ Linh và Minh.
-Anh làm cái quái gì vậy bỏ tôi ra bỏ ra-Linh vùng vằng muốn chốn nhưng không được.
-Cô dám nói như vậy-Minh hỏi
-Anh yên tâm.Cho dù tôi có bị người ta đánh chết cũng không lôi cái danh hiệu hoa hoa công tử của anh ra đâu-Linh hống hách nói.
-Cô...-Minh tức đến nghẹn lời.
-Cảm ơn anh vì thời gian qua đã đi chơi cùng tôi cùng cái danh phận bạn gái của người thừa kế Hoàng Lệ.Còn bây giờ thì đến lúc kết thúc rồi.Chia tay đi!-Linh bình thản nói.
-Lần sau có muốn gây sự thì nhớ chừa mặt hai chị ra nhá cưng-Linh khoanh tay đứng thong thả nói.
-Có chuyện gì vậy?-Minh thấy mọi người bu đông ở đây thì ra xem nên chứng kiến được cảnh này.
-Minh anh phải đòi lại công bằng cho em.huhuhuhuhu-nhỏ Nghi vừa thấy Minh và hắn liền khóc lóc đến thê thảm.
-Đúng đó.Phong anh phải đòi lại công đạo cho chúng em-nhỏ Lệ hùa theo.
-Có chuyện gì?-Minh hỏi
-Hai con nhỏ đó vừa đến trường mà đã hống hách không xem ai ra gì.huhuhu.Nó nói nó là bạn gái của anh nếu ai dám động vào nó nó sẽ cho không thấy mặt trời ngày mai-ả Nghi nói dối không chớp mắt.
-Cái gì cô dám nói thế-Minh tức giận quay sang hỏi Linh.
-Tôi nói tôi không nói thế anh tin không-Linh bình tĩnh hỏi ngược lại
-Không-Minh không suy nghĩ nói
-Vậy thì cần gì phải giải thích.Vy mình đi thôi-Linh không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.
-Đứng lại.Cô đi theo tôi-Minh thấy vậy chặn đường Linh lại lôi nhỏ đi
Hai ả Lệ với Nghi thấy vậy thì đắc ý lắm vì Minh cực kỳ ghét đàn bà chanh chua trước mặt anh.
Nó thấy vậy thì mặc kệ nhưng hi vọng hai người có thể hòa hợp rồi đi theo hắn về lớp.Đây là lần đầu tiên hai người ở cùng nhau trong hòa bình*t/g:có tiến triển.có tiến triển*.
Về chỗ Linh và Minh.
-Anh làm cái quái gì vậy bỏ tôi ra bỏ ra-Linh vùng vằng muốn chốn nhưng không được.
-Cô dám nói như vậy-Minh hỏi
-Anh yên tâm.Cho dù tôi có bị người ta đánh chết cũng không lôi cái danh hiệu hoa hoa công tử của anh ra đâu-Linh hống hách nói.
-Cô...-Minh tức đến nghẹn lời.
-Cảm ơn anh vì thời gian qua đã đi chơi cùng tôi cùng cái danh phận bạn gái của người thừa kế Hoàng Lệ.Còn bây giờ thì đến lúc kết thúc rồi.Chia tay đi!-Linh bình thản nói.