-Cô xem đây là trò đùa-Minh nghiến răng hỏi lại.
-Vốn dĩ không phải như vậy sao
-Cô thật sự cảm thấy vậy-vố dĩ lúc trước Minh cũng xem đây là trò đùa.Dù gì phụ nữ cũng đều như nhau.Nhưng khi anh thấy cái người con gái này chẳng để anh trong mắt thì tức giận cứ thế mà tăng lên
-Không phải sao.Từ đầu đến cuối đây là một trò chơi.Còn bây giờ chán rồi nên Game Over thôi-Linh cứ như vậy bình tĩnh nói mà chả hay người bên cạnh sắp bốc khói.
-Trò đùa?Game over?Được lắm-Minh gầm lên xong sau đó bỏ đi để lại Linh đứng ngơ ngơ ngác ngác.
-Anh ta bị sao vậy nhỉ-Linh ngu ngơ lầm bầm*Pule:chị ơi là tức đó.Khôn ba năm dại một giờ sao trời.Linh:mày nói cái gì.Pule:dạ ý em là chị xinh đẹp ý mà.Linh:biết vậy thì tốt*.
Lang thang lầm bầm một mình đi về lớp.Vừa vào lớp thì nó đã hỏi dồn hỏi dập.
-Chia tay thôi-Linh nói bình thản cứ như câu Ăn cơm thôi vậy.
-Mày không thể kiên nhẫn được thêm chút nữa sao.Dù gì bọn mày cũng quen nhau được cả gần hai tuần rồi mà-nó tốt bụng khuyên.
-Haizzzz.Sao tao không muốn.Nhưng anh ta không tin tao.Vậy thì càng lún càng sâu thôi-Linh chua xót nói.
-Vậy cũng tốt.Tối đi bar xả stress đi
-Ừm mà mày còn nhớ vụ cá cược sáng nay không-Linh gian manh nói
-À ờm cái gì ấy nhỏ tao quên rồi nên bỏ đi nha-nó lấp liếm nói
-Nằm mơ đi .Tối nay mà phải hôn một anh chàng trong bar đó.Do tao chỉ điểm
-Gì chứ sáng nay tao xém đi gặp Diêm vương uống trà mà mày cũng không tha cho tao sao
-No no no.
-Đồ đáng ghét.
-Chứ tao có nói tao đáng yêu đâu.
Ầm ầm rầm rầm...........
-Sao tự nhiên lại họp báo-hs1
-Tao làm sao biết-hs2
-Thôi đi nhanh lên-hs3
,..............
-Vụ gì vậy-nó ngơ ngác hỏi
-Haizzz.Nghe nói là anh Minh mở họp báo thì phải-hs4 trả lời
-Họp bái gì-Linh nhảy vào
-Mình không biết đi xem thì biết-hs4
-Đi xem thử đi-nó rủ
-Mình không đi-Linh từ chối
-Thôi nữa mà.Đi đi
-Không đi
-Đi đi mà.Hay cậu sợ gặp anh ta không kìm lòng nổi-nó khiêu khích
-Ai càm lòng không nổi.Đi thì đi.Sợ gì-quả nhiên trò khích tướng của nó có hiệu quả.
-Hehe.Đó mới đúng với tác phong của Linh xinh đẹp nhà ta chứ
-Được rồi đi thôi.
Tại hội trường
-Hoàng Nhật Minh cậu có điều gì muốn tuyên bố tại sao lại cho họp báo gấp vậy-nhà báo1
-Đúng vậy.Có thể cho chúng tôi biết được không-nhà báo2
...............Vô số nhà báo vây quanh hỏi dồn dập nhưng Minh vẫn thông thả nói:Người chưa đến.
-Vậy là anh chờ ai-một nhà báo mạnh dạn hỏi
-Nữ chính trong buổi họp báo này
................
Một lúc sau Minh thấy bóng dáng quen thuộc xuất hiện anh bước xuống lễ đài hướng tới phía người kia.Mọi người thấy vậy biết điều tránh sang hai bên.
Linh và nó đang ngơ ngác thì Minh kéo Linh đi về hướng lễ đài.
-Anh bỏ tôi ra.Anh làm cái trò gì vậy bỏ ra
Mọi người há hốc mồm nhìn về phia hai người bọn họ.
-Tôi Hoàng Nhật Minh tuyên bố từ hôm nay cô Vương Thảo Linh chính là bạn gái của tôi-Minh bá đạo tuyên bố.
Ồ.ồ ồ.........
cả hội trường ồ lên một tiếng
-Anh đang nói cái.........-Linh chưa nói hết câu thì bị Minh chặn lại bằng một nụ hôn.
Cả hội trường lại ồ lên một tiếng nữa.Còn Linh chỉ biết trợn mắt nhìn Minh.Trong lòng mang theo một cảm xúc khó tả.*Vậy là chị Linh bị anh Minh hút mất rồi*.
-Linh tôi yêu em.Làm bạn gái anh nhé-nói xong Minh đưa một bó hoa gồm 999 bông hoa hồng đỏ rực về phía Linh
-Em em.Ách........-Linh ấp a ấp úng
-Làm bạn gái anh nhé.-Minh lặp lại một làn nữa.
Phía dưới hội trường hò reo
-NHẬN ĐI.NHẬN ĐI
-Em............
-Được không-Minh thấp thỏm hỏi
-Nếu em nói em không-Linh chưa nói hết câu thì Minh đã buồn bã nói
-Tôi biết trước giờ tôi chưa yêu ai.Cũng chưa bao giờ thật lòng với một ai.Tôi yêu em là thật.Nếu em không muốn thì tôi cũng không ép-Minh nói xong xoay người rời đi thì có một bà tay giữ lại
Minh mừng rỡ quay lại
-Em chưa nói hết câu mà.Nếu em nói em không từ chối thì sao-Linh mỉm cười nói
-Thật chứ
Linh không trả lời mà chỉ kiễng gót chân lên trao cho Minh một nụ hôn
-Woa....lãng mạn quá đi.Hoàng tử ơi
Mọi người thi nhau hò reo mà đâu để ý trong bóng tối có hai con hồ ly đang ghen tức
-Nó không xứng nó không xứng-Nghi gầm lên
-Suỵt mày muốn chết à.Chuyện gì cũng phải có cách.Còn hai con nhỏ đó cứ chờ đấy tao sẽ cho bọn mày biết kết cục của việc trèo cao-ả Lệ âm hiểm nói.
Lời tác giả:Hứ chảnh chó quá đi xem kết cục của ai thê thảm nhé.
-Vốn dĩ không phải như vậy sao
-Cô thật sự cảm thấy vậy-vố dĩ lúc trước Minh cũng xem đây là trò đùa.Dù gì phụ nữ cũng đều như nhau.Nhưng khi anh thấy cái người con gái này chẳng để anh trong mắt thì tức giận cứ thế mà tăng lên
-Không phải sao.Từ đầu đến cuối đây là một trò chơi.Còn bây giờ chán rồi nên Game Over thôi-Linh cứ như vậy bình tĩnh nói mà chả hay người bên cạnh sắp bốc khói.
-Trò đùa?Game over?Được lắm-Minh gầm lên xong sau đó bỏ đi để lại Linh đứng ngơ ngơ ngác ngác.
-Anh ta bị sao vậy nhỉ-Linh ngu ngơ lầm bầm*Pule:chị ơi là tức đó.Khôn ba năm dại một giờ sao trời.Linh:mày nói cái gì.Pule:dạ ý em là chị xinh đẹp ý mà.Linh:biết vậy thì tốt*.
Lang thang lầm bầm một mình đi về lớp.Vừa vào lớp thì nó đã hỏi dồn hỏi dập.
-Chia tay thôi-Linh nói bình thản cứ như câu Ăn cơm thôi vậy.
-Mày không thể kiên nhẫn được thêm chút nữa sao.Dù gì bọn mày cũng quen nhau được cả gần hai tuần rồi mà-nó tốt bụng khuyên.
-Haizzzz.Sao tao không muốn.Nhưng anh ta không tin tao.Vậy thì càng lún càng sâu thôi-Linh chua xót nói.
-Vậy cũng tốt.Tối đi bar xả stress đi
-Ừm mà mày còn nhớ vụ cá cược sáng nay không-Linh gian manh nói
-À ờm cái gì ấy nhỏ tao quên rồi nên bỏ đi nha-nó lấp liếm nói
-Nằm mơ đi .Tối nay mà phải hôn một anh chàng trong bar đó.Do tao chỉ điểm
-Gì chứ sáng nay tao xém đi gặp Diêm vương uống trà mà mày cũng không tha cho tao sao
-No no no.
-Đồ đáng ghét.
-Chứ tao có nói tao đáng yêu đâu.
Ầm ầm rầm rầm...........
-Sao tự nhiên lại họp báo-hs1
-Tao làm sao biết-hs2
-Thôi đi nhanh lên-hs3
,..............
-Vụ gì vậy-nó ngơ ngác hỏi
-Haizzz.Nghe nói là anh Minh mở họp báo thì phải-hs4 trả lời
-Họp bái gì-Linh nhảy vào
-Mình không biết đi xem thì biết-hs4
-Đi xem thử đi-nó rủ
-Mình không đi-Linh từ chối
-Thôi nữa mà.Đi đi
-Không đi
-Đi đi mà.Hay cậu sợ gặp anh ta không kìm lòng nổi-nó khiêu khích
-Ai càm lòng không nổi.Đi thì đi.Sợ gì-quả nhiên trò khích tướng của nó có hiệu quả.
-Hehe.Đó mới đúng với tác phong của Linh xinh đẹp nhà ta chứ
-Được rồi đi thôi.
Tại hội trường
-Hoàng Nhật Minh cậu có điều gì muốn tuyên bố tại sao lại cho họp báo gấp vậy-nhà báo1
-Đúng vậy.Có thể cho chúng tôi biết được không-nhà báo2
...............Vô số nhà báo vây quanh hỏi dồn dập nhưng Minh vẫn thông thả nói:Người chưa đến.
-Vậy là anh chờ ai-một nhà báo mạnh dạn hỏi
-Nữ chính trong buổi họp báo này
................
Một lúc sau Minh thấy bóng dáng quen thuộc xuất hiện anh bước xuống lễ đài hướng tới phía người kia.Mọi người thấy vậy biết điều tránh sang hai bên.
Linh và nó đang ngơ ngác thì Minh kéo Linh đi về hướng lễ đài.
-Anh bỏ tôi ra.Anh làm cái trò gì vậy bỏ ra
Mọi người há hốc mồm nhìn về phia hai người bọn họ.
-Tôi Hoàng Nhật Minh tuyên bố từ hôm nay cô Vương Thảo Linh chính là bạn gái của tôi-Minh bá đạo tuyên bố.
Ồ.ồ ồ.........
cả hội trường ồ lên một tiếng
-Anh đang nói cái.........-Linh chưa nói hết câu thì bị Minh chặn lại bằng một nụ hôn.
Cả hội trường lại ồ lên một tiếng nữa.Còn Linh chỉ biết trợn mắt nhìn Minh.Trong lòng mang theo một cảm xúc khó tả.*Vậy là chị Linh bị anh Minh hút mất rồi*.
-Linh tôi yêu em.Làm bạn gái anh nhé-nói xong Minh đưa một bó hoa gồm 999 bông hoa hồng đỏ rực về phía Linh
-Em em.Ách........-Linh ấp a ấp úng
-Làm bạn gái anh nhé.-Minh lặp lại một làn nữa.
Phía dưới hội trường hò reo
-NHẬN ĐI.NHẬN ĐI
-Em............
-Được không-Minh thấp thỏm hỏi
-Nếu em nói em không-Linh chưa nói hết câu thì Minh đã buồn bã nói
-Tôi biết trước giờ tôi chưa yêu ai.Cũng chưa bao giờ thật lòng với một ai.Tôi yêu em là thật.Nếu em không muốn thì tôi cũng không ép-Minh nói xong xoay người rời đi thì có một bà tay giữ lại
Minh mừng rỡ quay lại
-Em chưa nói hết câu mà.Nếu em nói em không từ chối thì sao-Linh mỉm cười nói
-Thật chứ
Linh không trả lời mà chỉ kiễng gót chân lên trao cho Minh một nụ hôn
-Woa....lãng mạn quá đi.Hoàng tử ơi
Mọi người thi nhau hò reo mà đâu để ý trong bóng tối có hai con hồ ly đang ghen tức
-Nó không xứng nó không xứng-Nghi gầm lên
-Suỵt mày muốn chết à.Chuyện gì cũng phải có cách.Còn hai con nhỏ đó cứ chờ đấy tao sẽ cho bọn mày biết kết cục của việc trèo cao-ả Lệ âm hiểm nói.
Lời tác giả:Hứ chảnh chó quá đi xem kết cục của ai thê thảm nhé.