Nó đang định bước đi thật nhanh như muốn trốn tránh khỏi nơi đây,khỏi hắn.
Thì
............ một giọng nam trầm ấm vang lên làm nó không dừng cước bộ không được.
-Tôi yêu em.-hắn suy nghĩ một hồi cuối cùng cũng đưa ra quyết định nói ra ba chữ mà từ lúc biết nói đến nay hắn chưa từng nói với ai cả.Kể cả Tuyết Nhi.Nó là người con gái đầu tiên hắn nói như vậy.......Và cũng là người con gái đầu tiên khiến tim hắn đau và sinh ra lòng ghen tỵ.
Đúng vậy.Lúc trước hắn thừa nhận là có động tâm với nó nhưng bây giờ hắn biết hắn yêu nó thực rồi.
Dù có dùng cả ngàn cái cớ cho những hành động của mình thì cũng không thể thay đổi được một điều là............hắn yêu nó.
Mặc kệ phía trước ra sao.Cuộc sống này tàn khốc như thế nào thì hắn đã quyết định sẽ yêu nó trọn đời này.Mãi mãi....
Mặc kệ luôn cả người con gái trong quá khứ.Trần Tuyết Vũ......
Xoay người nó lại để cho nó đối mặt với mình thì hắn lập tức kinh ngạc nhìn khuôn mặt đẫm lệ xinh đẹp kia.Nó khóc sao?CÓ phải nó cũng yêu hắn không?Mặt hắn bây giờ giấu không nổi vẻ vui sướng nữa rồi.Nó có yêu hắn.......haha....Vậy hắn phải hảo hảo cưng chiều và quý trọng cái tùnh yêu trước mắt này mới được.
Còn nó thì vẫn bị làm cho mơ hồ vì ba từ ngữ kia mà nó không tin hắn sẽ nói ra nên không kịp ngăn cản lại hành động của hắn
Lập tức bị hắn xoay người lại.Mặt đối mặt với hắn.Không biết nên làm sao và cũng bị bất ngờ nên Bây giờ nó chỉ biết dùng đôi mắt đẫm lệ trong suốt kia mà nhìn chằm chằm vào khuôn mặt anh tuấn không giấu nổi nét vui sướng kia.Chỉ vì thấy nó khóc sao?Hắn đúng là tên độc tài mà.....
-Sao lại khóc?-hắn dùng tay nâng cằm nó lên mà ôn nhu hỏi.
-Tôi.....-nó lắp bắp bối rối không biết trả lời thế nào.Bị người khác bắt gặp mình đau lòng vì hắn thì có thể nói gì.
Rũ đôi mi xuống để che đi sự xấu hổ thì lại bị hành động của hắn dọa cho trợn to mắt.
Cái tên này đang làm gì vậy
............
Hắn cúi đầu xuống từ từ nhắm con mắt xanh thôi miên người khác kia lại mà hôn lên những giọt nước mắt của nó.
Từ từ chậm chậm thưởng thức nước mắt của nó như muốn biết tư vị đau buồn trong khi yêu của nó như thế nào.
Nó hàng ngày linh động là thế,sáng suốt là thế,thông minh là thế giờ lại như con ngốc mặc hắn muốn làm gì thì làm.Đúng là không có tiền đồ mà.....
-Lần sau không được khóc biết chưa.Em khóc làm anh sẽ đau lòng đấy-lau những giọt còn lại vương trên mặt nó hắn ngiêm mặt ra lệnh.Nhưng chẳng thấy uy ngiêm ở đâu mà chỉ thấy cưng chiều cùng sủng nịnh.
Nó bây giờ đúng là "thụ sủng nhược kinh" -(được cưng chiều sinh ra kinh hãi).
Tên Dương Lãnh Phong khuôn mặt âm lãnh ngàn năm như một mà lại có khuôn mặt dịu dàng nhu tình như thế này sao.Đúng là không thể tin nổi.
Còn chưa kịp phản ứng gì thì lại bọ hắn kéo đi.
-Đi!Anh bồi em đi mua sắm thỏa thích để bù lại cho giọt nước mắt mà em đã rơi xuống kia.
Nó giờ chỉ đơ tơ mơ mà nhìn hắn.Tên này hôm nay uống lộn thuốc gì à.
Sao thái đọ biến hóa 180 độ thế này.Tại vì hắn phát hiện yêu nó và biết nó cũng yêu hắn sao?
Tôi yêu em.Câu đó là câu hắn nói thật tâm sao?Bất quá những thứ mà nằm mơ nó cũng mơ đến đang xảy ra hết sức chân thật trước mặt nó thì nó tội gì mà không thưởng thức.Mặc kệ sau này ra sao.Hắn và nó sẽ thế nào.Từ lúc đặt chán lên nơi đây nó đã quyết định thật tâm yêu hắn một lần.
Có thể sau này sẽ đau lắm hoặc rất đau nhưng chí ít nó cũng biết được tư vị yêu là như thế nào.
Vậy là Lâm Yến Vy nó hôm nay bị Dương Lãnh Phong hắn xoay vòng vòng một hồi cũng không có ý kiến hay phản kháng gì mà chỉ im lặng hưởng thụ
Có lẽ im lặng cũng là một cách thức để ta biểu lộ mình đang hạnh phúc trong tình yêu.
Đại biểu là chị Lâm Yến Vy nhà ta
Cái này chỉ là ở trong hoàn cảnh Vy Vy thôi nhá.Chứ các bạn đừng áp dụng vào chính mình vì nếu nó phản tác dụng thì đừng ném đá tác giả
Thì
............ một giọng nam trầm ấm vang lên làm nó không dừng cước bộ không được.
-Tôi yêu em.-hắn suy nghĩ một hồi cuối cùng cũng đưa ra quyết định nói ra ba chữ mà từ lúc biết nói đến nay hắn chưa từng nói với ai cả.Kể cả Tuyết Nhi.Nó là người con gái đầu tiên hắn nói như vậy.......Và cũng là người con gái đầu tiên khiến tim hắn đau và sinh ra lòng ghen tỵ.
Đúng vậy.Lúc trước hắn thừa nhận là có động tâm với nó nhưng bây giờ hắn biết hắn yêu nó thực rồi.
Dù có dùng cả ngàn cái cớ cho những hành động của mình thì cũng không thể thay đổi được một điều là............hắn yêu nó.
Mặc kệ phía trước ra sao.Cuộc sống này tàn khốc như thế nào thì hắn đã quyết định sẽ yêu nó trọn đời này.Mãi mãi....
Mặc kệ luôn cả người con gái trong quá khứ.Trần Tuyết Vũ......
Xoay người nó lại để cho nó đối mặt với mình thì hắn lập tức kinh ngạc nhìn khuôn mặt đẫm lệ xinh đẹp kia.Nó khóc sao?CÓ phải nó cũng yêu hắn không?Mặt hắn bây giờ giấu không nổi vẻ vui sướng nữa rồi.Nó có yêu hắn.......haha....Vậy hắn phải hảo hảo cưng chiều và quý trọng cái tùnh yêu trước mắt này mới được.
Còn nó thì vẫn bị làm cho mơ hồ vì ba từ ngữ kia mà nó không tin hắn sẽ nói ra nên không kịp ngăn cản lại hành động của hắn
Lập tức bị hắn xoay người lại.Mặt đối mặt với hắn.Không biết nên làm sao và cũng bị bất ngờ nên Bây giờ nó chỉ biết dùng đôi mắt đẫm lệ trong suốt kia mà nhìn chằm chằm vào khuôn mặt anh tuấn không giấu nổi nét vui sướng kia.Chỉ vì thấy nó khóc sao?Hắn đúng là tên độc tài mà.....
-Sao lại khóc?-hắn dùng tay nâng cằm nó lên mà ôn nhu hỏi.
-Tôi.....-nó lắp bắp bối rối không biết trả lời thế nào.Bị người khác bắt gặp mình đau lòng vì hắn thì có thể nói gì.
Rũ đôi mi xuống để che đi sự xấu hổ thì lại bị hành động của hắn dọa cho trợn to mắt.
Cái tên này đang làm gì vậy
............
Hắn cúi đầu xuống từ từ nhắm con mắt xanh thôi miên người khác kia lại mà hôn lên những giọt nước mắt của nó.
Từ từ chậm chậm thưởng thức nước mắt của nó như muốn biết tư vị đau buồn trong khi yêu của nó như thế nào.
Nó hàng ngày linh động là thế,sáng suốt là thế,thông minh là thế giờ lại như con ngốc mặc hắn muốn làm gì thì làm.Đúng là không có tiền đồ mà.....
-Lần sau không được khóc biết chưa.Em khóc làm anh sẽ đau lòng đấy-lau những giọt còn lại vương trên mặt nó hắn ngiêm mặt ra lệnh.Nhưng chẳng thấy uy ngiêm ở đâu mà chỉ thấy cưng chiều cùng sủng nịnh.
Nó bây giờ đúng là "thụ sủng nhược kinh" -(được cưng chiều sinh ra kinh hãi).
Tên Dương Lãnh Phong khuôn mặt âm lãnh ngàn năm như một mà lại có khuôn mặt dịu dàng nhu tình như thế này sao.Đúng là không thể tin nổi.
Còn chưa kịp phản ứng gì thì lại bọ hắn kéo đi.
-Đi!Anh bồi em đi mua sắm thỏa thích để bù lại cho giọt nước mắt mà em đã rơi xuống kia.
Nó giờ chỉ đơ tơ mơ mà nhìn hắn.Tên này hôm nay uống lộn thuốc gì à.
Sao thái đọ biến hóa 180 độ thế này.Tại vì hắn phát hiện yêu nó và biết nó cũng yêu hắn sao?
Tôi yêu em.Câu đó là câu hắn nói thật tâm sao?Bất quá những thứ mà nằm mơ nó cũng mơ đến đang xảy ra hết sức chân thật trước mặt nó thì nó tội gì mà không thưởng thức.Mặc kệ sau này ra sao.Hắn và nó sẽ thế nào.Từ lúc đặt chán lên nơi đây nó đã quyết định thật tâm yêu hắn một lần.
Có thể sau này sẽ đau lắm hoặc rất đau nhưng chí ít nó cũng biết được tư vị yêu là như thế nào.
Vậy là Lâm Yến Vy nó hôm nay bị Dương Lãnh Phong hắn xoay vòng vòng một hồi cũng không có ý kiến hay phản kháng gì mà chỉ im lặng hưởng thụ
Có lẽ im lặng cũng là một cách thức để ta biểu lộ mình đang hạnh phúc trong tình yêu.
Đại biểu là chị Lâm Yến Vy nhà ta
Cái này chỉ là ở trong hoàn cảnh Vy Vy thôi nhá.Chứ các bạn đừng áp dụng vào chính mình vì nếu nó phản tác dụng thì đừng ném đá tác giả