Hắn đang bước xuống thì nghe thấy tiếng hét của nó.Quay đầu lại....
-Lâm Yến Vy........-chỉ nghe thấy hắn gọi tên nó.
Sau đó một tiếng bùm vang lên khiến tất cả mọi người đều phải dừng hoạt động mà quay đầu lại nhìn.
Nó lúc này đang bị nhấn xuống biển nước.Mặc dù chỗ này không sâu lắm nhưng nó rất sợ....
Nó rất sợ nước.....rất sợ.Vì lần cuối cùng bước xuống nước cũng là lúc con đường tương lai của nó đã khác đi và đã phải mất đi hai người thân.....
Nó-từ một cô bé ngây thơ và hồn nhiên.Sống trong tòa nhà bằng vàng xinh đẹp như trong cổ tích.Được bảo vệ dưới tình thương của ba mẹ và anh hai cùng với hai cô em gái xinh đôi kém nó 4 tuổi.Một đứa tên Thiên Di,một đứa tên Yến Hạ.Nhưng....
Vận mệnh thay đổi,năm nó 6 tuổi còn hai em gái nó chỉ mới 2 tuổi thôi.Thì nó và hai em nó bị người ta bắt cóc rồi đem nhấn chìm xuống biển nước.Lúc đó..có lẽ thứ được gọi là bản năng đấu tranh cho sự sống của nó trỗi dậy....Một cô nhóc nhỏ con chân yếu tay mềm có thể tự thoát ra được khỏi dây trói.Nhưng đáng tiếc nó lại không thể nào thoát ra được khỏi dòng nước đó.Cho dù nó cố hết sức để vùng vẫy...đổi lại chỉ là càng lúc càng chìm xuống......Còn hai em gái của nó.....cố gắng khóc hết sức.Như để mong mọi người biết và cứu giúp.Nó đau đớn nhìn em ruột của chính mình đang giống như nó cố sức vùng vẫy để níu lại sự sống....Mà nó cũng chỉ biết vô lực mà nhìn theo không thể làm gì cả.Nó ước gì mình có thể mạnh mẽ hơn...tựa như thần tiên vậy.Có thể tự bảo vệ cho chính mình và có thể cứu lấy cả hai người em gái nó trong lúc này.Nhưng đó chỉ là ước nguyện mà thôi.
Rồi dần dần tiếng khóc của Thiên Di và Yến Hạ cũng nhỏ dần và cuối cùng đã chìm theo nước biển.
Nó thấy trước mắt mình chợt tối sầm....đồng thời nước biển mặn chát đang cố gắng lấn vào trong cơ thể nó.Nó không phải sợ hãi đến cái chết nữa mà là tuyệt vọng và vô cùng khiếp sợ...
Vậy là hai người em gái nó yêu thương nhất...thật sự....thật sự đã ra đi rồi.
Nó rất muốn hét to lên gọi tên
-Thiên Di,Yến Hạ hai em cố gắng lên.Không thể buông xuôi như vậy được-nhưng nó không còn sức lực để gọi.Và nó cũng không quên hai cô em gái của nó chỉ mới hai tuổi.
Cuối cùng nó đã không thể cố gắng được gì nữa thì buông tha vùng vẫy.Toàn thân nó lạnh buốt ý thức trở nên mơ hồ.........và từ từ rơi xuống vực biển.
-Lâm Yến Vy........-chỉ nghe thấy hắn gọi tên nó.
Sau đó một tiếng bùm vang lên khiến tất cả mọi người đều phải dừng hoạt động mà quay đầu lại nhìn.
Nó lúc này đang bị nhấn xuống biển nước.Mặc dù chỗ này không sâu lắm nhưng nó rất sợ....
Nó rất sợ nước.....rất sợ.Vì lần cuối cùng bước xuống nước cũng là lúc con đường tương lai của nó đã khác đi và đã phải mất đi hai người thân.....
Nó-từ một cô bé ngây thơ và hồn nhiên.Sống trong tòa nhà bằng vàng xinh đẹp như trong cổ tích.Được bảo vệ dưới tình thương của ba mẹ và anh hai cùng với hai cô em gái xinh đôi kém nó 4 tuổi.Một đứa tên Thiên Di,một đứa tên Yến Hạ.Nhưng....
Vận mệnh thay đổi,năm nó 6 tuổi còn hai em gái nó chỉ mới 2 tuổi thôi.Thì nó và hai em nó bị người ta bắt cóc rồi đem nhấn chìm xuống biển nước.Lúc đó..có lẽ thứ được gọi là bản năng đấu tranh cho sự sống của nó trỗi dậy....Một cô nhóc nhỏ con chân yếu tay mềm có thể tự thoát ra được khỏi dây trói.Nhưng đáng tiếc nó lại không thể nào thoát ra được khỏi dòng nước đó.Cho dù nó cố hết sức để vùng vẫy...đổi lại chỉ là càng lúc càng chìm xuống......Còn hai em gái của nó.....cố gắng khóc hết sức.Như để mong mọi người biết và cứu giúp.Nó đau đớn nhìn em ruột của chính mình đang giống như nó cố sức vùng vẫy để níu lại sự sống....Mà nó cũng chỉ biết vô lực mà nhìn theo không thể làm gì cả.Nó ước gì mình có thể mạnh mẽ hơn...tựa như thần tiên vậy.Có thể tự bảo vệ cho chính mình và có thể cứu lấy cả hai người em gái nó trong lúc này.Nhưng đó chỉ là ước nguyện mà thôi.
Rồi dần dần tiếng khóc của Thiên Di và Yến Hạ cũng nhỏ dần và cuối cùng đã chìm theo nước biển.
Nó thấy trước mắt mình chợt tối sầm....đồng thời nước biển mặn chát đang cố gắng lấn vào trong cơ thể nó.Nó không phải sợ hãi đến cái chết nữa mà là tuyệt vọng và vô cùng khiếp sợ...
Vậy là hai người em gái nó yêu thương nhất...thật sự....thật sự đã ra đi rồi.
Nó rất muốn hét to lên gọi tên
-Thiên Di,Yến Hạ hai em cố gắng lên.Không thể buông xuôi như vậy được-nhưng nó không còn sức lực để gọi.Và nó cũng không quên hai cô em gái của nó chỉ mới hai tuổi.
Cuối cùng nó đã không thể cố gắng được gì nữa thì buông tha vùng vẫy.Toàn thân nó lạnh buốt ý thức trở nên mơ hồ.........và từ từ rơi xuống vực biển.