Chương :
“Ba vị tướng quân Tham Lang Phá Quân Thất Sát, dựa theo bố trí chiến lược của ngài, hoàn mỹ tiêu diệt hơn vạn sơn địa quân của Tu La quốc.”
“Tu La quốc sớm đã tuyên bố đầu hàng, hơn nữa Quốc chủ chúng ta đã ký kết một loạt hiệp ước với Tu La quốc, giải quyết tranh chấp biên giới mấy chục năm, bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ quốc gia chúng ta, bảo vệ tôn nghiêm Hoa Hạ chúng ta.”
“Những thứ này… những thứ này đều là chuyện nửa tháng trước rồi.”
Trần Ninh nghe nói mình đã mê man hơn nửa tháng, hơn nữa Tu La quốc đã chiến bại đầu hàng, Hoa Hạ giành được thắng lợi trong cuộc chiến này, hơn nữa còn giải.
quyết vấn đề tranh chấp biên giới nhiều năm với Tu La..
quốc. Ị Anh không khỏi vui mừng nở nụ cười, suy nhược nói: “Vậy thì tốt rồi, vậy thì tốt rồi…”
“Còn có các huynh đệ quân Bắc Cảnh chúng ta, hy sinh nhiều không, thảm trọng không?”
Điển Chử thành thành thật thật nói: “Quân Bắc Cảnh chúng ta hy sinh có chút nghiêm trọng, nhất là ngày đầu tiên chiến đấu đã hy sinh không ít chiến sĩ không quân, chiến đấu phía sau thuận lợi rất nhiều, nhưng tổng cộng có hơn vạn binh sĩ thương vong…”
Trần Ninh bỗng nhiên có chút khó chịu: “Thật thảm, quân Bắc Cảnh chúng ta bao lâu rồi không thử gặp phải thương vong như vậy.”
Điển Chử vội vàng nói: “Đại đô đốc, lần này quân Bắc Cảnh chúng ta đánh bại vạn sơn địa quân của Tu La quốc, thương vong của bọn họ đã vượt qua hai mươi vạn, tổn thất của chúng ta so với bọn họ mà nói, đã vô cùng tốt rồi.”
Bát Hổ Vệ cũng nhao nhao nói: “Đúng vậy, trận chiến này đã khiếp sợ toàn cầu, Đại đô đốc ngài tru diệt đội đặc nhiệm Trảm Long – một đám cường giả thế giới, càng làm cho cả thế giới chắn động, Đại đô đốc ngài cùng quân Bắc Cảnh chúng ta, lại một lần nữa nổi danh thế giới.”
Điển Chử cũng nói: “Tin tức Đại đô đốc ngài bị thương, Quốc chủ ra lệnh phong tỏa nghiêm ngặt, hiện tại không có bao nhiêu người biết tin tức ngài bị thương. Ị I “Đại đô đốc, sau khi ngài chữa khỏi, Quốc chủ còn chờ .
ngài trở về Thủ đô, chính thức chân chính phong Đại đô đốc, thống lĩnh tất cả bộ đội quân khu cả nước!”
Đúng lúc này!
Cửa phòng bệnh bị mở ra, viện trưởng bệnh viện quân Bắc Cảnh – Tần Thanh Bình, còn có ba vị trung tướng Tham Lang, Phá Quân, Thất Sát, vội vàng vội vàng tiến vào.
Đám người Tham Lang kích động nói: “Đại đô đốc, ngài đã tỉnh rồi.”
Trần Ninh mỉm cười nói: “Ha ha, có phải khiến cho các vị lo lắng rồi không?”
Tham Lang cười khổ nói: “Lão đại, ngài khiển chúng tôi lo lắng chết mắt, ngài có biết hay không, trong khoảng thời gian ngài mê man, lão Tần đã máy lần đưa thư thông báo tình nguy kịch rồi.”
Trần Ninh mở to hai mắt.
Đã máy lần đưa thư thông báo tình nguy kịch?
Tần Thanh Bình gật đầu nói: “Đúng vậy, lúc ấy trong người ngài trúng kịch độc, hơn nữa sau nửa đường vận động kịch liệt, độc tố đã khuếch tán đến toàn thân ngài, người bình thường đã sớm chết rồi.”
“Thân thể này của ngài quả thật đủ mạnh, còn có ý chí cầu sinh của ngài rất mạnh.”
| “Nhiều lần ngài sắp không thẻ, tôi liền để y tá đọc bức thư con gái ngài viết cho ngài mà ngài mang theo bên mình.” Ị Ị “Không nghĩ tới thật sự có hiệu quả, nhiều lần ngài đều là .
sắp không được, nghe thấy thư của con gái ngài, thân thể ngài thật sự chống đỡ qua.”
Trần Ninh cười khổ: “Xem ra tình huống nghiêm trọng hơn tưởng tượng của tôi, lúc ấy tôi đang mê man cái gì cũng không nhớ rõ, không nghĩ tới là thư của con gái tôi cứu tôi một lần.”
Trần Ninh nói xong, đột nhiên nhớ tới cái gì, vội vàng hỏi: “Đúng rồi, ông gửi mấy lần thư thông báo tình hình nguy.
kịch, không gửi thư thông báo nguy kịch này cho nhà tôi chứ?”
Tần Thanh Bình lắc đầu: “Không có!”
“Quốc chủ âm thầm hạ mệnh lệnh cho chúng tôi, nghiêm phong tỏa tin tức ngài bị thương, hiện tại ngay cả Nội các cũng không biết ngài bị thương đang tiếp nhận trị liệu, người bên ngoài đều cho rằng ngài đang xử lý chuyện sau chiến tranh của quân Bắc Cảnh, tất cả mọi người đều chờ.
ngài trở về Thủ đô tiếp nhận khen ngợi, chờ ngài trở về Thủ đô chính thức tiếp nhận chức vị Đại đô đốc!”
Trần Ninh gật gật đầu: “Vậy là tốt rồi!”
Chức vị Đại đô đốc này, lúc trước là tạm thời, hiện tại đánh thắng Tu La quốc, có thể danh chính ngôn thuận trở thành Đại Đô Đốc chân chính.
Nhưng, Trần Ninh để ý nhất cũng không phải cái này. Ị Ị Anh nghe nói bệnh viện quân Bắc Cảnh, không có thông .
báo tình hình nguy kịch của anh đến nhà anh, anh liền yên | tâm. | Nếu như mấy lần thông báo tình hình nguy kịch đều đưa đến nhà anh, vậy Tống Sính Đình cùng Thanh Thanh, không biết sẽ bị dọa thành bộ dạng gì, sẽ khóc thành bộ dạng gì?
Tần Thanh Bình đích thân kiểm tra tình huống thân thể cho Trần Ninh một lần, kết luận, đã vượt qua thời kỳ nguy.
hiểm, không còn nguy hiểm đến tính mạng, chỉ cần dưỡng sức một hai tháng, là có thể khôi phục trạng thái đỉnh phong.
Thủ đô!
Phủ Quốc chủ!
Chương :
Hoàng Càn biết được Trần Ninh đã thoát khỏi nguy hiểm, hơn nữa đã tỉnh lại, ông rất vui mừng.
Ông phân phó cảnh vệ: “Lập tức bí mật gửi cho Trần Ninh một đạo mệnh lệnh, dưới tình huống thân thể cậu ấy cho phép, nhanh chóng hồi Thủ đô, tiếp nhận phong thưởng khen ngợi, chính thức đảm nhiệm chức vị Đại đô đốc.”
“Đồng thời nói cho cậu ấy biết, lúc này không thể kéo dài, kéo dài rất lâu dễ sinh biến, thừa dịp hiện tại người trong Nội các không còn lời nào để nói, trước tiên cậu ấy ngồi vững vị trí Đại đô đốc rồi nói sau.”
Rõ, Quốc chủ!”
Quốc chủ có lệnh!
Trần Ninh chỉ đành không đợi cơ thể khỏi hẳn, liền mang theo cơ thể suy nhược, dẫn đầu một đám tướng lĩnh quân Bắc cảnh vào Thủ đô tiếp nhận tuyên dương.
Sân bay Thủ đô.
Sân bay sớm đã bị bộ đội phòng thủ Thủ đô tiếp quản, rất nhiều binh sĩ cầm súng đạn thật, canh giữ mỗi lối ra vào, cả sân bay đều đang giới nghiêm.
Tổng chỉ huy bộ đội phòng thủ Thủ đô, tướng quân Điền Vệ Long, mang theo một đám thuộc hạ, sốt ruột chờ đợi.
Ông không ngừng đi tới đi lui, trong miệng lắm bẩm: “Đại đô đốc sao còn chưa tới?”
Xa xa, mỗi lối ra vào sân bay đều đông đúc vô số phóng viên và người dân.
Phóng viên cùng người dân nhận được tin tức, biết Đại đô đốc chỉ huy quân Bắc Cảnh, đánh bại vạn quân sơn địa của Tu La quốc, hung hăng giáo huấn Tu La quốc những năm gần đây hung hăng, hơn nữa còn giải quyết vấn đề tranh chấp lãnh thổ giữa Hoa Hạ và Tu La quốc nhiều năm qua.
Điều này làm cho người dân lập tức tràn ngập tò mò cùng sùng kính, đối với vị Đại đô đốc thần bí này.
Hơn nữa, mọi người còn nghe nói, lần này Hoa Hạ khai chiến với Tu La quốc, có rất vô số tổ chức cường giả quốc gia chông Hoa Hạ, tạo thành độ c nhiệm Trảm Long, lẻn vào Bắc Cảnh tiền hành chém đầu Đại đô đốc.
Nhưng, thực lực Đại đô đốc rất cao, quyết liệt mang theo mấy thân binh, tru sát toàn bộ mấy trăm cường giả kẻ địch đẳng cấp thế giới, làm thế giới xôn xao.
Hai việc cộng lại, khiến cho người dân tăng cao niềm nở: đối với Đại đô đốc.
Bởi vậy, rất nhiều người dân Thủ đô, biết được hôm nay Đại đô đốc khải hoàn trở về, vì thế chủ động đến sân bay nghênh đón.
Đương nhiên, cũng có không ít nhà quyền thế Thủ đô ý thức được sau này Đại đô đốc là nhân vật thực quyền đỉnh cấp mới xuất hiện của Hoa Hạ, cũng nhao nhao chạy tới nghênh đón Đại đô đốc về Thủ đô, hy vọng có thể ở trước mặt làm quen Đại đô đốc.
Nhưng đáng tiếc chính là, bất kể là hậu duệ quý tộc nhà quyền thế nào, hay là công dân bình thường, toàn bộ đều bị binh sĩ bộ đội ở hiện trường dùng súng ngăn lại, không ai có thể tới gần.
Ngay khi Điền Vệ Long lo lắng không ngót.
Bỗng nhiên trong đám thuộc hạ của ông, có người vui mừng hô: “Đến rồi!”
Điền Vệ Long vội vàng ngẳắng đầu, quả nhiên nhìn thấy trên trời xa xa có một chiếc chuyên cơ, chính là chuyên cơ cao cấp nhất dành riêng cho thủ trưởng quân đội, Trường Không số .
Hai bên chuyên cơ Trường Không số , có bốn chiếc máy bay chi,ến đấu mới nhát hộ tống.
Khi đến sân bay, tám máy bay chi,ến đấu hoàn thành nhiệm vụ hộ tống, đồng loạt quay đầu bay đi.
Chuyên cơ Trường Không số thì từ từ hạ cánh xuống sân bay.
Điền Vệ Long cùng một nhóm thuộc hạ của bộ đội phòng thủ Thủ đô, còn có binh sĩ giới nghiêm trên sân bay, với phóng viên cùng người dân bị cản ở bên ngoài, lúc này đều không khỏi kích động, nhao nhao nhiệt liệt hoan hô.
Cửa máy bay mở ral Một bóng người cao ngất xuất hiện trong tầm mắt mọi người, người đàn ông này mặc chiến bào Chu Tước, mặt đeo mặt nạ Kỳ Lân, vừa thần bí, vừa uy nghiêm.
Anh đi giày chiến màu đen, không nhanh không chậm từ cầu thang bên sườn đi xuống.
Phía sau, còn có Điển Chử cùng Bát Hỗ Vệ đi theo, còn có Tham Lang, Phá Quân, Thát Sát, cùng với một nhóm tướng sĩ quan trọng của quân Bắc Cảnh.
“Nghiêm!”
“Chào!”
Theo một sĩ quan cảnh vệ hiệu giọng vang lên mạnh mẽ, các tướng sĩ hiện trường, đồng loạt đứng nghiêm chào, đồng thanh hô: “Hoan nghênh Đại đô đốc chiến thắng trở về!
Trần Ninh cùng một nhóm tướng sĩ quân Bắc Cảnh, giơ tay chào theo kiểu quân đội.
Lúc này, Điền Vệ Long mang theo một nhóm thuộc hạ, sải bước đi tới trước mặt Trần Ninh, bắt tay Trần Ninh, cười nói: “Đại đô đốc, chúc mừng ngài chiến thắng trở về, mời đi bên này, đoán chừng lúc này Quốc chủ cùng Các lão đều nóng lòng chờ.”
Trần Ninh thản nhiên nói: “Điền tướng quân, mời!”
Rất nhanh, đoàn người Trần Ninh, đi cùng nhóm người Điền Vệ Long, từ sân bay đi ra.
Vừa mới từ sân bay đi ra, vô số người dân bên ngoài sân bay, liền kích động hoan hô, các phóng viên càng là tách tách điên cuồng chụp ảnh.
Đám người Trần Ninh và Điền Vệ Long, dựa theo thân phận của mình, lên xe quân sự, đoàn xe chậm rãi đi tới Nội các.