Chương :
Vừa dứt lời!
Đột nhiên, người phụ trách chính của hoạt động trại hè lần này – Chung Đại Kỳ, vội vàng đến.
Chung Đại Kỳ đầu đầy mò hôi nói với Hoàng Thiên Thuận: “Hoàng tiên sinh, xảy ra một chút chuyện, tôi muốn nói rõ với các vị một chút.”
Hoàng Thiên Thuận kinh ngạc: “Chuyện gì?”
Chung Đại Kỳ nói: “Vốn tiệc lửa trại đêm nay, chúng tôi mời đại minh sinh Chu Hải Như đến hát tặng hai bài hát cho bọn nhỏ, nhưng vừa mới nhận được tin tức, Chu Hải Như muốn đi tham gia bữa cơm của một phú hào, không tới được nữa.”
Cái gì?
Hoàng Thiên Thuận nhíu mày.
Đối với các bậc cha mẹ, không nghe Chu Hải Như hát, vẫn đề không lớn.
Nhưng là đối với bọn nhỏ mà nói, vậy rất mát hứng.
Bởi vì bọn trẻ đều rất thích bài hát của Chu Hải Như, bọn trẻ đều thích cô ta, ai nấy đều trông nom chờ thần tượng của mình đến hát trực tiếp.
Đột nhiên biết được chị thần tượng không đến.
Bọn nhỏ thất vọng có thể tưởng tượng được.
Ngay cả Tống Thanh Thanh lúc này cũng nhịn không được kéo góc áo Trần Ninh, rụt rè nói: “Cha, chị Chu không thể đến hát cho chúng con sao, Thanh Thanh rất muốn gặp chị ấy, rất muốn nghe chị ấy hát ở ngoài.”
Những đứa trẻ xung quanh, biết được là chị gái ngôi sao lớn không thể đến, từng người một cũng khóc nức nở, cãi nhau muốn chị gái ngôi sao lớn đến hát.
Tống Sính Đình nhịn không được nhìn về phía Trần Ninh: “Chồng, anh có cách mời Chu Hải Như tới không?”
Trần Ninh vẫn chưa nói gì.
Bên tai đã truyền đến một tiếng cười lạnh: “Ha ha, Chu Hải Như là đại minh tinh hot hiện nay, không biết bao nhiêu quý nhân dùng tiền muốn mời cô ấy ăn cơm hát, cho dù Trần Ninh quỳ xuống với Chu Hải Như, người ta cũng chưa chắc đồng ý.”
Trần Ninh nghe vậy sắc mặt trầm xuống.
Nhóm người anh cùng Tống Sính Đình, đồng loạt nhìn về phía tiếng cười nhạo truyền đến.
Sau đó, liền nhìn thấy người mặc tây phục màu trắng, ăn mặc như công tử quý tộc, mang theo máy thủ hạ, ngắng đầu bước tới.
Quý tộc công tử này không phải là người khác, chính là Phó Văn Bân.
Hiện trường không ít người đều biết Phó Văn Bân là thái tử của tập đoàn đảo Mộng Ảo, nhón nhào vây quanh, lấy lòng nói: “Phó thiếu chào!”
Phó Văn Bân lại không coi trọng những người nịnh bợ anh ta, đi thẳng đến trước mặt Trần Ninh và Tống Sính Đình.
Anh ta cười mỉm nói với Tống Sính Đình: “Tống tiểu thư, cô trông cậy vào chồng cô mời thiên hậu Chu Hải Như tới, vậy đoán chừng cô phải thất vọng rồi.”
“Nhưng, chính tại hạ, ngược lại có thể giúp cô mời Chu Hải Như tới.”
Anh ta nói xong, liền phân phó thủ hạ: “A Mộc, cậu lập tức tự mình đi mời thiên hậu Chu Hải Như, bảo cô ta tới đây hát cho bọn nhỏ.”
A Mộc trầm giọng nói: “Vâng, Phó thiếu.”
A Mộc mang theo hai đồng bạn, điều tra rõ ràng khách sạn Chu Hải Như ngủ lại, vội vàng chạy tới gặp Chu Hải Như.
Khách sạn Kim Phong, phòng cho Tổng thống.
Chu Hải Như đang trang điểm, đối diện phía gương, bên cạnh còn có thợ trang điểm, trợ lý, cùng với máy vệ sĩ.
A Mộc giải thích ý đồ, sau đó cười nói: “Chu tiểu thư, Phó thiếu chúng tôi nguyện ý dựa theo giá bình thường của cô, cho cô triệu, mời cô đi qua hát hai bài hát.”
Chu Hải Như vừa không chút để ý trang điểm, vừa hừ lạnh nói: “ triệu, đó là giá trước kia của tôi.”