Chương : Đại Sư Tướng Thuật Khách sạn Thần Quang, trong một căn phòng.
Tần Tần mặc đồ vest màu trắng đang phân phó thuộc hạ đưa chiếc va li màu đen chứa một trăm vạn tiền mặt cho người đàn ông trung niên mặc áo vải xám.
Tần Tấn mỉm cười nói: “Đại sư Trương Lâm, mọi chuyện đều làm phiền ông. Sau khi thành công, tôi còn có trọng thưởng lớn.”
Cái người mặc áo vải này chính là đại sư Trương Lâm trong lời nói của Tần Tắn, mặt mày ông ta hồng hào, nhận lấy vali, cười tủm tỉm nói: “Tần tiên sinh, chuyện của Tống Sính Đình cứ giao hết cho tôi.”
Nói xong, ông ta liền vui vẻ xách vali rời đi.
Sau khi đại sư Trương rời đi, trong căn phòng chỉ còn Tần Tắn cùng hai thuộc hạ của hắn.
Một tên thuộc hạ không nhịn được hỏi Tần Tấn: “Tần thiếu, tên Trương Lâm được xưng là đại sư tướng thuật này thực ra chỉ là một tên bịp bợm trong giang hồ, ngài tìm ông ta giúp đỡ, có đáng tin không?
Tần Tần cười tủm tỉm nói: “Ha ha, ta đương nhiên biết ông ta là một tên bịp bợm.”
“Nhưng mà bộ dạng ông ta lợi dụng tướng thuật để lừa người cũng rất hay.”
“Tôi chính là muốn ông ta đánh lừa Tống Sính Đình, tách Tống Sính Đình ra khỏi Trần Ninh, sau đó để Tống Sính Đình lên giường của tôi, ha ha.”
Tần Tấn càng nói càng chờ mong, càng nói càng kích động, dương dương đắc ý nói: “Sau khi Tống Sính Đình tách khỏi Trần Ninh, lai trở thành người phụ nữ của tatôi Sau đó tập đoàn Ninh Đại chẳng phải thành của tôi sao, chiêu này của tôi chính là chiêu rút củi dưới đáy nồi!”
Hai tên thuộc hạ liếc nhau, cùng nhau nịnh nọt nói: “Tấn thiếu, chiêu này của ngài thật là cao minh!”
Phượng Hàng Xung, một nhà máy dược phẩm sản xuất vắc xin ung thu gan do Tập đoàn Ninh Đại đầu tư, đang trong quá trình xây dựng.
Những chiếc xe tải chở đấy liên tục ra vào công trường, những người công nhân thì đều bận rộn dưới cái nắng như thiêu đốt.
Tổng giám đốc Tập đoàn Ninh Đại – Tống Sính Đình cùng với giám đốc nhà máy dược phẩm – Tống Trọng Bân và mấy người khác đang giám sát công trường.
Tống Sính Đình chăm chú lắng nghe báo cáo của người phụ trách đội thi công, đồng thời dặn dò nhân viên thi công: “Thời tiết nắng nóng, chú ý chuẩn bị cho công nhân nước đậu xanh và các thức uống giải nhiệt khác, đồng thời thực hiện chế độ phụ cấp cho công nhân làm việc dưới nhiệt độ cao.”
: Đám người Tống Trọng Bân lần lượt gật đầu, nói rằng bọn họ nhất định sẽ thực hiện tốt những yêu cầu do tổng giám đốc yêu cầu.
Nhóm Tống Sính Đình đang giám sát công trường thì đột nhiên nhìn thấy một vài người cách đó không xa, không đội mũ bảo hiểm theo yêu cầu của công trường đang chỉ tay vào công trường.
Cô cau mày hỏi: “Mấy người bên kia là ai, sao có thể tiến vào công trường mà không đội mũ bảo hiểm, lỡ có tai nạn xảy ra thì phải làm sao?”
Những người điều hành đều lắc đầu, nói không biết mấy người đó và bọn họ không thuộc công ty Ninh Đại và đội thi công.
Tống Trọng Bân kêu lên: “Hình như là đại sư Trương!”
Tống Sính Đình ngạc nhiên hỏi: “Đại sư Trương là ai?”
Tống Trọng Bân kích động giải thích: “Là người biểu diễn tiết mục bị điện giật, thường xuyên xuất hiện trên báo, là truyền nhân của Qủy Cốc, đại sư tướng thuật Trương Lâm!”
“Nghe nói rất nhiều người nỗi tiếng tìm đến ông ấy để xem tướng số. Ông ấy xem phong thủy rất chuẩn, vô cùng thần kỳ.”
Tống Sính Đình tất nhiên là tin tưởng khoa học, không tin phong thủy tướng số, cho nhíu đôi mi thanh tú, nói: “Tên lừa bịp trong xã hội mà thôi, làm gì mà thần kỳ như vậy!”
Cô vừa nói xong thì cách đó không xa, đại sư Trương Lâm dẫn theo hai người đồ đệ đi tới.
Trương Lâm nhân dịp mở miệng nói: “Các người chính là lãnh đạo của Tập đoàn Ninh Đại đi, các người đến rất đúng lúc. Tôi gọi là Trương Lâm, truyền nhân của Qủy Cốc, am hiểu về phong thủy tướng số.”
“Tôi vừa đi ngang qua công trường của các ngươi thì phát hiện công trường của các người có màu đỏ nhạt, là điềm báo có điềm rất xấu.”
Đám người Tống Trọng Bân nghe xong, sắc mặt liền thay đổi, điều sợ nhất trong công trường đó chính là sự cố mắt an toàn, mà các công nhân đều là người mê tín cái này.
Tống Sính Đình không vui nói: “Ông nói bậy bạ gì đó? Bảo vệ, đuổi bọn họ ra khỏi công trường!”
Ngay lập tức, các nhân viên bảo vệ của công trường đã sẵn sàng đuổi mấy người Trương Lâm ra ngoài.
Tuy nhiên, Trương Lâm lại giơ tay ngăn cản nhân viên bảo vệ, sau đó nghiêm túc nói với Tống Sính Đình: “Phong thủy tướng số đã truyền thừa từ mấy ngàn năm, một nha đầu như cô vậy mà dám không tin. Tôi đề nghị các người lập tức dừng thi công lại, nếu không sẽ sớm xảy ra chuyện.”
Đối với lời nói của đại sư Trương, Tống Sính Đình đương nhiên là khit mũi coi thường.
Nhưng ngay lúc này, phía xa truyền đến tiếng huyên náo của các công nhân.
: Hóa ra cùng một lúc có ba công nhân bị ngất xỉu vì say nắng.
Sắc mặt Tống Sính Đình đại biến, cô vội vàng ra lệnh đưa những công nhân bị say nắng đi chữa trị.
Một tia đắc ý lóe lên trong mắt Trương Lâm, mặt không chút biểu tình nói với Tống Sính Đình: “Xem đi, tôi đã nói công trường của cô sẽ sớm xảy ra chuyện mà.”
Tống Sính Đình vừa định phản bác thì Trương Lâm đã nói tiếp: “Tôi biết cô muốn nói mùa hè thì công nhân say nắng là chuyện bình thường, nhưng ba công nhân cùng lúc ngất xỉu vì say nắng, cô cảm thấy bình thường không?”
“Hơn nữa, bây giờ mới chỉ là bắt đầu. Nếu như công trường của các người vẫn không dừng thi công thì điều tiếp theo sẽ không đơn giản là say nắng như vậy đâu.”
Sắc mặt của Tống Trọng Bân và một số giám đốc điều hành cấp cao lập tức thay đổi, vội vàng hỏi: “Đại sư Trương, nếu như không dừng thi công thì sẽ xảy ra chuyện gì?”
Trương Lâm hừ lạnh: “Tôi nói công trường của các người có điềm xấu, nếu không đình công thì đương nhiên sẽ có người chết, mà là chết rất nhiều người!”
Lời nói của đại sư Trương ngay lập tức khiến mọi người xôn xao.
Tống Sính Đình tức giận nói: “Ông nói bậy bạ gì đó, có tin hay không tôi gọi cảnh sát bắt ông?”
Đại sư Trương bình tĩnh nói: “Tôi học Phong thủy và Thuật số.
Tôi nói công trường của cô có điềm xấu. Nếu cô không tin thì tôi cũng hết cách.”
“Ngoài ra, tôi nói thêm một điều, khí sắc của cô không tốt, sắp tới cô sẽ gặp tai họa, bảo tài xế của cô chú ý an toàn khi lái xe.”
Nói xong, Trương Lâm dẫn hai người đồ đệ rời đi.
Khuôn mặt xinh đẹp của Tống Sính Đình đầy vẻ khó chịu: “Tên giang hồ bịp bợm, nói hươu nói vượn.”
Đám người Tống Trọng Bân lo lắng nói: “Đại sư Trương nói công trường có điềm rất xấu…”
Tống Sính Đình bất mãn nói: “Cha, sao cha cũng tin cái này, nếu như lời ông ta nói thì công ty chúng ta phải từ bỏ nhà máy đầu tư hơn một tỷ sao?”
“Tất cả đều như cũ, ai tung tin đồn nhảm thì báo cảnh sát đến bắt người!”
Nói xong, Tống Sính Đình liền cùng Tống Trọng Bân rời khỏi công trường và lái xe về nhà.
Trên đường, Tống Sính Đình lái xe vô cùng tốt thì bất ngờ một chiếc xe tải từ ngã tư lao tới, “âm” một tiếng, chiếc xe tông vào chiếc BMW của Tống Sính Đình.
Phần đầu xe của cả xe tải và xe BMW đều bị hư hỏng nặng nhưng rất may những người trên xe đều không có chuyện gì.
Cả Tống Sính Đình và Tống Trọng Bân đều toát mồ hôi lạnh, gọi cảnh sát giao thông đến xử lý vụ tai nạn.
Mà đúng lúc này, một chiếc xe màu đen ở bên cạnh dừng lại.
Người ngồi ở ghế phía sau đi xuống, hóa ra là đại sư tướng số Trương Lâm.
Trương Lâm cười tủm tỉm, nói với Tống Sính Đính: “Tống tiểu thư, tôi đã dặn dò cô lái xe cẩn thận, sao cô lại bất cân như vậy?”
Tống Sính Đình vốn dĩ không tin vào phong thủy, tướng số nhưng hai lần tiên đoán vô cùng thần kỳ của Trương Lâm khiến lúc này, cô có chút dao động.
Chẳng lẽ người trước mặt này thực sự là một cao nhân về thuật tướng số?
Tống Trọng Bân càng sùng bái Trương Bân, lúc này ông hấp tức bước tới dâng thuốc lá, cười làm lành: “Đại sư Trương, con gái tôi còn nhỏ, chưa thấy qua việc đời, xin ngài đừng so đo với ..”“
nø.
Trương Lâm cười tửm tỉm nói: “Sẽ không, gặp gỡ là duyên phận, tôi chỉ tùy tiện chỉ điểm cho các người vài câu mà thôi.”
Tống Trọng Bân liên tục nói: “Sự lợi hại của Đại sư Trương, cha con chúng ta đã được chiêm ngưỡng, xin ngài chỉ điểm cho chúng ta mấy câu nữa, xin hãy giúp chúng ta một tay.”
Trương Lâm gật gật đầu: “Vậy được rồi, tôi lại nói cho các người hai câu.”
Vừa nói, Trương Lâm không biết vô tình hay có ý nhìn hai mắt Tống Sính Đình, sau đó nghiêm túc nói: “Tống tiểu thư, cô không thể cưới một người đàn ông họ Trần, nếu không cô sẽ khắc chết người đàn ông họ Trần đó.”
Nghe vậy, sắc mặt Tống Sính Đình kịch biến, cô không thể nhịn được nữa, mắng: “Có phải ông biết chồng của tôi họ Trần nên ông cố ý nói như vậy để gây sự?”
Trương Lâm kinh ngạc: “Trùng hợp như vậy sao?”
Tống Sính Đình hừ lạnh: “Ông giả bộ như vậy làm gì, ông điều tra cũng rõ ràng ghê!”
Trương Lâm lắc đầu: “Tôi không có điều tra cô, cô suy nghĩ nhiều rồi. Hơn nữa, cô suy nghĩ xem, sau khi cô ở cùng chồng.
Có phải hắn thường xuyên cùng người khác chém giết và rất nhiều người tìm hắn để gây sự, hắn không cần thận thì liền mắt mạng?”
Mắt Tống Sính Đình trợn tròn, sau khi ở cùng Trần Ninh, anh thực sự thường xuyên đụng độ với người khác, thường xuyên xảy ra đánh nhau.
Mà vừa mới ngày hôm qua, Âu Dương Hiên còn phái một nhóm côn đồ để đến dạy dỗ Trần Ninh.
Trương Lâm thấy Tống Bình không nói nên lời, liền cười nói: “Xem ra tôi nói không có sai đúng không?”
“Tống tiểu thư, cô không được kết hôn với người đàn ông họ Trần. Nếu như cô cưới người đó thì cô sẽ hút sạch vận khí của hắn, mang lại may mắn cho gia đình cô nhưng lại khiến hắn ta gặp xui xẻo, cuối cùng hắn sẽ chết.”
“Cô không thể ích kỷ như vậy, nếu như cô còn lương tâm thì liền rời khỏi chồng cô và đừng làm hại hắn nữa.”
Nghe vậy, gương mặt xinh đẹp của Tống Sính Đình tái nhọt.
Trương Lâm tháy thé, tiếp tục nói: “Hơn nữa, tôi nhìn tướng mạo của cô thì người đàn ông đích thực trong đời cô là một người họ Tần. Chỉ khi kết hôn với một người họ Tần thì gia đình cô mới có thể yên ấm hạnh phúc.”