Chương :
Cô bỗng nhiên dừng bước lại, nhìn về chỗ tối cách đó không xa: “Ai?”
Sau đó, nhìn thấy một người đàn ông thân hình cao lớn bước ra từ chỗ tối, là cấp dưới đắc lực của Đường Khiếu Lâm, Đàm Học Đông.
Đàm Học Đông híp mắt nói: “Là tôi!”
Tần Tước nhìn thấy Đàm Học Đông, khẽ nhíu mày: “Nhiệm vụ thất bại, trở về nói với chủ của anh, tôi sẽ chuyển đủ triệu tiền thưởng vào tài khoản của anh ta.”
Đàm Học Đông gật đầu: “Được thôi!”
Nói xong, anh ta quay người rời đi, tốc độ đi rất nhanh.
Tần Tước nhìn về bóng lưng Đàm Học Đông, khẽ nhíu mày.
Đàm Học Đông nhanh chóng rời đi, đồng thời dùng chiếc bộ đàm nhỏ giấu ở cổ áo ra lệnh: “Tang Cầu, các cậu có thể động thủ rồi, giết cô ta đi!”
Trong nháy mắt, hiện trường vang lên một loạt tiếng súng.
Vô số đạn bắn về phía Tần Tước!
Tần Tước đang gấp gáp rời đi nhưng đột nhiên phát hiện không đúng, vào lúc mấy tên bắn tỉa trốn ở chỗ tối xung quanh bắt đầu nổ súng, cô đã cong eo nhanh chân trốn sau một góc cây lớn.
Đạn bắn vào những nơi cô chạy qua, tóe từng đóa hoa bùn.
Còn bắn cho gốc cây cô đang trốn vụn gỗ bay tung tóe…
Mấy tên vẻ mặt hung ác, mang theo súng tiểu liên ngắn UZI, vừa đi vừa xạ kích.
Tên cầm đầu tên là Tang Cảu, hẳn ra hiệu mọi người ngừng bắn, híp mắt nói: “Không biết đã chết chưa?”
Mấy người thận trọng vòng ra phía sau cây đại thụ, lại phát hiện, phía sau cây trống không.
Cô đâu rồi?
Đám người Tang Cẩu sửng sốt!
Chợt, Tang Cẩu ngắng đầu, nhìn lên ngọn cây.
Nhưng vào lúc hắn và đám đàn em của hắn ngẳng đầu lên, một thân ảnh màu đen đã giống như báo đen nhảy từ trên cây xuống, chủy thủ trong tay cô như tia chớp xẹt qua…
Ánh sáng của chủy thủ chọt lóe lên rồi biến mắt!
Đám người Tang Cầu còn chưa kịp phản ứng!
Một bông hoa máu đỏ tươi, đã liên tiếp nở rộ trên cổ bọn họ.
Từng người đều là cổ họng bị cắt đứt, máu tươi điên cuồng phun ra.
Mấy người bọn họ đến một tiếng kêu thảm cũng không thể phát ra, toàn bộ đều ôm cổ họng, tập thể ngã xuống đất, chết không nhắm mắt.
Gương mặt xinh đẹp của Tần Tước tái nhọt, đi về phía Đàm Học Đông rời đi, nhanh như chớp đuổi theo.
Câu lạc bộ Lộc Nhân!
Trong căn phòng xa hoa nhất, Đường Khiếu Lâm đã uống say khướt từ lâu rồi, mấy ngôi sao nữ Đông Doanh bồi rượu ở bên cạnh, cũng đã có bảy tám phần say.
Chính vào lúc này, cửa phòng đột nhiên bị người mở ra.
Đường Khiếu Lâm nhìn về phía cửa, sau đó nhìn thấy Đàm Học Đông cáp dưới đắc lực của anh ta đi đến.
Anh ta cười nói: “Học Đông, cậu về rồi, tôi đợi cậu cả buổi tối rồi.”
“Tên chết tiệt Trần Ninh kia, còn có nữ sát thủ S kia nữa, đều chết hết rồi hả?”
Đàm Học Đông không nói gì!
Đường Khiếu Lâm và máy cô gái bồi rượu có mặt ở đó, lúc này mới đột nhiên phát hiện, sau lưng Đàm Học Đông còn đi theo một người, Tần Tước.
Tần Tước cầm trong tay một cây súng lục, đang chĩa vào sau gáy Đàm Học Đông.
Mặt mũi Đường Khiếu Lâm tràn đầy chấn kinh, la thất thanh: “Cô còn sống.”
“Đúng, cho nên anh xui xẻo!”
Pằng!
Tần Tước ở trước mặt Đường Khiếu Lâm nổ súng bắn chết Đàm Học Đông.
Mấy nữ minh tinh bồi rượu ở hiện trường nhao nhao hét àm lên!
Sắc mặt của Đường Khiếu Lâm cũng trắng bệch, vội vàng hô: “Vệ sĩ, vệ sĩ…”
Tân Tước lạnh lùng nói: “Không cân gọi nữa, lúc đi vào tôi đã tiện tay xử lý hết đám thuộc hạ ở bên ngoài của anh rồi.”
Cái gì?
Vẻ mặt Đường Khiếu Lâm tràn đầy hoảng sợ!
Hắn ngoài mạnh trong yếu nói: “S, tôi là người thuê cô, cô dám giết chủ thuê của mình sao, cô phá hoại quy tắc, cô sẽ bị giới sát thủ trừng phạt.”