Chương :
Gạch đá xanh dưới chân anh ta nứt ra, cả người hóa thành một cái bóng, bắn về phía Trần Ninh, tốc độ nhanh đến mức cực hạn.
Hừ!
Trần Ninh hơi cười lạnh, nhắc chân bước ra một bước.
Lâm Khí Thiên chỉ cảm thấy trước mắt xoẹt qua một cái bóng, thân hình của Trần Ninh vậy mà biến mắt không thấy tăm hơi, sau đó đột nhiên xuất hiện trước mặt anh ta.
Tốc độ thật nhanh, nhanh đến mức ngay cả con mắt của anh ta cũng không thể nắm bắt được.
Con ngươi của anh ta đột nhiên phóng to, trong lòng chấn động mãnh liệt.
Anh ta vừa chấn kinh, vừa kích động, cùng lúc đó trong lòng anh ta xuất hiện một loại sợ hãi khi gặp được đối thủ mà từ trước đến nay anh ta chưa từng gặp được.
Đây là cảm giác mà bao lâu rồi anh ta chưa có được?
Chiến đấu, chính là muốn gặp được đối thủ mạnh như vậy, thắng thua khó có thể dự đoán, thậm chí còn liên quan đến sống chết, thế mới đủ kch thích!
Suy nghĩ trong đầu Lâm Khí Thiên thay đổi thật nhanh, động tác lại không hề dây dưa dài dòng, đưa tay mạnh mẽ đắm một đắm về phía Trần Ninh.
Trần Ninh mặt không thay đổi, cũng đưa đấm ra một đám.
Rằm!
Nắm đấm của hai người va vào nhau phát ra một tiếng bạo hưởng trầm thấp.
Gạch đá xanh dưới chân hai người đều bị chắn động đến vỡ vụn thành từng mảnh.
Một luồng khí giống như làn sóng vô hình, lấy hai người làm trung tâm, tràn ra xung quanh, giống như bão táp lướt qua vậy, quét mạnh đến mức đám người Điển Chử và Hỗ Vệ rối rít lùi lại mấy bước, hoa cỏ trong đình viện cũng lần lượt bị thổi gãy.
Điển Chử và đám người Hồ Vệ hai mặt nhìn nhau, người được xưng là võ thần này, thật đúng là rất mạnh.
Lâm Khí Thiên và Trần Ninh cứng đối cứng tiếp một quyền của nhau, trên quyền của Trần Ninh truyền đến lực lượng như dời núi lắp biển, chắn động đến cánh tay của anh ta run lên.
Đồng thời lực lượng đấy thông qua cánh tay, rót vào trong ngực anh ta, còn chấn động đến ngũ tạng lục phủ giống như dời sông lấp biển.
Anh ta điên cuồng gầm lên một tiếng: “Sảng khoái, lại đên.”
Nói xong, anh ta liền bắt đầu điên cuồng công kích về phía Trần Ninh.
Trần Ninh không trốn không tránh, thong dong ứng đối, đối chiến chính diện.
Phong cách chiến đấu của Lâm Khí Thiên, trong lăng lệ có chút phiêu dật, rất có phong cách thoải mái tự do của giang hồ.
Phong cách chiến đấu của Trần Ninh là phong cách chiến đấu của quân đội, chiêu thức của quân đạo bá quyền rất đơn giản đó là vô cùng hung hiểm, quyền đấm cước đá, đụng vai huých tay, từng chiêu đều là sát chiêu, không hề có chút dư thừa nào, hoàn toàn dùng lực lượng và tốc độ để nghiền ép đối phương giành được thắng lợi.
Nhóm người Điển Chử nhìn mà than thở không thôi, rồi rít nói: “Thiếu soái là chiến thần trong quân, người này là tông sư giang hồ, trận chiến đấu này đúng là cuộc chiến của hai vương giả thuộc hai hoàn cảnh khác nhau.”
Lúc Trần Ninh và Lâm Khí Thiên giao chiến.
Trong phòng nghỉ của suối nước nóng, Tống Sính Đình đã mặc xong quần áo, vội vội vàng vàng cùng với Đồng Kha đi từ phòng suối nước nóng đi ra.
Tống Sính Đình lo Trần Ninh xảy ra chuyện, nên mang theo Đồng Kha đi tìm Trần Ninh.
Thế nhưng, hai người mới đi ra khỏi phòng suối nước nóng, liền gặp phải Hạng Tây Sở mang theo máy tên thủ đên.”
Nói xong, anh ta liền bắt đầu điên cuồng công kích về phía Trần Ninh.
Trần Ninh không trốn không tránh, thong dong ứng đối, đối chiến chính diện.
Phong cách chiến đấu của Lâm Khí Thiên, trong lăng lệ có chút phiêu dật, rất có phong cách thoải mái tự do của giang hồ.
Phong cách chiến đấu của Trần Ninh là phong cách chiến đấu của quân đội, chiêu thức của quân đạo bá quyền rất đơn giản đó là vô cùng hung hiểm, quyền đấm cước đá, đụng vai huých tay, từng chiêu đều là sát chiêu, không hề có chút dư thừa nào, hoàn toàn dùng lực lượng và tốc độ để nghiền ép đối phương giành được thắng lợi.
Nhóm người Điển Chử nhìn mà than thở không thôi, rồi rít nói: “Thiếu soái là chiến thần trong quân, người này là tông sư giang hồ, trận chiến đấu này đúng là cuộc chiến của hai vương giả thuộc hai hoàn cảnh khác nhau.”
Lúc Trần Ninh và Lâm Khí Thiên giao chiến.
Trong phòng nghỉ của suối nước nóng, Tống Sính Đình đã mặc xong quần áo, vội vội vàng vàng cùng với Đồng Kha đi từ phòng suối nước nóng đi ra.
Tống Sính Đình lo Trần Ninh xảy ra chuyện, nên mang theo Đồng Kha đi tìm Trần Ninh.
Thế nhưng, hai người mới đi ra khỏi phòng suối nước nóng, liền gặp phải Hạng Tây Sở mang theo máy tên thủ hạ, đang đi về phía này.
Một tên thuộc hạ bên cạnh Hạng Tây Sở nịnh nọt cười nói: “Hạng thiếu, Trần Ninh đang chiến đấu với Lâm tiên sinh ở viện trước, ngài không đi xem chiến đấu, mà đến nơi này làm gì?”