Hôm nay là một ngày đẹp trời, sau khi ngủ dậy bọn nó liền hấp tấp đi thăm quan. Nhóm đi ra sông câu cá, nhóm đi hái sen, hái đọt choại, bồn bồn...Hai kẻ hâm MT và MK thì đòi đi lấy mật ông, cô thì thích đi câu cá cơ không cách nào khác đành tách ra, cô với anh Kì đi câu cá. Cá rất nhiều, chúng nhảy hẳn khỏi mặt nước để vui đùa.
Cô câu cá, yên lặng, cá nhảy khỏe như vậy nên chúng chắc chắn đã ăn no, đối với cái con giun nhỏ của cô chúng căn bản không thèm.
Cô chán nên ngủ mất tiêu, lúc tỉnh đã thấy đang nằm trên lưng anh Kì.
- Anh, em ngủ quên mất thôi để em xuống.
- Ừ.
Vừa hạ cánh an toàn cô liền kéo anh chạy nhanh về phía trước. Tại vì xa xa cô nhìn thấy Mika. Cô nàng ấy đang được anh Tuấn tặng cho một bó sen hồng tươi, miệng cười toe toét.
Cô thích chí lôi máy ra chụp, phải chụp nhiều ảnh lưu lại làm kỉ niệm chứ.
- Anh, ngồi lên tẳng đá kia đi.
- Làm gì.
- Em chụp cho anh kiểu ảnh.
- Thôi
- Đi mà, năn nỉ đấy.
- Rồi, em mà năn nỉ gì, cưỡng chế nghe theo thì có.
- Ha...
Tách...
Đẹp lắm anh rất ăn ảnh đó nha.
- Đẹp là phải rồi.
-..._ tự luyến quá anh ơi.
- Đi đâu nữa không?
- Có, đi chụp cả cái khu này anh ơi. Phải giữ lại hết, còn cho vào Album du lịch của em nữa.
- Còn cả cái album thế hả.
- Phải, album du lịch của em là quyển lưu giữ tất cả ảnh của em khi em đặt chân tới một nơi mới.
- Ý nghĩa.
- Anh cũng thấy ý nghĩa phải không, thật ra cũng vì một phần em rất thích chụp ảnh.
- Thích là chụp nhiều vào.
- Ừm.
Cô và anh đi rất nhiều nơi, tháp tùng về kho vô số ảnh cảnh vật non sông của U Minh.
Gần tối thì mới về, lúc về đã thấy mọi người nấu một nồi cháo bự chảng. Cô và anh mỗi người một bát rồi nghe chú canh rừng kể chuyện. Cả thầy cô cũng rất chăm chú, cánh rừng này cho ta rất nhiều nét mộc mạc, tự nhiên, dân giã.
Đêm khuya mọi người tự động về lều ngủ. Giấc mơ đẹp luôn luôn ghé thăm từ lúc họ ở đây.
Tình bạn, tình yêu, tình thầy trò, tình đồng loại nở rộ bên nhau, tất cả đều đẹp, như một dải cầu vồng vậy.
Sáng hôm sau, họ đi dạo mua những thứ đặc sắc trong rừng về làm kỉ niệm. Chào mọi người dân, được nhận sản vậy của họ, rồi mới lên xe trở về thành phố thủ đô yêu dấu. Kì nghỉ ngắn 3 ngày 2 đêm kết thúc nhưng những thứ mang về lại tồn đọng sâu sắc trong lòng họ.
Ngồi máy bay nên rất nhanh đã trở về, tất cả ai về nhà nấy, nghỉ ngơi. Mai lại bắt đầu đi học, nhiệm vụ cao cả của học sinh.
Cô câu cá, yên lặng, cá nhảy khỏe như vậy nên chúng chắc chắn đã ăn no, đối với cái con giun nhỏ của cô chúng căn bản không thèm.
Cô chán nên ngủ mất tiêu, lúc tỉnh đã thấy đang nằm trên lưng anh Kì.
- Anh, em ngủ quên mất thôi để em xuống.
- Ừ.
Vừa hạ cánh an toàn cô liền kéo anh chạy nhanh về phía trước. Tại vì xa xa cô nhìn thấy Mika. Cô nàng ấy đang được anh Tuấn tặng cho một bó sen hồng tươi, miệng cười toe toét.
Cô thích chí lôi máy ra chụp, phải chụp nhiều ảnh lưu lại làm kỉ niệm chứ.
- Anh, ngồi lên tẳng đá kia đi.
- Làm gì.
- Em chụp cho anh kiểu ảnh.
- Thôi
- Đi mà, năn nỉ đấy.
- Rồi, em mà năn nỉ gì, cưỡng chế nghe theo thì có.
- Ha...
Tách...
Đẹp lắm anh rất ăn ảnh đó nha.
- Đẹp là phải rồi.
-..._ tự luyến quá anh ơi.
- Đi đâu nữa không?
- Có, đi chụp cả cái khu này anh ơi. Phải giữ lại hết, còn cho vào Album du lịch của em nữa.
- Còn cả cái album thế hả.
- Phải, album du lịch của em là quyển lưu giữ tất cả ảnh của em khi em đặt chân tới một nơi mới.
- Ý nghĩa.
- Anh cũng thấy ý nghĩa phải không, thật ra cũng vì một phần em rất thích chụp ảnh.
- Thích là chụp nhiều vào.
- Ừm.
Cô và anh đi rất nhiều nơi, tháp tùng về kho vô số ảnh cảnh vật non sông của U Minh.
Gần tối thì mới về, lúc về đã thấy mọi người nấu một nồi cháo bự chảng. Cô và anh mỗi người một bát rồi nghe chú canh rừng kể chuyện. Cả thầy cô cũng rất chăm chú, cánh rừng này cho ta rất nhiều nét mộc mạc, tự nhiên, dân giã.
Đêm khuya mọi người tự động về lều ngủ. Giấc mơ đẹp luôn luôn ghé thăm từ lúc họ ở đây.
Tình bạn, tình yêu, tình thầy trò, tình đồng loại nở rộ bên nhau, tất cả đều đẹp, như một dải cầu vồng vậy.
Sáng hôm sau, họ đi dạo mua những thứ đặc sắc trong rừng về làm kỉ niệm. Chào mọi người dân, được nhận sản vậy của họ, rồi mới lên xe trở về thành phố thủ đô yêu dấu. Kì nghỉ ngắn 3 ngày 2 đêm kết thúc nhưng những thứ mang về lại tồn đọng sâu sắc trong lòng họ.
Ngồi máy bay nên rất nhanh đã trở về, tất cả ai về nhà nấy, nghỉ ngơi. Mai lại bắt đầu đi học, nhiệm vụ cao cả của học sinh.