�N TRƯỜNG
Sáng hôm sau:
- Dậy! Dậy! Dậyyyy!!!
Khỏi nói thì ai cũng biết, đó là Mika đang "ngoác mỏ " ra gọi con sâu đang rúc trong kén kia dậy
- Bộ mày bị điên à? 6h đã gọi tao dậy! Người ta đang mơ thấy bạch mã hoàng tử! Vô duyên! - nó lèm bèm
- Nếu thế thì dậy đi! Sắp gặp hoàng tử thiệt rồi nè!
- Đâu? - nó bật dậy( Tg: lưng bà này chắc gắn lò xo mất)
- Hà há hà hô hô hi hi he he - Mika cười sặc sụa - Tao biết ngay mà, cái đồ mê giai (Tg: chị thì không mê giai chắc Mika: Ờ đấy Tg: ọe)
- Con điên! con mất dậy!
- Ha Ha Ha
- Thôi không cười như con dở thế đi cho tao nhà, mày cười nữa chắc mấy con chó nhà hàng xóm cũng phải nhập viện vì ngộ độc tiếng sủa đấy
- Cái con mất dịch này - nhỏ lấy gối đè lên đầu nó
- Rồi, tao xin lỗi, xin lỗi mày được chưa - nó vừa nói tay chân vừa khua loạn xạ
- Mà tao vừa phát hiện ra một điều mới đấy,mày có muốn nghe không? - nó hỏi
- Có - Mika trả lời bỏ ngay cái gối xuống
- Phát hiện mới đó chính là mày rất thích đi học
- Ơ, tao thích đi học khi nào?
- Thì mày nhìn mày xem, chưa gì mà đồng phục đã tương tấp từ A đến Z rồi
- À, đâu có! Chẳng qua đi học để gặp anh hội trưởng đẹp giai thôi! - nhỏ trả lời mà mắt bắn ra hàng nghìn, à không phải là hàng tỉ tỉ tỉ những hình trái tim mất
- Hơ hơ, thế mà con nào vữa nói tao mê giai ý nhở - nó cười châm chọc
- Thì tao có nói không mê giai bao giờ đâu. Mà mày tốn hơi bị nhiều thời gian của tao rồi đấy.
- Mới chỉ có hơi thôi mà, làm gì mà mày căng thế.
Lần này thì Mika nổi nóng thật, nhỏ vừa lao thẳng lên giường nó vùa gầm gừ nói:
- Rốt cuộc mày có dậy không?
- Có, có, có. Tao dậy rồi này. - vừa nói nó vừa chạy thẳng vào phòng vệ sinh. Chưa đầy 1s giây sau, nó lại:
- Này!!
- Hú hồn! Mày giết tao luôn đi! Làm tao giật hết cả mình - Mika giận dữ
- Hì hì
- Sao? - nhỏ hỏi câu hỏi cộc lốc
- Tao không có cái ở tay giống mày
- Ờ, kệ! Tao lười về nhà lấy lắm. Mày cứ mặc đồng phục bình thường là được rồi, chắc chả ai dỗi hơi để ý đâu
- Ừ
****************************
Trong xe, trên đường đi học vang lên tiếng càm ràm của nó
- Sao không ở nhà ăn đàng hoàng? Mày dở hơi quá rồi đấy
- Kệ tao
- Thế sao mày còn bắt tao ăn cùng cùng mày?
- Tao thích thế - Mika trả lời thản nhiên như không
- Tao đập ngay cái trên tay mầy vào trán mày giờ. Con quái dị! - nó hằm hằm
Tình hình là như thế này, trong một buổi sáng thú hai trong lành và mát mẻ, những tia nắng vàng nhè nhẹ trải dài khắp con đường nhựa lớn với hai bên là hàng cây xanh mát. Trên con đường ấy, có một chiếc xe sang trọng chở hai cô học sinh, trên tay mỗi người là một ổ " khố mì banh "(Tg: " khố mì banh" là bánh mì khô đó mn).
Đặc biệt hơn là chiếc xe lăn bánh bỏ lại phía sau là một bàn ăn với vô số sơn hào hải vị và một đám người làm đang hùa nhau chơi trò " thầy bói"
- NL 1: Các cô ấy làm sao thế nhỉ? Sao lại không ăn bữa sáng?
- NL 2: Hay các cô ấy vội?
- NL 3: Vội gì,mới 6h30' mà
- NL 2: Hay các cô ấy không thích ăn sáng?
- NL 1: Hay mình nấu không ngon?
- NL 3: Hay mình trình bày xấu quá?
Sáng hôm sau:
- Dậy! Dậy! Dậyyyy!!!
Khỏi nói thì ai cũng biết, đó là Mika đang "ngoác mỏ " ra gọi con sâu đang rúc trong kén kia dậy
- Bộ mày bị điên à? 6h đã gọi tao dậy! Người ta đang mơ thấy bạch mã hoàng tử! Vô duyên! - nó lèm bèm
- Nếu thế thì dậy đi! Sắp gặp hoàng tử thiệt rồi nè!
- Đâu? - nó bật dậy( Tg: lưng bà này chắc gắn lò xo mất)
- Hà há hà hô hô hi hi he he - Mika cười sặc sụa - Tao biết ngay mà, cái đồ mê giai (Tg: chị thì không mê giai chắc Mika: Ờ đấy Tg: ọe)
- Con điên! con mất dậy!
- Ha Ha Ha
- Thôi không cười như con dở thế đi cho tao nhà, mày cười nữa chắc mấy con chó nhà hàng xóm cũng phải nhập viện vì ngộ độc tiếng sủa đấy
- Cái con mất dịch này - nhỏ lấy gối đè lên đầu nó
- Rồi, tao xin lỗi, xin lỗi mày được chưa - nó vừa nói tay chân vừa khua loạn xạ
- Mà tao vừa phát hiện ra một điều mới đấy,mày có muốn nghe không? - nó hỏi
- Có - Mika trả lời bỏ ngay cái gối xuống
- Phát hiện mới đó chính là mày rất thích đi học
- Ơ, tao thích đi học khi nào?
- Thì mày nhìn mày xem, chưa gì mà đồng phục đã tương tấp từ A đến Z rồi
- À, đâu có! Chẳng qua đi học để gặp anh hội trưởng đẹp giai thôi! - nhỏ trả lời mà mắt bắn ra hàng nghìn, à không phải là hàng tỉ tỉ tỉ những hình trái tim mất
- Hơ hơ, thế mà con nào vữa nói tao mê giai ý nhở - nó cười châm chọc
- Thì tao có nói không mê giai bao giờ đâu. Mà mày tốn hơi bị nhiều thời gian của tao rồi đấy.
- Mới chỉ có hơi thôi mà, làm gì mà mày căng thế.
Lần này thì Mika nổi nóng thật, nhỏ vừa lao thẳng lên giường nó vùa gầm gừ nói:
- Rốt cuộc mày có dậy không?
- Có, có, có. Tao dậy rồi này. - vừa nói nó vừa chạy thẳng vào phòng vệ sinh. Chưa đầy 1s giây sau, nó lại:
- Này!!
- Hú hồn! Mày giết tao luôn đi! Làm tao giật hết cả mình - Mika giận dữ
- Hì hì
- Sao? - nhỏ hỏi câu hỏi cộc lốc
- Tao không có cái ở tay giống mày
- Ờ, kệ! Tao lười về nhà lấy lắm. Mày cứ mặc đồng phục bình thường là được rồi, chắc chả ai dỗi hơi để ý đâu
- Ừ
****************************
Trong xe, trên đường đi học vang lên tiếng càm ràm của nó
- Sao không ở nhà ăn đàng hoàng? Mày dở hơi quá rồi đấy
- Kệ tao
- Thế sao mày còn bắt tao ăn cùng cùng mày?
- Tao thích thế - Mika trả lời thản nhiên như không
- Tao đập ngay cái trên tay mầy vào trán mày giờ. Con quái dị! - nó hằm hằm
Tình hình là như thế này, trong một buổi sáng thú hai trong lành và mát mẻ, những tia nắng vàng nhè nhẹ trải dài khắp con đường nhựa lớn với hai bên là hàng cây xanh mát. Trên con đường ấy, có một chiếc xe sang trọng chở hai cô học sinh, trên tay mỗi người là một ổ " khố mì banh "(Tg: " khố mì banh" là bánh mì khô đó mn).
Đặc biệt hơn là chiếc xe lăn bánh bỏ lại phía sau là một bàn ăn với vô số sơn hào hải vị và một đám người làm đang hùa nhau chơi trò " thầy bói"
- NL 1: Các cô ấy làm sao thế nhỉ? Sao lại không ăn bữa sáng?
- NL 2: Hay các cô ấy vội?
- NL 3: Vội gì,mới 6h30' mà
- NL 2: Hay các cô ấy không thích ăn sáng?
- NL 1: Hay mình nấu không ngon?
- NL 3: Hay mình trình bày xấu quá?