anh, chiều chúng ta đi chơi đi. Nó gắp cho anh con tôm, nói
-được thôi. Anh trả lời rồi quay sang TFBOYS
-mấy e đi...,hể, mấy đứa có chuyện gì vậy? Anh ngạc nhiên khi thấy cả bàn ăn đang chìm đắm trong bầu không khí đen ngòm.
-bỏ ra. Nó hét và tay thì đang tranh 1miếng thịt trên bàn, và tranh với ai thì..
-cô có bỏ ra k, tôi là người gắp trước. Đó là giọng của Thiên Tỷ
-tôi mới là người gắp trước. Nó không chịu thua
- tôi.
- tôi.
- tôi.
- t...
RẦM. -HAI ĐỨA CÓ THÔI ĐI KHÔNG? Anh Khánh đập bàn hét
-KHÔNG. Và sau đó cái điệp khúc "tôi " và "tôi" lại diễn ra
-thôi anh để 2người đó cãi nhau đi. Khải nói
-Đúng đó,anh cứ ăn đi, khi nào đói thì tự giác sẽ ăn thôi. Nhỏ thản nhiên ngồi ăn như k có chuyện gì xảy ra
-uk, mấy đứa cũng ăn đi. Anh chán nản nhìn 2đứa nó
-anh có bỏ ra k
-cô mới là người phải bỏ ra
- tôi gắp trước thì nó là của tôi
-của tôi
-tôi
....
30" sau
Trong phòng khách, mọi người đang xem TV ( tất nhiên trừ Thiên với Nó)
-hai, sao hai bỏ e lại với tên đó. Nó đi như ma đến chỗ anh nó
-cãi nhau xong rồi ak. Nhỏ vừa ăn bắp rang vừa chọc nó
-mày còn nói nữa là tao k để yên cho mày đâu.
-thích thì làm đi.Nhỏ thách thức
-á..à... con này được. Vậy thì hôm nay bà đây sẽ cho mày 1vé vào viện luôn. Nó xắn tay áo lên chuẩn bị "chiến"
-Linh ơi,10 vé luôn đi. Cô thêm vào
-uk,uk... Vân ơi hôm nay là ngày tận của mày..YA... Nó xông đến dí nhỏ khắp nhà
-Aaa...aaa.. aa.Nhỏ hét
-he..he giời mày hối hận cũng không kịp đâu.
- mẹ ơi cứu con aa..a..a.
-mày đứng lại.
-"에에에에 에에에에에 에에에에 에에에에에
에에에에 에에에에에 에에에에 에에에에에
보고 싶어 Tiamo 눈물이 날 듯해요
하늘에 별도 가득가득 한듯해요
보고 싶어 Tiamo 웃음이 나는 걸요.."điện thoại nó kêu
- mày coi chừng tao đó. Rồi nó chạy lại bắt máy, còn nhỏ bây giờ thở không ra hơi
-ôi trời thoát rồi,khiếp, đuổi gì mà kinh thế.
Bên nó
-Vân, Nam gọi nè. Cuộc gọi đó là của lớp nó
-Nam à. Nhỏ chạy lại
-tiền bối Nam là ai vậy? Khải hỏi
-à, bạn cùng lớp với Vân và Linh lúc ở Việt Nam
-vậy à.
-có chuyện gì mà gọi cho tụi mình vậy.
-" không có chuyện là k gọi được à." Nam giận dỗi theo sau là các bạn trong lớp
-"cốp. "
-"ui,đau"
-"điên vừa thôi ".Đó là Hà
-Đúng đó Nam à, nhìn mặt mày khi nãy ngu lắm,ngu k tả nổi luôn. Nhỏ châm chọc
-"hu hu mấy người... mấy người đợi đó.. ta.. ta sẽ báo thù". Rồi chạy đi mất hút
-ơ cái thằng điên này. Nó nhìn Nam chạy đi
-ê Hà cho nó uống thuốc chưa. Nó
-"rồi nhưng không có tác dụng, khổ ".Hà vẻ mặt biểu cảm chán nản nói
-"mấy người...mấy người... huhuhu".Nam lại quay về và đã chạy đi ngay sau đó
-Hahaha. Mọi người đều cười.
Lớp chúng nó là vậy luôn luôn tươi cười,vui về cùng nhau học tập cùng nhau cười đùa, luôn luôn yêu thương nhau giúp đỡ nhau lúc gặp khó khăn hoạn nạn. "Tôi yêu các bạn" đó.là câu nói mà nói luôn muốn nói với mọi người
-"à Emilie đâu rồi Linh " một người trong lớp nói
-nó ở kia. Linh quay máy về phía cô
-"Emilie kìa, a có cả anh Khánh nữa" cả lớp đt
-chào mọi người. Cô nói
-được thôi. Anh trả lời rồi quay sang TFBOYS
-mấy e đi...,hể, mấy đứa có chuyện gì vậy? Anh ngạc nhiên khi thấy cả bàn ăn đang chìm đắm trong bầu không khí đen ngòm.
-bỏ ra. Nó hét và tay thì đang tranh 1miếng thịt trên bàn, và tranh với ai thì..
-cô có bỏ ra k, tôi là người gắp trước. Đó là giọng của Thiên Tỷ
-tôi mới là người gắp trước. Nó không chịu thua
- tôi.
- tôi.
- tôi.
- t...
RẦM. -HAI ĐỨA CÓ THÔI ĐI KHÔNG? Anh Khánh đập bàn hét
-KHÔNG. Và sau đó cái điệp khúc "tôi " và "tôi" lại diễn ra
-thôi anh để 2người đó cãi nhau đi. Khải nói
-Đúng đó,anh cứ ăn đi, khi nào đói thì tự giác sẽ ăn thôi. Nhỏ thản nhiên ngồi ăn như k có chuyện gì xảy ra
-uk, mấy đứa cũng ăn đi. Anh chán nản nhìn 2đứa nó
-anh có bỏ ra k
-cô mới là người phải bỏ ra
- tôi gắp trước thì nó là của tôi
-của tôi
-tôi
....
30" sau
Trong phòng khách, mọi người đang xem TV ( tất nhiên trừ Thiên với Nó)
-hai, sao hai bỏ e lại với tên đó. Nó đi như ma đến chỗ anh nó
-cãi nhau xong rồi ak. Nhỏ vừa ăn bắp rang vừa chọc nó
-mày còn nói nữa là tao k để yên cho mày đâu.
-thích thì làm đi.Nhỏ thách thức
-á..à... con này được. Vậy thì hôm nay bà đây sẽ cho mày 1vé vào viện luôn. Nó xắn tay áo lên chuẩn bị "chiến"
-Linh ơi,10 vé luôn đi. Cô thêm vào
-uk,uk... Vân ơi hôm nay là ngày tận của mày..YA... Nó xông đến dí nhỏ khắp nhà
-Aaa...aaa.. aa.Nhỏ hét
-he..he giời mày hối hận cũng không kịp đâu.
- mẹ ơi cứu con aa..a..a.
-mày đứng lại.
-"에에에에 에에에에에 에에에에 에에에에에
에에에에 에에에에에 에에에에 에에에에에
보고 싶어 Tiamo 눈물이 날 듯해요
하늘에 별도 가득가득 한듯해요
보고 싶어 Tiamo 웃음이 나는 걸요.."điện thoại nó kêu
- mày coi chừng tao đó. Rồi nó chạy lại bắt máy, còn nhỏ bây giờ thở không ra hơi
-ôi trời thoát rồi,khiếp, đuổi gì mà kinh thế.
Bên nó
-Vân, Nam gọi nè. Cuộc gọi đó là của lớp nó
-Nam à. Nhỏ chạy lại
-tiền bối Nam là ai vậy? Khải hỏi
-à, bạn cùng lớp với Vân và Linh lúc ở Việt Nam
-vậy à.
-có chuyện gì mà gọi cho tụi mình vậy.
-" không có chuyện là k gọi được à." Nam giận dỗi theo sau là các bạn trong lớp
-"cốp. "
-"ui,đau"
-"điên vừa thôi ".Đó là Hà
-Đúng đó Nam à, nhìn mặt mày khi nãy ngu lắm,ngu k tả nổi luôn. Nhỏ châm chọc
-"hu hu mấy người... mấy người đợi đó.. ta.. ta sẽ báo thù". Rồi chạy đi mất hút
-ơ cái thằng điên này. Nó nhìn Nam chạy đi
-ê Hà cho nó uống thuốc chưa. Nó
-"rồi nhưng không có tác dụng, khổ ".Hà vẻ mặt biểu cảm chán nản nói
-"mấy người...mấy người... huhuhu".Nam lại quay về và đã chạy đi ngay sau đó
-Hahaha. Mọi người đều cười.
Lớp chúng nó là vậy luôn luôn tươi cười,vui về cùng nhau học tập cùng nhau cười đùa, luôn luôn yêu thương nhau giúp đỡ nhau lúc gặp khó khăn hoạn nạn. "Tôi yêu các bạn" đó.là câu nói mà nói luôn muốn nói với mọi người
-"à Emilie đâu rồi Linh " một người trong lớp nói
-nó ở kia. Linh quay máy về phía cô
-"Emilie kìa, a có cả anh Khánh nữa" cả lớp đt
-chào mọi người. Cô nói