cô và anh ở bên nhau lâu như vậy, cũng phải chia xa, một ngày nọ, anh nói, phải trở lại quân khu làm việc. cô đành để anh ra đi trong buồn bã, nói là đi làm việc ở quân khu,thực ra là nhận được tin từ ba anh. anh mất mẹ từ nhỏ, chỉ có ba ở bên cạnh, ba rất nghiêm khắc, nhưng cũng rất yêu thương anh. anh bước vào trong căn phòng cực kì cao cấp. một người đàn ông trung tuổi, mặc áo khoác dài, ngồi trên ghế lông rộng mềm mại. anh nhìn ba, cúi đầu chào:
"con chào ba"
ba anh nhìn anh
"mày còn biết đến người ba này sao?"
anh im lặng, ba anh nói tiếp:
"a thần, ba biết, con có tình cảm với một cô gái ngoài kia"
anh không phủ nhận, nói:
"vâng, con muốn cưới cô ấy, xin ba cho phép"
ông đắng mắt nhìn con trai:
"người phù hợp với con là dư nhi, con hiểu không?"
"nhưng con không yêu cô ấy, cuộc hôn nhân này, hoàn toàn không có hạnh phúc"
"hạnh phúc ư? con hãy nhớ những lời ta nói, xuất thân trong gia đình quyền thế, là con trai ta, con sẽ chẳng bao giờ được lựa chọn hạnh phúc. con tỉnh lại đi! đừng chìm đắm vào tình yêu nữa, phía trước con, còn cả một đất nước, chờ con cai quản! chờ con lãnh đạo! cuộc sống của con chính là đất nước! hạnh phúc của con chính là nhân dân nước việt nam!"
anh im lặng, cuối cùng cũng nóiP
"nhưng con không muốn giống ba và mẹ"
ông im lặng, nhìn con trai mình. đau lòng vô cùng, nhưng gương mặt vẫn nghiêm nghị, quát lên:
'mày không muốn cũng phải muốn!"
anh lắc đầu:
"không, con không muốn giống ba, làm người con gái mình yêu đau khổ, làm người con gái mình không yêu cũng đau khổ, làm chính bản thân sống trong dằn vặt. con sx lấy tiểu tình, nhất định sẽ lấy tiểu tình, con đã lớn rồi, nhất định, không để ba tiêu khiển giống năm xưa"
anh quay lưng bước đi. đúng, anh là con trai của chủ tịch nước, sinh ra trong một gia đình không có tình yêu. sau này nhiệm vụ của anh là gánh vác đất nước. người phụ nữ đi cùng anh trên con đường ấy, phải là người có thể giúp chiếc ghế của anh vững chắc hơn. nhưng anh không làm được, anh không muốn lặp lại chuyện năm xưa, khi ba anh cưới mẹ. càng không muốn thất hứa với cô.cho dù có bị cả đất nước khiển trách, anh vẫn muốn lấy cô.
"con chào ba"
ba anh nhìn anh
"mày còn biết đến người ba này sao?"
anh im lặng, ba anh nói tiếp:
"a thần, ba biết, con có tình cảm với một cô gái ngoài kia"
anh không phủ nhận, nói:
"vâng, con muốn cưới cô ấy, xin ba cho phép"
ông đắng mắt nhìn con trai:
"người phù hợp với con là dư nhi, con hiểu không?"
"nhưng con không yêu cô ấy, cuộc hôn nhân này, hoàn toàn không có hạnh phúc"
"hạnh phúc ư? con hãy nhớ những lời ta nói, xuất thân trong gia đình quyền thế, là con trai ta, con sẽ chẳng bao giờ được lựa chọn hạnh phúc. con tỉnh lại đi! đừng chìm đắm vào tình yêu nữa, phía trước con, còn cả một đất nước, chờ con cai quản! chờ con lãnh đạo! cuộc sống của con chính là đất nước! hạnh phúc của con chính là nhân dân nước việt nam!"
anh im lặng, cuối cùng cũng nóiP
"nhưng con không muốn giống ba và mẹ"
ông im lặng, nhìn con trai mình. đau lòng vô cùng, nhưng gương mặt vẫn nghiêm nghị, quát lên:
'mày không muốn cũng phải muốn!"
anh lắc đầu:
"không, con không muốn giống ba, làm người con gái mình yêu đau khổ, làm người con gái mình không yêu cũng đau khổ, làm chính bản thân sống trong dằn vặt. con sx lấy tiểu tình, nhất định sẽ lấy tiểu tình, con đã lớn rồi, nhất định, không để ba tiêu khiển giống năm xưa"
anh quay lưng bước đi. đúng, anh là con trai của chủ tịch nước, sinh ra trong một gia đình không có tình yêu. sau này nhiệm vụ của anh là gánh vác đất nước. người phụ nữ đi cùng anh trên con đường ấy, phải là người có thể giúp chiếc ghế của anh vững chắc hơn. nhưng anh không làm được, anh không muốn lặp lại chuyện năm xưa, khi ba anh cưới mẹ. càng không muốn thất hứa với cô.cho dù có bị cả đất nước khiển trách, anh vẫn muốn lấy cô.