"Chiêu này của các siêu cấp tông môn quá độc ác. Đại chư thiên tạo hóa bình bị ném xuóng hỏa mạch, bị địa sát hỏa khí, nham tương thổi đi thì sao tìm được."
"Ngụy Tác vì Âm Lệ Hoa mà không ngại giao chiến với các tông môn, lần này y có xuất hiện không?"
"Khác rồi, lúc đó y chủ động, hiện tại các tông môn đại năng tề tụ Hoàng Thiên đạo, dù y chiến lực kinh thiên, một mình cũng không thể đấu với ngần ấy người."
Trung thiên tử lôi tông và Hoàng Thiên đạo bức Ngụy Tác trong ba ngày phải hiện thân khiến chấn động, ai nấy đều nghị luận.
Ai cũng thấy chiêu này quá độc ác. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Cơ hồ ai cũng thấy Ngụy Tác mà ra mặt tất chết, không xuất hiện thì uy danh đại tổn, tâm cảnh cũng bị ảnh hưởng, cả đạo lữ cũng không cứu được thì sau này sẽ hình thành tâm chướng.
Tuyệt đại đa số tu sĩ đều hoang mang.
Sự thực cả tu đạo giới, cơ hồ quá nửa tu sĩ hướng về Ngụy Tác.
Họ đều là tu sĩ của tiểu tông môn và tán tu, với họ thì từ khi Ngụy Tác từ Linh Nhạc thành xuất đạo đến nay, từ khi đấu với Đông Dao thắng địa thì việc gì cũng là việc lớn, khiến họ thập phần thống khoái.
Một tiểu tán tu từ cấp thấp nhất thì một đại tông môn bình thường không coi ra gì, vậy mà đánh cho ngần ấy siêu cấp tông môn liêu xiêu, bất chấp danh dự mà dốc thủ đoạn.
Với tuyệt đại đa số tu sĩ tiểu tông môn và tán tu thì siêu cấp tông môn không khác gì siêu cấp ác bá.
Họ hi vọng Ngụy Tác lần này sẽ lại tung hoành, nhưng khả năng này quá thấp.
Ra thì chết, không ra thì hình như không phải Ngụy Tác, nhiều người sẽ thất vọng.
Cả tu đạo giới, tuyệt đại đa số tu sĩ đều bàn luận xem gã có xuất hiện không, ai nấy tâm tình phức tạp.
"Cái gì, Ngụy Tác sẽ đơn độc phó hội?!"
Chỉ không đầy một ngày, tin tức khiến tấn cả cứng người được đồn ra.
Tin này không thể sai.
Thánh Vương tông và Đơn Nguyên tông, thậm chí đã thay mặt gã đưa tin đến Đại Hàn cung là trong ba ngày gã sẽ san bằng sơn môn Hoàng Thiên đạo!
"Y dựa vào đâu mà phát cường âm như thế?"
Khi tất cả bị Ngụy Tác chấn trụ thì gã và Thánh Vương tông tông chủ, Ngọc Lý thần quân đã vào man hoang hoang nguyên giữa Tịch Hàn đại lục và Vân Linh đại lục.
Man hoang hoang nguyên mênh mông, hoang lương, trông như không có bao nhiêu yêu thú, có điều Ngụy Tác biết chính trong nơi hoang vu mà yên tĩnh lại này lại có không biết bao nhiêu yêu thú ẩn thân, chứa bao nhiêu bí ẩn.
"Ầm! Ầm!" ...
Thánh Vương tông tông chủ và Ngọc Lý thần quân thay nhau điều khiển, sau khi đấu với Ngụy Tác thì cả hai tổn nguyên khí, nhục thân trọng thương, một người liên tục toàn lực điều khiển thì không kham nổi. Đỉnh đầu Ngụy Tác lúc này lơ lửng một thủy hoàng thần linh khiến họ nhìn vào là biến sắc, thủy linh khí tức liên tục dồn vào Hoang cổ ngộ tiên thảo thì trong bụng thủy hoàng thần linh còn nuốt mấy trăm viên thủy hệ yêu đơn.
Trước thì bị thiên kiếp hạn chế, cộng thêm Vạn cổ thánh vương kinh và đến động phủ Đại Thí Thiên thăm dò, đề thăng chiến lực càng nhanh nên gã không dồn thời gian vào lĩnh vực khác, hiện tại Như Lai thần mang đến tay, lại thu lợi ích lớn từ hoa y thanh niên nên gã có thời gian luyện hóa thủy hệ yêu đơn, đề thăng chân nguyên tu vi.
Hiện tại nhục thân gã càng mạnh, có thể chịu được lượng nguyên khí kịch liệt hơn, luyện hóa thủy hệ yêu đơn thì khiếu vị phun nguyên khí như mây đặc, trong vòng trăm dặm mờ mịt mây mưa, như có thủy hoàng đi trên không trung.
Lượng hút nguyên khí kinh nhân đó cùng với khí tức tăng lên kinh nhân của gã, Thánh Vương tông tông chủ và Ngọc Lý thần quân dù biết công pháp của gã nghịch thiên, nhưng tự thân cảm thụ thì vẫn kinh hãi.
Ngụy Tác lúc còn tại Linh Nhạc thành thì thiên tư tu luyện phổ thông nhưng lục bào lão đầu và Nguyên Âm lão tổ không nhìn lầm một điểm là tâm trí gã quả hiếm có.
Nhân vật tầm thường thì khi đạo lữ và thân hữu không rõ sống chết thế nào, đại địch bày sẵn bẫy chò đợi, lại không biết hành tung Tứ tí hoang tộc đại năng thì e khó mà bình tĩnh, nhưng Ngụy Tác nhất quyết định quang minh chính đại đơn đao phó hội, tức thì rũ bỏ tất cả, tập trung tu luyện chờ đại chiến.
Thêm nửa ngày nữa, Ngụy Tác sau cùng cũng triệt để luyện hóa Hoang cổ ngộ tiên thảo, lại cảm tri biến hóa tự thân.
"Đã đạt Thần huyền tứ trọng hậu kỳ, nhưng chưa tới Thần huyền tứ trọng điên phong."
Hiện tại thần thức Ngụy Tác cơ hồ gấp đôi, nội thị thì nhận ra ngày tình hình chân nguyên tu vi, tốc độ luyện hóa thủy hệ yêu đơn này tất trước khi tới sơn môn Hoàng Thiên đạo thì đã luyện hóa xong, nhưng gã như cái động không đáy, thủy hệ linh khí cần thiết nhiều hơn dự tính, những gì gã có chỉ đủ đạt tới Thần huyền tứ trọng hậu kỳ.
Bất quá Ngụy Tác hơi trầm ngâm đoạn thấy thế cũng tốt, hiện những thứ gom được chưa đủ độ thiên kiếp, đạt Thần huyền tứ trọng điên phong thì đâm ra nguy hiểm.
Cảm giác rõ tu vi cụ thể khi tới Hoàng Thiên đạo, gã vừa để Thủy hoàng phệ nhật quyết tự nhiên lưu chuyển, vừa nhắm mắt, cảm tri nguyên khí pháp tắc Thái cổ hung hỏa quyết.
Hoang cổ bản thảo kinh cho biết công hiệu lớn nhất của Hoang cổ ngộ tiên thảo là đề thăng cảm tri, hiện tại Ngụy Tác luyện hóa xong thì thấy nhẹ nhõm khôn tả, mỗi nhánh cây cỏ, thậm chí thủy khí bắn lên thành mưa bụi cũng linh động hơn nhưng biến hóa cụ thể thì cần thử mới biết.
"A!"
Gã từng thử nhiều lần nhưng lần này thì vừa thử là gã rúng động, mở mắt kinh hô!
Hắc hỏa đốt cháy tất cả bao trùm ý thức gã!
Tích tắc đó hắc hỏa khắp thiên địa chợt tan đi, nhưng gã càng chấn động, chìm vào cảm giác đó.
Chỉ mấy chục tích tắc, Ngụy Tác mới bình tĩnh lại, lại nhắm mắt.
Lần này trong óc gã chỉ còn hơn trăm quỹ tích liên tục diễn hóa.
Cảnh tượng thật khôn tả, như đứng giữa vũ trụ mênh mông nhưng chỉ còn lại hơn trăm quỹ tích, phiêu đãng hơn trăm sợi đen.
Cảm tri thâm nhập vào các quỹ tích, lả cháy lên bừng bừng quanh thiên địa.
Ngụy Tác lần này bất động, não hải toàn là hắc hỏa, hóa thành hơn trăm quỹ tích, rồi lại hóa thành hắc hỏa, cứ thế tuần hoàn diễn hóa.
Không biết bao lâu sau, khí tức của gã đột nhiên rung lên, mở bừng mắt.
Mục quang lóe lên, khí tức đột nhiên từ gã bừng lên. "Oành!" Nhiệt khí nóng bỏng cùng hắc sắc hỏa diễm bay lên, thoáng sau diễn hóa ra một đóa hắc sắc linh chi khổng lồ.
"Ta không ngờ điểm này!" Ngụy Tác bất giác nín thở, chợt như tỉnh mộng.
Cảm tri của gã hơn trước không biết bao nhiêu, một lần là thành công, cảm ngộ được đại đạo pháp vực Thái cổ hung hỏa quyết! Đến giờ gã mới biết không chỉ nhờ Hoang cổ Hoang cổ ngộ tiên thảo, mà thần thức đề thăng cũng giúp cảm tri tăng tiến.
Thần huyền tứ trọng tu sĩ, so với Thần huyền tam trọng thì càng dễ cảm ngộ đại đạo pháp vực, không vì chân nguyên tu vi, mà vì thần thức hơn hẳn.
"Từ lúc mỗ bắt đầu cảm ngộ đại đạo pháp vực đến giờ là bao lâu?" Ngụy Tác cực kỳ kích động, hỏi Thánh Vương tông tông chủ và Ngọc Lý thần quân.
Đại đạo pháp vực Thái cổ hung hỏa quyết tuy uy lực không như Đăng tiên pháp vực, không có tác dụng nhưng ngưng luyện thần văn này lại không phí công, gã tự cảm ngộ môn đại đạo pháp vực đầu tiên thì chứng tỏ đã bước qua một bước quan trọng. Không chỉ bằng vào chân nguyên tu vi và cường pháp, pháp bảo để thành thiên tài tu sĩ, ở tuổi này đạt tới cảnh giới đó thì thật sự là nhân vật thiên tài đỉnh nhọn của thời đại.
Ngụy Tác vì quá kích động mà chưa định thần lại, hỏi xong thấy không ai trả lời liền ngoái lại, nhận ra Thánh Vương tông tông chủ và Ngọc Lý thần quân nhợt nhật mặt mày, há miệng không nói thành lời.
"Không đầy một tuần hương..." Thấy ánh mắt gã, Thánh Vương tông tông chủ buột miệng.
Y và Ngọc Lý thần quân cơ hồ phát điên, với tu vi cả hai đương nhiên cảm giác được Ngụy Tác mới cảm ngộ đại đạo pháp vực. Nhưng không đầy một tuần hương là xong một môn thì thật ngược với nhận thức của cả hai.
"Lần này ta xuất sơn đã chạm vào đối thủ cỡ nào." Ngọc Lý thần quân chỉ còn ý nghĩ đó trong đầu.