Hai Hoang thần nô nháy mắt, có vẻ không hiểu.
Ngụy Tác quả muốn khóc mà không có nước mắt.
Nên biết lúc gã là tiểu gian thương tại Linh Nhạc thành, tuy hiệu xưng không lừa già dối trẻ nhưng thực tế chỉ không lừa nhi đồng và ông già vì họ còn thảm hơn gã.
Nhưng đối diện hai Hoang thần nô như tờ giấy trắng thì gã không thể diễn kịch.
"Được..."
Gã muốn khóc mà không có nước mắt, hai Hoang thần nô tựa hồ không hiểu ý, Viêm chợt nói thế xong thì nắm tay nữ tu Hoang thần nô lướt sang mé trái.
"Nghe rõ chưa?"
Ngụy Tác ngẩn người. "Quay lại có tìm được bọn ta không! Đừng đi xa quá!" Gã lại kêu lên với hai Hoang thần nô.
"Họ không tìm được cũng không thành vấn đề, tính toán của ngươi mới có vấn đề." Linh Lung Thiên dội nước lạnh vào gã đang thập phần hưng phấn.
"Vấn đề gì?" Ngụy Tác đang định hỏi Cổ Ti Lệ nhưng nghe thế thf ngẩn ra.
"Dù hai Hoang thần nô tìm đủ linh dược cho Vu thần nữ đột phá đến chân tiên, Hàn Vi Vi đột phá đến thần huyền thì mười mấy có đủ không? Đừng quên ngươi đã luyện được Huyết nguyệt thần thiết chưa?" Linh Lung Thiên nói.
"..."
Trưởng Tôn Tiểu Như và bọn Hàn Vi Vi nhìn nhau.
Có thể nói là một lời điểm tỉnh người trong mộng, Ngụy Tác tính toán có vẻ có lý nhưng nghĩ lại thì còn nhiều sơ hở.
Ví như gã tính Nam Cung Vũ Tinh mà có pháp y lợi hại thì không chỉ đối phó được Chân tiên tam trọng mà còn có thể hiệp trợ gã đối phó Thích Già Lam.
Nhưng đâu có dễ thế.
Muốn đỡ được uy năng của Chân tiên tam trọng đại năng ít nhất cũng cần Huyết nguyệt thần thiết tại Phù đồ luyện chế thành pháp y mới xong.
Huyết nguyệt thần thiết không dễ luyện, Linh Lung Thiên nói là chân tiên thông thường phải đột phá đến tam trọng tu vi mới nung chảy được để luyện chế pháp bảo, Ngụy Tác biến thái hơn nữa cũng cần đề thăng nhất giai tu vi mới có thể luyện chế pháp y.
Ngụy Tác tuy nói là đột phá tu vi của gã không trọng yếu, đột phá nữa cũng bị Thích Già Lam cầm chân nhưng gã cũng định đột phá nhất giai tu vi.
Hiện tại không có linh dược đột phá đến Chân tiên lưỡng trọng, dù có thì gã cùng phải giúp Vu thần nữ luyện chế Thiên nguyệt luân phi kiếm, cần nhiều thời gian.
Đột phá tu vi cần thời gian, luyện chế nghìn bộ Thiên nguyệt luân phi kiếm cần thời gian, luyện chế pháp y cho Nam Cung Vũ Tinh cũng cần thời gian, cùng Hàn Vi Vi song tu cũng cần thời gian.
"Cương nha muội, ta cũng tính đến chuyện đó, nhưng không có cách khác hả?" Ngụy Tác gật đầu, nhăn nhó: "Trừ chuẩn bị ở đây, các vị còn cách nào không? Trừ phi mỗ đề thăng đến mức từ Chân tiên tam trọng đột phá Chân tiên tứ trọng sẽ dẫn động thiên kiếp. Nhưng cơ hội càng mong manh."
Linh Lung Thiên nhìn Ngụy Tác, sắc mặt khó coi không nói gì, biết gã nói không sai.
Chưa tính việc gã đột phá đến Chân tiên tứ trọng cần những gì, dù gã từ Chân tiên tam trọng đột phá đến Chân tiên tứ trọng sẽ dẫn động thiên kiếp tất gã không chống nổi, cả Thích Già Lam cũng không.
Thích Già Lam ở trạng thái đỉnh cao chứ không phải thoi thóp như toán Hoang tộc đại năng bị Ngụy Tác diệt.
"Bất quá không hẳn không có cơ hội, dù gì cũng có phương pháp." Ngụy Tác vung tay, bạch quang hiện lên trước mắt, lấy bạch sắc giáp trùng trạng yêu thú "Phân quang tinh thú" bị Như Lai thần mang giết chết ra, "Nào, cùng nghiên cứu xem nếu không thể luyện dung Huyết nguyệt thần thiết luyện chế pháp y thì dùng nguyên liệu của yêu này luyện chế thành pháp khí có thay được không."
"Phân quang thú! Lẽ nào ngươi giết hộ hai Hoang thần nô yêu thú này?" Linh Lung Thiên liếc mắt là hãi hùng kêu lên.
"Cương nha muội, ngươi biết yêu thú này?" Ngụy Tác ngẩn ra, "Lẽ nào tu đạo giới cũng có yêu thú này?"
Ai nấy nhìn Linh Lung Thiên, yêu thú thì kể cả lục bào lão đầu sợ đến im re cũng chưa từng đọc được gì, cũng chưa từng nghe nói tới.
"Yêu thú này biết phản ngược uy năng?" Linh Lung Thiên ngoái hỏi.
"Đúng." Ngụy Tác gật đầu.
"Đi thôi, vừa đi vừa nói." Linh Lung Thiên hỏi Cổ Ti Lệ, "Phong Bạo đảo có nơi nào thích hợp cho tu sĩ tu luyện? Tốt nhất là càng vào sâu, càng khiến Thích Già Lam không dễ cảm tri thấy chúng ta, muốn đối phó sẽ hao phí thời gian hơn."
"Cứ đến trung tâm Phong Bạo đảo, cách khe nứt không gian mà tiên tổ đến đây không xa, có một ngôi chùa mấy nghìn dặm. Khe nứt không gian đó thường thổi ra hư không tinh phong, có lúc mang theo linh khí, có khi là tinh thần nguyên khí." Cổ Ti Lệ bảo Ngụy Tác, "Đại nhân, công pháp của ngài tựa hồ có thể hấp nạp tinh thần nguyên khí để tu luyện."
"Khe nứt hư không đó thường cuốn ra tinh phong?" Ngụy Tác giật giật chân mày, không mắng Cổ Ti Lệ.
"Không hẳn, có lúc mấy ngày không thấy tinh phong thổi ra, có lúc một ngày mấy lần." Cổ Ti Lệ bị Ngụy Tác nhìn là run lên, biết gã thích nghe kỹ nên bổ sung: "Có lúc tinh phong toàn là tinh thần xạ tuyến, có lúc lại là tinh thần nguyên khí có lợi và linh khí."
"Vực ngoại thiên ma các ngươi sao lại không có nhân thủ tu luyện gần đó?" Ngụy Tác lại hỏi.
"Quanh Chân không tự mà tộc nhân tụ tập có nhiều tinh thần nguyên khí thích hợp cho bọn ta tu luyện." Cổ Ti Lệ giải thích, sợ Ngụy Tác tưởng mình nói dối.
"Đi!"
Ngụy Tác trợn tròng trắng, để Cổ Ti Lệ chỉ hướng, cả toán tiến về trung tâm Phong Bạo đảo. Cổ Ti Lệ nói không khó hiểu, một bên là nước suối liên miên, một bên là tuyền nhãn thỉnh thoảng phun nước, đối với người ngày nào cũng uống nước đương nhiên chọn ở cạnh con suối miên man.
"Phân quang thú từ viễn cổ tu đạo giới đã có, nhưng trước khi thiên địa tan vỡ thì diệt tuyệt. Ta biết vì thời thượng cổ có đại năng tham ngộ nguyên khí pháp tắc của chúng mà sáng tạo ra vô thượng cường pháp Phân quang kính có thể phản kích uy năng thuật pháp của đối phương." Linh Lung Thiên giải thích ngay.
"Linh Lung Thiên, yêu thú có thể đem luyện chế pháp bảo?" Hàn Vi Vi lên tiếng. Nàng ta không quan tâm lai lịch yêu thú này, vô thượng cường pháp gì đó thì cảnh giới của bọn Ngụy Tác không thể từ một yêu thú mà tìm ra. Quan trọng là lời Linh Lung Thiên cho thấy tình hình có thể thay đổi, kế hoạch vu vơ của Ngụy Tác bắt đầu có hi vọng.
"Nếu ghi chép ta thấy tại Bắc Mang không sai thì vỏ yêu thú này không thể tiếp nạp nguyên khí, còn bền hơn cả đỉnh cấp thai thể tiên khí, nhưng từ đuôi nó có thể cắt vào, chỉ cần lấy đuôi ra thì sẽ khắc pháp trận được. Luyện chế thành Phân quang tiên thuẫn." Linh Lung Thiên gật đầu, "Ngăn chặn thuật pháp xung kích Chân tiên tam trọng không thành vấn đề. Thể nội chúng còn kết thành pháp châu có tinh thần nguyên khí đặc biệt, gọi là Trầm túy tinh châu. Nguyên khí tuy không thể khuếch tán xa nhưng sa vào thì tu vi Chân tiên tam trọng tứ trọng cũng sẽ choáng váng, thậm chí say ngủ."
"Không ngờ Phân quang thú lợi hại như thế. Lấy ra đi!" Cả toán thập phần chấn phấn. Rõ ràng dù không thể luyện chế Huyết nguyệt thần thiết thì thứ này cũng thay được cho Huyết nguyệt thần thiết pháp y, Hàn Vi Vi tròn mắt đoạn bảo Ngụy Tác.
"Ta định rồi nhưng các ngươi không cho." Ngụy Tác ấm ức.
"Bắt đầu đi." Linh Lung Thiên bảo.
Ngụy Tác gật đầu.
Tử quang lóe lên, mấy chục cây Tử tinh thần văn trúc được lấy ra, nhũ bạch sắc tiên thiên chân hỏa bao lấy.
Thần thức gã men theo đuôi Phân quang thú.
Ai nấy hiểu rằng gã muốn tiết kiệm thời gian, luyện khí ngay trong lúc đi.
"Vù!"
Ngụy Tác mục quang lóe lên, Tử tinh thần văn trúc mềm dần, tiếng xé không giang vang lên, thanh sắc thần quang mỏng manh từ đuôi Phân quang tinh thú cắt vào, men theo khe mà xoay đoạn gã kéo mạnh, đuôi nó bị rút ra.
Hai Hoang thần nô nháy mắt, có vẻ không hiểu.
Ngụy Tác quả muốn khóc mà không có nước mắt.
Nên biết lúc gã là tiểu gian thương tại Linh Nhạc thành, tuy hiệu xưng không lừa già dối trẻ nhưng thực tế chỉ không lừa nhi đồng và ông già vì họ còn thảm hơn gã.
Nhưng đối diện hai Hoang thần nô như tờ giấy trắng thì gã không thể diễn kịch.
"Được..."
Gã muốn khóc mà không có nước mắt, hai Hoang thần nô tựa hồ không hiểu ý, Viêm chợt nói thế xong thì nắm tay nữ tu Hoang thần nô lướt sang mé trái.
"Nghe rõ chưa?"
Ngụy Tác ngẩn người. "Quay lại có tìm được bọn ta không! Đừng đi xa quá!" Gã lại kêu lên với hai Hoang thần nô.
"Họ không tìm được cũng không thành vấn đề, tính toán của ngươi mới có vấn đề." Linh Lung Thiên dội nước lạnh vào gã đang thập phần hưng phấn.
"Vấn đề gì?" Ngụy Tác đang định hỏi Cổ Ti Lệ nhưng nghe thế thf ngẩn ra.
"Dù hai Hoang thần nô tìm đủ linh dược cho Vu thần nữ đột phá đến chân tiên, Hàn Vi Vi đột phá đến thần huyền thì mười mấy có đủ không? Đừng quên ngươi đã luyện được Huyết nguyệt thần thiết chưa?" Linh Lung Thiên nói.
"..."
Trưởng Tôn Tiểu Như và bọn Hàn Vi Vi nhìn nhau.
Có thể nói là một lời điểm tỉnh người trong mộng, Ngụy Tác tính toán có vẻ có lý nhưng nghĩ lại thì còn nhiều sơ hở.
Ví như gã tính Nam Cung Vũ Tinh mà có pháp y lợi hại thì không chỉ đối phó được Chân tiên tam trọng mà còn có thể hiệp trợ gã đối phó Thích Già Lam.
Nhưng đâu có dễ thế.
Muốn đỡ được uy năng của Chân tiên tam trọng đại năng ít nhất cũng cần Huyết nguyệt thần thiết tại Phù đồ luyện chế thành pháp y mới xong.
Huyết nguyệt thần thiết không dễ luyện, Linh Lung Thiên nói là chân tiên thông thường phải đột phá đến tam trọng tu vi mới nung chảy được để luyện chế pháp bảo, Ngụy Tác biến thái hơn nữa cũng cần đề thăng nhất giai tu vi mới có thể luyện chế pháp y.
Ngụy Tác tuy nói là đột phá tu vi của gã không trọng yếu, đột phá nữa cũng bị Thích Già Lam cầm chân nhưng gã cũng định đột phá nhất giai tu vi.
Hiện tại không có linh dược đột phá đến Chân tiên lưỡng trọng, dù có thì gã cùng phải giúp Vu thần nữ luyện chế Thiên nguyệt luân phi kiếm, cần nhiều thời gian.
Đột phá tu vi cần thời gian, luyện chế nghìn bộ Thiên nguyệt luân phi kiếm cần thời gian, luyện chế pháp y cho Nam Cung Vũ Tinh cũng cần thời gian, cùng Hàn Vi Vi song tu cũng cần thời gian.
"Cương nha muội, ta cũng tính đến chuyện đó, nhưng không có cách khác hả?" Ngụy Tác gật đầu, nhăn nhó: "Trừ chuẩn bị ở đây, các vị còn cách nào không? Trừ phi mỗ đề thăng đến mức từ Chân tiên tam trọng đột phá Chân tiên tứ trọng sẽ dẫn động thiên kiếp. Nhưng cơ hội càng mong manh."
Linh Lung Thiên nhìn Ngụy Tác, sắc mặt khó coi không nói gì, biết gã nói không sai.
Chưa tính việc gã đột phá đến Chân tiên tứ trọng cần những gì, dù gã từ Chân tiên tam trọng đột phá đến Chân tiên tứ trọng sẽ dẫn động thiên kiếp tất gã không chống nổi, cả Thích Già Lam cũng không. Nguồn:
Thích Già Lam ở trạng thái đỉnh cao chứ không phải thoi thóp như toán Hoang tộc đại năng bị Ngụy Tác diệt.
"Bất quá không hẳn không có cơ hội, dù gì cũng có phương pháp." Ngụy Tác vung tay, bạch quang hiện lên trước mắt, lấy bạch sắc giáp trùng trạng yêu thú "Phân quang tinh thú" bị Như Lai thần mang giết chết ra, "Nào, cùng nghiên cứu xem nếu không thể luyện dung Huyết nguyệt thần thiết luyện chế pháp y thì dùng nguyên liệu của yêu này luyện chế thành pháp khí có thay được không."
"Phân quang thú! Lẽ nào ngươi giết hộ hai Hoang thần nô yêu thú này?" Linh Lung Thiên liếc mắt là hãi hùng kêu lên.
"Cương nha muội, ngươi biết yêu thú này?" Ngụy Tác ngẩn ra, "Lẽ nào tu đạo giới cũng có yêu thú này?"
Ai nấy nhìn Linh Lung Thiên, yêu thú thì kể cả lục bào lão đầu sợ đến im re cũng chưa từng đọc được gì, cũng chưa từng nghe nói tới.
"Yêu thú này biết phản ngược uy năng?" Linh Lung Thiên ngoái hỏi.
"Đúng." Ngụy Tác gật đầu.
"Đi thôi, vừa đi vừa nói." Linh Lung Thiên hỏi Cổ Ti Lệ, "Phong Bạo đảo có nơi nào thích hợp cho tu sĩ tu luyện? Tốt nhất là càng vào sâu, càng khiến Thích Già Lam không dễ cảm tri thấy chúng ta, muốn đối phó sẽ hao phí thời gian hơn."
"Cứ đến trung tâm Phong Bạo đảo, cách khe nứt không gian mà tiên tổ đến đây không xa, có một ngôi chùa mấy nghìn dặm. Khe nứt không gian đó thường thổi ra hư không tinh phong, có lúc mang theo linh khí, có khi là tinh thần nguyên khí." Cổ Ti Lệ bảo Ngụy Tác, "Đại nhân, công pháp của ngài tựa hồ có thể hấp nạp tinh thần nguyên khí để tu luyện."
"Khe nứt hư không đó thường cuốn ra tinh phong?" Ngụy Tác giật giật chân mày, không mắng Cổ Ti Lệ.
"Không hẳn, có lúc mấy ngày không thấy tinh phong thổi ra, có lúc một ngày mấy lần." Cổ Ti Lệ bị Ngụy Tác nhìn là run lên, biết gã thích nghe kỹ nên bổ sung: "Có lúc tinh phong toàn là tinh thần xạ tuyến, có lúc lại là tinh thần nguyên khí có lợi và linh khí."
"Vực ngoại thiên ma các ngươi sao lại không có nhân thủ tu luyện gần đó?" Ngụy Tác lại hỏi.
"Quanh Chân không tự mà tộc nhân tụ tập có nhiều tinh thần nguyên khí thích hợp cho bọn ta tu luyện." Cổ Ti Lệ giải thích, sợ Ngụy Tác tưởng mình nói dối.
"Đi!"
Ngụy Tác trợn tròng trắng, để Cổ Ti Lệ chỉ hướng, cả toán tiến về trung tâm Phong Bạo đảo. Cổ Ti Lệ nói không khó hiểu, một bên là nước suối liên miên, một bên là tuyền nhãn thỉnh thoảng phun nước, đối với người ngày nào cũng uống nước đương nhiên chọn ở cạnh con suối miên man.
"Phân quang thú từ viễn cổ tu đạo giới đã có, nhưng trước khi thiên địa tan vỡ thì diệt tuyệt. Ta biết vì thời thượng cổ có đại năng tham ngộ nguyên khí pháp tắc của chúng mà sáng tạo ra vô thượng cường pháp Phân quang kính có thể phản kích uy năng thuật pháp của đối phương." Linh Lung Thiên giải thích ngay.
"Linh Lung Thiên, yêu thú có thể đem luyện chế pháp bảo?" Hàn Vi Vi lên tiếng. Nàng ta không quan tâm lai lịch yêu thú này, vô thượng cường pháp gì đó thì cảnh giới của bọn Ngụy Tác không thể từ một yêu thú mà tìm ra. Quan trọng là lời Linh Lung Thiên cho thấy tình hình có thể thay đổi, kế hoạch vu vơ của Ngụy Tác bắt đầu có hi vọng.
"Nếu ghi chép ta thấy tại Bắc Mang không sai thì vỏ yêu thú này không thể tiếp nạp nguyên khí, còn bền hơn cả đỉnh cấp thai thể tiên khí, nhưng từ đuôi nó có thể cắt vào, chỉ cần lấy đuôi ra thì sẽ khắc pháp trận được. Luyện chế thành Phân quang tiên thuẫn." Linh Lung Thiên gật đầu, "Ngăn chặn thuật pháp xung kích Chân tiên tam trọng không thành vấn đề. Thể nội chúng còn kết thành pháp châu có tinh thần nguyên khí đặc biệt, gọi là Trầm túy tinh châu. Nguyên khí tuy không thể khuếch tán xa nhưng sa vào thì tu vi Chân tiên tam trọng tứ trọng cũng sẽ choáng váng, thậm chí say ngủ."
"Không ngờ Phân quang thú lợi hại như thế. Lấy ra đi!" Cả toán thập phần chấn phấn. Rõ ràng dù không thể luyện chế Huyết nguyệt thần thiết thì thứ này cũng thay được cho Huyết nguyệt thần thiết pháp y, Hàn Vi Vi tròn mắt đoạn bảo Ngụy Tác.
"Ta định rồi nhưng các ngươi không cho." Ngụy Tác ấm ức.
"Bắt đầu đi." Linh Lung Thiên bảo.
Ngụy Tác gật đầu.
Tử quang lóe lên, mấy chục cây Tử tinh thần văn trúc được lấy ra, nhũ bạch sắc tiên thiên chân hỏa bao lấy.
Thần thức gã men theo đuôi Phân quang thú.
Ai nấy hiểu rằng gã muốn tiết kiệm thời gian, luyện khí ngay trong lúc đi.
"Vù!"
Ngụy Tác mục quang lóe lên, Tử tinh thần văn trúc mềm dần, tiếng xé không giang vang lên, thanh sắc thần quang mỏng manh từ đuôi Phân quang tinh thú cắt vào, men theo khe mà xoay đoạn gã kéo mạnh, đuôi nó bị rút ra.