Thấy Ngụy Tác ẩn đi, trên lam sắc quang mạc, hồng sam tu sĩ Tử Vi tông lấy ra pháp bảo như cái hộp đen, tựa hồ định mò tới, xuất kỳ bất ý đánh lén Ngụy Tác.
Thấy cảnh tượng này, tu sĩ tại trường có phần đồng tình với việc Ngụy Tác trốn né.
Ầm!
Cùng lúc một lôi quang cự trụ chợt xuất hiện trên không, tiếng nổ ầm vang. Lôi quang cự trụ giáng xuống một chỗ trong Hắc Mộc quần đảo.
"To quá!"
Tiếng nữ tu kinh hô vang lên.
"Thiên cấp thuật pháp?!"
Tiếp theo là tiếng nam tu kinh hô vang lên.
Góc độ nữ tu và nam tu này nhìn thấy đầu tiên khác nhau. Nữ tu chú ý đến bề ngoài của cự trụ lớn hay không, thô hay tinh còn nam tu chú ý lôi quang cự trụ có hữu dụng không. Lôi cương chi khí từ quang trụ phát ra ngưng thành hình một con bồ câu tản đi. Uy năng này phải là thiên cấp thuật pháp.
Nhìn thấy lôi quang cự trụ, hai trưởng lão Minh Nguyên tông chấn động tâm thần, sáu tấm chiết quang pháp kính dồn hết về phía đó.
"Là Âu Nhiên Mạnh!"
Khi cảnh tượng trên lam sắc quang mạc thay đổi, xuất hiện thân ảnh hai tu sĩ, toàn bộ tu sĩ ở ngoài xem mới hiểu vì sao trưởng lão Minh Nguyên tông lại khẩn trương.
Một trong hai tu sĩ mặc pháp y vàng nhạt, toàn thân toát lên khí tức sắc bén, bất khả nhất thế, chính là thiên tài đệ tử Âu Nhiên Mạnh của Minh Nguyên tông, tu vi Phân niệm cảnh ngũ trọng, chắc chắn trong vòng hai mươi năm nữa sẽ đột phá đến tu sĩ Kim đơn kỳ.
Người còn lại là một đệ tử Tử Vi tông mặc pháp y màu lục nhạt, mặt mày tuấn dật, linh khí ràn rạt, là phong linh căn tu sĩ, tu vi Phân niệm cảnh tam trọng.
Lam sắc quang mạc xuất hiện một con yêu thú lông đỏ rực, đầu sư tử mình ưng, bị lôi quang cự trụ đánh rớt xuống, da nứt toác thập phần thê thảm.
Hỏa vũ sư thứu! Yêu thú thân hình to lớn như tảng đá rơi xuống này lại là một con lục cấp đê giai Hỏa vũ sư thứu.
Phía dưới Hỏa vũ sư thứu là mặt biển mênh mông.
Mặt biển nằm giữa hai hòn đảo lớn, trên mặt biển là đệ tử Tử Vi tông mặc pháp y màu lục nhạt, trên đầu lơ lửng một viên ngọc xanh lớn cỡ nắm tay.
Viên ngọc phát ra thanh sắc quang hoa, hình thành một quang tráo bao trùm lấy đệ tử Tử Vi tông.
Lam sắc quang hoa sẫm lại được đệ tử Tử Vi tông đó điều khiển, với tốc độ kinh nhân, nhấp nháy trước mặt Âu Nhiên Mạnh.
Quang hoa là một thanh phi kiếm chừng bốn thước, linh động dị thường.
Pháp bảo như hình cành dương liễu trước mặt Âu Nhiên Mạnh lấp lánh, liên tục phát ra thanh sắc quang hoa, ngăn trở phi kiếm.
Chỉ khẽ phất tay, hai làn kim sắc thiểm điện trong tích tắc ngưng kết thành lôi quang trường thương, đâm vào thể nội Hỏa vũ sư thứu đang rớt xuống.
Từ cảnh tượng này thì Âu Nhiên Mạnh coi như đồng thời đối phó cả yêu thú và đệ tử Tử Vi tông, thậm chí còn chiếm thượng phong.
Cùng lúc, cách đó năm, sáu trăm dặm, trong khu rừng Ngụy Tác và hồng sam tu sĩ đứng dấy lên hai làn sáng, cả hai đã động thủ.
Hai bên bắt đầu giao đấu, bất quá chiết quang pháp kính chỉ quan sát được một nơi.
Đối với trưởng lão Minh Nguyên tông và tuyệt đại đa số tu sĩ tại trường thật khó xử.
Một bên là đối quyết giữa thiên tài đệ tử tu vi kinh nhân Phân niệm cảnh ngũ trọng và một cao thủ Phân niệm cảnh tam trọng, hơn nữa tu luyện phi kiếm, một bên là tu sĩ Hải Tiên tông lén lén lút lút, chỉ Phân niệm cảnh nhất trọng gặp phải Phân niệm cảnh lưỡng trọng, coi như chắc chắn bị đối phương lấy mạng.
Hai trưởng lão Minh Nguyên tông không chuyển động chiết quang pháp kính quan sát phía Ngụy Tác.
Tu sĩ trên mặt biển chợt kinh hô.
Phía Âu Nhiên Mạnh và đệ tử Tử Vi tông Phân niệm cảnh tam trọng đã xuất hiện thay đổi cực lớn.
Tu sĩ Tử Vi tông mặc pháp y màu lục nhạt thấy không ổn, nghiến răng lại, không rõ thi triển mật pháp gì đó, hai tay dấy lên lục quang, vỗ vào trán.
"Đấu pháp đến độ chính mình thất khiếu chảy máu, huynh đài cũng coi là thiên cổ đệ nhất nhân."
Nếu Ngụy Tác ở ngoài xem nhiệt náo, thấy cảnh tượng này chắc đã thốt lên như thế. Nguồn truyện:
Tu sĩ Tử Vi tông này vỗ mạnh tay lên trán, cả miệng, lỗ mũi và mắt đều chảy máu, nét mặt y dị thường thống khổ.
Cùng lúc đó, lục sắc quang hoa nhàn nhạt từ phía sau tu sĩ này xẹt ra!
"Song phi kiếm!"
Tu sĩ trên mặt biển xôn xao.
Lục sắc quang hoa là một thanh phi kiếm dài ba thước, toàn thân xanh biếc, có nhiều phù văn như lá trúc.
Điều khiển phi kiếm khác sử dụng pháp bảo ở chỗ dựa vào kiếm quyết, phân liệt thần thức gửi vào.
Tu sĩ Phân niệm kỳ, tối đa chỉ khống chế được một phi kiếm, tu sĩ Tử Vi tông này có thể đồng thời điều khiển hai thanh, rõ ràng có phân liệt thần thức.
Thuật pháp này coi như chẻ đôi óc mà thi triển, tổn thương cực lớn đối với thần thức.
Đệ tử Tử Vi tông thi triển thuật pháp này, hiển nhiên vì Âu Nhiên Mạnh quá mạnh nên y muốn liều mạng.
Theo hình ảnh, phẩm chất hai thanh phi kiếm đều không thấp, đệ tử Tử Vi tông tu vi Phân niệm cảnh tam trọng này thi triển, uy lực tuyệt đối cao hơn hai món linh cấp cao giai pháp bảo.
"Chả trách Tử Vi tông dám đấu với Minh Nguyên tông, chỉ song phi kiếm của đệ tử này đã có thực lực không kém tu sĩ Phân niệm cảnh ngũ trọng."
Thấy thế, tuyệt đại đa số tu sĩ trên mặt biển đều nghĩ vậy.
Âu Nhiên Mạnh vẫn rất tùy ý.
Lục sắc quang hoa đột nhiên xuất hiện trước mặt y.
Lục sắc quang hoa là pháp bảo hình liêm đao. Có điều quá lớn! Cao bằng thân người, lưỡi đao khiến người ta có cảm giác không lạnh mà run.
Tết xuất pháp bảo hãi nhân này, đồng thời từng làn thanh sắc quang hoa từ tay Âu Nhiên Mạnh tràn ra quấn lấy pháp bảo này.
Thanh quang lóe lên, pháp bảo này chém vào thanh sắc quang tráo của tu sĩ Tử Vi tông.
Thanh sắc quang tráo bị chẻ đứt như tờ giấy!
Hai làn sóng nhìn được bằng mắt thường rẽ ra theo pháp khí phi hành của Âu Nhiên Mạnh, tuy không phát ra thanh âm nhưng chỉ thế thôi cũng đủ thấy pháp bảo này uy thế kinh nhân cỡ nào.
Đệ tử Tử Vi tông kinh hãi tột bậc, lưỡng đạo kiếm quang thu lại chém vào pháp bảo hình liêm đao.
Nhưng cả hai thanh phi kiếm, mỗi thanh còn xếp trên một món pháp bảo phòng ngự linh giai thượng phẩm lập tức bị chẻ làm đôi!
Tu sĩ hô lên như kinh đào hãi lãng, thanh quang lóe lên, đệ tử Tử Vi tông bị cắt đôi người.
Đệ tử Tử Vi tông thực lực kinh nhân bị Âu Nhiên Mạnh giết chết dễ dàng!
Sắc mặt kim đơn tu sĩ như Tử Tinh chân nhân cũng nhợt đi.
"Y không chỉ biết thiên cấp lôi hệ thuật pháp, còn có pháp bảo phối hợp, có thuật pháp đề thăng uy năng pháp bảo! Đòn này ngang với uy lực đạo giai trung phẩm pháp bảo, làm gì có tu sĩ Phân niệm cảnh nào chống nổi!"
Nhiều tu sĩ tại trường đều toát mồ hôi lạnh.
Nếu là đạo giai pháp bảo, người Tử Vi tông khẳng định đã làm ầm lên. Nhưng Tử Vi tông im lặng, chứng minh pháp bảo này của Âu Nhiên Mạnh tối đa chỉ là linh giai thượng phẩm pháp bảo, nhưng gã có thuật pháp đặc biệt để phối hợp, như bọc thêm một tầng đề thăng lực công kích.
Quả nhiên tlà thiên tài đệ tử, thực lực lại đạt tới mức ấy!
Trên lam sắc quang mạc, Âu Nhiên Mạnh lạnh lùng thu thi thể Hỏa vũ sư thứu vào nạp bảo nang g, đoạn vét sạch của đệ tử Tử Vi tông bị y giết, thân ảnh lóe lên tan biến vào mặt biển.
Hai trưởng lão Minh Nguyên tông đắc ý vô ngần.
Đến giờ, qua chiết quang pháp kính, Tử Vi tông đã tổn thất ba tu sĩ, tu sĩ Minh Nguyên tông đang nổi đình nổi đám.
Hai trưởng lão Minh Nguyên tông nhìn nhau, vừa bình thàn nhìn Hiên Viên lão tổ vừa quay chiết quang pháp kính về phía Ngụy Tác.
Theo hai trưởng lão Minh Nguyên tông này tưởng tượng, Ngụy Tác lúc này chắc thập phần thê thảm.
"Cái gì!"
Hai trưởng lão Minh Nguyên tông tròn mắt không tin nổi, đồng thời cả Tử Tinh chân nhân và mấy trưởng lão Tử Vi tông thiếu chút nữa nhảy dựng lên vì thanh sắc thân ảnh lén lút đó lóe lên rồi khuất vào khu rừng. Trên mặt đất, thi thể hồng sam tu sĩ nằm đó, như vừa bị tảng đá đè nát người.
Giết trong tích tắc?
Trên mặt biển vang lên tiếng hít hơi lạnh không tin nổi.
Trong tích tắc Âu Nhiên Mạnh giết đệ tử Tử Vi tông, hồng sam tu sĩ cũng toi mạng. Tức là chỉ một chiêu, đệ tử Hải Tiên tông đó đã giết chết tu sĩ Phân niệm cảnh lưỡng trọng?
Hai trưởng lão Minh Nguyên tông tỏ vẻ không tin nổi, cùng khống chế chiết quang pháp kính về phía Ngụy Tác
Thấy Ngụy Tác ẩn đi, trên lam sắc quang mạc, hồng sam tu sĩ Tử Vi tông lấy ra pháp bảo như cái hộp đen, tựa hồ định mò tới, xuất kỳ bất ý đánh lén Ngụy Tác.
Thấy cảnh tượng này, tu sĩ tại trường có phần đồng tình với việc Ngụy Tác trốn né.
Ầm!
Cùng lúc một lôi quang cự trụ chợt xuất hiện trên không, tiếng nổ ầm vang. Lôi quang cự trụ giáng xuống một chỗ trong Hắc Mộc quần đảo.
"To quá!"
Tiếng nữ tu kinh hô vang lên.
"Thiên cấp thuật pháp?!"
Tiếp theo là tiếng nam tu kinh hô vang lên.
Góc độ nữ tu và nam tu này nhìn thấy đầu tiên khác nhau. Nữ tu chú ý đến bề ngoài của cự trụ lớn hay không, thô hay tinh còn nam tu chú ý lôi quang cự trụ có hữu dụng không. Lôi cương chi khí từ quang trụ phát ra ngưng thành hình một con bồ câu tản đi. Uy năng này phải là thiên cấp thuật pháp.
Nhìn thấy lôi quang cự trụ, hai trưởng lão Minh Nguyên tông chấn động tâm thần, sáu tấm chiết quang pháp kính dồn hết về phía đó.
"Là Âu Nhiên Mạnh!"
Khi cảnh tượng trên lam sắc quang mạc thay đổi, xuất hiện thân ảnh hai tu sĩ, toàn bộ tu sĩ ở ngoài xem mới hiểu vì sao trưởng lão Minh Nguyên tông lại khẩn trương.
Một trong hai tu sĩ mặc pháp y vàng nhạt, toàn thân toát lên khí tức sắc bén, bất khả nhất thế, chính là thiên tài đệ tử Âu Nhiên Mạnh của Minh Nguyên tông, tu vi Phân niệm cảnh ngũ trọng, chắc chắn trong vòng hai mươi năm nữa sẽ đột phá đến tu sĩ Kim đơn kỳ.
Người còn lại là một đệ tử Tử Vi tông mặc pháp y màu lục nhạt, mặt mày tuấn dật, linh khí ràn rạt, là phong linh căn tu sĩ, tu vi Phân niệm cảnh tam trọng.
Lam sắc quang mạc xuất hiện một con yêu thú lông đỏ rực, đầu sư tử mình ưng, bị lôi quang cự trụ đánh rớt xuống, da nứt toác thập phần thê thảm.
Hỏa vũ sư thứu! Yêu thú thân hình to lớn như tảng đá rơi xuống này lại là một con lục cấp đê giai Hỏa vũ sư thứu.
Phía dưới Hỏa vũ sư thứu là mặt biển mênh mông.
Mặt biển nằm giữa hai hòn đảo lớn, trên mặt biển là đệ tử Tử Vi tông mặc pháp y màu lục nhạt, trên đầu lơ lửng một viên ngọc xanh lớn cỡ nắm tay.
Viên ngọc phát ra thanh sắc quang hoa, hình thành một quang tráo bao trùm lấy đệ tử Tử Vi tông.
Lam sắc quang hoa sẫm lại được đệ tử Tử Vi tông đó điều khiển, với tốc độ kinh nhân, nhấp nháy trước mặt Âu Nhiên Mạnh.
Quang hoa là một thanh phi kiếm chừng bốn thước, linh động dị thường.
Pháp bảo như hình cành dương liễu trước mặt Âu Nhiên Mạnh lấp lánh, liên tục phát ra thanh sắc quang hoa, ngăn trở phi kiếm.
Chỉ khẽ phất tay, hai làn kim sắc thiểm điện trong tích tắc ngưng kết thành lôi quang trường thương, đâm vào thể nội Hỏa vũ sư thứu đang rớt xuống.
Từ cảnh tượng này thì Âu Nhiên Mạnh coi như đồng thời đối phó cả yêu thú và đệ tử Tử Vi tông, thậm chí còn chiếm thượng phong.
Cùng lúc, cách đó năm, sáu trăm dặm, trong khu rừng Ngụy Tác và hồng sam tu sĩ đứng dấy lên hai làn sáng, cả hai đã động thủ.
Hai bên bắt đầu giao đấu, bất quá chiết quang pháp kính chỉ quan sát được một nơi.
Đối với trưởng lão Minh Nguyên tông và tuyệt đại đa số tu sĩ tại trường thật khó xử.
Một bên là đối quyết giữa thiên tài đệ tử tu vi kinh nhân Phân niệm cảnh ngũ trọng và một cao thủ Phân niệm cảnh tam trọng, hơn nữa tu luyện phi kiếm, một bên là tu sĩ Hải Tiên tông lén lén lút lút, chỉ Phân niệm cảnh nhất trọng gặp phải Phân niệm cảnh lưỡng trọng, coi như chắc chắn bị đối phương lấy mạng.
Hai trưởng lão Minh Nguyên tông không chuyển động chiết quang pháp kính quan sát phía Ngụy Tác.
Tu sĩ trên mặt biển chợt kinh hô.
Phía Âu Nhiên Mạnh và đệ tử Tử Vi tông Phân niệm cảnh tam trọng đã xuất hiện thay đổi cực lớn.
Tu sĩ Tử Vi tông mặc pháp y màu lục nhạt thấy không ổn, nghiến răng lại, không rõ thi triển mật pháp gì đó, hai tay dấy lên lục quang, vỗ vào trán.
"Đấu pháp đến độ chính mình thất khiếu chảy máu, huynh đài cũng coi là thiên cổ đệ nhất nhân."
Nếu Ngụy Tác ở ngoài xem nhiệt náo, thấy cảnh tượng này chắc đã thốt lên như thế. Nguồn truyện: Truyện FULL
Tu sĩ Tử Vi tông này vỗ mạnh tay lên trán, cả miệng, lỗ mũi và mắt đều chảy máu, nét mặt y dị thường thống khổ.
Cùng lúc đó, lục sắc quang hoa nhàn nhạt từ phía sau tu sĩ này xẹt ra!
"Song phi kiếm!"
Tu sĩ trên mặt biển xôn xao.
Lục sắc quang hoa là một thanh phi kiếm dài ba thước, toàn thân xanh biếc, có nhiều phù văn như lá trúc.
Điều khiển phi kiếm khác sử dụng pháp bảo ở chỗ dựa vào kiếm quyết, phân liệt thần thức gửi vào.
Tu sĩ Phân niệm kỳ, tối đa chỉ khống chế được một phi kiếm, tu sĩ Tử Vi tông này có thể đồng thời điều khiển hai thanh, rõ ràng có phân liệt thần thức.
Thuật pháp này coi như chẻ đôi óc mà thi triển, tổn thương cực lớn đối với thần thức.
Đệ tử Tử Vi tông thi triển thuật pháp này, hiển nhiên vì Âu Nhiên Mạnh quá mạnh nên y muốn liều mạng.
Theo hình ảnh, phẩm chất hai thanh phi kiếm đều không thấp, đệ tử Tử Vi tông tu vi Phân niệm cảnh tam trọng này thi triển, uy lực tuyệt đối cao hơn hai món linh cấp cao giai pháp bảo.
"Chả trách Tử Vi tông dám đấu với Minh Nguyên tông, chỉ song phi kiếm của đệ tử này đã có thực lực không kém tu sĩ Phân niệm cảnh ngũ trọng."
Thấy thế, tuyệt đại đa số tu sĩ trên mặt biển đều nghĩ vậy.
Âu Nhiên Mạnh vẫn rất tùy ý.
Lục sắc quang hoa đột nhiên xuất hiện trước mặt y.
Lục sắc quang hoa là pháp bảo hình liêm đao. Có điều quá lớn! Cao bằng thân người, lưỡi đao khiến người ta có cảm giác không lạnh mà run.
Tết xuất pháp bảo hãi nhân này, đồng thời từng làn thanh sắc quang hoa từ tay Âu Nhiên Mạnh tràn ra quấn lấy pháp bảo này.
Thanh quang lóe lên, pháp bảo này chém vào thanh sắc quang tráo của tu sĩ Tử Vi tông.
Thanh sắc quang tráo bị chẻ đứt như tờ giấy!
Hai làn sóng nhìn được bằng mắt thường rẽ ra theo pháp khí phi hành của Âu Nhiên Mạnh, tuy không phát ra thanh âm nhưng chỉ thế thôi cũng đủ thấy pháp bảo này uy thế kinh nhân cỡ nào.
Đệ tử Tử Vi tông kinh hãi tột bậc, lưỡng đạo kiếm quang thu lại chém vào pháp bảo hình liêm đao.
Nhưng cả hai thanh phi kiếm, mỗi thanh còn xếp trên một món pháp bảo phòng ngự linh giai thượng phẩm lập tức bị chẻ làm đôi!
Tu sĩ hô lên như kinh đào hãi lãng, thanh quang lóe lên, đệ tử Tử Vi tông bị cắt đôi người.
Đệ tử Tử Vi tông thực lực kinh nhân bị Âu Nhiên Mạnh giết chết dễ dàng!
Sắc mặt kim đơn tu sĩ như Tử Tinh chân nhân cũng nhợt đi.
"Y không chỉ biết thiên cấp lôi hệ thuật pháp, còn có pháp bảo phối hợp, có thuật pháp đề thăng uy năng pháp bảo! Đòn này ngang với uy lực đạo giai trung phẩm pháp bảo, làm gì có tu sĩ Phân niệm cảnh nào chống nổi!"
Nhiều tu sĩ tại trường đều toát mồ hôi lạnh.
Nếu là đạo giai pháp bảo, người Tử Vi tông khẳng định đã làm ầm lên. Nhưng Tử Vi tông im lặng, chứng minh pháp bảo này của Âu Nhiên Mạnh tối đa chỉ là linh giai thượng phẩm pháp bảo, nhưng gã có thuật pháp đặc biệt để phối hợp, như bọc thêm một tầng đề thăng lực công kích.
Quả nhiên tlà thiên tài đệ tử, thực lực lại đạt tới mức ấy!
Trên lam sắc quang mạc, Âu Nhiên Mạnh lạnh lùng thu thi thể Hỏa vũ sư thứu vào nạp bảo nang g, đoạn vét sạch của đệ tử Tử Vi tông bị y giết, thân ảnh lóe lên tan biến vào mặt biển.
Hai trưởng lão Minh Nguyên tông đắc ý vô ngần.
Đến giờ, qua chiết quang pháp kính, Tử Vi tông đã tổn thất ba tu sĩ, tu sĩ Minh Nguyên tông đang nổi đình nổi đám.
Hai trưởng lão Minh Nguyên tông nhìn nhau, vừa bình thàn nhìn Hiên Viên lão tổ vừa quay chiết quang pháp kính về phía Ngụy Tác.
Theo hai trưởng lão Minh Nguyên tông này tưởng tượng, Ngụy Tác lúc này chắc thập phần thê thảm.
"Cái gì!"
Hai trưởng lão Minh Nguyên tông tròn mắt không tin nổi, đồng thời cả Tử Tinh chân nhân và mấy trưởng lão Tử Vi tông thiếu chút nữa nhảy dựng lên vì thanh sắc thân ảnh lén lút đó lóe lên rồi khuất vào khu rừng. Trên mặt đất, thi thể hồng sam tu sĩ nằm đó, như vừa bị tảng đá đè nát người.
Giết trong tích tắc?
Trên mặt biển vang lên tiếng hít hơi lạnh không tin nổi.
Trong tích tắc Âu Nhiên Mạnh giết đệ tử Tử Vi tông, hồng sam tu sĩ cũng toi mạng. Tức là chỉ một chiêu, đệ tử Hải Tiên tông đó đã giết chết tu sĩ Phân niệm cảnh lưỡng trọng?
Hai trưởng lão Minh Nguyên tông tỏ vẻ không tin nổi, cùng khống chế chiết quang pháp kính về phía Ngụy Tác