Ngụy Tác dồn chân nguyên vào, ngân sắc quang hoa như sao lấm tấm trên hoàng sắc pháp y lại nổi lên quanh gã, nhất thời như có mấy trăm ngôi sao bạc bao quanh.
Điểm điểm quang hoa như nghìn vì sao bạc, tựa hồ uy năng không kém tí nào.
Tâm niệm thôi động, mấy trăm điểm ngân sắc quang hoa lơ lửng quanh gã vẫn yên lặng, không hề có động tĩnh.
Vì nóng lòng tìm một thứ giúp gã hiểu về Tiểu thiên giới nhiều hơn nên Ngụy Tác không thí nghiệm, mà trực tiếp thu pháp y lại rồi lấy hết mọi thứ trong nạp bảo nang trên pháp y ra.
Trong hai nạp bảo nang không có nhiều thứ.
Chỉ có hai thanh sắc Đan bình, một lá hắc sắc tiểu kỳ thêu hình ngũ trảo kim long sống sộng như thật, hai cái vòng tinh kim màu xanh có đầy phù văn kỳ dị. Ngoài ra, còn có một tấm hoàng sắc ngọc phù.
Thấy hoàng sắc ngọc phù, Ngụy Tác mục quang lóe lên, cầm ngọc phù lên dồn thần vào.
"Con bà nó chứ!"
Thoáng sau, lục bào lão đầu bực bội kêu lên, Ngụy Tác cũng thở hắt ra, tỏ rõ thần sắc thất vọng.
Hoàng sắc ngọc phù rõ ràng là ký sự cổ phù của thượng cổ tu sĩ, Ngụy Tác cực kỳ hi vọng cổ phù này có ghi một số thứ liên quan đến Tiểu thiên giới, như nếu có địa đồ thì gã đúng là nên tạ thiên tạ địa. Nhưng cả gã và lục bào lão đầu đều bực mình vì cổ phù ghi lại danh xưng của linh dược có thể tu thành các hệ linh căn.
Như Địa hỏa tiên liên có thể tu thành hỏa linh căn, Huyền minh tiên liên tu thành băng linh căn đều được ghi lại.
Đối với tu sĩ thông thường, nhưng điều này còn để tăng trưởng kiến thức nhưng lục bào lão đầu đều biết hết, nên ngọc phù đối với Ngụy Tác trở thành vô dụng.
Vung tay thu hoàng sắc ngọc phù lại, Ngụy Tác mở hai thanh sắc Đan bình.
Mỗi bình đựng hơn mười viên thanh bạch sắc Đan dược.
"Đây là Thanh nha Đan, tương tự Hồi chân Đan." Lục bào lão đầu kinh hỉ kêu lên, "Xem ra các tu sĩ này cách thời của ta không xa."
Ngụy Tác không nói thêm gì, thu hai Đan bình lại rồi đồng thời kích phát hắc sắc tiểu kỳ và hai thanh sắc tinh kim tiểu hoàn.
Hắc sắc tiểu kỳ rực quang hoa, quang hoa ngưng thành hắc long lượn quanh gã.
Hai thanh sắc tinh kim tiểu hoàn đột nhiên to lên, biến thành hai thanh sắc cự hoàn đường kính hơn trượng rồi lóe lên, tan biến trước mặt gã, xuất hiện cách đó mấy chục trượng.
Ngụy Tác cho hắc sắc tiểu kỳ vào nạp bảo nang đang được sử dụng như linh thạch đại, cho hai thanh sắc tinh kim tiểu hoàn vào nạp bảo nang đựng pháp bảo thường dùng.
Thử một lần là hiểu hai món pháp bảo này, hắc sắc long văn tiểu kỳ là pháp bảo phòng ngự linh cấp thượng phẩm, đôi thanh sắc tinh kim tiểu hoàn cũng như Ngũ hành hoàn gã thường dùng trước đây, có thể trói được đối thủ, tuy uy năng chỉ linh cấp trung phẩm nhưng so với bán linh giai Ngũ hành hoàn thì không rõ lợi hại hơn bao nhiêu lần.
Thu pháp bảo này lại, mục quang Ngụy Tác lại tập trung vào Dương chi điểu đang kính sợ vì gã toàn lực phát ra thần thức uy áp.
Lúc Tiểu thiên ảo hóa diệu độn trận kích phát, bọn Hỏa Vân chân nhân không biết Dương chi điểu cùng thuấn di đến một nơi. Hiện tại Cơ Nhã cùng Hàn Vi Vi tuy thất tán với gã nhưng có lẽ cứ lấy yêu Đan Dương chi điểu rồi tính.
Giờ là thời cơ cực tốt để giết Dương chi điểu mà không bị Hỏa Vân chân nhân biết.
"À!"
Nhưng mắt Ngụy Tác ban nãy hiện rõ sát cơ, Dương chi điểu rất sợ gã, đang lượn trên đầu như biết rõ tâm niệm liền tỏ vẻ cầu xin đầy linh tính, hơn nữa cũng không bỏ chạy mà hai cánh xòe trước mặt như một người chắp tay.
Nó có linh tính như thế khiến Ngụy Tác hơi trù trừ.
"Ngươi có linh tính như thế, hiểu được ta nói gì không? Hiểu thì lượn một vòng trên đầu xem nào." Ngụy Tác trù trừ rồi đột nhiên nới với con chim đuôi dài có hào quang như mặt trời này.
Gã nói vậy không phải đàn gảy tai trâu vì Dương chi điểu được liệt vào ngũ đại linh điểu tại thượng cổ tu đạo giới, linh trí hơn nhiều cao giai yêu thú bình thường, yêu thú có linh trí cao, tiếp xúc với tu sĩ lâu thì đều nghe hiểu lời nói.
Quả nhiên, Ngụy Tác vừa dứt lời, Dương chi điểu kinh kinh hoảng hoảng lượn một vòng trên đầu gã.
"Ngươi hiểu thì ta nói thẳng, ngươi không hiểu thì lại bay một vòng trên đầu, ta sẽ tìm cách giải thích." Ngụy Tác nói nhanh với Dương chi điểu cực có linh tính, "Lúc trước ta cần yêu Đan của ngươi để cứu trị đồng bạn nên mới đáp ứng thỉnh cầu của chủ nhân ngươi là Hỏa Vân chân nhân đến đấy, chứ ta không cần tính mệnh ngươi."
Nghe Ngụy Tác nói vậy, Dương chi điểu gật đầu liên tục, tựa hồ cho biết nó hoàn toàn hiểu.
"Hiện tại ta và đồng bạn đó thất tán. Ta lấy yêu Đan của ngươi bây giờ, nếu họ chết trong Tiểu thiên giới thì yêu Đan vô dụng đối với ngã ta, còn ngươi yêu Đan ly thể sẽ rất tổn hại, tương đương với phế trừ quá nửa tu vi." Ngụy Tác nói với Dương chi điểu gật đầu liên tục, "Năng lực cảm ứng lành dữ của ngươi, ở đây thập phần hữu dụng, nếu ngươi tận lực giúp ta tìm hai đồng bạn, rồi giao yêu Đan cho ta thì ta đảm bảo sẽ tìm linh dược để ngươi nhanh chóng khôi phục nguyên khí, lại tu thành yêu Đan. Nếu ngươi tận lực giúp mà cuối cùng ta không tìm được hai đồng bạn, ta sẽ để ngươi đi mà không dùng yêu Đan. Sau này sẽ tìm hai nhánh linh dược hữu dụng đền bù cho ngươi."
Nếu bình thường mà giao dịch nghiêm túc nưh thế với một con chim thì đúng là buồn cười, nhưng Ngụy Tác vì muốn tăng khả năng tìm thấy Cơ Nhã cùng Hàn Vi Vi nên cực kỳ nghiêm túc, không hề thấy có gì đáng cười.
Linh điểu cũng thập phần thức thời vụ, biết mình không có cửa cự tuyệt, nó tựa hồ cảm giác được Ngụy Tác thật lòng bàn điều kiện, nên gã nói xong là nó gật đầu lia lịa, sợ gã đổi ý.
"Nhĩ muội yêu, con chim này quá mức linh tính. Chó nó ăn Linh thiệt quả thì với linh tính này, khẳng định sẽ nói chuyện được với ngươi." Thấy Dương chi điểu gật sái cả đầu, lục bào lão đầu dở khóc dở cười bảo.
Nghe đến quả, Ngụy Tác đột nhiên nhớ ra viên ngọc như một trái quả lấy được của Âu Nhiên Mạnh. Hiên Viên lão tổ luôn đi theo nên đến giờ gã vẫn chưa cho lục bào lão đầu xem.
"Lão đầu, ngươi biết vật này không?" Mục quang lóe lên, Ngụy Tác lấy viên ngọc kỳ dị màu cam lớn cỡ mắt rồng ra.
"Đây là Hoang cổ thánh quả!" Lục bào lão đầu hít một hơi lạnh, "Ngụy Tác, ngươi lấy được ở đâu? Ở Tiểu thiên giới gì đó này hả?"
"Hoang cổ thánh quả, thật ra là gì thì nói cho mau. Ta lấy được của Âu Nhiên Mạnh." Ngụy Tác vừa đáp nhanh vừa lướt đến cửa động rực xích lam hồng sắc quang hoa. Tìm Cơ Nhã là quan trọng, gã không muốn mất thời gian nhiều.
"Đồ tốt! Đây mới là đồ tốt!" Giọng Ngụy Tác cấm cảu nhưng lục bào lão đầu lại không trả treo mà hưng phấn kêu lên, "Hoang cổ thánh quả này theo truyền thuyết là linh quả từ thời đất trời sụp đổ, viễn cổ đại năng sáng tạo Thiên khung đã có. Linh quả này không chỉ như Tử hồ hoa, đề thăng xác suất kết Đan thành công, mà còn tăng cường nội phủ mà kinh mạch để lưu trữ được nhiều chân nguyên, đề thăng phẩm giai công phá. Linh quả này còn hiếm hơn Tử hồ hoa, đối với tu sĩ Kim Đan kỳ đô cũng rất có ích, nên thứ thế này, tông môn cũng không bao giờ dành cho thiên tài đệ tử, Tử Tinh chân nhân mà có cũng để mình dùng, chắc là Âu Nhiên Mạnh tự lấy được, không ngờ lại lọt vào tay ngươi! Ha ha! Hoang cổ thánh quả này ta cũng chỉ thấy có hình và giới thiệu trong điển tịch. Công hiệu và dược lực cụ thể thì ta cũng không rõ, Bổ thiên Đan giờ không bổ với ngươi nữa? Luyện hóa qua này thì Tử Huyền chân quyết khẳng định không chỉ thiên cấp đê giai, người ta nhìn vào thần hải quang hoa của ngươi sẽ không thể nhận ra, chỉ cho rằng ngươi là thiên cấp đê giai. Thứ này không tăng cường thần hải."
"Đồ tốt thế hả, nghe ra thì linh quả này cực đại tăng cường nội phủ, nhục thân, tương đương với đề thăng phẩm giai công pháp, na chắc có thể tăng trưởng thọ nguyên nhỉ?" Nếu là thứ khác, lục bào lão đầu nói ngần ấy thì gã sẽ thấy là lắm lời nhưng lúc này, thấy cửa động phía trước rực lam hồng sắc quang hoa thì gã lại hít hơi lạnh.
"Đương nhiên, công hiệu chí ít cũng gấp vô số lần linh dược phổ thông bồi bổ nhục thân như Diên thọ quả, mấy chục năm thọ nguyên sẽ không vấn đề gì. Có những thiên cấp đỉnh giai công pháp không phải vì liên tục tôi luyện nhục thân, tăng cường kinh mạch và nội phủ, vì thế tổng lượng chân nguyên càng kinh nhân, nên được tu sĩ liệt vào hàng công pháp tối đỉnh cấp sao?" Lục bào lão đầu khẳng định rồi quan sát thông đạo ngoài động khẩu
Ngụy Tác dồn chân nguyên vào, ngân sắc quang hoa như sao lấm tấm trên hoàng sắc pháp y lại nổi lên quanh gã, nhất thời như có mấy trăm ngôi sao bạc bao quanh.
Điểm điểm quang hoa như nghìn vì sao bạc, tựa hồ uy năng không kém tí nào.
Tâm niệm thôi động, mấy trăm điểm ngân sắc quang hoa lơ lửng quanh gã vẫn yên lặng, không hề có động tĩnh.
Vì nóng lòng tìm một thứ giúp gã hiểu về Tiểu thiên giới nhiều hơn nên Ngụy Tác không thí nghiệm, mà trực tiếp thu pháp y lại rồi lấy hết mọi thứ trong nạp bảo nang trên pháp y ra.
Trong hai nạp bảo nang không có nhiều thứ.
Chỉ có hai thanh sắc Đan bình, một lá hắc sắc tiểu kỳ thêu hình ngũ trảo kim long sống sộng như thật, hai cái vòng tinh kim màu xanh có đầy phù văn kỳ dị. Ngoài ra, còn có một tấm hoàng sắc ngọc phù.
Thấy hoàng sắc ngọc phù, Ngụy Tác mục quang lóe lên, cầm ngọc phù lên dồn thần vào.
"Con bà nó chứ!"
Thoáng sau, lục bào lão đầu bực bội kêu lên, Ngụy Tác cũng thở hắt ra, tỏ rõ thần sắc thất vọng.
Hoàng sắc ngọc phù rõ ràng là ký sự cổ phù của thượng cổ tu sĩ, Ngụy Tác cực kỳ hi vọng cổ phù này có ghi một số thứ liên quan đến Tiểu thiên giới, như nếu có địa đồ thì gã đúng là nên tạ thiên tạ địa. Nhưng cả gã và lục bào lão đầu đều bực mình vì cổ phù ghi lại danh xưng của linh dược có thể tu thành các hệ linh căn. Nguồn:
Như Địa hỏa tiên liên có thể tu thành hỏa linh căn, Huyền minh tiên liên tu thành băng linh căn đều được ghi lại.
Đối với tu sĩ thông thường, nhưng điều này còn để tăng trưởng kiến thức nhưng lục bào lão đầu đều biết hết, nên ngọc phù đối với Ngụy Tác trở thành vô dụng.
Vung tay thu hoàng sắc ngọc phù lại, Ngụy Tác mở hai thanh sắc Đan bình.
Mỗi bình đựng hơn mười viên thanh bạch sắc Đan dược.
"Đây là Thanh nha Đan, tương tự Hồi chân Đan." Lục bào lão đầu kinh hỉ kêu lên, "Xem ra các tu sĩ này cách thời của ta không xa."
Ngụy Tác không nói thêm gì, thu hai Đan bình lại rồi đồng thời kích phát hắc sắc tiểu kỳ và hai thanh sắc tinh kim tiểu hoàn.
Hắc sắc tiểu kỳ rực quang hoa, quang hoa ngưng thành hắc long lượn quanh gã.
Hai thanh sắc tinh kim tiểu hoàn đột nhiên to lên, biến thành hai thanh sắc cự hoàn đường kính hơn trượng rồi lóe lên, tan biến trước mặt gã, xuất hiện cách đó mấy chục trượng.
Ngụy Tác cho hắc sắc tiểu kỳ vào nạp bảo nang đang được sử dụng như linh thạch đại, cho hai thanh sắc tinh kim tiểu hoàn vào nạp bảo nang đựng pháp bảo thường dùng.
Thử một lần là hiểu hai món pháp bảo này, hắc sắc long văn tiểu kỳ là pháp bảo phòng ngự linh cấp thượng phẩm, đôi thanh sắc tinh kim tiểu hoàn cũng như Ngũ hành hoàn gã thường dùng trước đây, có thể trói được đối thủ, tuy uy năng chỉ linh cấp trung phẩm nhưng so với bán linh giai Ngũ hành hoàn thì không rõ lợi hại hơn bao nhiêu lần.
Thu pháp bảo này lại, mục quang Ngụy Tác lại tập trung vào Dương chi điểu đang kính sợ vì gã toàn lực phát ra thần thức uy áp.
Lúc Tiểu thiên ảo hóa diệu độn trận kích phát, bọn Hỏa Vân chân nhân không biết Dương chi điểu cùng thuấn di đến một nơi. Hiện tại Cơ Nhã cùng Hàn Vi Vi tuy thất tán với gã nhưng có lẽ cứ lấy yêu Đan Dương chi điểu rồi tính.
Giờ là thời cơ cực tốt để giết Dương chi điểu mà không bị Hỏa Vân chân nhân biết.
"À!"
Nhưng mắt Ngụy Tác ban nãy hiện rõ sát cơ, Dương chi điểu rất sợ gã, đang lượn trên đầu như biết rõ tâm niệm liền tỏ vẻ cầu xin đầy linh tính, hơn nữa cũng không bỏ chạy mà hai cánh xòe trước mặt như một người chắp tay.
Nó có linh tính như thế khiến Ngụy Tác hơi trù trừ.
"Ngươi có linh tính như thế, hiểu được ta nói gì không? Hiểu thì lượn một vòng trên đầu xem nào." Ngụy Tác trù trừ rồi đột nhiên nới với con chim đuôi dài có hào quang như mặt trời này.
Gã nói vậy không phải đàn gảy tai trâu vì Dương chi điểu được liệt vào ngũ đại linh điểu tại thượng cổ tu đạo giới, linh trí hơn nhiều cao giai yêu thú bình thường, yêu thú có linh trí cao, tiếp xúc với tu sĩ lâu thì đều nghe hiểu lời nói.
Quả nhiên, Ngụy Tác vừa dứt lời, Dương chi điểu kinh kinh hoảng hoảng lượn một vòng trên đầu gã.
"Ngươi hiểu thì ta nói thẳng, ngươi không hiểu thì lại bay một vòng trên đầu, ta sẽ tìm cách giải thích." Ngụy Tác nói nhanh với Dương chi điểu cực có linh tính, "Lúc trước ta cần yêu Đan của ngươi để cứu trị đồng bạn nên mới đáp ứng thỉnh cầu của chủ nhân ngươi là Hỏa Vân chân nhân đến đấy, chứ ta không cần tính mệnh ngươi."
Nghe Ngụy Tác nói vậy, Dương chi điểu gật đầu liên tục, tựa hồ cho biết nó hoàn toàn hiểu.
"Hiện tại ta và đồng bạn đó thất tán. Ta lấy yêu Đan của ngươi bây giờ, nếu họ chết trong Tiểu thiên giới thì yêu Đan vô dụng đối với ngã ta, còn ngươi yêu Đan ly thể sẽ rất tổn hại, tương đương với phế trừ quá nửa tu vi." Ngụy Tác nói với Dương chi điểu gật đầu liên tục, "Năng lực cảm ứng lành dữ của ngươi, ở đây thập phần hữu dụng, nếu ngươi tận lực giúp ta tìm hai đồng bạn, rồi giao yêu Đan cho ta thì ta đảm bảo sẽ tìm linh dược để ngươi nhanh chóng khôi phục nguyên khí, lại tu thành yêu Đan. Nếu ngươi tận lực giúp mà cuối cùng ta không tìm được hai đồng bạn, ta sẽ để ngươi đi mà không dùng yêu Đan. Sau này sẽ tìm hai nhánh linh dược hữu dụng đền bù cho ngươi."
Nếu bình thường mà giao dịch nghiêm túc nưh thế với một con chim thì đúng là buồn cười, nhưng Ngụy Tác vì muốn tăng khả năng tìm thấy Cơ Nhã cùng Hàn Vi Vi nên cực kỳ nghiêm túc, không hề thấy có gì đáng cười.
Linh điểu cũng thập phần thức thời vụ, biết mình không có cửa cự tuyệt, nó tựa hồ cảm giác được Ngụy Tác thật lòng bàn điều kiện, nên gã nói xong là nó gật đầu lia lịa, sợ gã đổi ý.
"Nhĩ muội yêu, con chim này quá mức linh tính. Chó nó ăn Linh thiệt quả thì với linh tính này, khẳng định sẽ nói chuyện được với ngươi." Thấy Dương chi điểu gật sái cả đầu, lục bào lão đầu dở khóc dở cười bảo.
Nghe đến quả, Ngụy Tác đột nhiên nhớ ra viên ngọc như một trái quả lấy được của Âu Nhiên Mạnh. Hiên Viên lão tổ luôn đi theo nên đến giờ gã vẫn chưa cho lục bào lão đầu xem.
"Lão đầu, ngươi biết vật này không?" Mục quang lóe lên, Ngụy Tác lấy viên ngọc kỳ dị màu cam lớn cỡ mắt rồng ra.
"Đây là Hoang cổ thánh quả!" Lục bào lão đầu hít một hơi lạnh, "Ngụy Tác, ngươi lấy được ở đâu? Ở Tiểu thiên giới gì đó này hả?"
"Hoang cổ thánh quả, thật ra là gì thì nói cho mau. Ta lấy được của Âu Nhiên Mạnh." Ngụy Tác vừa đáp nhanh vừa lướt đến cửa động rực xích lam hồng sắc quang hoa. Tìm Cơ Nhã là quan trọng, gã không muốn mất thời gian nhiều.
"Đồ tốt! Đây mới là đồ tốt!" Giọng Ngụy Tác cấm cảu nhưng lục bào lão đầu lại không trả treo mà hưng phấn kêu lên, "Hoang cổ thánh quả này theo truyền thuyết là linh quả từ thời đất trời sụp đổ, viễn cổ đại năng sáng tạo Thiên khung đã có. Linh quả này không chỉ như Tử hồ hoa, đề thăng xác suất kết Đan thành công, mà còn tăng cường nội phủ mà kinh mạch để lưu trữ được nhiều chân nguyên, đề thăng phẩm giai công phá. Linh quả này còn hiếm hơn Tử hồ hoa, đối với tu sĩ Kim Đan kỳ đô cũng rất có ích, nên thứ thế này, tông môn cũng không bao giờ dành cho thiên tài đệ tử, Tử Tinh chân nhân mà có cũng để mình dùng, chắc là Âu Nhiên Mạnh tự lấy được, không ngờ lại lọt vào tay ngươi! Ha ha! Hoang cổ thánh quả này ta cũng chỉ thấy có hình và giới thiệu trong điển tịch. Công hiệu và dược lực cụ thể thì ta cũng không rõ, Bổ thiên Đan giờ không bổ với ngươi nữa? Luyện hóa qua này thì Tử Huyền chân quyết khẳng định không chỉ thiên cấp đê giai, người ta nhìn vào thần hải quang hoa của ngươi sẽ không thể nhận ra, chỉ cho rằng ngươi là thiên cấp đê giai. Thứ này không tăng cường thần hải."
"Đồ tốt thế hả, nghe ra thì linh quả này cực đại tăng cường nội phủ, nhục thân, tương đương với đề thăng phẩm giai công pháp, na chắc có thể tăng trưởng thọ nguyên nhỉ?" Nếu là thứ khác, lục bào lão đầu nói ngần ấy thì gã sẽ thấy là lắm lời nhưng lúc này, thấy cửa động phía trước rực lam hồng sắc quang hoa thì gã lại hít hơi lạnh.
"Đương nhiên, công hiệu chí ít cũng gấp vô số lần linh dược phổ thông bồi bổ nhục thân như Diên thọ quả, mấy chục năm thọ nguyên sẽ không vấn đề gì. Có những thiên cấp đỉnh giai công pháp không phải vì liên tục tôi luyện nhục thân, tăng cường kinh mạch và nội phủ, vì thế tổng lượng chân nguyên càng kinh nhân, nên được tu sĩ liệt vào hàng công pháp tối đỉnh cấp sao?" Lục bào lão đầu khẳng định rồi quan sát thông đạo ngoài động khẩu