"Đây là môn quy của đệ tử Hải Tiên tông và những việc cần chú ý. Giờ ngươi mang thân phận chưởng hình trưởng lão thì cũng nên biết." Hiên Viên lão tổ tương ném thanh sắc ngọc phù đến trước mặt Ngụy Tác, gật đầu đoạn không nói gì, trực tiếp hóa thành một đạo hoàng quang lướt đi.
Ngụy Tác biết đối với Hiên Viên lão tổ thì thời gian là vàng bạc, thấy ông ta vội bế quan như thế cũng không lấy gì làm kinh ngạc, thần thức quét qua thanh sắc ngọc phù, đọc nội dung rồi gật đầu với Cơ Nhã, ra khỏi tượng Hải tiên tử.
"Ngụy trưởng lão." Ngụy Tác cùng Cơ Nhã mới ra khỏi tượng Hải tiên tử, một đệ tử mặc ngân sam bước lên, cung kính hành lễ.
"Hả? Ngươi tên gì?" Ngụy Tác quan sát đệ tử này.
Qua thanh sắc ngọc phù Hiên Viên lão tổ dưa cho, Ngụy Tác biết, tại Hải Tiên tông thì mặc thổ hoàng sắc pháp y là nội môn đệ tử bình thường, mặc ngân sắc pháp y là đệ tử tinh anh, có thể thay mặt các trưởng lão truyền khẩu dụ hoặc làm gì đó. Thấy đệ tử Hải Tiên tông này đứng đợi, chắc do Hiên Viên lão tổ sắp xếp giúp đỡ gã.
"Đệ tử Lâm Tu Nhàn." Ngân sam đệ tử chưa đến ba mươi tuổi này đáp, "Không biết Ngụy trưởng lão có cần đệ tử giúp gì chăng?"
"Tìm một chỗ ở có thiên hỏa lô phòng và tĩnh thất tu luyện tại Hải Tiên tông cho mỗ." Ngụy Tác gật đầu, không rườm lời nói.
"Ngụy trưởng lão xin đi theo đệ tử." Lâm Tu Nhàn không dám chậm chễ, đưa tay mời rồi đi trước dẫn đường.
Đi lên đỉnh núi không lâu, ngân sam đệ tử này dừng lại trước một khoảnh sân có hoàng quang bao trùm.
Nói này là một hoa viên u tĩnh, phía sau có lâu các ba tầng, lớn gấp mấy lần chỗ ở trước kia của Ngụy Tác tại Hải Tiên thành.
Gã cầm tấm lệnh bài chưởng hình trưởng lão.
Ban nãy Hiên Viên lão tổ cho gã thanh sắc ngọc phù có nói rõ về thân phận chưởng hình trưởng lão, địa vị tại Hải Tiên tông đích xác thập phần siêu nhiên, tấm hắc sắc lệnh bài này không chỉ là biểu tượng của chưởng hình trưởng lão mà còn là thông hành linh phù đặc thù, có thể ra vào mọi nơi ở có cấm chế trong Hải Tiên tông. Nếu có đệ tử Hải Tiên tông gây ra việc cực kỳ bất lợi cho tông môn thì với lệnh bài này có thể tiến vào chỗ ở, khiến đối phương không kịp trở tay.
Thấy gã lấy ra lệnh bài chưởng hình trưởng lão, định đi vào chỗ ở thì ngân sam đệ tử Lâm Tu Nhàn thập phần cung kính hành lễ, "Ngụy trưởng lão, ban ngày hôm nay do đệ tử trông coi ở đây, tối đến do Trương Hàn Lâm sư đệ, có gì cần xin cứ sai bảo."
"Được!"
Ngụy Tác bình tĩnh như thường gật đầu, đi vào trong chỗ ở có hoàng quang bao phủ. Tuy gia nhập tông môn, đích xác gặp nhiều hạn chế, ước thúc, còn bị cuốn vào phân tranh giữa các tông môn, có nguy cơ gặp tai bay vạ gió nhưng gã buộc phải thừa nhận, nếu có vị trí cao tại một đại tông môn, địa vị siêu nhiên thì làm việc gì cũng dễ hơn phổ thông tán tu không biết bao nhiêu lần.
Vào trong, Ngụy Tác cùng Cơ Nhã xem xét một lượt. Tổng cộng có hơn mười gian phòng, không chỉ có thiên hỏa lô phòng và tĩnh thất tu luyện, phòng thử thuật pháp và pháp khí, ngay cả đan phòng cũng có đủ trang thiết bị thường dùng luyện chế đan dược.
Tra xét một lượt, Ngụy Tác cùng Cơ Nhã vào thiên hỏa lô phòng. Ngụy Tác vỗ vào nô thú đại, thả Dương chi điểu ra.
Để luyện chế Cửu dương đan trừ âm minh hàn khí cho Hàn Vi Vi thì gã đã tìm được Hoàn dương hoa, rồi yêu đan Trường xuân trùng để khu trừ dư độc, hiện tại yêu đan Dương chi điểu cũng đã có, mọi nguyên liệu đã đủ.
Dương chi điểu rất có linh tính vừa ra là tỏ vẻ không hiểu, vung cánh chỉ trỏ với Ngụy Tác, tựa hồ hỏi thật ra là việc gì, Hỏa Vân chân nhân đang ở đâu.
"Hỏa Vân chân nhân đã chết trong Đạo Huyền điện." Thấy thần thái nó như thế, Ngụy Tác nói ngay.
"Cô cô!" Dương chi điểu rúng động, vừa đau lòng vừa có vẻ không dám tin.
"Ông ta chết dưới tay Yêu Tán Tán của Hỏa Hoàng cung, trước khi chết đã truyền Thái cổ hung hỏa quyết cho ta." Ngụy Tác không rườm lời, chỉ tay phát ra hắc hồng sắc hỏa quang. "Nếu ngươi đã thấy Hỏa Vân chân nhân thi triển môn thuật pháp này tất nhận ra."
Đoạn gã vỗ vào nạp bảo nang, lấy của hai viên kim đan của Yêu Tán Tán và Hỏa Vân chân nhân ra.
Hai viên kim đan, một bằng quả trứng gà, một bằng trứng chim câu nhưng trọng lượng cực kỳ kinh nhân, ràn rạt khí tức.
Cho Dương chi điểu xem hai viên kim đan đoạn Ngụy Tác tiếp lời, "Yêu Tán Tán đã bị bọn ta giết, mối thù của chủ nhân Hỏa Vân chân nhân của ngươi coi như được báo. Theo điều kiện ta đã bảo ở Đạo Huyền điện, ngươi giao yêu đan thì sau này ta sẽ tìm linh dược, giúp ngươi ngưng lại yêu đan. Sau đó ngươi theo ta cũng được, tự tìm lối đi riêng cũng được, ta không cản."
"Cô cô!"
Dương chi điểu đích xác cực có linh tính, nhận rõ tình hình thì kêu lên đau đớn rồi gật đầu liên tục với Ngụy Tác như cảm tạ gã báo thù cho Hỏa Vân chân nhân rồi sau này sẽ theo gã. Đoạn một viên yêu đan nóng sức, bề mặt trơn tru được phun ra, rơi vào tay gã.
Ngụy Tác gật đầu với Dương chi điểu rồi thu nó vào nạp bảo nang, đặt yêu đan lên tay Cơ Nhã.
"Ngụy Tác, muội sẽ toàn lực luyện chế Cửu dương đan, chỉ có một viên yêu đan Dương chi điểu, không thể sơ sảy gì, mấy ngày nay việc dồn chân nguyên cho Vi Vi phải trông vào huynh."
Đón lấy yêu đan Dương chi điểu, Cơ Nhã run người.
Ngày ngày thi pháp dồn chân nguyên cho Hàn Vi Vi, nhìn nàng ta không thể tỉnh lại, không thể cứu trị, áp lực tâm lý đó tích lũy lại, thật khó dùng lời lẽ để hình dung.
Không tính Cơ Nhã, yêu đan Dương chi điểu đến tay, Ngụy Tác cũng có cảm giác ngọn núi ép trong lòng đã được trút đi.
"Nàng yên cứ luyện chế Cửu dương đan. Hàn Vi Vi để cho ta."
Ngụy Tác gật đầu, ôm Cơ Nhã, vỗ nhẹ lên lưng nàng. Gã biết với đẳng cấp luyện đan của nàng, có công thức hoàn chỉnh thì luyện chế Cửu dương đan tất không có vấn đề gì. Gã hiểu Cơ Nhã chỉ muốn luyện được ngay Cửu dương đan.
"Vâng", Cơ Nhã hít sâu một hơi, trong mắt hiện rõ nhu tình và thần sắc cảm động, đặt môi lên trán gã như gà mổ thóc rồi lướt nhanh vào đan phòng, điều chế dược dịch phụ trợ cho việc luyện chế Cửu dương đan.
Ngụy Tác sờ trán như chưa hết thưởng thức, nhìn sang Hàn Vi Vi thì ánh mắt lại phức tạp hẳn.
"Hi vọng lần này không có gì bất ngờ, mau tỉnh lại đi."
Lẩm bẩm một câu, Ngụy Tác dùng chân nguyên bao lấy Hàn Vi Vi lướt vào tĩnh thất gần đan phòng của Cơ Nhã nhất.
An trí Hàn Vi Vi xong xuôi, gã lấy từ nạp bảo nang ra một viên ngân sắc tinh thạch.
Viên ngân sắc tinh thạch lớn cỡ trứng chim câu toát lên linh khí nồng hậu, linh khí cực kỳ thuần tịnh, tựa hồ hút vào thể nội là hấp thu được ngau. Ngân sắc tinh thạch chính thị tinh tủy gã lấy được tại Đạo Huyền điện.
Lấy viên tinh tủy ra, gã đột nhiên nhớ ra gì đó, nhướng mày lướt sang một gian tĩnh thất tu luyện lớn hơn.
Gã lấy nô thú rồi thả Phệ tâm trùng ra. Lấy tiếp một nạp bảo nang, đổ bảy thi thể ngân lân yêu thú và ba con Hỗn nguyên ngân oa thu được tại Đạo Huyền điện ra.
Ba con Hỗn nguyên ngân oa, một con ở cấp viễn cổ đã khô đét nhục thân, hai con còn lai là con từ thể nội Trần lão quái xông ra và con do nữ hoàng ngân lân yêu thú tiến hóa thành nhưng bị bị cáp mô đầu giết.
Gã làm vậy vì đột nhiên nhớ ra số ngân lân yêu thú và Hỗn nguyên ngân oa do nữ hoàng ngân lân yêu thú tiến hóa thành đều là yêu thú chân chính, thậm chí còn là yêu thú lục cấp cao giai trở lên, đặc biệt là Hỗn nguyên ngân oa là bát cấp yêu thú, ngần ấy yêu thú đẳng cấp kinh nhân như thế chắc có công hiệu đặc biệt với Phệ tâm trùng, cũng như tu sĩ uống thiên giai đan dược, chưa biết chừng sẽ khiến Phệ tâm trùng lại tiến giai cũng nên.
Đúng như gã liệu tưởng, bỏ hết thi thể yêu thú ra, quả nhiên cảm giác thấy ham muốn ăn uống chưa từng có của Phệ tâm trùng. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Hạ lệnh cho Phệ tâm trùng rồi gã nghiên cứu viễn cổ Hỗn nguyên ngân oa bị phong ấn tại tử hắc sắc tinh trụ, nhục thân đô đã khô cứng.
Quan sát một chốc, thần thức quét liền mấy lần, Ngụy Tác thoáng qua thần sắc thất vọng.
Thể nội viễn cổ Hỗn nguyên ngân oa không có yêu đan và pháp châu, chỉ có lớp vảy là dùng để luyện chế pháp bảo được.
Đoạn thần thức gã lại quét sang hai con Hỗn nguyên ngân oa kia.
Mắt gã tỏ rõ thần sắc kinh ngạc.