Sáng sớm, trong Hải Tiên thành, vô số tu sĩ đi đến một đại hình phường thị cực lớn.
Phần lớn là tu sĩ Chu thiên cảnh trở lên, thậm chí có cả tu sĩ Phân niệm cảnh lưỡng trọng, tam trọng.
"Lần này Vương gia thương hành đứng đầu, cùng Hải Tiên tông và mấy gia tộc cử hành phách mại đại hội, là phách mại hội lớn nhất trong một năm của cả duyên hải Vân Linh đại lục. Lâm huynh cần Hàn tinh vẫn thiết, chưa biết chừng sẽ có..."
"Không biết phách mại hội lần này có pháp bảo phòng ngự linh giai trung phẩm trở lên chăng."
"Mỗ muốn mua yêu đan thủy hệ yêu thú lục giai trở lên..."
"..."
"Không ngờ lại trúng phách mại hội lớn nhất năm của Hải Tiên thành. Vương gia thương hành, Vương chưởng quỹ, lần này lại giúp mỗ một việc lớn, sau này có cơ hội sẽ cảm tạ, chỉ không biết khi rõ người cần Kim lưu đạo đan là mỗ thì mắt y có lồi ra kinh ngạc chăng."
Nghe thấy tiếng tu sĩ trò chuyện, Ngụy Tác hóa trang thành trung niên tu sĩ mặt vàng ệch, chợt mỉm cười.
Vì không yên tâm về Hàn Vi Vi đang say ngủ khôi phục nguyên khí nên Cơ Nhã không theo, Hải Tiên thành là địa bàn của Hải Tiên tông, Ngụy Tác không cần lo đến vấn đề an toàn, mang cả lục bào lão đầu ham mua sắm theo.
Ngụy Tác từng mấy lần tham gia phách mại hội, lần nào cũng linh thạch hữu hạn, giờ gã chỉ tính inh phù Tuyền Cơ phường lấy được của Yêu Tán Tán thì thuần linh thạch đã gần bảy trăm vạn, giàu có vô cùng, lại thêm vì những thứ sau cùng để chuẩn bị kết đan nên tâm tình khác hẳn.
"Tiền bối, xin trình nhập trường linh phù." Ở cửa phách mại hội trường, Ngụy Tác đang thong thả đi, bị một tu sĩ trẻ tuổi mặc hoàng sắc pháp y ngăn lại.
"Hả?" Ngụy Tác mỉm cười, không nói mình không có nhập trường linh phù, nhìn tu sĩ trẻ tuổi trên pháp y thêu chữ Vương nói: "Vương chưởng quỹ chắc ở trong kia. Phiền các hạ vào báo có bạn cũ họ Lý đến gặp, nói là tu sĩ từng được ông ta đưa đến tham gia giao lưu hội của tu sĩ Phân niệm cảnh."
"Hóa ra tiền bối là bạn cũ của Vương chưởng quỹ, xin đợi một chút." Ngụy Tác nói vậy, tu sĩ trẻ tuổi của Vương gia thương hành không dám chậm chễ, quay vào trong hội trường ngay. Thoáng sau, Vương chưởng quỹ ăn vận kiểu thanh sam nho sĩ theo tu sĩ trẻ tuổi đi nhanh ra.
"Lâu rồi không gặp, tu vi của đạo hữu đã đạt Phân niệm cảnh tứ trọng, đề thăng nhanh quá, thật đáng mừng!" Thấy Ngụy Tác mỉm cười đứng ngoài hội trường, thanh sam nho sĩ cũng tỏ ra kinh ngạc xen lân rúng động.
Hiện tại Ngụy Tác không muốn Diệp Linh biết tin mình sắp kết đan, sợ người khác nhận ra nên mặc Thanh minh pháp y. Thanh minh pháp y là linh giai thượng phẩm phòng ngự pháp y, có thể trực tiếp cải biến linh khí khí tức, dù tu vi của gã đạt Kim đan cảnh, chỉ cần không cố ý hiển lộ thì đối phương sẽ cho là tu vi Phân niệm cảnh nhất trọng.
Hiện tại Ngụy Tác dùng Tiềm ẩn quyết ẩn giấu tu vi, thanh sam nho nhận ra là tu vi Phân niệm cảnh tứ trọng, lúc xưa y đưa gã đến giao lưu hội của tu sĩ Phân niệm cảnh thì gã chỉ có tu vi Phân niệm cảnh nhất trọng. Tu vi tiến cảnh này đương nhiên quá kinh nhân.
Ngụy Tác biết Vương chưởng quỹ cũng luyện Vọng khí thuật pháp, hiện tại nghe y nói vậy thì biết Vọng khí thuật pháp không nhận ra Tiềm ẩn quyết của mình nên mỉm cười: "Nói thật, tại hạ có việc muốn bàn riêng với Vương chưởng quỹ. Vương chưởng quỹ chắc nhận ra khối linh phù tham gia phách mại hội này."
Đoạn gã lấy hồng sắc ngọc phù, đưa cho thanh sam nho sĩ.
"Lý đạo hữu..." Cầm sắc ngọc phù liếc qua, thân thể thanh sam nho sĩ run lên, tỏ vẻ không dám tin. "Lý đạo hữu, xin theo tại hạ." Biến sắc mấy lần, thanh sam nho sĩ hít sâu một hơi, đưa tay mời rồi trực tiếp dẫn Ngụy Tác vào một quý tân bao sương.
Phách mại hội trường có thể dung nạp hơn nghìn tu sĩ, chia thành hai tầng. Gian quý tân bao sương này ở góc đông tầng trên, trần thiết đẹp đẽ, không gian rất lớn, hiển nhiên là bao sương hàng đầu.
"Lý đạo hữu, lẽ nào viên Kim lưu đạo đan là do đạo hữu cần?" Mời Ngụy Tác ngồi, thanh sam nho sĩ hỏi.
"Không sai. Kim lưu đạo đan, đích xác tại hạ cần. Chỉ là tại hạ khổ tu, người đến thương hành hỏi Vương chưởng quỹ là một tu sĩ phục vụ tại hạ." Ngụy Tác mỉm cười gật đầu, triệt Tiềm ẩn quyết.
Linh khí kinh nhân từ mình gã dấy lên, thoáng sau gã chìm trong tử khí nồng hậu.
"Linh khí gần như hóa hình! Phân niệm cảnh ngũ trọng, Lý đạo hữu, tu vi của đạo hữu đã đạt Phân niệm cảnh ngũ trọng điên phong, sắp xung kích kết đan!" Thanh sam nho sĩ chấn kinh suýt nữa nhảy dựng lên.
"Không dám giấu, tại hạ tu luyện thuật pháp giấu được tu vi chân thực. Tu vi lần trước không phải là thật, không như Lý đạo đã thấy, không phải tu vi của mỗ tăng nhanh thế." Ngụy Tác lại thi triển Tiềm ẩn quyết, đồng thời bình tĩnh như thường cố ý nói thế.
"Nghe đến Kim lưu đạo đan, tại hạ biết ngay trong Hải Tiên thành có vị đạo hữu chuẩn bị kết đan, nhưng nghĩ nát óc vẫn không ngờ là Lý đạo hữu." Một lúc lâu sau, thanh sam nho sĩ mới định thần cười khổ, "Không ngờ tu vi Lý đạo hữu kinh nhân như thế, tại hạ đúng là có mắt không tròng."
"Vương chưởng quỹ không trách là tốt rồi." Ngụy Tác mỉm cười: "Nói ra còn phải đa tạ Vương chưởng quỹ đưa tại hạ đến tham gia giao lưu hội của tu sĩ Phân niệm cảnh đó, rồi tìm giúp Kim lưu đạo đan."
Thanh sam nho sĩ cực độ chấn kinh, cảm giác như gieo hạt vừng mà thu được dưa hấu, lòng thầm hớn hở, bèn nói, "Tu đạo giới chúng ta, che giấu tu vi là việc bình thường, sao tại hạ lại trách đạo hữu. Chỉ tiếc Kim lưu đạo đan là vật của một vị bằng hữu, nếu của Vương gia thương hành thì sẽ đưa đến cho Lý đạo hữu ngay."
"Không sao. Đúng rồi, không đủ linh thạch thì tinh phù Tuyền Cơ phường có thể đổi thành linh thạch chằng?" Ngụy Tác lấy ra một tấm tinh phù, đưa cho thanh sam nho sĩ.
"Đương nhiên. Một tấm năm mươi vạn hạ phẩm linh thạch." Thanh sam nho sĩ tỏ rõ thần sắc chấn kinh, không hề do dự gật đầu.
"Ngụy Tác, y keo kiệt quá, ta còn tưởng vì lấy lòng ngươi, y sẽ bảo không đủ linh thạch thì cứ gặp y." Lục bào lão đầu lẩm bẩm trong tai Ngụy Tác. Lão đầu ham mua sắm này giờ lại nghĩ được như thế.
Lục bào lão đầu lên tiếng, Ngụy Tác chỉ thầm mỉm cười.
Đối với tu sĩ như Ngụy Tác, có thứ gì hữu dụng, chưa biết chừng cất tay là mấy chục vạn linh thạch, Vương chưởng quỹ muốn lấy lòng cũng không kham nổi.
"Vương chưởng quỹ, về Kim lưu đạo đan, tại hạ có việc muốn nhờ." Thu tinh phù lại, Ngụy Tác gật đầu với thanh sam nho sĩ.
"Việc gì hả?"
"Tại hạ biết thân phận của các tu sĩ mua bán trong phách mại hội được giữ kín." Ngụy Tác nhìn thanh sam nho sĩ, "Nhưng tại hạ muốn nhờ Vương chưởng quỹ tìm cách đồn ra rằng Kim lưu đạo đan do một tán tu không thuộc Hải Tiên thành cần, nếu có thể tìm bịa ra thân phận của tán tu đó hộ tại hạ thì càng tốt."
"Thế nào, Lý đạo hữu sợ lúc kết đan có gì bất trắc?" Thanh sam nho sĩ nhíu mày.
"Không sai." Ngụy Tác gật đầu: "Tại hạ có một đối đầu lợi hại, tu vi tương đương, tại hạ sợ y qua việc Kim lưu đạo đan mà nhận ra, lúc tại hạ kết đan sẽ thừa cơ đối phó. Đối đầu đó có thủ đoạn tìm được tại hạ."
"Vậy thì, việc này tại hạ sẽ giúp. Lý đạo hữu yên tâm, tại hạ sẽ sắp xếp." Thanh sam nho sĩ gật đầu, lại bảo, "Không biết Lý đạo hữu có cần tìm thêm tu sĩ hộ pháp?"
"Không cần." Ngụy Tác lắc đầu, "Những việc khác tại hạ tự sắp xếp."
Thoáng ngừng lại, Ngụy Tác lại bảo thanh sam nho sĩ, "Còn thế nào, nếu tại hạ kết đan thành công thì Vương chưởng quỹ sẽ hiểu hết thôi."
Thanh sam nho sĩ gật đầu, đứng dậy, "Không biết Lý đạo còn cần giúp gì nữa không, nếu không thì tại hạ sẽ đi chuẩn bị cho phách mại hội và việc của đạo hữu. Việc của đạo hữu, nếu Vương gia thương hành chủ động đứng ra thì sẽ khiến người ta nghi ngờ, tại hạ sẽ sai mấy đệ tử không kín tiếng tìm cách để lộ, sẽ có người dùng lợi moi tin, coi như không vấn đề gì nữa."
"Những nguyên liệu này phiền Vương chưởng quỹ chuẩn bị giúp. Ngoài ra không cần gì nữa." Ngụy Tác đưa thanh sắc ngọc phù cho thanh sam nho sĩ.
"Được, những nguyên liệu này chuẩn bị không khó, sắp xếp sẽ ổn thôi, khi phách mại hội bắt đầu là tại hạ sẽ tự đưa đến." Thanh sam nho sĩ quét thần thức rồi gật đầu. Ý y là đề phòng bất ngờ nên sẽ cùng Ngụy Tác tham gia phách mại hội.
Sáng sớm, trong Hải Tiên thành, vô số tu sĩ đi đến một đại hình phường thị cực lớn.
Phần lớn là tu sĩ Chu thiên cảnh trở lên, thậm chí có cả tu sĩ Phân niệm cảnh lưỡng trọng, tam trọng.
"Lần này Vương gia thương hành đứng đầu, cùng Hải Tiên tông và mấy gia tộc cử hành phách mại đại hội, là phách mại hội lớn nhất trong một năm của cả duyên hải Vân Linh đại lục. Lâm huynh cần Hàn tinh vẫn thiết, chưa biết chừng sẽ có..."
"Không biết phách mại hội lần này có pháp bảo phòng ngự linh giai trung phẩm trở lên chăng."
"Mỗ muốn mua yêu đan thủy hệ yêu thú lục giai trở lên..."
"..."
"Không ngờ lại trúng phách mại hội lớn nhất năm của Hải Tiên thành. Vương gia thương hành, Vương chưởng quỹ, lần này lại giúp mỗ một việc lớn, sau này có cơ hội sẽ cảm tạ, chỉ không biết khi rõ người cần Kim lưu đạo đan là mỗ thì mắt y có lồi ra kinh ngạc chăng."
Nghe thấy tiếng tu sĩ trò chuyện, Ngụy Tác hóa trang thành trung niên tu sĩ mặt vàng ệch, chợt mỉm cười.
Vì không yên tâm về Hàn Vi Vi đang say ngủ khôi phục nguyên khí nên Cơ Nhã không theo, Hải Tiên thành là địa bàn của Hải Tiên tông, Ngụy Tác không cần lo đến vấn đề an toàn, mang cả lục bào lão đầu ham mua sắm theo.
Ngụy Tác từng mấy lần tham gia phách mại hội, lần nào cũng linh thạch hữu hạn, giờ gã chỉ tính inh phù Tuyền Cơ phường lấy được của Yêu Tán Tán thì thuần linh thạch đã gần bảy trăm vạn, giàu có vô cùng, lại thêm vì những thứ sau cùng để chuẩn bị kết đan nên tâm tình khác hẳn.
"Tiền bối, xin trình nhập trường linh phù." Ở cửa phách mại hội trường, Ngụy Tác đang thong thả đi, bị một tu sĩ trẻ tuổi mặc hoàng sắc pháp y ngăn lại.
"Hả?" Ngụy Tác mỉm cười, không nói mình không có nhập trường linh phù, nhìn tu sĩ trẻ tuổi trên pháp y thêu chữ Vương nói: "Vương chưởng quỹ chắc ở trong kia. Phiền các hạ vào báo có bạn cũ họ Lý đến gặp, nói là tu sĩ từng được ông ta đưa đến tham gia giao lưu hội của tu sĩ Phân niệm cảnh."
"Hóa ra tiền bối là bạn cũ của Vương chưởng quỹ, xin đợi một chút." Ngụy Tác nói vậy, tu sĩ trẻ tuổi của Vương gia thương hành không dám chậm chễ, quay vào trong hội trường ngay. Thoáng sau, Vương chưởng quỹ ăn vận kiểu thanh sam nho sĩ theo tu sĩ trẻ tuổi đi nhanh ra.
"Lâu rồi không gặp, tu vi của đạo hữu đã đạt Phân niệm cảnh tứ trọng, đề thăng nhanh quá, thật đáng mừng!" Thấy Ngụy Tác mỉm cười đứng ngoài hội trường, thanh sam nho sĩ cũng tỏ ra kinh ngạc xen lân rúng động.
Hiện tại Ngụy Tác không muốn Diệp Linh biết tin mình sắp kết đan, sợ người khác nhận ra nên mặc Thanh minh pháp y. Thanh minh pháp y là linh giai thượng phẩm phòng ngự pháp y, có thể trực tiếp cải biến linh khí khí tức, dù tu vi của gã đạt Kim đan cảnh, chỉ cần không cố ý hiển lộ thì đối phương sẽ cho là tu vi Phân niệm cảnh nhất trọng.
Hiện tại Ngụy Tác dùng Tiềm ẩn quyết ẩn giấu tu vi, thanh sam nho nhận ra là tu vi Phân niệm cảnh tứ trọng, lúc xưa y đưa gã đến giao lưu hội của tu sĩ Phân niệm cảnh thì gã chỉ có tu vi Phân niệm cảnh nhất trọng. Tu vi tiến cảnh này đương nhiên quá kinh nhân.
Ngụy Tác biết Vương chưởng quỹ cũng luyện Vọng khí thuật pháp, hiện tại nghe y nói vậy thì biết Vọng khí thuật pháp không nhận ra Tiềm ẩn quyết của mình nên mỉm cười: "Nói thật, tại hạ có việc muốn bàn riêng với Vương chưởng quỹ. Vương chưởng quỹ chắc nhận ra khối linh phù tham gia phách mại hội này."
Đoạn gã lấy hồng sắc ngọc phù, đưa cho thanh sam nho sĩ.
"Lý đạo hữu..." Cầm sắc ngọc phù liếc qua, thân thể thanh sam nho sĩ run lên, tỏ vẻ không dám tin. "Lý đạo hữu, xin theo tại hạ." Biến sắc mấy lần, thanh sam nho sĩ hít sâu một hơi, đưa tay mời rồi trực tiếp dẫn Ngụy Tác vào một quý tân bao sương.
Phách mại hội trường có thể dung nạp hơn nghìn tu sĩ, chia thành hai tầng. Gian quý tân bao sương này ở góc đông tầng trên, trần thiết đẹp đẽ, không gian rất lớn, hiển nhiên là bao sương hàng đầu.
"Lý đạo hữu, lẽ nào viên Kim lưu đạo đan là do đạo hữu cần?" Mời Ngụy Tác ngồi, thanh sam nho sĩ hỏi.
"Không sai. Kim lưu đạo đan, đích xác tại hạ cần. Chỉ là tại hạ khổ tu, người đến thương hành hỏi Vương chưởng quỹ là một tu sĩ phục vụ tại hạ." Ngụy Tác mỉm cười gật đầu, triệt Tiềm ẩn quyết.
Linh khí kinh nhân từ mình gã dấy lên, thoáng sau gã chìm trong tử khí nồng hậu.
"Linh khí gần như hóa hình! Phân niệm cảnh ngũ trọng, Lý đạo hữu, tu vi của đạo hữu đã đạt Phân niệm cảnh ngũ trọng điên phong, sắp xung kích kết đan!" Thanh sam nho sĩ chấn kinh suýt nữa nhảy dựng lên.
"Không dám giấu, tại hạ tu luyện thuật pháp giấu được tu vi chân thực. Tu vi lần trước không phải là thật, không như Lý đạo đã thấy, không phải tu vi của mỗ tăng nhanh thế." Ngụy Tác lại thi triển Tiềm ẩn quyết, đồng thời bình tĩnh như thường cố ý nói thế.
"Nghe đến Kim lưu đạo đan, tại hạ biết ngay trong Hải Tiên thành có vị đạo hữu chuẩn bị kết đan, nhưng nghĩ nát óc vẫn không ngờ là Lý đạo hữu." Một lúc lâu sau, thanh sam nho sĩ mới định thần cười khổ, "Không ngờ tu vi Lý đạo hữu kinh nhân như thế, tại hạ đúng là có mắt không tròng."
"Vương chưởng quỹ không trách là tốt rồi." Ngụy Tác mỉm cười: "Nói ra còn phải đa tạ Vương chưởng quỹ đưa tại hạ đến tham gia giao lưu hội của tu sĩ Phân niệm cảnh đó, rồi tìm giúp Kim lưu đạo đan."
Thanh sam nho sĩ cực độ chấn kinh, cảm giác như gieo hạt vừng mà thu được dưa hấu, lòng thầm hớn hở, bèn nói, "Tu đạo giới chúng ta, che giấu tu vi là việc bình thường, sao tại hạ lại trách đạo hữu. Chỉ tiếc Kim lưu đạo đan là vật của một vị bằng hữu, nếu của Vương gia thương hành thì sẽ đưa đến cho Lý đạo hữu ngay."
"Không sao. Đúng rồi, không đủ linh thạch thì tinh phù Tuyền Cơ phường có thể đổi thành linh thạch chằng?" Ngụy Tác lấy ra một tấm tinh phù, đưa cho thanh sam nho sĩ.
"Đương nhiên. Một tấm năm mươi vạn hạ phẩm linh thạch." Thanh sam nho sĩ tỏ rõ thần sắc chấn kinh, không hề do dự gật đầu. Nguồn:
"Ngụy Tác, y keo kiệt quá, ta còn tưởng vì lấy lòng ngươi, y sẽ bảo không đủ linh thạch thì cứ gặp y." Lục bào lão đầu lẩm bẩm trong tai Ngụy Tác. Lão đầu ham mua sắm này giờ lại nghĩ được như thế.
Lục bào lão đầu lên tiếng, Ngụy Tác chỉ thầm mỉm cười.
Đối với tu sĩ như Ngụy Tác, có thứ gì hữu dụng, chưa biết chừng cất tay là mấy chục vạn linh thạch, Vương chưởng quỹ muốn lấy lòng cũng không kham nổi.
"Vương chưởng quỹ, về Kim lưu đạo đan, tại hạ có việc muốn nhờ." Thu tinh phù lại, Ngụy Tác gật đầu với thanh sam nho sĩ.
"Việc gì hả?"
"Tại hạ biết thân phận của các tu sĩ mua bán trong phách mại hội được giữ kín." Ngụy Tác nhìn thanh sam nho sĩ, "Nhưng tại hạ muốn nhờ Vương chưởng quỹ tìm cách đồn ra rằng Kim lưu đạo đan do một tán tu không thuộc Hải Tiên thành cần, nếu có thể tìm bịa ra thân phận của tán tu đó hộ tại hạ thì càng tốt."
"Thế nào, Lý đạo hữu sợ lúc kết đan có gì bất trắc?" Thanh sam nho sĩ nhíu mày.
"Không sai." Ngụy Tác gật đầu: "Tại hạ có một đối đầu lợi hại, tu vi tương đương, tại hạ sợ y qua việc Kim lưu đạo đan mà nhận ra, lúc tại hạ kết đan sẽ thừa cơ đối phó. Đối đầu đó có thủ đoạn tìm được tại hạ."
"Vậy thì, việc này tại hạ sẽ giúp. Lý đạo hữu yên tâm, tại hạ sẽ sắp xếp." Thanh sam nho sĩ gật đầu, lại bảo, "Không biết Lý đạo hữu có cần tìm thêm tu sĩ hộ pháp?"
"Không cần." Ngụy Tác lắc đầu, "Những việc khác tại hạ tự sắp xếp."
Thoáng ngừng lại, Ngụy Tác lại bảo thanh sam nho sĩ, "Còn thế nào, nếu tại hạ kết đan thành công thì Vương chưởng quỹ sẽ hiểu hết thôi."
Thanh sam nho sĩ gật đầu, đứng dậy, "Không biết Lý đạo còn cần giúp gì nữa không, nếu không thì tại hạ sẽ đi chuẩn bị cho phách mại hội và việc của đạo hữu. Việc của đạo hữu, nếu Vương gia thương hành chủ động đứng ra thì sẽ khiến người ta nghi ngờ, tại hạ sẽ sai mấy đệ tử không kín tiếng tìm cách để lộ, sẽ có người dùng lợi moi tin, coi như không vấn đề gì nữa."
"Những nguyên liệu này phiền Vương chưởng quỹ chuẩn bị giúp. Ngoài ra không cần gì nữa." Ngụy Tác đưa thanh sắc ngọc phù cho thanh sam nho sĩ.
"Được, những nguyên liệu này chuẩn bị không khó, sắp xếp sẽ ổn thôi, khi phách mại hội bắt đầu là tại hạ sẽ tự đưa đến." Thanh sam nho sĩ quét thần thức rồi gật đầu. Ý y là đề phòng bất ngờ nên sẽ cùng Ngụy Tác tham gia phách mại hội.