Trong địa hỏa lô phòng của Ngụy Tác ràn rạt hồng quang như cả căn phòng cháy lên.
Thời gian qua đi, hồng quang đột nhiên giảm bớt.
"Phù!"
Trong địa hỏa lô phòng vang lên tiếng động, như đột nhiên tế xuất pháp bảo nào đó.
Địa hỏa lô phòng, một món pháp y màu bạc pha vàng lơ lửng trước mặt Ngụy Tác.
Bên cạnh gã vốn có ba tấm bán thành phẩm pháp y dùng vảy Hỗn nguyên ngân oa chế thành, hiện tại còn hai. Rõ ràng pháp y này là tấm thiếu kia.
So với pháp y dùng nguyên liệu từ ngân lân yêu thú luyện chế thì tấm này có thêm một tầng màu vàng trơn bóng, dưới mỗi vảy có khắc phù văn đẹp đẽ, hiện tại nhìn kỹ cũng không nhận ra dưới lớp sáng là vảy mà là hoa văn huyền ảo.
Tấm pháp y trông thập phần hoa lệ cao quý, khác hai phương pháp luyện chế trước đó, có dùng thêm nguyên liệu khác.
Pháp y lấp lánh linh quang, chưa hề được kích phát.
Tiếng động ban nãy tựa hồ là khi pháp y luyện thành, pháp trận quán thông, linh khí lưu động làm rung không khí phát ra.
Chỉ riêng linh khí chấn động của bản thân pháp y đã như thế, chứng minh phẩm giai cực kỳ kinh nhân. Nguồn truyện:
Mắt Ngụy Tác ánh lên nhìn tấm pháp y, dồn chân nguyên vào kích phát!
Bên ngoài pháp y hình thành quang hoa vàng nhạt xen lẫn màu bạc như lông vũ.
"Chát!"
Tiếng xé lụa vang lên, Ngụy Tác không kích phát pháp bảo, trực tiếp dùng Huyền sát quỷ trảo chụp vào.
"Đạo giai trung phẩm!"
"Tiểu tử, nguyên liệu trên mình Hỗn nguyên ngân oa này kém hơn, nguyên liệu lấy từ Hỗn nguyên ngân oa bốn tay và viễn cổ Hỗn nguyên ngân oa mà luyện chế được pháp y khẳng định sẽ đạt đạo giai thượng phẩm."
Lục bào lão đầu nheo mắt.
Được chân nguyên của Ngụy Tác giữ trước mặt, Huyền sát quỷ trảo toàn lực giáng xuống nhưng quang hoa của pháp y không vỡ tan mà không mảy may tổn hại. Không đánh vỡ được bản thể pháp y chứng tỏ có đánh nữa cũng không phá được.
"Đạo giai trung phẩm... Đạo giai thượng phẩm..."
Tuy đã tính trước nhưng thấy kết quả này, Ngụy Tác vẫn có cảm giác không tin được.
Trước đây, gã còn không dám nghĩ đến đạo giai pháp bảo.
Tu sĩ như Diệp Linh, Âm Lệ Hoa, trước khi vào Đạo Huyền điện thì cũng không có nổi một món pháp bảo đạo giai trung phẩm trở lên.
Tông môn bình thường thì có một món đạo giai hạ phẩm pháp bảo cũng không có.
Có những tán tu thành tu sĩ Kim đan kỳ mấy chục năm, cũng vị tất có một món đạo giai pháp bảo, chỉ biết dựa vào thuật pháp đối địch.
Giờ gã lại luyện chế được cả đạo giai pháp bảo!
Bất quá chỉ mấy tích tắc sau, Ngụy Tác đã bình phục tâm thần, nở nụ cười tự trào.
Đừng nói có khí linh cỡ luyện khí đại sư như lục bào lão đầu chỉ đạo, tu vi Kim đan kỳ của gã phối hợp, chỉ nguyên số nguyên liệu này cũng toàn loại hiếm có, bát cấp yêu thú thì dù Ngụy Tác muốn cũng không thể tìm ra. Đạo giai pháp bảo cũng rất hiếm, không thể nói cứ luyện chế là thành.
"À!"
Ngụy Tác đột nhiên hơi ngẩn ra, quay người lại.
Chốc sau, thoáng có gió nổi, thân ảnh Hàn Vi Vi xuất hiện ở cửa.
"Ngươi đã biết ta đến nhưng không lên tiếng, cứ bất động để dọa ta hả." Vào thấy Ngụy Tác bất động, Hàn Vi Vi hơi giật mình.
Nhưng một động tác của nàng ta lại khiến Ngụy Tác nhăn nhó.
Tiểu mỹ nữ mông cong mỗi lần giật mình là hay vỗ ngực khiến một vài chỗ cứ rung rung.
"Đây là pháp y ngươi luyện chế được? Xem ra không tệ." Bất quá Hàn Vi Vi không ý thức được, ánh mắt bị pháp y Ngụy Tác vừa luyện chế xong hấp dẫn.
"Thử xem pháp y thế nào?" Ngụy Tác đưa tấm pháp y còn ấm cho nàng ta.
"Ngươi luyện cho ta?" Hàn Vi Vi không khách khí mặc lên, cảm giác rất hợp, rõ ràng luyện chế theo thân hình.
"Tiểu tặc này còn tạm được, có lương tâm." Gã gật đầu, Hàn Vi Vi vui hơn hẳn, lòng mềm đi.
"Chất liệu hai pháp y kia tốt hơn, bất quá ta biết ngươi sẽ cho Cơ Nhã, nên luyện chế tấm này cho ngươi."
"..." Ngụy Tác nói thế, Hàn Vi Vi trợn tròng trắng, hận không thể bóp chết gã.
"Đúng rồi, Phệ tâm trùng của ngươi vẫn tỉnh chứ." Hung hãn trừng mắt nhìn gã, Hàn Vi Vi đảo mắt, đột nhiên hỏi.
"Thế nào?" Ngụy Tác ngửi thấy mùi âm mưu, cảnh giác nhìn Hàn Vi Vi.
Hàn Vi Vi mím môi mỉm cười, "Tiểu Ngân tỉnh rồi, hiện tại không biết nó có lợi hại không, chi bằng để nó và Phệ tâm trùng so tài được chăng?"
"Tiểu Ngân?" Ngụy Tác tắt tiếng liếc Hàn Vi Vi, bất quá không cự tuyệt, gật đầu.
"Ngươi để Phệ tâm trùng đừng ẩn hình nữa, không thì ta sợ Tiểu Ngân không nhìn thấy, còn đấu gì nữa." Cùng Ngụy Tác vào thạch thất nuôi dưỡng Phệ tâm trùng, Hàn Vi Vi thấy nó có vẻ no nê, uể oải ngâm mình trong Bồi yêu dịch. Vì dược dịch thấm lên mình nên Phệ tâm trùng loáng thoáng hiện lên.
"Đẳng cấp như Hỗn nguyên ngân oa, gần thế này chắc nhận ra khí tức của Phệ tâm trùng. Bất quá muốn nhìn rõ cũng không thành vấn đề."
Trong khi Ngụy Tác nói thì Phệ tâm trùng ngâm trong Bồi yêu dịch nhảy lên, gã lấy ra một con đê giai yêu thú, bóc mấy cái vảy đen rồi dùng chân nguyên ép thành bột, rải lên mình Phệ tâm trùng.
Phệ tâm trùng đã ẩn hình lại có thêm một tầng hắc sa, thoạt ẩn thoạt hiện.
"Ra đi, Tiểu Ngân."
"..." Ngụy Tác hựu suýt nữa bổ chửng vì cũng như trước kia, mỗi khi thi pháp là kêu to, Hàn Vi Vi thả Hỗn nguyên ngân oa ra thì cũng hô lên như thế.
Ngân quang lóe lên, Hỗn nguyên ngân oa xuất hiện.
Ngụy Tác thấy ngân sắc tiểu thú cao hơn nửa cái đầu, tuy hình thể không to nhưng phát ra khí tức dặt biệt của cao giai yêu thú.
Cách Hỗn nguyên ngân oa không xa, Phệ tâm trùng hơi run lên.
"Thế nào, Tiểu Ngân khá đấy chứ." Cười cười nhìn Hỗn nguyên ngân oa, Hàn Vi Vi bảo, "Ngụy Tác, để chúng đấu thử xem."
"Được!" Ngụy Tác đảo mắt nhìn hai con cao giai yêu thú, gật đầu.
"Tiểu Ngân, bắt đầu." Thấy Ngụy Tác gật đầu, Hàn Vi Vi đắc ý hạ lệnh.
Vù!
Động tác của Hỗn nguyên ngân oa và Phệ tâm trùng còn nhanh hơn giọng nàng ta. Hàn Vi Vi cơ hồ mới lên tiếng thì một đạo ngân quang quang trụ từ miệng Hỗn nguyên ngân oa bắn ra.
Cùng lúc, Phệ tâm trùng cực kỳ linh hoạt lướt sang bên, tránh khỏi đạo ngân sắc quang trụ công kích.
Chát! Cơ hồ đồng thời, trên đầu Hỗn nguyên ngân oa gợn sóng.
Thần thức xung kích đặc hữu của Phệ tâm trùng!
"Xoạt, xoạt, xoạt!"
Cơ hồ đồng thời, từng dải bạch quang thủy nhận, liên miên giáng vào Hỗn nguyên ngân oa.
"Ngụy Tác, Phệ tâm trùng của ngươi sao lại biết thuật pháp này?"
Hàn Vi Vi cả kinh.
Nhưng Hỗn nguyên ngân oa bị thần thức xung kích đánh trúng nhưng không hề lắc lư.
Ngụy Tác cũng hơi chấn động.
Bát cấp yêu thú vẫn là bát cấp yêu thú, thần thức mạnh đến khó tưởng tượng.
Thấy bạch quang thủy nhận uy năng thập phần kinh nhân đổ tới, ngân sắc tiểu thú không hề tránh, cũng không làm gì, ngân sắc hà quang đột nhiên dấy lên quanh mình.
"Chát!" "Chát!" "Chát!"
Tiếng động như rang đỗ vang lên, bạch quang thủy nhận va vào ngân sắc hà quang là tan vỡ.
Được ngân sắc tiểu thú điều khiển, ngân sắc hà quang liên miên bao lấy Phệ tâm trùng.
"Lợi hại thế hả?"
Hàn Vi Vi há hốc miệng, ngân sắc hà quang tựa hồ còn hơn cả ngân sắc quang trụ ban nãy.
"Sao lại thế được?"
Nàng ta kêu lên không dám tin vì Phệ tâm trùng khước đột nhiên dấy lên hoàng khí, biết mất lập tức. Hỗn nguyên ngân oa ngẩn ra hoang mang.
Ngụy Tác cũng tròn mắt.
Phệ tâm trùng không ẩn hình mà chui luôn xuống đất.
Hỗn nguyên ngân oa đang ngẩn ngơ như bị lửa đốt mông, kinh hoảng thất thố, ngân quang lóe lên, nhảy vọt lên không.
Trong địa hỏa lô phòng của Ngụy Tác ràn rạt hồng quang như cả căn phòng cháy lên.
Thời gian qua đi, hồng quang đột nhiên giảm bớt.
"Phù!"
Trong địa hỏa lô phòng vang lên tiếng động, như đột nhiên tế xuất pháp bảo nào đó.
Địa hỏa lô phòng, một món pháp y màu bạc pha vàng lơ lửng trước mặt Ngụy Tác.
Bên cạnh gã vốn có ba tấm bán thành phẩm pháp y dùng vảy Hỗn nguyên ngân oa chế thành, hiện tại còn hai. Rõ ràng pháp y này là tấm thiếu kia.
So với pháp y dùng nguyên liệu từ ngân lân yêu thú luyện chế thì tấm này có thêm một tầng màu vàng trơn bóng, dưới mỗi vảy có khắc phù văn đẹp đẽ, hiện tại nhìn kỹ cũng không nhận ra dưới lớp sáng là vảy mà là hoa văn huyền ảo.
Tấm pháp y trông thập phần hoa lệ cao quý, khác hai phương pháp luyện chế trước đó, có dùng thêm nguyên liệu khác.
Pháp y lấp lánh linh quang, chưa hề được kích phát.
Tiếng động ban nãy tựa hồ là khi pháp y luyện thành, pháp trận quán thông, linh khí lưu động làm rung không khí phát ra.
Chỉ riêng linh khí chấn động của bản thân pháp y đã như thế, chứng minh phẩm giai cực kỳ kinh nhân. Nguồn truyện: Truyện FULL
Mắt Ngụy Tác ánh lên nhìn tấm pháp y, dồn chân nguyên vào kích phát!
Bên ngoài pháp y hình thành quang hoa vàng nhạt xen lẫn màu bạc như lông vũ.
"Chát!"
Tiếng xé lụa vang lên, Ngụy Tác không kích phát pháp bảo, trực tiếp dùng Huyền sát quỷ trảo chụp vào.
"Đạo giai trung phẩm!"
"Tiểu tử, nguyên liệu trên mình Hỗn nguyên ngân oa này kém hơn, nguyên liệu lấy từ Hỗn nguyên ngân oa bốn tay và viễn cổ Hỗn nguyên ngân oa mà luyện chế được pháp y khẳng định sẽ đạt đạo giai thượng phẩm."
Lục bào lão đầu nheo mắt.
Được chân nguyên của Ngụy Tác giữ trước mặt, Huyền sát quỷ trảo toàn lực giáng xuống nhưng quang hoa của pháp y không vỡ tan mà không mảy may tổn hại. Không đánh vỡ được bản thể pháp y chứng tỏ có đánh nữa cũng không phá được.
"Đạo giai trung phẩm... Đạo giai thượng phẩm..."
Tuy đã tính trước nhưng thấy kết quả này, Ngụy Tác vẫn có cảm giác không tin được.
Trước đây, gã còn không dám nghĩ đến đạo giai pháp bảo.
Tu sĩ như Diệp Linh, Âm Lệ Hoa, trước khi vào Đạo Huyền điện thì cũng không có nổi một món pháp bảo đạo giai trung phẩm trở lên.
Tông môn bình thường thì có một món đạo giai hạ phẩm pháp bảo cũng không có.
Có những tán tu thành tu sĩ Kim đan kỳ mấy chục năm, cũng vị tất có một món đạo giai pháp bảo, chỉ biết dựa vào thuật pháp đối địch.
Giờ gã lại luyện chế được cả đạo giai pháp bảo!
Bất quá chỉ mấy tích tắc sau, Ngụy Tác đã bình phục tâm thần, nở nụ cười tự trào.
Đừng nói có khí linh cỡ luyện khí đại sư như lục bào lão đầu chỉ đạo, tu vi Kim đan kỳ của gã phối hợp, chỉ nguyên số nguyên liệu này cũng toàn loại hiếm có, bát cấp yêu thú thì dù Ngụy Tác muốn cũng không thể tìm ra. Đạo giai pháp bảo cũng rất hiếm, không thể nói cứ luyện chế là thành.
"À!"
Ngụy Tác đột nhiên hơi ngẩn ra, quay người lại.
Chốc sau, thoáng có gió nổi, thân ảnh Hàn Vi Vi xuất hiện ở cửa.
"Ngươi đã biết ta đến nhưng không lên tiếng, cứ bất động để dọa ta hả." Vào thấy Ngụy Tác bất động, Hàn Vi Vi hơi giật mình.
Nhưng một động tác của nàng ta lại khiến Ngụy Tác nhăn nhó.
Tiểu mỹ nữ mông cong mỗi lần giật mình là hay vỗ ngực khiến một vài chỗ cứ rung rung.
"Đây là pháp y ngươi luyện chế được? Xem ra không tệ." Bất quá Hàn Vi Vi không ý thức được, ánh mắt bị pháp y Ngụy Tác vừa luyện chế xong hấp dẫn.
"Thử xem pháp y thế nào?" Ngụy Tác đưa tấm pháp y còn ấm cho nàng ta.
"Ngươi luyện cho ta?" Hàn Vi Vi không khách khí mặc lên, cảm giác rất hợp, rõ ràng luyện chế theo thân hình.
"Tiểu tặc này còn tạm được, có lương tâm." Gã gật đầu, Hàn Vi Vi vui hơn hẳn, lòng mềm đi.
"Chất liệu hai pháp y kia tốt hơn, bất quá ta biết ngươi sẽ cho Cơ Nhã, nên luyện chế tấm này cho ngươi."
"..." Ngụy Tác nói thế, Hàn Vi Vi trợn tròng trắng, hận không thể bóp chết gã.
"Đúng rồi, Phệ tâm trùng của ngươi vẫn tỉnh chứ." Hung hãn trừng mắt nhìn gã, Hàn Vi Vi đảo mắt, đột nhiên hỏi.
"Thế nào?" Ngụy Tác ngửi thấy mùi âm mưu, cảnh giác nhìn Hàn Vi Vi.
Hàn Vi Vi mím môi mỉm cười, "Tiểu Ngân tỉnh rồi, hiện tại không biết nó có lợi hại không, chi bằng để nó và Phệ tâm trùng so tài được chăng?"
"Tiểu Ngân?" Ngụy Tác tắt tiếng liếc Hàn Vi Vi, bất quá không cự tuyệt, gật đầu.
"Ngươi để Phệ tâm trùng đừng ẩn hình nữa, không thì ta sợ Tiểu Ngân không nhìn thấy, còn đấu gì nữa." Cùng Ngụy Tác vào thạch thất nuôi dưỡng Phệ tâm trùng, Hàn Vi Vi thấy nó có vẻ no nê, uể oải ngâm mình trong Bồi yêu dịch. Vì dược dịch thấm lên mình nên Phệ tâm trùng loáng thoáng hiện lên.
"Đẳng cấp như Hỗn nguyên ngân oa, gần thế này chắc nhận ra khí tức của Phệ tâm trùng. Bất quá muốn nhìn rõ cũng không thành vấn đề."
Trong khi Ngụy Tác nói thì Phệ tâm trùng ngâm trong Bồi yêu dịch nhảy lên, gã lấy ra một con đê giai yêu thú, bóc mấy cái vảy đen rồi dùng chân nguyên ép thành bột, rải lên mình Phệ tâm trùng.
Phệ tâm trùng đã ẩn hình lại có thêm một tầng hắc sa, thoạt ẩn thoạt hiện.
"Ra đi, Tiểu Ngân."
"..." Ngụy Tác hựu suýt nữa bổ chửng vì cũng như trước kia, mỗi khi thi pháp là kêu to, Hàn Vi Vi thả Hỗn nguyên ngân oa ra thì cũng hô lên như thế.
Ngân quang lóe lên, Hỗn nguyên ngân oa xuất hiện.
Ngụy Tác thấy ngân sắc tiểu thú cao hơn nửa cái đầu, tuy hình thể không to nhưng phát ra khí tức dặt biệt của cao giai yêu thú.
Cách Hỗn nguyên ngân oa không xa, Phệ tâm trùng hơi run lên.
"Thế nào, Tiểu Ngân khá đấy chứ." Cười cười nhìn Hỗn nguyên ngân oa, Hàn Vi Vi bảo, "Ngụy Tác, để chúng đấu thử xem."
"Được!" Ngụy Tác đảo mắt nhìn hai con cao giai yêu thú, gật đầu.
"Tiểu Ngân, bắt đầu." Thấy Ngụy Tác gật đầu, Hàn Vi Vi đắc ý hạ lệnh.
Vù!
Động tác của Hỗn nguyên ngân oa và Phệ tâm trùng còn nhanh hơn giọng nàng ta. Hàn Vi Vi cơ hồ mới lên tiếng thì một đạo ngân quang quang trụ từ miệng Hỗn nguyên ngân oa bắn ra.
Cùng lúc, Phệ tâm trùng cực kỳ linh hoạt lướt sang bên, tránh khỏi đạo ngân sắc quang trụ công kích.
Chát! Cơ hồ đồng thời, trên đầu Hỗn nguyên ngân oa gợn sóng.
Thần thức xung kích đặc hữu của Phệ tâm trùng!
"Xoạt, xoạt, xoạt!"
Cơ hồ đồng thời, từng dải bạch quang thủy nhận, liên miên giáng vào Hỗn nguyên ngân oa.
"Ngụy Tác, Phệ tâm trùng của ngươi sao lại biết thuật pháp này?"
Hàn Vi Vi cả kinh.
Nhưng Hỗn nguyên ngân oa bị thần thức xung kích đánh trúng nhưng không hề lắc lư.
Ngụy Tác cũng hơi chấn động.
Bát cấp yêu thú vẫn là bát cấp yêu thú, thần thức mạnh đến khó tưởng tượng.
Thấy bạch quang thủy nhận uy năng thập phần kinh nhân đổ tới, ngân sắc tiểu thú không hề tránh, cũng không làm gì, ngân sắc hà quang đột nhiên dấy lên quanh mình.
"Chát!" "Chát!" "Chát!"
Tiếng động như rang đỗ vang lên, bạch quang thủy nhận va vào ngân sắc hà quang là tan vỡ.
Được ngân sắc tiểu thú điều khiển, ngân sắc hà quang liên miên bao lấy Phệ tâm trùng.
"Lợi hại thế hả?"
Hàn Vi Vi há hốc miệng, ngân sắc hà quang tựa hồ còn hơn cả ngân sắc quang trụ ban nãy.
"Sao lại thế được?"
Nàng ta kêu lên không dám tin vì Phệ tâm trùng khước đột nhiên dấy lên hoàng khí, biết mất lập tức. Hỗn nguyên ngân oa ngẩn ra hoang mang.
Ngụy Tác cũng tròn mắt.
Phệ tâm trùng không ẩn hình mà chui luôn xuống đất.
Hỗn nguyên ngân oa đang ngẩn ngơ như bị lửa đốt mông, kinh hoảng thất thố, ngân quang lóe lên, nhảy vọt lên không.