Lâm Thái Hư và Hứa Thiên Ảo làm gì, Ngụy Tác hoàn toàn không biết.
Mười ba ngày tiếp theo, Ngụy Tác đều ở trong tĩnh thất tế luyện hài cốt Không động cẩu.
Qua mười ba ngày liên tục tế luyện, hài cốt Không động cẩu vốn như bích ngọc đã triệt để biến thành hắc sắc, quanh từng lóng xương có hắc sắc yên khí liễu nhiễu, từ xa nhìn như lớp lông bị gió thổi dạt.
Đạo đạo quang từ tay Ngụy Tác bắn lên, quang phù có đen có lục, tạo cảm giác rùng mình, mỗi một đạo quang phù giáng xuống thì hắc sắc linh quang trên hài cốt lại nồng hơn.
Trong hài cốt nội lý có hắc sắc quang hoa, đang ngưng kết thành hình, ngưng kết thành phù văn, hài cốt Không động cẩu sắp luyện chế thành hình.
Đột nhiên, Ngụy Tác đang tế luyện hài cốt đột nhiên dừng lại, nhìn sang mé tả, tỏ vẻ kinh hỉ.
"Lão đại, Phệ tâm trùng tỉnh rồi?" Dương chi điểu vốn ngủ gà ngủ vịt ở cửa tĩnh thất cũng đột nhiên phấn chấn lướt vào.
Hóa ra từ lúc luyện chế hài cốt Không động cẩu, Ngụy Tác đã lấy Phệ tâm trùng từ nô thú đại ra, khi nào nó tỉnh lại là gã biết ngay.
Phệ tâm trùng lần ngủ lâu hơn, suốt mười ba ngày mới tỉnh.
Mặc kệ Dương chi điểu, mục quang Ngụy Tác lóe lên, đưa tâm niệm tới.
Hiện tại phải xem Phệ tâm trùng có tiến giai thành năng lực phi độn như gã mong chờ không.
Không có phản ứng!
Theo lý, lần trước linh trí Phệ tâm trùng đã tăng cao, hiểu được ý gã thì lần này sẽ thể hiện dị năng tiến giai ngay. Nhưng gã cảm giác được Phệ tâm trùng đang rất phức tạp, không làm gì cả.
Lẽ nào Phệ tâm trùng không tiến giai được dị năng đặc thù, hoặc tiến giai nhưng không thành dị năng cụ thể mà về lực phòng ngự, thậm chí thần thức?
Nếu thế thì ít nhất cũng phải năng lực phi độn mà gã mong chờ.
Ngụy Tác thoáng tỏ vẻ thất vọng.
"À!"
Cùng lúc, gã tỏ vẻ kinh nghi vì Phệ tâm trùng chợt hành động.
Nó bò cực nhanh lên tường tĩnh thất, leo tới nóc.
Phệ tâm trùng có xúc tu như bạch tuộc, có nhiều mấu giữ, đi trên tường như đất bằng, nhưng nó bò lên đỉnh thì lại buông xúc tu ra.
"Chuyện đó..."
Tuy lúc này gã không nhìn thấy Phệ tâm trùng nhưng với cảm giác là biết nó làm gì, có điều lần này tròn mắt như chuông đồng.
Phệ tâm trùng xòe xúc tu, không rơi xuống mà lơ lửng trên không trung!
"Lão đại, sao rồi?" Dương chi điểu nhìn ra Ngụy Tác khác thường, lên tiếng.
Ngụy Tác không đáp lời linh điểu, vỗ lên một nạp bảo nang, lấy ra một bình hồng sắc dịch thể, là máu Hỏa địa long.
Mở nắp bình, gã phất tay, máu Hỏa địa long được chân nguyên bao lấy rải lên Phệ tâm trùng.
Phệ tâm trùng trở nên đỏ rực, nhìn rõ.
"Ực!" Dương chi điểu nuốt nước bọt, tròn mắt.
Phệ tâm trùng lại lơ lửng được như túi da.
Thế là sao?
Ngụy Tác không hiểu lắm.
Tựa hồ cảm ứng được nghi hoặc của gã, Phệ tâm trùng phiêu phiêu hốt hốt đáp xuống, lúc chao bên này lúc chao bên kia, có lúc còn lơ lửng.
Cách mặt đất chừng ba trượng, Phệ tâm trùng đột nhiên như nặng hơn, rơi xuống.
Lúc Ngụy Tác mở tĩnh thất đã chuẩn bị chỗ chứa yêu thú nuôi dưỡng Phệ tâm trùng nên rất cao, chừng năm trượng.
"Lẽ nào?" Mắt gã ánh lên thần sắc kinh nghi, đoạn vung tay tế xuất phi kiếm cánh cửa đào nhanh.
Rất nhanh, Ngụy Tác đào thêm trên đỉnh tĩnh thất bảy, tám trượng.
Đoạn gã dùng chân nguyên bao lấy, đặt Phệ tâm trùng lên đó.
Ngụy Tác phát chân nguyên, Phệ tâm trùng vẫn lơ lửng ở đó rồi theo mục quang gã lóe lên, đáp xuống.
Lúc rơi xuống, mục quang Ngụy Tác lóe liên hồi, rõ ràng tâm niệm tương thông với Phệ tâm trùng. Ó rơi lúc nhanh lúc chậm, có lúc còn dừng lại, mãi tới khi còn ba trượng thì mới như trước, thân thể trầm xuống.
"Quả nhiên như thế!" Không đợi Phệ tâm trùng rơi uống, Ngụy Tác tỏ rõ vẻ cuồng hỉ.
"Lão đại, nó không biết phi độn nhưng có thể lơ lửng, lại biết leo tường như Phế phao nhứ trùng?" Dương chi điểu tỏ vẻ không dám tin.
Phế phao nhứ trùng là lưỡng cấp thủy hệ yêu thú, giống như một cái bong bóng trong suốt nhưng mọc nhiều gai, thủy hệ yêu thú này không biết phi độn nhưng có thể mượn sức nước đẩy mà bay lên rồi lơ lửng, lượn vòng trên không.
"Gần như vậy." Ngụy Tác hoan hỉ cực độ nhìn Phệ tâm trùng.
Gã không ngờ Phệ tâm trùng không tiến giai được năng lực phi độn mà là năng lực cổ quái như Phế phao thứ trùng, khác nhau là từ ba trượng trở xuống, Phệ tâm trùng không còn năng lực đó nữa.
Cụ thể vì sao, Ngụy Tác không tội gì phí cân não.
Ba trượng không phải là vấn đề, có đối thủ trong vòng ba trượng thì Phệ tâm trùng không cần lơ lửng mà trực tiếp thổ độn đến đâm vào gan bàn chân!
"Không phải chỉ cần đưa Phệ tâm trùng lên cao thì nó cũng bay được đến chỗ đối thủ rồi lén sà xuống sao?" Dương chi điểu lạnh buốt da đầu, "Trừ phải đưa nó lên thì có khác gì phi độn đâu?"
"Có gì khác đâu." Ngụy Tác cười ha hả, nhìn Dương chi điểu đầy thâm ý.
"Lão đại, sao lại nhìn tiểu đệ?" Dương chi điểu cảm giác ánh mắt gã rất lạ, nói đoạn nó đột nhiên hiểu ra, rùng mình, "Lão đại, định bảo tiểu đệ đưa nó lên trời?"
"Ha ha, ngươi đưa nó lên thì không ai chú ý, ngươi bay thì ai ngờ được trên mình ngươi có một con Phệ tâm trùng?" Ngụy Tác càng nghĩ càng đắc ý, bật cười ha ha.
"Đừng! Lão đại, tiểu đệ không cõng đâu!" Nhìn Phệ tâm trùng, Dương chi điểu thê thảm kêu lên.
"Yên tâm, mấy lần là quen thôi." Ngụy Tác cười hắc hắc.
"...!" Dương chi điểu suýt nữa ngất xỉu.
"Tiến giai kiểu này chắc không ảnh hưởng đến dị năng trước đó nhỉ." Ngụy Tác nhìn Phệ tâm trùng như nhìn bảo bối lẩm bẩm.
Như hiểu ý gã, Phệ tâm trùng bắn ra quang hoa trong suốt.
Máu Hỏa địa long trên mình Phệ tâm trùng bị gột rửa sạch sẽ, nó lại trở nên trong suốt, không nhìn thấy gì nữa.
Phệ tâm trùng ẩn hết khí tức, thần thức quét qua cũng chỉ thấy thủy khí.
"Oa ha ha ha!" Ngụy Tác đắc ý bật cười.
"Xong rồi!" Dương chi điểu rơi xuống, lòng như tro tàn, trừ phi sau này Phệ tâm trùng tiến giai được năng lực phi độn, không thì nó sẽ phải cõng.
"Xem ra sau này việc ám toán mai phục, đánh lén sát nhân là trông vào ngươi."
Ngụy Tác cảm thán đoạn lấy ra toàn bộ thất cấp yêu thú, để Phệ tâm trùng ăn tiếp.
Gã lại tế luyện hài cốt Không động cẩu.
Nếu không có gì bất ngờ, chỉ cần hai ngày là hài cốt Không động cẩu sẽ thành công tế luyện thành Hắc minh cốt quân.
...
"Ngụy đạo hữu, đa tạ đạo hữu hộ pháp giúp, đạo hữu đang luyện chế pháp bảo hay tu luyện thuật pháp?"
Một ngày rưỡi qua đi, giọng nữ tu lại vọng vào tĩnh thất.
"Y trấn áp kim đan xong rồi?"
Ngụy Tác to vẻ kinh hỉ, trong hài cốt Không động cẩu kết thành phù văn huyền ảo, rõ ràng Hắc minh cốt quân sắp tế luyện hoàn thành.
Lâm Thái Hư và Hứa Thiên Ảo làm gì, Ngụy Tác hoàn toàn không biết.
Mười ba ngày tiếp theo, Ngụy Tác đều ở trong tĩnh thất tế luyện hài cốt Không động cẩu.
Qua mười ba ngày liên tục tế luyện, hài cốt Không động cẩu vốn như bích ngọc đã triệt để biến thành hắc sắc, quanh từng lóng xương có hắc sắc yên khí liễu nhiễu, từ xa nhìn như lớp lông bị gió thổi dạt.
Đạo đạo quang từ tay Ngụy Tác bắn lên, quang phù có đen có lục, tạo cảm giác rùng mình, mỗi một đạo quang phù giáng xuống thì hắc sắc linh quang trên hài cốt lại nồng hơn.
Trong hài cốt nội lý có hắc sắc quang hoa, đang ngưng kết thành hình, ngưng kết thành phù văn, hài cốt Không động cẩu sắp luyện chế thành hình.
Đột nhiên, Ngụy Tác đang tế luyện hài cốt đột nhiên dừng lại, nhìn sang mé tả, tỏ vẻ kinh hỉ.
"Lão đại, Phệ tâm trùng tỉnh rồi?" Dương chi điểu vốn ngủ gà ngủ vịt ở cửa tĩnh thất cũng đột nhiên phấn chấn lướt vào.
Hóa ra từ lúc luyện chế hài cốt Không động cẩu, Ngụy Tác đã lấy Phệ tâm trùng từ nô thú đại ra, khi nào nó tỉnh lại là gã biết ngay.
Phệ tâm trùng lần ngủ lâu hơn, suốt mười ba ngày mới tỉnh.
Mặc kệ Dương chi điểu, mục quang Ngụy Tác lóe lên, đưa tâm niệm tới.
Hiện tại phải xem Phệ tâm trùng có tiến giai thành năng lực phi độn như gã mong chờ không.
Không có phản ứng!
Theo lý, lần trước linh trí Phệ tâm trùng đã tăng cao, hiểu được ý gã thì lần này sẽ thể hiện dị năng tiến giai ngay. Nhưng gã cảm giác được Phệ tâm trùng đang rất phức tạp, không làm gì cả.
Lẽ nào Phệ tâm trùng không tiến giai được dị năng đặc thù, hoặc tiến giai nhưng không thành dị năng cụ thể mà về lực phòng ngự, thậm chí thần thức?
Nếu thế thì ít nhất cũng phải năng lực phi độn mà gã mong chờ.
Ngụy Tác thoáng tỏ vẻ thất vọng.
"À!"
Cùng lúc, gã tỏ vẻ kinh nghi vì Phệ tâm trùng chợt hành động. Nguồn:
Nó bò cực nhanh lên tường tĩnh thất, leo tới nóc.
Phệ tâm trùng có xúc tu như bạch tuộc, có nhiều mấu giữ, đi trên tường như đất bằng, nhưng nó bò lên đỉnh thì lại buông xúc tu ra.
"Chuyện đó..."
Tuy lúc này gã không nhìn thấy Phệ tâm trùng nhưng với cảm giác là biết nó làm gì, có điều lần này tròn mắt như chuông đồng.
Phệ tâm trùng xòe xúc tu, không rơi xuống mà lơ lửng trên không trung!
"Lão đại, sao rồi?" Dương chi điểu nhìn ra Ngụy Tác khác thường, lên tiếng.
Ngụy Tác không đáp lời linh điểu, vỗ lên một nạp bảo nang, lấy ra một bình hồng sắc dịch thể, là máu Hỏa địa long.
Mở nắp bình, gã phất tay, máu Hỏa địa long được chân nguyên bao lấy rải lên Phệ tâm trùng.
Phệ tâm trùng trở nên đỏ rực, nhìn rõ.
"Ực!" Dương chi điểu nuốt nước bọt, tròn mắt.
Phệ tâm trùng lại lơ lửng được như túi da.
Thế là sao?
Ngụy Tác không hiểu lắm.
Tựa hồ cảm ứng được nghi hoặc của gã, Phệ tâm trùng phiêu phiêu hốt hốt đáp xuống, lúc chao bên này lúc chao bên kia, có lúc còn lơ lửng.
Cách mặt đất chừng ba trượng, Phệ tâm trùng đột nhiên như nặng hơn, rơi xuống.
Lúc Ngụy Tác mở tĩnh thất đã chuẩn bị chỗ chứa yêu thú nuôi dưỡng Phệ tâm trùng nên rất cao, chừng năm trượng.
"Lẽ nào?" Mắt gã ánh lên thần sắc kinh nghi, đoạn vung tay tế xuất phi kiếm cánh cửa đào nhanh.
Rất nhanh, Ngụy Tác đào thêm trên đỉnh tĩnh thất bảy, tám trượng.
Đoạn gã dùng chân nguyên bao lấy, đặt Phệ tâm trùng lên đó.
Ngụy Tác phát chân nguyên, Phệ tâm trùng vẫn lơ lửng ở đó rồi theo mục quang gã lóe lên, đáp xuống.
Lúc rơi xuống, mục quang Ngụy Tác lóe liên hồi, rõ ràng tâm niệm tương thông với Phệ tâm trùng. Ó rơi lúc nhanh lúc chậm, có lúc còn dừng lại, mãi tới khi còn ba trượng thì mới như trước, thân thể trầm xuống.
"Quả nhiên như thế!" Không đợi Phệ tâm trùng rơi uống, Ngụy Tác tỏ rõ vẻ cuồng hỉ.
"Lão đại, nó không biết phi độn nhưng có thể lơ lửng, lại biết leo tường như Phế phao nhứ trùng?" Dương chi điểu tỏ vẻ không dám tin.
Phế phao nhứ trùng là lưỡng cấp thủy hệ yêu thú, giống như một cái bong bóng trong suốt nhưng mọc nhiều gai, thủy hệ yêu thú này không biết phi độn nhưng có thể mượn sức nước đẩy mà bay lên rồi lơ lửng, lượn vòng trên không.
"Gần như vậy." Ngụy Tác hoan hỉ cực độ nhìn Phệ tâm trùng.
Gã không ngờ Phệ tâm trùng không tiến giai được năng lực phi độn mà là năng lực cổ quái như Phế phao thứ trùng, khác nhau là từ ba trượng trở xuống, Phệ tâm trùng không còn năng lực đó nữa.
Cụ thể vì sao, Ngụy Tác không tội gì phí cân não.
Ba trượng không phải là vấn đề, có đối thủ trong vòng ba trượng thì Phệ tâm trùng không cần lơ lửng mà trực tiếp thổ độn đến đâm vào gan bàn chân!
"Không phải chỉ cần đưa Phệ tâm trùng lên cao thì nó cũng bay được đến chỗ đối thủ rồi lén sà xuống sao?" Dương chi điểu lạnh buốt da đầu, "Trừ phải đưa nó lên thì có khác gì phi độn đâu?"
"Có gì khác đâu." Ngụy Tác cười ha hả, nhìn Dương chi điểu đầy thâm ý.
"Lão đại, sao lại nhìn tiểu đệ?" Dương chi điểu cảm giác ánh mắt gã rất lạ, nói đoạn nó đột nhiên hiểu ra, rùng mình, "Lão đại, định bảo tiểu đệ đưa nó lên trời?"
"Ha ha, ngươi đưa nó lên thì không ai chú ý, ngươi bay thì ai ngờ được trên mình ngươi có một con Phệ tâm trùng?" Ngụy Tác càng nghĩ càng đắc ý, bật cười ha ha.
"Đừng! Lão đại, tiểu đệ không cõng đâu!" Nhìn Phệ tâm trùng, Dương chi điểu thê thảm kêu lên.
"Yên tâm, mấy lần là quen thôi." Ngụy Tác cười hắc hắc.
"...!" Dương chi điểu suýt nữa ngất xỉu.
"Tiến giai kiểu này chắc không ảnh hưởng đến dị năng trước đó nhỉ." Ngụy Tác nhìn Phệ tâm trùng như nhìn bảo bối lẩm bẩm.
Như hiểu ý gã, Phệ tâm trùng bắn ra quang hoa trong suốt.
Máu Hỏa địa long trên mình Phệ tâm trùng bị gột rửa sạch sẽ, nó lại trở nên trong suốt, không nhìn thấy gì nữa.
Phệ tâm trùng ẩn hết khí tức, thần thức quét qua cũng chỉ thấy thủy khí.
"Oa ha ha ha!" Ngụy Tác đắc ý bật cười.
"Xong rồi!" Dương chi điểu rơi xuống, lòng như tro tàn, trừ phi sau này Phệ tâm trùng tiến giai được năng lực phi độn, không thì nó sẽ phải cõng.
"Xem ra sau này việc ám toán mai phục, đánh lén sát nhân là trông vào ngươi."
Ngụy Tác cảm thán đoạn lấy ra toàn bộ thất cấp yêu thú, để Phệ tâm trùng ăn tiếp.
Gã lại tế luyện hài cốt Không động cẩu.
Nếu không có gì bất ngờ, chỉ cần hai ngày là hài cốt Không động cẩu sẽ thành công tế luyện thành Hắc minh cốt quân.
...
"Ngụy đạo hữu, đa tạ đạo hữu hộ pháp giúp, đạo hữu đang luyện chế pháp bảo hay tu luyện thuật pháp?"
Một ngày rưỡi qua đi, giọng nữ tu lại vọng vào tĩnh thất.
"Y trấn áp kim đan xong rồi?"
Ngụy Tác to vẻ kinh hỉ, trong hài cốt Không động cẩu kết thành phù văn huyền ảo, rõ ràng Hắc minh cốt quân sắp tế luyện hoàn thành.